Truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh : chương 196:  nan đề

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Chương 196:  Nan đề
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Cao Tù hoảng sợ, vội vàng lắc đầu: - Lâm huynh đệ, không được đâu, ngàn lần không được. Đại Hoa quân ngũ chúng tôi có phép tắc đàng hoàng, nếu quân sĩ dám tự tiện ra ngoài rượu chè, cờ bạc, gái gú, nhẹ thì trừ lương, nặng thì chém đầu. Lâm Vãn Vinh cười nói: - Cao đại ca, huynh sợ ai trách phạt hay sợ rơi đầu? Ta thấy vị tướng quân vừa rồi có e ngại chút nào đâu? Cao Tù xấu hổ cười, nếu là ngày thường, du hí thanh lâu hắn cũng là một tay hảo thủ, nhưng lúc này thì không giống ngày xưa. Bây giờ trên người mặc quân phục, lại phải hành quân đánh trận, quân kỷ phải tuân thủ nghiêm ngặt, nếu không thì còn đánh đấm gì nữa. Lâm Vãn Vinh thấy Cao Tù không nói lời nào, biết lòng hắn do dự liền cười hăng hắc, cưỡi ngựa đi về hướng Lệ Hương viện. Lâm Vãn Vinh tuy chỉ là một chức tham mưu tướng quân nhỏ mọn, nhưng Từ Vị đã hạ lệnh cho hắn nắm quyền chỉnh quân. Binh mã ở Trừ Châu này, về lý mà nói thì đều dưới ách Lâm Vãn Vinh cả. Cao Tù gánh vác việc bảo vệ an toàn cho Lâm Vãn Vinh, thấy hắn dẫn đầu đi tới thanh lâu cũng chỉ đành dắt ngựa đi theo. Mụ tú bà nọ lại thấy có hai vị khách quan dẫn ngựa lại, đi đầu là một vị tuổi còn trẻ, da dẻ khỏe mạnh, tướng mạo phong độ , theo sau là một vị cao lớn khôi ngô, trông như cận vệ. Mụ kinh nghiệm nhiều năm, đã sớm luyện thành hỏa nhãn kim tinh, mắt sáng ngời, mông ngúng nguẩy đi ra chào đón: - Ái chà chà, hai vị đại gia tới rồi đấy à. Lâm Vãn Vinh bật cười, vỗ đét một cái lên bộ mông vĩ đại của mụ: - Này bà chị, chẳng lẽ bà chị biết bọn này sao? Mụ tú bà õng ẹo một hồi, mắt lúng liếng nói: - Trước kia chưa thấy nhưng chẳng phải bây giờ là quen rồi sao? Trông hình dáng tướng mạo hai vị thế này, đúng là quý nhân. Hôm nay lại giá đáo quán nhỏ này, quả là rồng đến nhà tôm. Lâm Vãn Vinh lại càng cười to, lấy hai lượng bạc vụn đặt lên bộ ngực trắng bóng của mụ: - Bà chị này cái miệng ngọt quá. Ta thích! Hắn quay phía sau chỉ Cao Tù nói. - Vị đại ca này của ta mới thực là đại quý nhân, bà chị liệu mà phục vụ đàng hoàng nghe chưa. Mụ tú bà thấy Cao Tù vóc người khôi ngô, tráng kiện, liền ép bộ ngực trắng nõn nà sát vào người hắn. Miệng tươi cười, nũng nịu: - Đại gia ơi, ngài cao to thật đấy. Cao Tù chạm nhẹ trên lưng mụ tú bà một chút,tay đã vỗ mông mụ nói: - Đại muội tử, ta không chỉ có cao lớn, mà còn rất tráng kiện nữa đấy, có muốn thử cho biết không? - Úi cha, đại gia, ngài thật là xấu xa. Mụ tú bà ra vẻ ngượng ngập nói, thân thể đã dính sát trên người Cao Tù. “Hóa ra lão Cao này là một kẻ hám gái đây.” Thấy hai người đong đưa liếc mắt trước mặt, Lâm Vãn Vinh ha hả cười. Mụ tú bà cao giọng gọi: - Các em lầu trên, lầu dưới đâu rồi, mau xuống đây chào hai vị lão gia một câu nào. Vừa nói xong liền có quy nô dẫn đường hai người đi vào trong. Cao Tù quay đầu lại nói: - Đại muội tử, lát nữa nàng tới bồi tiếp ta đấy nhé. Mụ tú bà dẩu mỏ, bĩu môi nói: - Đại gia, chỉ sợ lát nữa ngài lại gặp mấy cô nương trẻ trung xinh đẹp rồi lại quên mất nô gia ta thôi. Lâm Vãn Vinh nghe thấy mà nổi cả da gà : ‘hay cho cái đôi gian phu dâm phụ. Chưa gì đã câu dẫn nhau rồi’. Hắn vỗ vai Cao Tù, nói: - Cao đại ca quả là lợi hại. Theo như kinh nghiệm trăng hoa bốn bể của tiểu đệ thì, đi dạo thanh lâu khó ăn nhất chính là tú bà. Mụ này mông hơi to nhưng được cái gợi tình lắm, không ngờ đại ca chỉ ba xạo có vài câu là có thể xong chuyện, tiểu đệ bội phục vô cùng. Xem ra đúng là đại ca rất có tình ý với vị cô nương hơi nhiều tuổi này. Cao Tù đã quen tính hắn, bèn cười giả lả nói: - Không dối gạt Lâm huynh đệ ngươi, lão ca ta thích loại phụ nữ nhiều tuổi một chút, đặc biệt loại bốn năm tuổi . Người ta hay nói, ba mươi không lẳng lơ như bốn mươi, năm mươi mới đúng hồi cực lẳng. Đàn bà thế này mới có kinh nghiệm phong phú, biết cưng chiều người ta, biết hầu hạ cho các đại gia thật thỏai mái, bọn tiểu hồ ly sao sánh được. Hắn với Lâm Vãn Vinh cùng một giuộc cả, hôm nay lại cùng đi ghẹo gái, quả là thân thiết, nói chuyện không cần phải nề hà ý tứ gì sất. A ha ha! Hai người cùng cười phá lên, tiếng ồn ào vang đến tận đại sảnh. Bây giờ là lúc trời vừa tối, trong đại sảnh đã chật kín khách khứa đủ loại, đủ dạng đang ôm ấp các mỹ nữ, vừa uống rượu vừa trêu chọc, những bộ ngực trắng trẻo chốc chốc lại lộ ra dụ hoặc, các loại dâm ngôn đãng ngữ phun ra bất tận, không khí thật là nóng bỏng. Vừa mới tiến vào sân, Cao Tù còn bẽn lẽn, đợi cho hai người tìm được một chổ ưng ý ngồi xuống, hắn mới thoải mái một chút, liền như cá gặp nước tung tẩy nhìn ngó khắp nơi. Hắn đột nhiên kéo tay áo Lâm Vãn Vinh nói: - Lâm huynh đệ, người xem đằng kia kìa. Lâm Vãn Vinh nhìn theo ánh mắt hắn liền thấy mấy tên binh sĩ vừa mới gặp ban nãy đang ngồi xuống, cách bàn hai người không xa, mỗi tên ôm một phấn đầu, đang sờ sờ, mó mó. Những bàn tay hộ pháp đã khéo léo luồn hẳn vào trong ngực các nàng. Chúng lớn tiếng cười đùa như chỗ không người, khôi giáp đã cỡi một nửa, vứt sang bên cạnh. Quả không hổ danh quan binh, công nhận là hào phóng. Cao Tù nhìn Lâm Vãn Vinh nói: - Lâm huynh đệ, đệ xem làm sao bây giờ? Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói: - Cứ chờ chút đã, mấy gã này làm càn như thế, sau lưng chắc dựa dẫm vào kẻ có quyền, để xem đây là binh lính tỉnh nào đã rồi hãy nói. Nếu đằng sau chúng quả có kẻ tai to mặt lớn thì chúng ta đừng gây sự, cứ mau mau tránh xa đi đã. Hắn nói mấy lời này, ý tứ thật rõ ràng, nếu mấy người này ỷ thế quan to thì bàng quan không đụng vào. Nếu những lời này mà gặp người chánh trực nghe xong, tất nhiên sẽ khinh thường ko thèm qua lại với với hắn nữa. Tuy nhiên Cao Tù lại là người từ trong cung ra, những chuyện nhơ nhớp, bẩn thỉu có chuyện gì mà chưa từng gặp, lập tức giơ ngón tay cái lên nói: - Lâm huynh đệ đây quả không còn gì phải chê, thông minh hơn người, khó trách Từ tiên sinh coi trọng ngươi như thế. Lâm Vãn Vinh cười nói: - Cao đại ca, rõ ràng là cái gan đệ nhỏ, vào mắt huynh sao thoắt nhiên lại biến thành thông minh vậy? Cao Tù nghiêm mặt nói: - Lâm huynh đệ, ta vốn từ trong cung ra, những chuyện tranh giành quyền thế đều gặp đến nhàm rồi. Những kẻ chánh trực hay là giảo hoạt, ta cũng từng diện kiến không ít. Ai cũng bảo người tốt không thọ mệnh, người xấu sống ngàn năm, tựa hồ là một thiết luật của Đại Hoa chúng ta, nhưng mà chẳng ai chịu ngẫm lại, tại sao người tốt phải đoản mệnh? Theo ta thấy thì, chính là bởi vì bọn họ quá chánh trực, chánh trực nên chuyện gì cũng không tránh né, không biết hoặc là không thèm giở âm mưu quỷ kế, bị người khác chơi là khó tránh khỏi. những người này chỉ là bọn mọt sách bú tí mẹ, ý nghĩ ngây thơ không chịu nổi, ngươi thực lực không bằng người khác, còn không chịu rút lui, thế chẳng phải là chờ người khác tới chém đầu à. Muốn làm người tốt, trước hết phải học cách bảo vệ chính mình. Lâm huynh đệ, người quả là người thông minh thực thụ, đối đãi gian nhân, đệ chỉ có cách gian hơn hắn thì mới có thể thắng hắn. ‘Ôi...tri kỷ a!’Ta cứ nghĩ rằng lão Cao này chỉ biết có đánh đấm với trêu gái, không ngờ rằng trong lối suy nghĩ cũng có chỗ thâm sâu’. Lâm Vãn Vinh nâng chén nói: -Cao đại ca, vì lời này của đại ca, tri kỷ biết nhau. Tiểu đệ kính đại ca một chén. Hai người nâng chén uống một hơi cạn sạch, Cao Tù tỉ mỉ chọn lựa hai nàng tới, bồi tiếp ở bên hai người. Trừ Châu thành phồn hoa không thể so sánh với Kim Lăng, chất lượng kĩ nữ cũng kém xa cả dặm, Lâm Vãn Vinh nhà có vợ đẹp, còn có mấy nàng thiếp nhỏ, ai nấy cũng đều là tuyệt sắc, xem lại thì những dung chi tục phấn ở đây sao có thể so sánh được. Lả lơi vài câu với nàng phấn đầu kia, hắn đột nhiên chỉ mấy tên lính bàn bên, nói: - Ấy, Cao đại ca, mấy vị tướng quân này trông quen mặt quá, hình như là gặp ở đâu rồi. Cao Tù đang cùng nữ nhân bên cạnh hát thập bát mạc, nghe thấy lời Lâm Vãn Vinh, cả người đần ra một lúc rồi mới phản ứng, làm bộ nhìn bàn bên đó rồi ngạc nhiên: - Còn không phải à, mấy vị tướng quân này công nhận là trông rất quen. Cô nàng bên cạnh Lâm Vãn Vinh không ngừng vuốt ve lưng hắn, õng ẹo nói: - Công tử à, không lẽ chàng cũng là người từ kinh thành tới? Kinh thành? Lâm Vãn Vinh sửng sốt một chút. vội ứng tiếng: - A..., đúng vậy, đúng vậy! Chẳng lẻ mấy vị tướng quân này cũng là kinh thành tới? Ả phấn đầu nọ đang ngồi cạnh Cao Tù cũng vuốt ve hắn vài cái, lả lơi cười nói: - Quả nhiên không hổ là từ kinh thành tới, thảo nào đại gia lại tráng kiện như thế. “Tráng kiện với kinh thành có liên quan đến nhau à?” Lâm Vãn Vinh cười khổ, lại nghe ả tiếp lời: - Mấy vị tướng quân đến từ kinh thành hình như tên là … là Thần… hay cái gì mà… Quan gì gì ấy. - Thần Cơ doanh? Cao Tù vội vàng nói. - Đúng thế, chính là Thần Cơ Doanh, không ngờ đại gia đây không những tráng kiện mà còn thông minh nữa. Diêu tỷ phóng khoáng cười nói: - Vị Triệu tướng quân kia, nghe nói là bách hộ đại nhân trong Thần Cơ doanh. Hành quân đến tận đây, đã đợi mấy ngày rồi . Một bách hộ trưởng nhỏ mọn mà cũng dám công khai mặc binh giáp đến dạo nhà thổ ư? Cấp trên của hắn đâu rồi, thiên hộ đâu? Lâm Vãn Vinh thắc mắc hỏi: - Ô, hóa ra là bách hộ đại nhân. Tỷ tỷ này, tiểu đệ vốn đến đây thăm thú, sao lại có lính Thần Cơ ở đây? Hay là sắp có đánh nhau? - Đánh nhau? Đánh đấm gì? Nàng phấn đầu tươi cười tiếp lời: - Nghe vị bách hộ đại nhân nói, bọn họ tổng cộng có mấy trăm người, thì đi đâu để mà đánh? Nhưng công tử đã đến đây rồi, thì cùng tỷ tỷ chiến đấu một hồi mới gọi là thật. Nàng phấn đầu này cười rộ lên một hồi, lại càng nhích sát lại gần Lâm Vãn Vinh. Lâm Vãn Vinh ha ha cười to vài tiếng, một tay vuốt má cô nàng, trong lòng lại thấy càng khó hiểu. Sao có mỗi vài trăm người, cứ để ta đây thống binh, không được đến vài vạn binh mã thì lão Từ cũng không dám qua mặt ta. Muốn hỏi thêm vài câu nữa, rốt cuộc hai ả phấn đầu cũng chỉ biết có thế. Nhưng hắn và Cao Tù có cùng một suy nghĩ: ‘Trừ Châu bây giờ quả thật không có đại quân trú đóng. Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng nghi hoặc vô cùng.’ Thấy bàn bên kia Triệu bách hộ và một kỹ nữ đang vui đùa sung sướng, Lâm Vãn Vinh nháy mắt với Cao Tù, Cao Tù gật đầu. Lâm Vãn Vinh đi tới, vỗ vai Triệu bách hộ mà cười: - Triệu tướng quân, sao mà trùng hợp vậy?

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 196:  Nan đề được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close