Truyện [Dịch] Chiến Thần Bất Bại : chương 341:  an hảo kiếm

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Chương 341:  An Hảo Kiếm
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
"Uy, phá kiếm, có biết vì sao ta không giao ngươi ra không?" "Vì để ngươi có thể tồn tại, Mông Vi đã đem sinh mệnh của nàng cho ngươi. Ngay cả khi phải mất đi tính mệnh cũng muốn bảo toàn cho ngươi, bởi trong lòng nàng, ngươi rất là quý." "Có lẽ người khác sẽ cảm thấy nàng rất ngu ngốc, đương nhiên là bọn họ cũng sẽ cảm thấy ta cũng ngu ngốc. Nhưng ta lại cảm thấy, mọi thứ trên đời này không phải đều như vậy sao? Một thứ như vậy đáng được bảo vệ. Không phải tất cả mọi chuyện ngươi đều có thể suy nghĩ thấu đáo và bình tĩnh. Không phải vật nào ngươi cũng có thể cân nhắc được mất được." "Luôn có một số lí do khiến ngươi bất chấp tất cả." "Vì vậy, phá kiếm, ngươi phải chiến đấu, không phải vì ta, mà là vì chính ngươi, vì Mông Vi, ít nhất ngươi phải chứng minh được sự hy sinh của nàng là không vô ích!" "Nàng hy vọng ngươi suốt đời sống tốt." "Đừng có mà nằm mơ! Đến tính mạng của ngươi cũng cần phải có sự hi sinh của nàng mới đổi lại được, mạnh khỏe cái rắm ấy! Ngươi co cái đầu lại, rúc trong góc phòng, cuối cùng cũng sẽ người ta dùng một đầu ngón tay đánh cho tan nát, sau khi ngươi chết rồi, người ta sẽ cười nhạo ngươi. Ha ha, có biết không, năm đó có một nữ nhân ngu ngốc, vậy mà lại vì một thanh phá kiếm phế vật như vậy lãng phí đi tính mệnh, quả là ngu ngốc không còn thuốc chữa mà." "Ngoại trừ chiến đấu ra, ngươi còn lựa chọn nào khác sao?" "Chỉ có chiến đấu và thắng lợi, ngươi mới có thể chứng minh, ngươi sống, mới có thể chứng minh, sự hi sinh của nàng có giá trị, sự lựa chọn của nàng là đúng! Mới có thể làm cho tất cả mọi người đều biết, sự hi sinh của nàng năm đó, tín niệm của nàng năm đó, không hề có một chút ngu ngốc nào!" "Ôi, không cẩn thận nói nhiều lời vô dụng thật, thật ra ta chỉ muốn nói một câu." "Nàng đã làm tất cả những gì nàng có thể làm được, mà ngươi cũng không phải là một phế vật!" ... Hư vô trống trải bên trong thân kiến, một cái con cá voi trắng toàn thân đầy vết thương lẳng lặng bơi lội. Đuôi nó có mang theo một mảng hỏa diễm mơ hồ khi có khi không, hai mắt nhắm nghiền,trên cái gò trán cao phủ đầy những vết thương nhỏ, hai chữ "An Hảo (Mạnh khỏe)" đen kịt giống như được đóng dấu lên. Nàng làm tất cả những gì nàng có thể làm được, mà ngươi không phải là phế vật! Nói thật nhẹ nhàng a! Bạch kình mở mắt, bên trong con mắt trống rỗng chỉ có hắc ám sâu thẳm nhìn không thấy đáy. Chân lực cuộn trào mãnh liệt dũng mãnh truyền vào thân kiếm, vô số quang điểm màu lam cuộn trào bên trong phiến hư vô này, phảng phất như làn nước biển đang phát sáng vậy. Con cá voi đong đưa cái thân thể khổng lồ đầy sức mạnh, quấy động quang điểm khắp bầu trời. Nó bơi lội rất nhanh, quang điểm cuộn trào giống như nước biển liên tục tụ lại bên cạnh nó. Phảng phất như không biết mệt mỏi là gì, cá voi yên lặng bơi lội giữa hư không. Tỷ không còn tồn tại, chỉ còn một mình ta. Tỷ có biết không, ta rất nhớ tỷ. Bên trong biển lam sắc, nó dùng hết khí lực đong đưa thân thể khiến quang hải cuộn trào, dùng hết khí lực dùng đuôi liều mạng đập lên quang hải. Một lần lại một lần, một lần lại một lần. Trên quang hải sinh ra từng con sóng. Bóng dáng màu trắng làm nổi lên những cơn sóng lam sắc cuộn trào, chân lực lạnh thấu xương nhưng nó vẫn hồn nhiên như không hề cảm thấy. Bỗng dưng nó ngửa mặt lên trời rống lên, khuấy động hư không vô tận. Đây chính là nỗi nhớ của ta, đây chính là thệ ngôn của ta vì tỷ mà chiến, tỷ có nghe thấy không, tỷ có nghe thấy khôông!!! Trong con mắt trống rỗng của cá voi bỗng trào ra giọt lệ óng ánh rồi sau đó hóa thành một chùm óng ánh, tiêu tán vào bên trong quang hải lam sắc mê người. Nó mở cái miệng đầy vết thương chằng chịt tạo thành một đường cong phảng phất như trời sinh đã vậy, vĩnh viễn luôn có bộ dáng tươi cười, phun ra một vòng bọt khí trắng tinh như tuyết. Chân lực hóa thành sóng dữ ở phía sau đột nhiên như bị hấp dẫn đến, liên tục trào về phía cái bọt khí trắng tinh. Oanh~! Những cơn sóng dữ lam sắc bị bọt khí bạch sắc áp súc thành một cột sáng lam sắc cắt ngang hư không. Trong không trung, nó bị thoát lực mà ngẩn ngơ đứng nhìn về phía phương hướng mà cột sáng biến mất. Tỷ tỷ, ta rất nhớ tỷ a! Quang đoàn ở đầu mũi kiếm được áp súc đến cực hạn ầm ầm nổ tung, hai mắt Diệp Triều Ca bỗng trợn trừng, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi, cái này là... Lam quang thẳng tắp như một thanh kiếm, không hề có một chút cản trở, trực tiếp xuyên thấu thân thể Diệp Triều Ca, rồi xỏ xuyên qua người hắn chui ra. Quyết tâm của kiếm sao... Dự đoán sai lầm rồi a... Xem ra so với dự tính của mình còn mạnh hơn... Lục lượng trào dâng phảng phất như đang trì hoãn lúc này mới ầm ầm bạo phát. Khóe miệng Diệp Triều Ca bỗng hiện lên nụ cười đầy vẻ điên cuồng, tả chưởng dùng hết toàn lực liên tục vỗ lên An Hảo kiếm. Hai cổ lực lượng hợp lại làm một, thân thể hắn như bị thứ gì đó hung hăng đánh lên lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh bay ngược về sau với tốc độ khó có thể nhìn thấy. "Ha ha ha ha ha ha! Đường Thiên, ta sẽ đến tìm ngươi! Ta sẽ đến tìm ngươi!" Trên bầu trời vẫn còn vương vãi tiên huyết, tiếng cười đầy điên cuồng của Diệp Triều Ca từ phía xa xa vọng lại. Cú vỗ cuối cùng kia của Diệp Triều Ca cũng làm Đường Thiên phải kêu lên đau đớn, thân hình bay ngược về sau rơi lên trên cồn cát. "Ngu ngốc." Một giọng nói giống hệt mình đầy băng lãnh và trào phúng vang lên trong lòng Đường Thiên, Đường Thiên chỉ cho rằng đó là ảo giác của chính mình. Hắn ngẩng đầu nhìn Diệp Triều Ca đã hóa thành một điểm đen nhỏ phía xa xa, trong lòng không khỏi có mấy phần bội phục. Hắn chưa bao giờ gặp người nào lại ngoan cố với bản thân đến mức điên cuồng như vậy. Lam quang bạo phát đã đục lên người Diệp Triều Ca rất nhiều lỗ thủng, khi Diệp Triều Ca dùng tay vỗ một cái cuối cùng kia, Đường Thiên thấy rõ ràng, cái thủ chưởng đó đã ở trong tình trạng huyết nhục mơ hồ. Nhất định trong lòng tên gia hỏa này đã tính từ trước, chẳng qua không ngờ hắn không hề để lộ một chút gì. Đến ngay cả cái vỗ sau cùng kia Đường Thiên vẫn còn tưởng rằng đó là tuyệt chiêu gì của hắn. Điên cuồng, lãnh khốc, cường hãn, một tên gia hỏa như vậy thật quá khó để nắm bắt mà. Bỗng nhiên, Đường Thiên phát hiện ra hình ảnh trước mắt mình dần trở lên mơ hồ. Thắng rồi sao? Mệt mỏi quá... Thân thể của hắn vốn đã ở sát biên giới sụp đổ, lúc này khi tâm thần được thả lỏng, lập tức cảm giác mệt mỏi rã rời ào lên chiếm cứ toàn thân hắn giống như một cơn thủy triều vậy. Hắn lập tức bị lâm vào mê man. Oanh động mà cuộc chiến này gây lên hơn xa lần trước rất nhiều. Diệp Triều Ca, bài danh Thiên lộ thứ 4444, bài danh này tượng trung cho cái chết < tứ, tử >. Có thể trước hai mươi năm tuổi tiến vào top năm nghìn trên Thiên bảng, thiên tài như vậy ngay cả ở Quang Minh võ hội số lượng cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Từ khi Diệp Triều Ca xuất đạo đến giờ gần như lúc nào mọi người cũng nhìn hắn với con mắt đầy ngưỡng mộ. Còn trong đám tiểu bối của Quang Minh võ hội, hắn cũng được coi là một thiên tài rất có khả năng tiến nhập thánh vực. Huống chi, hắn còn xuất sứ từ một đại tộc như Diệp thị, chưa kể phụ thân của hắn còn là trưởng lão trung tầng của Quang Minh võ hội, có được tài nguyên khiến người ta nhìn vào mà đỏ cả con mắt. Kể cả khi không có một thế lực giàu có và mạnh mẽ vào bậc nhất Thiên Lộ là Quang Minh võ hội chống lưng thì với thực lực hiện tại của Diệp Triều Ca vẫn có thể trở thành người nắm giữ một phương hoặc đứng đầu ở bất cứ một tinh cầu nào. Hiệu xuất hoàn thành nhiệm vụ của Diệp Triều Ca ở Quang Minh võ hội luôn nổi danh với con số một trăm phần trăm, nói một cách khác là hắn chưa bao giờ thất thủ. Nhưng lần này không ngờ lại bị một tên tiểu bối đi ra từ Nam Thiên tinh tọa úp sọt, tự nhiên khiến cho mọi người cảm thấy hiếu kỳ rồi. Trong mắt người Bắc Thiên. Nam Thiên bốn mươi hai túc chẳng qua chỉ là địa phương nông thôn hẻo lánh lạc hậu. Trong mắt người Địa cực thì nó chính là vùng nông thôn của nông thôn. Còn trong mắt người Xích Đạo, nga, đại khái là rất xa a. Ở trong mắt người của mười hai cung Hoàng Đạo ….., được rồi, tốt nhất là chúng ta lên quay lại vấn đề trọng tâm là Đại Thiên lộ đi. Hãy nhìn xem đối thủ cạnh tranh của Diệp Triều Ca đi, bên trong Quang Minh võ hội chắc không cần phải nói tới, bên ngoài thì có Sư Tử vương Lôi Ngang chi tử, Xạ thủ Thiên Hậu đồ, Hắc hồn mười hai ám chi tử …. vân vân. Cái gì mà Điện chủ chi tử của Xích Đạo mười điện cũng chỉ có thể dùng đôi mắt đầy ngưỡng mộ mà nhìn cái vòng tròn này, suy nghĩ phá cả đầu chỉ muốn gia nhập vào trong vòng tròn đó, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể lượn lờ bên ngoài cái vòng tròn này mà thôi. Đám người Diệp Triều Ca mới chân chính là thiên chi kiêu tử, là chúa tể của Thiên lộ trong tương lai. Tuy tuổi bọn họ vẫn còn ít, thực lực của bọn họ vẫn còn xa xa không đủ cường đại, nhưng mà mọi người đều tin chắc rằng, sau này trong top một trăm trên Thiên bảng mỗi người đều sẽ có vị trí thuộc về mình. *** "Tiểu thất, gần đây bận rộn chuyện gì thế?" Trương Minh Hách bắt lấy Mãn Nguyên. Phản ứng của Mãn Nguyên vẫn bị chậm nửa nhịp, bị Trương Minh Hách giữ lại, thoáng ngây người ba giây, sau đó con mắt đầy mờ mịt mới khôi phục lại: "Là Minh Hách a. Ta đang nghiên cứu xem thời tiết ảnh hưởng thế nào tới xác xuất phong thánh." "Phong thánh và thời tiết?"Cái khuôn mặt như ánh nắng mặt trời của Trương Minh Hách cũng bị cái mệnh đề này làm cho sửng sốt trong giây lát. Mãn Nguyên nhìn thấy dường như Trương Minh Hách cũng có chút hứng thú, lập tức hưng phấn hẳn: "Đúng vậy, đúng là có liên quan đến nhau a, ta đã lựa chọn và phân tích ba trăm ghi chép về phong thánh, cuối cùng cũng chứng minh được một điểm, đó chính là khí hậu có ảnh hưởng tới xác xuất phong thánh thành công, đại khái chừng khoảng 3% đến 5%..." Trương Minh Hách lập tức cảm thấy đau đầu, vội vàng hô: "Dừng lại, dừng lại! Đúng rồi, lần này Diệp lão lục bị ngã một cái thương tích cũng không nhẹ đâu." "Diệp lão lục?" Sắc mặt Mãn Nguyên lại bắt đầu trở lên mờ mịt mơ hồ. Trương Minh Hách xoa xoa trán: "Diệp Triều Ca." "Nga, thì ra là hắn." Mãn Nguyên bừng tỉnh đại ngộ, rồi lập tức gật đầu, nghiêm túc nói: "Ta đã nói từ trước rồi, đây chính là hậu quả của việc không chăm chỉ học tập. Trong cả đám người chúng ta chỉ có hắn là kẻ không thích học nhất, hắn đã đánh vỡ kỉ lục số môn thi rớt của học viện. Vô số sự thực đã chứng minh, nếu cứ một mực ngoan cố đấu đá lung tung thì thất bại sẽ là điều đương nhiên. Thực tiễn mà thoát ly lý luận thì tất nhiên..." Trương Minh Hách nghĩ đến những khoa mục mà bản thân mình rơi rụng, trên trán bắt đầu toát mồ hôi, vội vàng ho nhẹ một tiếng: "Ngươi không nên như vậy, mọi người đều là đồng học, không chết cũng coi như là mạng lớn rồi!" "Hắn sẽ không chết." Mãn Nguyên lắc đầu: "Ta đã nghiên cứu qua huyết mạch của hắn, sinh mệnh lực của hắn cực kỳ ngoan cường, trừ phi..." Sau đó hắn bỗng ngặm chặt miệng không nói thêm một chữ nào. Hai mắt Trương Minh Hách sáng ngời: "Ngươi đã tìm ra ngược điểm của Diệp lão lục rồi sao?" Mãn Nguyên ngậm miệng không nói, cái mặt tròn vo làm ra vẻ ngây ngốc. Trương Minh Hách vô cùng hiểu hắn, vừa nhìn là đã biết, hẳn là Tiểu thất đã tìm được nhược điểm của Diệp Triều Ca, lập tức trong lòng vô cùng hưng phấn. Trong đám người bọn họ, Diệp lão lục là tên quậy phá bài danh đệ nhất, hắn luôn làm mọi người cảm thấy rất đau đầu. Nhưng thấy miệng Mãn Nguyên đóng chặt, Trương Minh Hách cũng biết Tiểu Thất không muốn nói, khoan đã, bỗng hắn dùng cái vẻ mặt đầy hồ nghi nhìn Mãn Nguyên: "Ngươi sẽ không nghiên cứu nhược điểm của ta đấy chứ?" Mãn Nguyên mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm (làm lơ), đứng yên tại chỗ không chút động đậy. Mẹ nó, không thể trêu vào a... Trương Minh Hách lập tức cảm thấy vô cùng đau đầu, suy nghĩ xem làm cách nào để moi thông tin từ miệng tên gia hỏa này, nhưng lúc này hắn đến đây không phải vì chuyện này: "Diệp lão lục bị úp sọt ở Sài Lang tọa." "Sài lang tọa? Nam Thiên?" Rốt cuộc trên mặt Mãn Nguyên cũng lộ ra dáng vẻ động dung: "Xem ra đã gặp phải mãnh nhân rồi." "Đúng vậy đúng vậy, Diệp lão lục bị đánh gần tàn phế rồi." Hiển nhiên là trong lòng Trương Minh Hách cũng đang rất mâu thuẫn, hắn vừa cảm thấy rất hả hê trước thất bại của Diệp Triều Ca nhưng cũng vừa cảm thấy việc bị Nam Thiên đánh đổ đúng là cũng khiến cho mọi người hơi mất mặt vì vậy mới vội vàng bổ sung thêm một câu: "Hắn bị quần ẩu. Nghe nói trong đám đó có cái tên gì gì đó là cháu trai của Xạ Thủ Thiên hậu, Thiên hậu cũng mở miệng nói, chỉ cho phép một mình Diệp lão lục được phép đi." "Có biết chiến đấu xảy ra như thế nào không?" Đôi mắt trên cái khuôn mặt mộc mạc ngốc nghếch của Mãn Nguyên lập tức tỏa sáng. "Đối phương dùng bí bảo quấy nhiễu năng lượng." Khi Trương Minh Hách nhìn thấy khuôn mặt Mãn Nguyên lộ ra vẻ thất vọng thì lập tức vô cùng đắc ý nói: "Nhưng ta đã kiếm được hình ảnh cuộc chiến!" "Đi phân tích hình ảnh!" Mãn Nguyên kích động nói. "Không thành vấn đề."Trên mặt Trương Minh Hách lộ ra vẻ gian kế đã thành: "Nhưng trước tiên đem nhược điểm của ta nói ra rõ ràng đã."

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Chiến Thần Bất Bại

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Chiến Thần Bất Bại Chương 341:  An Hảo Kiếm được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Chiến Thần Bất Bại sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close