Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công : chương 459: vuột mất người bảo vệ (9)

Trang chủ
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 459: Vuột mất người bảo vệ (9)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Buổi tối sau khi dỗ Cửu hoàng tử chạy lên giường mình ngủ, Bách Hợp vừa mới luyện Thuật Luyện Thể xong, thì một làn gió nhẹ mang theo mùi máu tanh nhàn nhạt thổi vào phòng, bên cửa sổ vốn khép một nửa chẳng biết từ lúc nào có một bóng người mặc cẩm bào màu trà, thêu cự mãng ngũ trảo, đầu đội mũ ô sa màu xanh đang đứng.

“A Tú!” Khi Bách Hợp thấy Âm Tú xuất hiện, trên mặt liền hiện lên nụ cười vui mừng, hôm nay Âm Tú đã tiến cung hai năm, cũng đã cởi bỏ ngây ngô lúc mới tiến cung, khuôn mặt như ngọc, da thịt ở dưới ánh trăng phát ra ánh sáng dịu dàng, khí âm nhu trên hai đầu lông mày của hắn lại càng nồng đậm hơn, khóe mắt lúc nhìn người lúc liền nhướng lên, nắm tay đặt trước môi che đi tiếng ho nhẹ, trong mắt lộ ra sát khí như ẩn như hiện.

Nhưng lúc này hắn nhìn thấy Bách Hợp lại lộ ra nụ cười, giống như xóa tan mây đen lộ ra ánh sáng nhu hòa vậy, vẻ lo lắng trên hai đầu lông mày của hắn liền tan biến, bỗng nhiên đẩy cửa sổ ra, trực tiếp nhảy vào.

Một cơn gió lạnh thổi vào phòng, Âm Tú trở tay vung tay áo, kình lực khiến cửa sổ tự động đóng lại, Bách Hợp liền nhìn ra được mới không gặp một thời gian ngắn, vậy mà thực lực của hắn đã tăng trưởng rất nhiều, không biết đã đạt tới cảnh giới Tông sư như trong đoạn cuối của tình tiết câu chuyện chưa.

“Sao có cửa không đi, lại muốn nhảy cửa sổ vào, có phải huynh bị thương không?” Bách Hợp nhìn hắn một cái, tiến lên kiểm tra thân thể hắn. Mỗi lần Âm Tú tới, trên người cũng sẽ mang một vài vết thương, trên người hắn lại càng nhiều vết thương lớn lớn nhỏ nhỏ, Tào công công là một kẻ hung ác thô bạo, lúc nào cũng thích ngược đãi thủ hạ, mấy năm nay Âm Tú ở trong mắt người khác sung sướng bao nhiêu, thì hắn sẽ bị thương nặng bấy nhiêu.

Tùy ý Bách Hợp vươn tay sờ lên người mình, vẻ mặt Âm Tú mới vừa nãy còn đầy nguy hiểm lúc này lại ngoan ngoãn như một sủng vật nghe lời, khóe miệng hắn hiện lên nụ cười dịu dàng, không muốn nói với Bách Hợp, hắn khó được rảnh rỗi đi ra ngoài một chuyến, thật sự không muốn đi mấy bước đường kia trì hoãn thời gian gặp nàng, vì vậy liền trực tiếp nhảy qua cửa sổ vào, dù sao hiện tại xung quanh cung điện này đã không có ai cả, kỳ thật liền tính hắn có đứng ngoài cửa sổ thì cũng không có ai phát hiện được, hắn chỉ muốn ở gần Bách Hợp hơn mà thôi.

Trên người hắn có một vết đao, trông đã lành lặn rồi, mùi máu trên người không giống là của hắn, mà ngược lại giống của người khác hơn.

“Sao nó lại ở chỗ muội?” Thấy Cửu hoàng tử nằm trên giường, chân mày Âm Tú nhíu lại, ngón tay bắn ra mấy đạo kình phong che lại mấy đại huyệt trên người Cửu hoàng tử mặc cho bé ngủ say, lúc này mới kéo Bách Hợp ngồi xuống ghế: “Gần đây Tào phụ đã đứng cùng một chiến tuyến với Tam hoàng tử, dưới đề nghị của huynh, lão ta đã đầu phục Tam hoàng tử. Hơn nữa trong 12 giám, theo huynh được biết thì rất nhiều thái giám chủ sự cũng đã đầu phục mấy vị hoàng tử.”

Ngoại trừ Cửu hoàng tử không có mẹ ruột ra, thì đương kim Hoàng đế còn có bảy hoàng tử trưởng thành và bốn vị mới thành niên, hoàng tử nhỏ nhất năm nay vừa mới đầy hai tuổi. Ở thời đại này bởi vì tổ huấn của Hoàng đế khai quốc, nên thái giám không được tham chính, vì vậy địa vị của đám thái giám trong cung kỳ thật cũng không cao. Những thái giám này khi tiến cung đã bị đoạn tử tuyệt tôn, nếu nói trong lòng không có một tia niệm tưởng thì khẳng định là nói dối, vì vậy giữa thái giám và hoàng tử đều ít nhiều có chút liên lạc, nhất là vào lúc đương kim Hoàng đế đã già, nhưng vẫn chậm chạp không chịu lập Thái tử. Các hoàng tử đã thèm thuồng ngôi vị Hoàng đế từ lâu, vì tranh đoạt vị trí đó mà thủ đoạn giữa các bên chồng chất, cũng chầm chậm có người bắt đầu mượn hơi người trong nội đình.

“Lưu Thuận của Ti lễ giám còn lén lút qua lại với Tam hoàng tử. Khụ khụ.” Âm Tú nói đến thế lực riêng sau lưng của các thái giám trong cung hiện giờ mà hắn hỏi thăm được, đột nhiên lại ho lên, hắn là người luyện võ, dưới tình huống cơ thể chính mình không hoàn chỉnh còn có thể đạt tới cảnh giới Tông sư, đã chứng minh võ công của Âm Tú chắc chắn không thấp, người luyện võ có thân thể cường tráng, bình thường rất ít sinh bệnh, nhưng lúc này Âm Tú lại ho lên, mặc dù hắn cố nén, nhưng gương mặt tái nhợt lại đột nhiên bị nhuộm phải hai đám mây hồng, đôi môi mím chặt thật lâu, mới bình thường lại.

“Huynh bị nội thương.” Bách Hợp thở dài. Âm Tú do dự một chút, vẻ mặt liền từ từ trở nên nghiêm túc: “Tiểu Hợp, trong cung có một người rất lợi hại.” Nói xong lời này, Âm Tú trầm ngâm một lát, ngón tay phải bắt đầu theo bản năng chuyển động ngọc ban chỉ trên ngón cái tay trái: “Muội phải cẩn thận, lần này huynh phụng mệnh Tào phụ muốn trà trộn vào bên cạnh Tứ hoàng tử, nhưng kết quả lại gặp phải một cao thủ, rất có thể là Đại tông sư.” Vẻ mặt hắn ngưng trọng, nhìn Bách Hợp chằm chằm: “Tiểu Hợp, muội nhất định phải cẩn thận, trước khi mọi chuyện sáng tỏ, nhất định không được bước ra khỏi cung điện này một bước!”

Đại Ngụy hiện giờ đã dần dần suy tàn, vậy mà trong hoàng cung lại có Đại tông sư tồn tại, trong toàn bộ thiên hạ này, Đại tông sư chính là nhân vật quý hiếm, đếm hết sợ rằng cũng không đến một bàn tay, nhưng hoàng cung Đại Ngụy lại có một người. Sau khi Tào phụ gia nhập vào trận doanh của Tam hoàng tử, vì biểu đạt lòng trung thành với Tam hoàng tử, liền tiếp nhận trọng trách giúp Tam hoàng tử diệt trừ Tứ hoàng tử, dưới tay của Tào phụ mặc dù cũng có không ít thái giám, nhưng đều không có bản lĩnh lớn, vì vậy lão ta liền giao chuyện này cho Âm Tú. Nay Âm Tú đang cố gắng leo lên cao, nên tất nhiên nhận lấy chuyện mà trong mắt người khác chính là chuyện xấu muốn khẩn cấp đẩy ra, cũng may Tào phụ không biết hắn có võ công, hơn nữa còn không tệ, vốn cho rằng chuyện này mình có thể giải quyết dễ dàng, nhưng không ngờ đến cuối cùng lại thất bại.

Bách Hợp nghe vậy, trong lòng lại càng kinh hãi, nàng biết trên thế giới này có Đại tông sư tồn tại, ban đầu từ trong miệng của Mạnh Thúy Thúy trong tình tiết câu chuyện đã biết có loại cảnh giới này, nhưng nàng lại không ngờ trong hoàng cung Đại Ngụy lại sẽ có Đại tông sư, nếu giống như lời của Mạnh Thúy Thúy, nếu hoàng cung Đại Ngụy có Đại tông sư thủ hộ, trên thế giới này thực lực Đại tông sư cũng đã đến mức siêu phàm thoát tục, thì sao đám người Lưu Thành lại dám tùy tiện khỏi binh tạo phản, xâm phạm Đại Ngụy quốc?

“Huynh đã gặp hắn ta?” Bách Hợp khẩn trương hỏi lại một câu, suy nghĩ một chút ý bảo Âm Tú xoay người lại, nàng cởi áo Âm Tú ra xem, lưng hắn đã giăng đầy vết roi, nhưng những cái này không phải là nặng nhất, một dấu tay xanh tím phiếm màu đen in trên lưng hắn, vào lúc này thấy mà giật mình.

Âm Tú ho hai tiếng gật đầu: “Gặp rồi, hắn ta che chở huyết mạch của hoàng thất Đại Ngụy, lúc huynh xuống tay với Tứ hoàng tử đã bị hắn ta ngăn cản.” Nói xong lời này, sắc mặt Âm Tú trầm xuống: “Ngày nào đó nhất định phải diệt trừ chướng ngại vật này, nếu không kế hoạch của chúng ta khó thành.”

Muốn để Cửu hoàng tử thượng vị, thì mấy vị hoàng tử còn lại liền phải nhường đường cho hắn ta, mà nếu Đại tông sư tồn tại là để bảo vệ huyết mạch của hoàng thất Đại Ngụy, thì điều này đã xung đột với kế hoạch ban đầu của Bách Hợp, giữa hai lông mày của Âm Tú hiện lên vài tia tàn độc, hắn tuyệt đối không cho phép có người ngăn cản kế hoạch của Bách Hợp, nếu hôm nay không nhắc nhở Bách Hợp cẩn thận một nhân vật như vậy, sợ là ngày nào đó nàng liền vô tình bị ăn thiệt thòi. Vốn hôm nay Âm Tú căn bản không muốn nói ra sự tồn tại của Đại tông sư, đến lúc đó hắn len lén giải quyết chuyện này, thì Bách Hợp cũng sẽ vĩnh viễn không có nguy hiểm, cũng không còn ai có thể ngăn cản đường nàng muốn đi, mình sẽ âm thầm san bằng con đường nàng muốn đi, để nàng đi càng vững càng nhanh hơn!

“A Tú, huynh cẩn thận một chút.” Suy nghĩ trong lòng Bách Hợp lúc này cũng giống như của Âm Tú, nếu sự tồn tại của vị Đại tông sư này trái ngược với kế hoạch của nàng, thì một ngày nào đó khó tránh khỏi sẽ phải đối mặt, chỉ là nàng không biết thực lực bây giờ của mình đã đạt đến giai đoạn nào rồi, cho nên không dám tùy tiện hành động, đến lúc đó ngược lại liên lụy Âm Tú.

Lúc này thấy nàng cau mày vẻ mặt lo lắng nhìn mình, Âm Tú khẽ cười lên, ngũ quan vốn có chút âm nhu của hắn bởi vì một nụ cười này mà như gió xuân thổi qua mặt hồ kết băng trong mùa đông giá rét, trong mắt hiện lên mấy phần vui vẻ: “Yên tâm, hắn ta không giết huynh được, tuy nói lúc này huynh không phải địch thủ của hắn ta, nhưng không đầy một năm nữa, huynh sẽ giết hắn ta.”

Âm Tú nói xong, nhẹ nhàng thả lỏng người về sau, đầu tựa lên người Bách Hợp: “Tiểu Hợp.”

Giọng nói của hắn nhỏ đi, nói xong chính sự, lúc này kêu tên Bách Hợp một tiếng nhưng lại không mở miệng nữa, hai năm qua, cái chảo nhuộm lớn mang tên hoàng cung này đã thay đổi hắn rất nhiều, đuôi lông mày khóe mắt đều như mang theo sát ý, giống nhe một thanh kếm sắc bén trên tay Tào công công, sắc bén bức người rồi lại bị người phỉ báng, nhưng kỳ thật những việc mà lúc này hắn làm lại hoàn toàn trái ngược với tính cách của hắn, tuy nói hắn là người luyện võ, nhưng Bách Hợp nhìn thấy quần thâm trên mắt hắn, trong lòng lại không khỏi đau nhói, Bách Hợp vươn tay xoa nhẹ trán hắn, linh khí nhu hòa theo động tác của nàng từ từ thẩm thấu vào trong thân thể âm nhu của hắn giúp hắn chữa lành thân thể chồng chất vết thương này.

“A Tú, đợi sau khi giết chết Lưu Thành, chúng ta xuất cung đi.” Bách Hợp nói ra lời này, ánh mắt vốn đang híp lại một nửa của Âm Tú liền bỗng mở ra, trên mặt lộ ra vui mừng, giống như một đứa trẻ sau khi làm đúng chuyện được người lớn tặng cho một bất ngờ ngoài ý muốn vậy, hắn làm cho mình nhiều chuyện như vậy, ở sau lưng ăn không ít đau khổ, tuy nhiên hắn lại chưa bao giờ yêu cầu mình một điều gì, trong lòng Bách Hợp có chút trầm trọng: “Sau này đi ra ngoài chúng ta có thể tìm mội nơi không có ai ẩn cư, mặt trời mọc làm việc, mặt trời lặn nghỉ ngơi, sống cuộc sống của riêng chúng ta.”

Nụ cười vui mừng bên khóe môi Âm Tú đã dần dần biến mất theo lời nói của Bách Hợp, thân thể vốn đang thả lỏng của hắn cũng căng thẳng lên, trên mặt hiện lên vẻ bình tĩnh cố đè nén, vẻ đau đớn chợt lóe lên trong mắt hắn, bỗng nhiên hắn giật áo lại, hơi bối rối đứng lên, bởi vì động tác quá lớn, thậm chí suýt nữa bang ngã cái ghế mình mới ngồi: “Trễ rồi, đề phòng Tào phụ tìm huynh, huynh về trước.”

“Huynh không muốn cùng ra cung với muội?” Bách Hợp thấy bộ dáng hắn trông như hoảng loạn, theo bản năng hỏi một câu, thân ảnh vốn đang hoảng loạn muốn chạy ra cửa của Âm Tú lập tức dừng lại, bóng lưng hắn cứng ngắc, thân thể khẽ run run, cái bóng của hắn được ánh nến chập chờn trong nhà chiếu rõ lên tường không ngừng lay động.

“Tiểu Hợp, huynh chỉ là môt kẻ tàn phế, huynh không thể lầm muội cả đời.” Lúc hắn nói lời này, giọng nói vừa nhỏ vừa chậm, Bách Hợp bỗng cảm thấy trong ngực có một cơn đau đớn đang dâng lên, cảm giác nặng nề đè nặng trong lòng nàng, gần như khiến nàng không thở nổi, Bách Hợp cau mày nắm lấy cổ áo, thật lâu sau mới như không cách nào tự khống chế, nói: “Muội không cần.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Bia Đỡ Đạn Phản Công

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Hoàn Nhĩ wr.
Bạn có thể đọc truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công Chương 459: Vuột mất người bảo vệ (9) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close