Truyện Đấu Phá Thương Khung : chương 875: nhất lao vĩnh dật

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Đấu Phá Thương Khung
Chương 875: Nhất lao vĩnh dật
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Cốt dực (cánh) nhẹ nhàng vỗ. Trong phòng lập tức xuất hiện âm thanh cuồng phong gào thét rồi tiếng sấm rất nhỏ vang lên. Tiêu Viêm thoáng cảm thụ năng lượng ẩn chứa bên trong cốt dực, cảm thấy mỹ mãm đem nó chậm rãi thu hồi.

Quang mang từ cốt dực thoáng hiện lên, cốt cánh nhanh chóng thu nhỏ lại, hoá thành hai luồng sáng, tiến vào bên trong thân thể Tiêu Viêm, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Sau khi cốt dực nhập vào thân thể, Tiêu Viêm cẩn thận cảm ứng một chút, khẽ cười một tiếng. Kim Nhạn tông có thể trở thành một trong những thế lực đứng đầu của Xuất Vân đế quốc quả nhiên không phải là may mắn mà được, bí pháp Thiên Nhạn Cửu Hành Dực này cũng khá là huyền diệu, khả năng di chuyển quả là hạng nhất, nếu như ngày đó không phải là Lạc Nhạn Thiên đang mây mưa trăng gió cùng với thị nữ thì Mỹ Đỗ Toa cũng sẽ không dễ dàng bắt được rồi giết chết.

Tiêu Viêm hiện giờ đem cốt cánh luyện chế thành công cũng xem như là đã có nhiều hơn một chút an toàn, ngày sau nếu lỡ có gặp phải một ít cường giả mà vượt quá khả năng chống đỡ của mình, đánh không lại vẫn có thể chạy trốn, hắn vốn đã có tốc độ rồi mà bây giờ kết hợp với cốt cánh thì cho dù là một ít Đấu Tông thực lực siêu cường cũng sẽ không nhanh hơn hắn được bao nhiêu.

Tiêu Viêm đem cốt dực thu hồi vào bên trong cơ thể, khẽ thở ra một hơi, chậm rãi cất bước hướng về phía cửa phòng, sau đó mở ra.



Ánh nắng ấm áp và chói mắt theo cửa phòng chậm rãi mở ra, lập tức trút vào phòng như thuỷ ngân, khiến Tiêu Viêm phải híp mắt lại một lúc, sau đó mới cảm thấy thích nghi được, chậm rãi cất bước ra khỏi phòng.

Tiêu Viêm vừa mới ra khỏi phòng, thì một thanh âm nữ nhân nhè nhẹ được truyền tới từ trong phòng tiểu viện ở phía trước, hắn ngẩng đầu nhìn thì thấy một nữ tử áo trắng tao nhã đang ngồi cạnh bàn đá, phong cách như vậy thì ngoại trừ Tiểu Y Tiên ra còn có ai khác?

Tiêu Viêm cười cười, đi vào tiểu viện, ngồi xuống bên cạnh Tiểu Y Tiên, nói:

Tiểu Y Tiên mỉm cười gật đầu, nhẹ giọng nói:

Tiêu Viêm im lặng, hắn nghe được một chút bi thương ẩn trong giọng nói của Tiểu Y Tiên, hắn biết Tiểu Y Tiên từ nhỏ đã phải sống một thân một mình tự lo tất cả, nếu như nàng khi còn nhỏ có thể tiến vào bên trong Già Nam Học Viện một khoảng thời gian thì tính tình của nàng cũng sẽ không quái gở như bây giờ, nhưng đáng tiếc nàng lại là Ách Nan Độc Thể. Điều này khiến cho nàng cả đời cũng chỉ có thể sống trong cô đơn. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

Tiêu Viêm cảm thấy bầu không khí hơi bị chùng xuống, vội ho nhẹ chuyển sang đề tài khác, cười hỏi.

Tiểu Y Tiên mỉm cười, nhẹ giọng nói.

Tiêu Viêm sắc mặt ngưng trọng lẩm bẩm thầm một tiếng, gật đầu, trầm giọng nói:

Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng nói, sau đó dường như nhớ lại cái gì, tiếp tục nói:

Tiêu Viêm nghe vậy gật đầu cười, tay vẫy Tiểu Y Tiên, nói: dứt lời, hắn liền đứng dậy đi ra khỏi tiểu viện, cất bước hướng về phía hội nghị trưởng lão thất. Tiểu Y Tiên chần chờ một chút, sau đó nhanh chóng đi theo.



Trong phòng hội nghị tràn ngập một bầu không khí ngưng trọng, bỗng đại môn chậm rãi mở ra, hai bóng người chậm rãi tiến vào, vài vị trưởng lão đang thương lượng thấy thế liền vội vàng cười đứng dậy tiếp đón.

Tô Thiên khẽ vuốt chòm râu nhìn các vị trưởng lão đang tiếp đón Tiêu Viêm, cười nói.

Tiêu Viêm có chút áy náy cười cười, sau đó dẫn Tiễu Y Tiên tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn Tô Thiên nói:

Tô Thiên khoát tay áo, chậm rãi nói:

Tiêu Viêm nghe vậy khẽ gật đầu, nếu là có thể làm được như vậy, hắn tất nhiên cực kì vui mừng. Hắn cũng vô cùng rõ ràng là sau này hắn không có khả năng cứ cách mỗi hai ba năm lại đến nội viện một lần. Đến lúc đó nếu là Vẫn Lạc Tâm Viêm cạn kiệt, lấy ai để mà bổ sung đây?

Tiêu Viêm khẽ cau mày, hỏi.

Tô Thiên cười tủm tỉm gật đầu, chợt ngón tay khẽ chạm vào mặt ngoài nạp giới đang đeo, một vật trong suốt hình dáng cổ quái xuất hiện tại trên bàn, hắn chỉ tay vào vật ấy, cười nói: Tụ Hoả Hồ



Tiêu Viêm nghe xong Tô Thiên giải thích, nổi lên hứng thú liền đánh giá vật này một chút, chợt ánh mắt hiện lên vẻ cổ quái. Thứ này ngoại trừ có một cái phễu thật dài ở phía trên, còn lại thì không thấy giống cái hồ chút nào, thật không biết tại sao vị tiên sinh thủ các kia lại gọi nó là hồ.

Tiêu Viêm thu hồi ánh mắt buồn cười, sắc mặt trở nên trịnh trọng, đối với Tô Thiên chắp tay, trầm giọng nói.

Tô Thiên cười một tiếng, tay áo vẫy nhẹ, một cỗ xảo kình đem đưa tới trước mặt Tiêu Viêm, nói:

Tiêu Viêm nghe vậy cũng không khách khí, đem thu vào trong nạp giới. Có thể giải quyết được chuyện này, tâm lý của hắn cũng là cảm thấy nhẹ nhõm, nếu không ngày sau việc này sẽ trở thành một cái tâm ma của hắn, gây ảnh hưởng tới quá trình tu luyện.

Giải quyết được chuyện tình của Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Tô Thiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghiêng đầu nhìn Tiểu Y Tiên bên cạnh Tiêu Viêm cười nói.

Tiểu Y Tiên chần chờ một chút, mỉm cười gật đầu. Mặc dù bản tính của nàng thích yên tĩnh, không thích kết giao với người khác, nhưng Tô Thiên và Tiêu Viêm quan hệ vô cùng tốt, bởi vậy nàng không có phòng bị quá nhiều, thái độ cũng là khá tốt.

Tô Thiên vỗ về chòm râu cười cười, hắn thật là có ý muốn kết giao với Tiểu Y Tiên. Trẻ tuổi như vậy mà đã là Đấu Tông cường giả, nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến, ngày sau tiền đồ tất nhiên phi phàm, Già Nam Học Việm có thể kết giao bằng hữu, cũng là một chuyện tốt. Mặc dù hắn cũng biết là bởi vì nhờ vào Tiêu Viêm nên nàng mới có thái độ như vậy.

Đem việc chính thương lượng đã xong, không khí trong phòng nghị sự đã trở nên thoải mái hơn nhiều, những vị trưởng lão nội viện trước đây quen biết Tiêu Viêm, bây giờ gặp mặt tất nhiên là phải chuyện trò một phen, hơn nữa bởi vì Tiêu Viêm là lục phẩm Luyện Dược Sư, nên không ít thái độ thân thiện của một vài trưởng lão khiến cho hắn cũng phải cảm thấy không được tự nhiên. Luyện Dược Sư quả nhiên là một nghề nghiệp cực kì nổi tiếng.

Tiếng cười trong đại sảnh kéo dài khoảng chừng nửa giờ, ngay khi Tiêu Viêm đang muốn rời khỏi thì cửa phòng đang đóng chặc bỗng đột nhiên mở ra, Tiêu Lệ vẻ mặt lãnh túc rất nhanh tiến vào.

Mọi người đều sửng sốt khi nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Lệ, Tô Thiên khẽ nhíu mày, nói:

Tiêu Lệ ánh mắt nhìn quanh một vòng, sau đó dừng lại trên người Tiêu Viêm và Tô Thiên, chần chờ một hồi, rồi trầm giọng nói:

Lời vừa nói xong, vẻ mặt mọi người ở trong đại sảnh lập tức biến sắc.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đấu Phá Thương Khung

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thiên Tàm Thổ Đậu.
Bạn có thể đọc truyện Đấu Phá Thương Khung Chương 875: Nhất lao vĩnh dật được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đấu Phá Thương Khung sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close