Truyện Ẩn Sát : chương 85: vũ hội (3)
Ẩn Sát
-
Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
Chương 85: Vũ hội (3)
Trong phòng rửa tay không có ai, nàng nỉ non tự an ủi mình như vậy, sau đó thở dài, lau khô những hạt nước trên mặt, ra khỏi WC, nhưng đột nhiên lại hoảng sợ kêu lên:
Linh Tĩnh nhe răng cười, lần thứ hai đi vào trong đại sảnh, Trương Cạnh Phong vừa đi vừa nói:
Linh Tĩnh lắc đầu.
Trương Cạnh Phong cười nói:
Linh Tĩnh nở nụ cười, nghĩ thầm anh làm sao biết được chuyện của chúng tôi.
Trương Cạnh Phong suy nghĩ một chút nói:
Linh Tĩnh có chút hơi đắc ý, lúc trước nàng uống mấy chén rượu, bây giờ có cảm giác khát nước, mắt thấy một gả bồi bàn mang một chén nước trong suốt đi qua, nàng vội vã cầm chén, dưới ánh mắt kinh ngạc của Trương Cạnh Phong, nàng há miệng, nuốt cái ực một cái. Đột nhiên nàng dừng lại, hai má phùng như ếch, có vẻ sắp phun ra tới nơi, nhưng mà nàng lại cố gắng nuốt xuống, sau đó cúi người ho sặc sụa.
Trương Cạnh Phong không để lỡ cơ hội này, vội vàng một tay đỡ lấy người của tiểu mỹ nữ, một tay vỗ lưng nàng, nói:
Hít sâu mấy hơi, phải khó khăn lắm mới cảm thấy mình thoải mái, Linh Tĩnh khổ sở nói:
Hắn thở dài, loại rượu này bề ngoài nhìn thì như nước suối, nhưng mà nồng độ lại cực cao, Linh Tĩnh trước kia đã uống mấy chén rượu, nói là uống nhầm nước suối, nhưng mà Trương Cạnh Phong đâu có tin lý do của nàng, thuận thế nói:
Tửu lượng của nàng vốn không quá tốt, bây giờ lại uống phải rượu mạnh, lửa giận bốc lên, Linh Tĩnh nghĩ cái tên nam nhân ân cần trước mặt này có chút đáng ghét, ngươi không phải là Gia Minh, chạy tới đây làm gì:
Trong đầu chợt nhớ tới câu nói của Gia Minh, là nam nhân hay thích khen, nàng lập tức nhe răng cười:
Tiếc rằng câu nói này của nàng lại nó tác dụng vượt quá quy định, bộ dáng tươi cười của nàng trong mắt của Trương Cạnh Phong biến thành sự ngây thơ, hắn cho rằng người đẹp có hảo cảm với hắn, cho nên mở miệng nói:
Lời nói tuy ôn nhu, nhưng cảm giác bị người khác ôm khiến cho Linh Tĩnh cảm thấy đáng ghét, nàng đẩy hắn ra, nói:
Trương Cạnh Phong rất có kiên nhẫn cười:
Đưa tay muốn kéo Linh Tĩnh, nhưng mà Linh Tĩnh lui lại hai bước, đột nhiên bị người khác đỡ vòng eo cảu mình, nàng quay đầu lại nhìn thấy người nọ, thấy bóng người này, nàng không tránh nữa. Đưa tay về phía Trương Cạnh Phong tỏ ra thân mật, Gia Minh thấp giọng nói:
Nỉ non trong lòng Gia Minh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Linh Tĩnh áp sát vào hắn, cái mũi khả ái nhăn lại, đầu lưỡi xinh xinh thè ra, thần tình nhu thuận, khác hẳn với những gì vừa nãy với Trương Cạnh Phong.
Gia Minh không khỏi bật cười, nhìn Trương Cạnh Phong nói lời xin lỗi, sau đó đỡ Linh Tĩnh chạy đi tìm nước uống.
Đợi cho hai người đi xa, Trần Khắc An từ một bên đi tới, vừa cười vừa nói :
"Thế nào? Rất khó đúng không? Thành thật mà nói, hai nữ một nam này khiến tớ cảm thấy vô cùng kỳ quái, cậu nghĩ xem, bọn họ không phải là hai vợ một chồng đó chứ? Nếu như bọn họ không phải học sinh cấp 3, thì rất có thể sẽ như vậy, tớ lúc nãy có nghe ngóng qua chỗ Nhã Hàm tiểu thư, bề ngoài cậu nam sinh kia không được tốt, nhưng mà cũng là người của Hoàng gia, con cái Hoàng gia toàn là những đứa lắm tiền, chắc là thích làm những chuyện như thế này."
Trương Cạnh Phong lắc đầu, nói:
Lời nói như đinh đóng cột, rất có khí thế, nhưng mà ánh mắt của hắn vẫn không rời khỏi góc phòng, thấy cô gái lúc nãy không bao giờ nhận lời khiêu vũ cùng hắn, bây giờ lại đang cùng với nam sinh Cố Gia Minh ôm ấp, khiêu vũ dưới ánh đèn.
Ánh mắt của Linh Tĩnh có chút mông lung nhìn về phía Gia Minh, sau đó nói:
Gia Minh nhẹ giọng cười:
Linh Tĩnh cau mũi, bất mãn trợn mắt nhìn Gia Minh:
Vậy … Hai người các cậu làm sao bây giờ.Lấy tay cũng được… A . xin lỗi…Chân của tớ bị cậu và Sa Sa dẫm nát rồi…Tớ đã nói tớ không biết nhảy, bây giờ lại có chút chóng mặt, cậu không nên ép tớ khiêu vũ mới phải, đáng đời.Vậy thì được rồi. Cậu muốn làm gì?Gia Minh, cậu muốn làm gì?Làm cái này.Gia Minh, có người nhìn chúng ta đấy.Tớ biết … Linh Tĩnh, tớ vừa rồi cảm thấy mình ghen…Gia Minh, kỳ thật …tớ lúc nãy cũng ghen…"
Không cần nói lời dư thừa, chỉ như vậy là đủ hiểu nhau, những thứ khác không còn cần thiết nữa. Cảm giác say xông lên, nhưng trong đầu nàng chỉ còn cảm giác sung sướng, ôm cổ Gia Minh, Linh Tĩnh nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, bây giờ không cần phải suy nghĩ gì nữa, chỉ cần để hắn nhẹ nhàng chuyện động khiêu vũ….
Dưới ánh sáng mập mờ, hai người dính sát lại với nhau thành một khối.
Danh Sách Chương: