Truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh : chương 301:  thỉnh ta chinh phục nàng ấy

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Chương 301:  Thỉnh ta chinh phục nàng ấy
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Nữ tử này mặc một tiểu y bó sát người, mỏng như cánh ve, khoác bên ngoài một chiếc khăn lụa mong manh, tay sen chân ngọc, ngực đầy mông nở, những đường cong mỹ miều lung linh, da thịt láng mịn như lụa, phảng phất như muốn tan chảy thành nước. Mặt nàng tinh khiết như ngọc, mang một chiếc yếm đỏ, ánh mắt long lanh tựa sóng nước lăn tăn, giống như thẹn thùng của xử nữ, lại phảng phất vẻ quyến rũ của thiếu phụ. Khi chậm rãi bước đi, hai đôi chân ngọc thon dài mà mạnh mẽ như muốn bay nhảy, lại thêm vẻ xuân sắc như ẩn như hiện, thật yểu điệu thướt tha, phong tình vạn chủng。 “Bà nội ơi!” Lâm Vãn Vinh nhìn chòng chọc vào nữ nhân ấy không chớp mắt, trong lòng ngứa ngáy nhộn nhạo: “Cũng đã là sư phụ của người ta rồi, mà vẫn giữ được vóc dáng tuyệt mỹ thế sao, cũng không biết là dưỡng như thế nào, vậy thì không phải lột trần ra sẽ làm ta phát cuồng sao.” Nữ tử kia liếc nhìn qua tảng đá bên phía này, một mảnh lụa mỏng che thân làm mông mông lung lung lộ ra bộ ngực sáng bóng như ngọc, nửa che nửa hở, làm khơi dậy bao dục vọng。Ánh mắt nàng long lanh, đôi mi dài run rẩy, cười nói: - Tiểu đệ đệ, nếu đã tới rồi sao còn trốn ở nơi đó không ra? Thế nào, sợ tỷ tỷ ăn mất ngươi sao? “Không phải sợ nàng ăn ta, là sợ ta ăn nàng.” Lâm Vãn Vinh nhảy ra từ sau tảng đá, cười hì hì nói: - Tỷ tỷ, da thịt vóc dáng của người… chậc chậc… không thể chê được, nàng bảo dưỡng như thế nào vậy? Tiểu đệ có thể sờ một cái được không? An Bích Như khẽ dời gót sen, trên mặt thoáng hiện lên một nụ cười quyến rũ, yêu kiều gắt giọng: - Tên tiểu bại hoại ngươi đã chiếm tiện nghi của ta. Người ta ở chỗ này tắm rửa thay quần áo, ngươi sao lại xông vào nhìn lén, chẳng lẽ không biết đạo lý nam nữ thụ thụ bất thân sao? Ngất, rõ ràng là nàng biết ta phải đến nơi này, mới cố ý trút bỏ ý phục xuống nước tắm rửa, còn bày ra tình trạng mê hoặc nửa che nửa lộ câu dẫn ta, nàng nghĩ rằng ta không biết ư? Hắn ha hả cười lớn, đi đến gần hai bước, ánh mắt thèm thuồng quét qua trên người An Bích Như. An Bích Như lại làm ra vẻ kinh hãi, vội vàng lùi lại, giống như chú thỏ nhỏ hoảng sợ, hai tay ôm lấy ngực. Toàn thân nàng khe khẽ run rẩy, đôi chân thon dài khép chặt, đôi mắt to xinh đẹp sợ hãi tuyệt vọng, lộ vẻ khiếp nhược đáng thương, dường như thật yếu đuối mong manh trước ngọn gió. “Hồ ly lẳng lơ!” Ngọn lửa trong lòng Lâm Vãn Vinh bốc lên bừng bừng: “cô ả lẳng lơ này nào đâu có sợ hãi, rõ ràng là muốn dẫn dụ khuynh hướng bạo lực của nam nhân , muốn làm người ta hung hăng tới tàn phá nàng, hành hạ nàng a!” Hắn cười hắc hắc, đưa tay kéo An Bích Như lại , tiểu đồn của An Bích Như kia nhún nhẩy, cười duyên lách người qua, trong mắt lộ ra vẻ hóm hỉnh. Môi đỏ mọng chúm chím, miệng sen khẽ mở, giọng quyến rũ: - Tiểu bại hoại, ngươi muốn làm gì, muốn lợi dụng của tỷ tỷ sao? Chớ quên rằng, ta là sư phụ của Tiên Nhi. Sư phụ? Có dạng sư phụ như thế sao? Có sư phụ câu dẫn nữ tế của đồ đệ sao? Coi lão tử là một tên mặt trắng chắc, đối diện với một vưu vật động lòng người như vậy. Ta nếu lại chẳng động tâm, vậy phải nghĩ tới việc đi khám nam khoa rồi. Hắn hung hăng nuốt nước bọt, cười nói: - Đã muốn làm kỹ nữ, lại muốn lập đài tưởng niệm… Tỷ tỷ, dáng vẻ vô sĩ của nàng rất có phong phạm của ta năm đó, khó trách ta càng nhìn nàng càng thấy thân thiết, thì ra chúng ta là người cùng một đường a! An Bích Như đột nhiên ngừng lẫn tránh, đứng ở một chỗ không nhúc nhích nhìn hắn. Ma trảo của Lâm Vãn Vinh đang sờ loạn bốn phía, mặt thấy sắp sờ tới ngực nàng, nhưng thấy vẻ mặt ngẩn ngơ của nàng thì lại sững sờ, vội vàng dừng tay, hai tay chỉ cách nhũ phong của nàng một xích, thậm chí có thể cảm nhận được đỉnh ngũ láng mịn truyền đến hơi nóng hừng hực. “Trời, không phải là khảo nghiệm định lực của ta sao?!” Ánh mắt hắn đảo một vòng trước ngực của an tỷ tỷ, mới ra vẻ ngạc nhiên nói: - Được rồi, sư phụ tỷ tỷ, người thế này là làm sao, sao lại bất động thế, hại tiểu đệ thiếu chút nữa làm bậy rồi. Trên mặt An bích như hiện lên một màu đỏ kỳ dị, nhìn hắn khẽ nói: - Tiểu đệ đệ, câu nói vừa rồi, là lời nói thật của ngươi sao? - Câu nào? Lâm Vãn Vinh không chút do dự giả bộ hồ đồ, con mắt mở to vô tội. - Ngươi ấy à, toàn thích giả bộ hồ đồ. Ngón tay nhỏ nhắn của An Bích Như điểm lên đầu hắn, mỉm cười nói: - Ngươi mới nói ta cái gì, đã muốn làm cái gì, lại muốn dựng đài tượng niệm ư? An Bích Như hừ nhẹ một tiếng, nhưng lại nhìn thẳng vào mắt hắn hỏi. - A, ha ha, cái này sao, thật miệng nói đùa thôi, tỷ tỷ làm sao có thể như cái thứ đó chứ, tỷ tỷ so với loại đó còn xinh đẹp hơn nhiều. Tiểu đệ tùy tiện nói thôi, người đừng coi là thật, nếu có là thật cũng chẳng phải là ta. Hắn chẳng biết liêm sỉ cười ha hả. - Khi không cho ngươi nói, ngươi lại nói năng bậy bạ, khi thật sự muốn ngươi nói, thì không dám nói, ngươi chỉ có tâm tư nhỏ nhoi như vậy sao? An Bích Như mỉm cười, bộ ngực ưỡn lên phía trước, Lâm Vãn Vinh vội thu tay về. An Bích Như cười khanh khách, nhìn hắn một cái giống như thị uy, ánh mắt nhẹ lay động, tựa như đang cười nhạo tên gia hỏa có sắc tâm lại không có sắc đảm. “Mẹ nó, lão tử lúc nãy vừa mới nói ‘làm kỹ nữ lại muốn lập đài tưởng niệm’, nàng tự khinh bỉ mình một chút, với vóc dáng của một người đàn bà thành thục như vậy, cho dù là sư phụ của Tiên Nhi thì sao nào? Cũng chẳng phải là một nữ nhân tịch mịch mà thôi? Ta là một nam nhân như lang như hổ, sờ mó nàng một chút có sao? Chẳng thiếu đi một miếng thịt, Phật tổ cũng không trách ta. Hắn tìm ra lý do, đang muốn lại vươn ma trảo ra, An tỷ tỷ lại lùi nhanh vài bước, không để cho hắn có cơ hội, tủm tỉm cười: - Kỳ thật, ta thấy tiểu đệ đệ ngươi nói cực kỳ đúng, người sống trên thế giới này, ai lại chẳng đạo mạo trang nghiêm? Thân phận cao quý như Hoàng đế, như Thành vương, người nào lại chẳng một mặt ra vẻ quân tử, một mặt cũng như cặn bã của xã hội? Vì sao người khác làm trò đó, ta không làm được? Tỷ tỷ chính là đã muốn lập bia tưởng niệm, lại muốn làm… Mặt nàng đỏ hồng một mảnh, cũng không dám nói khỏi miệng. - Làm cái gì? Lâm Vãn Vinh cười cợt nói. - Làm kỹ nữ! An Bích Như khẽ hé miệng sen, như thẹn như hờn nói. Nàng tuy là phóng túng, không câu nệ tiểu tiết, nhưng cũng là một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, nói ra hai chữ này, trong lòng cũng có chút ngượng ngùng, lại có cảm giác buông thả, nhịn không được hai gò má ửng đỏ, trong mắt long lanh sóng nước liếc nhìn hắn, con ngươi ươn ướt, ngượng ngùng đến mê người, không biết lời nào để diễn tả. Thấy dáng vẻ quyến rũ thẹn thùng của nàng, Lâm Vãn Vinh nhịn không được: “Bà nội ơi, nghe mỹ nữ nói tục thật là khoái trá a! Nhưng mà dạng yêu tinh An tỷ tỷ tới thanh lâu làm tiểu thư thái thái thật đáng tiếc, nếu làm một tiểu yêu tinh riêng của Lâm mỗ ta, đề nghị này quả là không tệ.” Trong lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, nhưng lại bất tri bất giác cầm tay nàng nói: - Tỷ tỷ, ta hiểu rõ tâm sự của nàng, trên đời này thiên hình vạn dạng loại ngươi. Bản tính chân thật, thật sự thần phác thiện lương chẳng có mấy người. Tỷ tỷ mặc dù làm việc lập dị, mới lạ, chuốc lấy sự chỉ trích của người khắp nơi, chỉ là ta lại có thể lý giải tâm tình của tỷ tỷ. An Bích Như nhìn hắn một cái, trong mặt hiện lên một màng sương mờ mờ, chợt lách khỏi ma trảo của hắn, khanh khách cười duyên dáng: - Con người ngươi, liền có thành tâm tới chiếm tiện nghi ta sao? Ăn nói đường hoàng như vậy, ta mà tin ngươi mới là lạ. “Hồ ly lẳng lơ này…! Lâm Vãn Vinh thầm bực bội, ngươi không thể ngốc một chút được sao, chẳng phải dễ dàng mới nắm được tay nhỏ nhắn của nàng, nàng chớp mắt lại đem ta vứt bỏ rồi. Nhưng mà phải nói, bàn của An tỷ tỷ vừa láng mịn lại mềm mại, tựa như bánh kem vừa mới ra lò. So với Tiên nhi cũng chẳng chịu kém. Nếu có một ngày, ta tay trái cầm Tiên Nhi, tay phải nắm An hồ ly tinh… chậc chậc… tư vị đó, bay bổng chết mất thôi! Hắn đang ôm giấc mộng đẹp, An Bích Như lại cách hắn xa xa, trên mặt cười mà như không. Mảnh lựa mỏng kia bị gió nhẹ thổi bay, lộ ra làn da trắng sáng với đôi chân thon dài như bạch ngọc, Lâm Vãn Vinh ho khan hai tiếng: - Được rồi, tỷ tỷ, nói việc chính đi. Vậy vị Tiếu tiểu thư chính là nàng sao? Nàng đưa ta đến nơi đây, là vì việc gì? Không phải là cho ta xem nàng tắm rửa, thay xiêm y chứ? - Coi ngươi nói kìa? Tỷ tỷ là ngươi tùy tiện như vậy sao? Đôi mắt biếc của An Bích Như nhẹ liếc qua, nhìn hắn trách móc: - Là ta ở nơi này chờ người, mãi chẳng thấy ngươi đến, chiếc hồ này nước xuân xanh biếc, ôn nhuận như ngọc, ta nhất thời ngứa ngáy trong lòng, liền đi xuống giỡn nước một phen, nào đâu nghĩ đến có tên dâm đãng này cố ý trốn sau tảng đá nhìn trộm người ta tắm rửa. Ta chưa tìm ngươi tính số, ngươi lại đến trách móc ta, đúng là tiểu bại hoại không biết lòng người tốt. “Con hồ ly này nói nửa ngày trời nhưng toàn tránh né vấn đề mấu chốt.” Đấu tâm nhãn với An tỷ tỷ, hắn còn chưa từng chiếm được thượng phong, Lâm Vãn Vinh bất đắc dĩ nói: - Tỷ tỷ, việc giỡn nước không đề cấp tới cũng được, dù sao việc này trong lòng chúng ta đều biết rõ, tiểu đệ ta đã sai lại thêm sai do sinh ra mang một đôi mắt sáng ngời có thần, mà tỷ tỷ sai lại lại càng sai vì trời sinh mỹ lệ như tiên nữ, vóc dáng ma quỷ, chúng ta tám lạng nửa cân, một người muốn đánh một người muốn chịu, chẳng ai chê cười ai. Hắn cười hắc hắc: - Ta cùng với tỷ tỷ mà nói, đều trốn tránh cái chuyện này. Người che mặt mạo xưng tiểu thư họ Tiếu dẫn ta tới đây, chính là tỷ tỷ sao? Tỷ tỷ vì sao nảy ra chủ ý này? Tiểu đệ nghĩ cả trăm lần cũng không hiểu rõ. An Bích Như giống nhu căn bản không nghe được lời hắn nói, nhẹ nhàng ngồi ở bên bờ suối, vương đôi chân thon khẽ đá làn nước ấm trong hồ, hai tay vắt nước trên mái tóc, động tác uyển chuyển tự nhiên, tràn ngập mỹ cảm, dường như chẳng nghe thấy những lời hắn nói, căn bản không để ý tới. - Ê, tỷ tỷ, ta đang nói chuyện với nàng đó, cho ta chút thể diện đi. Lâm Vãn Vinh hoàn toàn bái phục con hồ ly xinh đẹp này, ở trước mặt nàng tựa hồ có bao nhiêu bản lĩnh cũng không xuất ra được, hết lần này đến lần khác, đánh cũng không thắng, chửi cũng không hơn. Nghĩ lại trước kia gặp được cô gái nào mình cũng có thể biến đổi, thật không ngờ lại gặp kẻ mà mình chẳng làm được gì, thậm chí còn có thể cải tạo mình, trong lòng ngược lại có một tư vị thật riêng biệt. - Không dùng cách này với ngươi, ngươi sẽ đến sao? An Bích Như lặng lẽ nói, nhưng lại giống như một oán phụ chốn khuê phòng: - Đêm hôm đó ngươi làm hại người ta, dễ dàng bỏ qua vậy sao? Khinh bạc cũng đã khinh bạc rồi, vì sao Tiêu gia đại tiểu thư kia vừa đến, ngươi lại bỏ rơi không quan tâm ta nữa? Mấy ngày nay ngay cả một lời hỏi thăm đến ta cũng không có? Mặc cho ngươi chiếm tiện nghi của An Bích Như ta vậy sao? Ta không dùng cách này tìm ngươi, ngươi sẽ chủ động tìm ta sao? Ngươi đúng là một tên tiểu oan gia xấu xa thậm tệ mà! Nàng như hờn như oán, ngươi ngoài nghe được nhất định nghĩ Lâm Vãn Vinh bạc tình phụ nghĩa, chỉ là Lâm Mỗ ta tự mình biết được, căn bản không có việc ngược đời đó. Nếu muốn nói ai oán, có Tiên Nhi, có Đại tiểu thư… nhưng thế nào cũng không đến lượt con hồ ly này. Mỗi bước đi của lão tử, e là An tỷ tỷ cũng nắm trong tay. Nói ta vứt bỏ nàng, vậy đó là chuyện nực cười nhất trên đời… Cho tới bây giờ chưa nắm được, bỏ rơi thế nào? - Sư phụ tỷ tỷ, nàng biết Thanh Tuyền sao? Lâm Vãn Vinh chẳng muốn nghe nàng dài dòng, ngắt lời nàng, mở miệng hỏi thẳng. Con ngươi An Bích Như chuyển động, cười thần bí nói: - Thanh Tuyền? Thanh Tuyền là ai? Ta không biết…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 301:  Thỉnh ta chinh phục nàng ấy được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close