Truyện Đại Chúa Tể : chương 1286: bát bộ phù đồ

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Đại Chúa Tể
Chương 1286: Bát Bộ Phù Đồ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Các ngươi đã gặp tên tội tử kia rồi?

Nghe thấy lời nói ung dung của nam tử áo xanh, thân thể cố Sư Hoàng cùng Lương Tà Ngư đều khẽ run lên một cái, vội vàng gật đầu.

- Vì sao trước đó không thông báo cho ta?

Nam tử áo xanh giọng ôn hoà hỏi.

Nhưng đối với giọng nói ôn hoà của hắn, hai người cố sư hoàng đều mặt trắng bệch, khổ sở nói:

- Vốn 2 người chúng ta định bắt hắn trước sau đó giao cho Thiếu chủ định đoạt, chuyện này là do chúng ta tính toán không chu toàn, kinh xin thiếu chủ trách phạt.

Nam tử áo xanh khẽ dùng ngón tay gõ gõ đầu gối, ánh mắt hắn nhàn nhạt lướt qua hai người, làm lưng áo bọn hắn ướt đẫm mồi hôi, mới chậm rãi nói:

Tuy chuyện này là do các ngươi tự mình hành động, nhưng nể tình hai người ngươi đã theo ta nhiều năm, chuyện lần này liền bỏ qua, về phía đại trưởng lão ta cũng sẽ nói rõ, để các ngươi khỏi bị trách phạt.

- Đa tạ thiếu chủ!

Hai người cố sư Hoàng nghe vậy nhất thời mừng rỡ, vội vàng cung kính vái lạy, trong mắt đầy vẻ cảm kích

- Nghe nói tội tử kia, hình như cũng luyện thành thánh phù đồ tháp?



Nam tử áo xanh khẽ mỉm cười, hỏi.

Cố Sư Hoàng gật đầu một cái nóiThiếu Chủ, tên tội tử này thiên phú trác tuyệt, chỉ bằng thực lực thượng vị địa chí tôn liền ép cho ta chật vật không chịu nổi, theo ta thấy, chắc chắn hắn đã luyện thành thánh phù đồ tháp, nếu không với linh lực của thượng vị địa chí tôn thì không thể nào mạnh mẽ như thế.

Nam tử áo xanh híp hai mắt lại, cười nhạt nói:

- Không hổ là con trai Thanh Diên Tịnh, không nghĩ rằng dù không có tài nguyên của phù đồ cổ tộc, hắn lại vẫn có thể đạt được mức này

Lương Tà Ngư ngọt giọng nói:

- Tuy tiểu tử kia có chút bản lãnh, nhưng nếu so sánh cùng thiếu chủ thì chỉ như đom đóm với trăng rằm mà thôi

- Dĩ nhiên là vậy, Thiếu chủ chính là thiên tài ngàn năm khó gặp của Phù Đồ cổ tộc ta, Mục Trần kia còn lâu mới có thể sánh bằng

cố Sư Hoàng cũng gật đầu tán thành liên tục.

Nói đến đây, cố Sư Hoàng hơi ngừng lại, do dự nói:

- Bất quá lúc giao thủ cùng tội tử kia, ta phát hiện hắn có 2 đạo hoá thân có thực lực giống bổn tôn như đúc, cực kỳ khó chơi, ta cùng do không kịp ứng phó mà suýt thua trong tay hắn

- Hai đạo hoá thân có thực lực giống hệt bổn tôn?

Nghe đến đây, ánh mắt nam tử áo xanh chợt loé lên, khuôn mặt trầm ngâm, một lúc lâu sau mới đột nhiên có chút động dung nói "Chẳng lẽ là một trong 36 đạo tuyệt thế thần thông trong truyền thuyết, Nhất Khí Hoa Tam Thanh?"

ở bên cạnh,sắc mặt của vị thiên chí tôn áo đen cũng hơi biến đổi, nói "Linh lực hoá thân bình thường, nhiều lắm cũng chỉ có thực lực bằng 1/10 bản thể, nếu muốn đủ 10 phần thực lực thì cũng chỉ có Nhất Khí Hoá Tam Thanh trong truyền thuyết mới làm được."

- Bất quá Nhất Khí Hoá Tam Thanh đã rất nhiều năm rồi chưa xuất hiện, không ngờ tội tử đó lại có phúc duyên kinh người như vậy

Nói đến đây, trong mắt vị hắc bào thiên chí tôn này thoáng hiện vẻ thèm thuồng, dù sao tuyệt thế thần thông như thế cũng có sức hút cực kỳ lớn với hắn.

- Tuyệt thế thần thông lợi hại như thế, cũng chỉ có Thiếu Chủ mới xứng đáng, tội tử kia thì có tài đức gì?!

cố Sư Hoàng cay nghiệt nói, hiển nhiên là muốn nam tử áo xanh đi lấy lạl thể diện cho bọn hắn.

Bất quá nam tử áo xanh vẫn ung dung như cũ, thản nhiên nói: "Nhất Khí Hoá Tam Thanh đúng là làm lòng người thèm muốn, nhưng ta hiện giờ cũng không thể phân tâm đi gây sự với hắn"

Hắc bào thiên chí tôn cũng gật đầu một cái nóiThiếu chủ nói không sai, đã sắp tới Thượng cổ Thánh Uyên rồi, mục tiêu quan trọng là đạt được biểu hiện hoàn mỹ nhất trong thượng cổ thánh uyên, nếu như thiếu chủ có thể lấy được tuyệt thế thần thông Bát Bộ Phù Đồ đã thất truyền nhiều năm của tộc ta thì chắc chắn có thể vượt qua những kẻ cạnh tranh khác, trở thành Tộc trưởng kế vị. "Bát Bộ Phù Đồ?!"

Nghe được danh tự này, trong lòng cố Sư Hoàng cùng Lương Tà Ngư cũng rung lên, không nhịn được thất thanh hỏi:

- Chẳng lẽ cũng là một trong 36 đạo tuyệt thế thần thông, Bát Bộ Phù Đồ?

Nam tử áo xanh thản nhiên cười nóiCái này thì có gì đáng kinh ngạc, Bát Bộ Phù Đồ vốn là do tổ tiên tộc ta sáng chế ra, chẳng qua năm đó trong Thượng cổ Thánh Uyên, vị tổ tiên kia kịch chiến một trận với một vị thiên ma đế của ngoại vực tà tộc,cuối cùng bất hạnh ngã xuống, cho nên phương pháp tu luyện Bát Bộ Phù Đồ cũng thất lạc trong đó, nhưng năm này tộc ta cũng đã nghĩ đủ biện pháp để tìm về, nhưng vẫn chưa thành công"

- Thượng cổ Thánh Uyên chinh là một trong những địa điểm xảy ra quyết chiến khốc liệt nhất giữa Đại Thiên Thế Giới cùng ngoại vực tộc, hoàn cảnh tà ác khốc liệt, dù là Đại Viên mãn địa chí tôn,chỉ cần sơ xảy thì đến xương cốt cùng không còn.

Vị hắc bào thiên chí tôn kia cũng thở dài nói:

Đáng tiếc vùng địa vực kia có tính bài xích quá mạnh mẽ, chính là một trong những nơi tiếp giáp giữa đại thiên thế giới cùng ngoại vực tộc, cho nên nếu thiên chí tôn đến gần sẽ dẫn đến thời không loạn lưu, sơ xẩy một cái thì sẽ bị truyền tống vào khu vực của ngoại vực tộc"

Nghe đến đây, hai người cố sư hoàng rùng mình một cái, nếu không may bị đưa đến khu vực của ngoại vực tộc thì dù là thiên chí tôn cũng sẽ bị tiêu hao đến chết, thậm chí vạn nhất Ma Đế của đối phương xuất hiện thì càng không có chút cơ hội sống nào.

- Hiện giờ những thiếu chủ khác trong tộc cũng đang hết sức chuẩn bị tiến vào Thượng cổ Thánh Uyên, rõ ràng mục tiêu của bọn họ cũng là "Bát Bộ Phù Đồ", mà một khi họ cướp thành công, thì dù là Thiếu Chủ cũng sẽ hoàn toàn bị yếu thế.

Nói đến đây, sắc mặt của hắc bào thiên chí tôn đã rất ngưng trọng, rõ ràng hậu quả như thế là cực kỳ nghiêm trọng.

Cố Sư Hoàng cùng Lương Tà Ngư cũng gật đầu một cái, nếu so sánh với việc củng cố địa vị của Thiếu Chủ thì việc đối phó với tên tội tử kia cũng có thể tạm gác lại.

- Bất quá dù chúng ta tập trung chuẩn bị cho Thượng cổ Thánh Uyên, nhưng cũng nên chú ý tên tội tử kia một cái, đối với Nhất Khí Hoá Tam Thanh trong truyền thuyết, ta cũng rất có hứng thú.



Nam tử áo xanh thấy vậy cùng khẽ mỉm cười nói.

- Nếu ta có thể đồng thời đạt được Bát Bộ Phù Đồ cùng Nhất Khí Hoá Tam Thanh thì dù hiện giờ ta mới là Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn, nhưng dù gặp Thiên Chí Tôn chân chính cũng có sức đánh một trận

Sở hữu được hai đạo tuyệt thế thần thông, thì sức chiến đấu tuyệt đối không tưởng tượng nổi.

- Thiếu Chủ thánh minh, bảo vật như thế cũng chỉ có Thiếu Chủ mới có tư cách nắm giữ, tội tử kia có thể làm đá lót đường của người thì cũng đã là phúc khí của hắn

cố sư hoàng lập tức nói.

Nam Tử áp xanh cười cười, giọng nói ôn hoà "Phái vài người cố hết sức tìm hiểu hành tung của tên tội tử kia, đợi sau khi tới Thượng cổ Thánh Uyên xong, ta sẽ tự mình đi tìm hắn"

- Nếu hắn cỏ thể chủ động giao Nhất Khí Hoá Tam Thanh ra thì ta cũng không ngại nói tốt về hắn vài câu trước mặt đại trưởng lão

- Dĩ nhiên, quan trọng nhất là nếu có thể nắm tội tử này trong tay, không chừng có thể dùng để đối phó Thanh Diên Tịnh, đến lúc đó nếu có thể khiến nàng ủng hộ ta thì thực lực của chúng ta hẳn là đủ rồi

Ở một bên, hắc bào chí tôn cũng khẽ gật đầu, nói:

- Thanh Diên Tịnh dù bị nhốt nhiều năm, nhưng trong tộc vẫn có một ít người kiên định ủng hộ, không thể khinh thường, nếu cũng có thể làm cho bọn họ hướng về phía chúng ta thì không thể nghi ngờ.đó sẽ là chuyện cực kỳ tốt.

Nam tử áo xanh mỉm cười gật đầu, hắn ngẩng đầu lên, nhìn mây mù lượn quanh, nhẹ nhàng cười một tiếng.

- Xem ra, tên tội tử này đúng là phúc tinh của ta rồi

Ở sâu trong địa lao u ám.

Mục Trần nhìn cô gái trong trẻo lạnh lùng đang ngồi tĩnh toạ, thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem dáng vẻ trước mắt thì tình trạng của Linh Khê rõ ràng cũng không đến nỗi tệ.

Khuôn mặt của Linh Khê cũng trở nên tươi cười, nàng dừng mắt nhìn thanh niên trước mặt, một lát sau trên miệng nở ra nụ cười nòng đậm.

So với năm đó, Mục Trần trước mắt đã hoàn toàn trường thành, không còn sự ngây thơ non nớt nữa, mà thay vào đó là sự bền bỉ và trầm ổn, khiến lòng người an tĩnh.

Khuôn mặt hắn vẫn tuấn dật như xưa, hơn nữa còn có thêm nét hấp dẫn của sự trưởng thành.

Nhìn Mục Trần, linh khê cười nhu hoà, người thiếu niên trong bắc linh viện năm đó, hiện giờ đã hoàn toàn cỏ thể tự mình tung cánh.

Hắn đã không còn cần nàng bảo vệ, cùng không cần Tĩnh di phải ngày đêm lo lắng nữa.

Từ lúc hắn không chút sợ hãi đi tới Bích Linh Đảo, Linh Khê cũng đã biết được, thiếu niên năm đó, đã trưởng thành đến mức không còn sợ hãi phong ba giông tố nữa rồi.

- Tĩnh di, Mục Trần rốt cục đã trưởng thành rồi, người cũng không cần lo lắng cho hắn nữa, ta tin tưởng có lẽ không bao lâu, Phù Đồ cổ Tộc cũng không thể nào lấy hắn ra uy hiếp người nữa rồi.

- Linh Khê tỷ.

Mục Trần nhìn Linh Khê, trên khuôn mặt tuấn dật cũng hiện ra nụ cười sáng lạn, tay áo vung lên, một chưởng vỗ lên lao tù, định phá huỷ nó.

Ầm.

Bât quá, dưới một chưởng này, lao tù vẫn không lay chuyển.

'Ặc!'

Mục Trần hơi sửng sốt, kinh dị nhìn nhà tù này, lúc sau mới phát hiện, nhà tù này cũng là do một toà linh trận tạo nên, hơn nữa cấp bậc cũng không yếu hơn chút nào so với đại trận hộ đảo.

Cái này làm hắn có chút lúng túng gãi đầu, xem ra lần này định uy phong chút mà không được rồi!

Hihi.

Phía sau, Lạc Ly không nhịn được che miệng cười khẽ, linh khê cũng hé miệng cười một tiếng, sau đó tay nàng kết ấn, chỉ thấy có dao động linh lực phát ra từ cả vùng đất, lao tù tối tăm kia hư ảo từng chút một, rồi hoàn toàn biến mất.



- Linh Khê, thì ra ngươi đã sớm khống chế đại trận nơi này rồi!

Long Tượng thấy vậy không khỏi ngạc nhiên nói.

- Linh Trận ở chỗ này đều do Tịnh di bố trí, ta tiềm tu ở đây 3 năm, tất nhiên là đã nắm tất cả linh trận trong tay, dù các ngươi không tới, cố Sư Hoàng kia cũng không làm gì được ta

. Linh Khê khẽ cười nói.

Vừa nói ra, 3 người Mục Trần hai mắt nhìn nhau, cuối cùng cười khổ một tiếng, có lẽ lần này bọn họ tới hoàn toàn không có ý nghĩa rồi.

Lúc 3 người không nói nên lời, Linh khê cũng khẽ cười một tiếng nói:

Đương nhiên, Mục Trần ngươi đến cứu tỷ tỷ, trong lòng tỷ tỷ vẫn cảm thấy cực kỳ vui vẻ."

Nụ cười của nàng thanh khiết động lòng người, hơn nữa còn có một sự cảm động phát ra từ nội tâm.

- Bất quá nếu ngươi có thể tới đây, thật ra cũng là phúc duyên của ngươi.

Nhìn ánh mắt hoài nghi của Mục Trần, Linh Khê đưa bàn tay tay ngọc lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm vào mặt đất hắc thạch bóng như gương,nơi đỏ dường như loé ra ánh sáng như sao trời.

Mà lời nói kế tiếp của nàng lại làm mắt Mục Trần trợn ngược lên:

- Bởi vì nơi này có lễ vật Tịnh Di để lại cho ngươi.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đại Chúa Tể

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thiên Tàm Thổ Đậu.
Bạn có thể đọc truyện Đại Chúa Tể Chương 1286: Bát Bộ Phù Đồ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đại Chúa Tể sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close