Truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh : chương 416:  mưa xuân trên đường thượng

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Chương 416:  Mưa xuân trên đường Thượng
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Chuyện tìm bạc vậy là kết thúc, vốn đây là cơ hội lập công khó gặp, hơn nữa lại trở về chốn cũ, Lâm đại nhân tự nhiên sẽ không lãng phí dịp tốt, dẫn Ngưng nhi du ngoạn Tế Ninh một phen, xem như bù đắp cho mối tình tương tư của nàng. Vi Sơn hồ sớm đã yên lặng trở lại, 30 vạn cá bột đã gieo xuống hồ, chớm thu là có thể thu hoạch, Lâm đại nhân coi như đã làm một việc công đức thật lớn, vừa được nhân dân yêu kính, vừa khiến Lạc Ngưng đối với hắn càng thêm say đắm. Mấy ngàn lạng bạc kia bỏ ra xem ra đáng giá. Nhân dịp trời trong gió lặng, Lâm đại nhân tự mình chèo thuyền, cùng Lạc tiểu thư xinh đẹp kiều mị du ngoạn hồ Vi Sơn. Tròng trành trên thuyền, rút cục khát vọng “bạch nhật tuyên dâm - giao hoan ban ngày" của Lâm đại nhân cũng được toại nguyện. Lâm đại nhân lấy ra một cuốn sách họa cảnh xuân tình cùng Lạc tiểu thư nghiên cứu thực hành theo, làm nên bức “thủy trung hoa – hoa trong nước”. Sự nhiệt tình của Lạc Ngưng cũng không phải nói suông, nàng dán chặt bộ ngực mềm lồ lộ trên mình tướng công, như hoa nở rộ, thực sự câu dẫn tâm hồn Lâm đại nhân. Đối với rất nhiều yêu cầu rất quá đáng của đại ca, Ngưng nhi nửa ngập ngừng nửa chiều chuộng, mặt hồng má phấn, thở gấp khẽ rên, nở ra khuôn diện quyến rũ mê người cực kỳ giữa Vi Sơn hồ rộng lớn. Trở lại bờ, Lạc tài nữ nhất nhất dán bên mình đại ca, mặt mày đỏ ửng, đuôi mắt tràn đầy xuân tình, khuôn ngực bờ mông tản mát một vẻ thành thục thiếu phụ rất động lòng người, làm Lâm đại nhân yêu muốn chết. Chọn vợ phải chọn người như Ngưng nhi mới phải đạo, bề ngoài đoan trang, bên trong phong tình, lại còn thông minh tài ba, sao không khỏi khiến người mất hồn? Từ tiểu thư thấy Ngưng Nhi thân thể tỏa ra ánh sáng rạng rỡ hạnh phúc, chỉ có thể cảm khái không thôi. Nghỉ tạm một hôm, Lâm đại nhân lệnh Hồ Bất Qui chỉnh tề binh mã, chuẩn bị lương thảo, tự mình lĩnh suất mấy vạn đại quân vận chuyển 35 vạn lượng bạc hướng kinh thành khởi hành. Chuyến đi này quả thật thong dong nhàn nhã, nhiều nhân mã như vậy bảo vệ, bên người lại có Ngưng nhi cười cười nói nói, so với khi đến quả thực sung sướng hơn gấp trăm lần. Duy nhất không vui là kể từ đêm bị Ngưng nhi “tróc gian”, Từ tiểu thư đối với Lâm Tam nhất quyết không nhìn không hỏi, coi hắn như không tồn tại, nàng chỉ một mực lôi kéo Ngưng nhi ngồi trong xe ngựa tán gẫu, không hề lộ mặt, cắt đứt mộng tưởng “tốt lành” của Lâm đại nhân. - Tướng quân. Thấy Lâm đại nhân cưỡi hãn huyết bảo mã chán chường đi theo phía sau xe ngựa, Hồ Bất Qui thúc ngựa đuổi lên, nói: - Hôm qua hoàng thượng lại gửi công văn thúc giục chúng ta tăng cường tốc độ, sớm về kinh thành để kịp cấp ngân lượng cho quân đội, Lý Thái đại nhân đang ở nơi tập kết, dỏng cổ chờ ngân lượng. - Gấp cũng không được. Lâm đại nhân khoát tay, ra vẻ không để tâm: - Đường bộ phải đi từ từ, chúng ta có 10 xe bạc, lại được 10 vạn đại quân bảo vệ, đi tốc độ này coi như là nhanh rồi. Huống chi bạc này đã mất một lần, không chừng dọc đường còn có thể rơi vào mưu kế của kẻ khác, bị cướp lần nữa. Vậy đi, ngươi bảo gia sư viết thư gửi về kinh thành, bẩm với hoàng thượng rằng chúng ta hiện đang mỗi ngày hành quân trăm dặm, cấp tốc tiến kinh. Hồ Bất Qui cất tiếng tuân lệnh, phân phó xuống, rồi lại ngưng thần suy nghĩ, nhìn Lâm Vãn Vinh nói: - Tướng quân, còn có một việc ti chức thấy kì quái, lần này bạc quân bị cướp ở Sơn Đông, rút cục là do ai gây ra? Lúc tìm bạc, chúng ta đại náo như vậy, vì sao đối phương vẫn không phản ứng gì? Hay còn có âm mưu? Lâm Vãn Vinh ánh mắt hướng về phía trước, gật đầu thở dài: - Hồ đại ca nói đúng, chúng ta ở Tế Ninh mò bạc, động tĩnh lớn như vậy, nhưng bọn họ lại hết sức bình tĩnh, trừ khi bọn họ không chủ ý lấy bạc, nếu không, chắc chắn còn có âm mưu khác. Đây cũng là một trong những nguyên nhân làm ta phải cẩn thận. Lúc này Lý Thái đại nhân đang cần bạc gấp, chúng ta chậm trễ một ngày là gia tăng thêm một tầng áp lực cho Lý Thái. Thế nhưng nếu chúng ta tùy ý đi lại mà không phòng bị, chỉ sợ trúng phải quỉ kế kẻ địch, lại càng bất lợi. Quả là hai đằng đều khó xử a. Hồ Bất Qui ảo não nói: - Lão Hồ ta lãnh binh chinh chiến cả đời, loại chuyện áp tải bạc này là lần đầu tiên, vừa không thể đi nhanh, lại chẳng thể chần chừ, quả là muốn lộn ruột. Lâm Vãn Vinh cười khổ vỗ vỗ vai gã, bảo: - Không có cách nào, ai kêu chúng ta nhúng tay vào việc xui xẻo này. Hồ đại ca, ngươi xem, ta luôn mồm nói muốn tránh chõ mũi vào loại chuyện như vậy, kể cả Lý Thái bắt ta tòng quân ta cũng cự tuyệt, vậy mà rốt cục cũng dính vào cái mớ bòng bong này, so với nhập quân, việc này còn muốn phức tạp hơn nhiều, ngươi xem, số ta khổ hơn cả ngươi a! Lời này quả không phải giả, Hồ Bất Qui đồng tình sâu sắc, trong lòng đã có chút mừng rỡ, Lâm đại nhân càng vướng vào việc quân sâu càng tốt, tốt nhất là dính luôn vào chuyện kháng Hồ sắp tới, cùng huynh đệ tiến sát Bắc cương, đánh bại quân Hồ, rửa mối nhục trăm năm của Đại Hoa, vậy mới thực sự thống khoái. Ầm ầm ầm ầm, tiếng sấm mùa xuân rền rĩ từ phương xa vọng lại, sắc trời dần trở nên ảm đạm, mây đen ùn ùn kéo tới, càng lúc càng dày. Lâm Vãn Vinh nhìn về phía chân trời, nhướng mày lắc đầu cười khổ: - Thực sự là sợ cái gì thì cái đó đến, ông trời lại muốn đối nghịch với ta, làm mưa vào ngay lúc này. Cái tình huống mưa xuân liên miên không dứt này, bảo đảm là không hết năm ba ngày thì chưa thể tạnh. Lộ trình 800 dặm từ Tế Ninh về kinh thành giờ xem ra không thể thái bình đây. Hồ Bất Qui lắc đầu: - Ở phương Bắc đánh nhau nhiều năm như vậy, trở lại kinh kỳ ngược lại có vẻ không quen. Lâm đại nhân ngài không biết, xứ Hồ kia trời mưa không giống ở nơi này, chốc lát mưa nổi lên tầm tã có thể làm ngập chết người, rồi thoáng sau lại trời quang mây tạnh, nhiệt độ trở nóng, không như cái kiểu mưa rẩm ra rẩm rích như đàn bà ở vùng Giang Nam này. Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói: - Đất Hồ không giống nơi đây, ngày đêm nhiệt độ chênh lệch cực lớn, biến hóa bất thường, cho nên có câu “Tảo xuyên bì áo ngọ xuyên sa, vi trứ hỏa lô cật tây qua” (Sớm mặc áo da trưa áo mỏng, vây quanh lò sưởi ăn dưa hấu). Giang Nam chúng ta khí hậu ôn hòa, cho nên mới có thể có nhiều tôm cá, đây là cái phúc của Đại Hoa ta. - Đúng, đúng, đúng là vậy. Lâm tướng quân ngài cũng từng sang đất Hồ rồi sao? A, tôi biết rồi, nhất định là Lâm tướng quân đọc nhiều hiểu nhiều, Lâm tướng quân ham học như vậy, lão Hồ kính nể không thôi. Hồ Bất Qui vừa khen vừa thở dài. Lâm Vãn Vinh cười mắng: - Nói nhảm, ngươi thấy ta ra vẻ thư sinh hồi nào? Con mẹ nó, ta ngoại trừ hứng thú với xuân cung họa đồ, còn thì sách vở vừa nhìn đã thấy phiền rồi. Hồ Bất Qui đang quất mông ngựa lại thành quất một cái lên đùi ngựa, cười ha ha, quả thật là cùng một tính cách với Lâm tướng quân. Hai người đang nói chuyện, mưa cũng lớn dần, lúc đầu nhẹ nhàng, sau đó ào ào trút xuống, nước mưa như băng đao cắt lên mặt mọi người , đau buốt cả da mặt. Mùa xuân có mưa xuân, đối với chúng sinh vạn vật là quí giá nhất, nhưng với Lâm Vãn Vinh mà nói, lại là một tin cực xấu. Cơn mưa liên miên không dứt này ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng công vụ rồi. Cùng đứng trong mưa với Hồ Bất Qui, Lâm Vãn Vinh khoát tay hỏi: - Hồ đại ca, chúng ta đi được bao xa rồi? - Phía trước kia là ranh giới ra khỏi địa hạt Sơn Đông rồi. Đoạn quan đạo này nhiều năm không được tu sửa, gập ghềnh khúc khuỷu. Mặt trước còn có một trái núi, thật là khó đi! Hồ Bất Qui là người Sơn Đông, đối với địa hình vùng phụ cận rất đỗi quen thuộc. Lâm Vãn Vinh gật đầu: - Hiện giờ địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng, chỉ có đi một bước cẩn thận một bước thôi. Hồ đại ca, phái nhiều thám báo ra xem xét đi. Trong phạm vi 30 dặm quanh đoàn cần phải dò xét tinh tường, nắm rõ tình hình. Dặn bảo các huynh đệ chú ý một chút, phải để ý địa hình hiểm yếu, xem có đất lở đất sụp ở đâu có thể xảy ra, còn phải xem xem có đám phá hoại nào không, nếu phát hiện phát hiện lập tức đốt pháo tín hiệu báo cáo. - Tuân lệnh. Thấy Lâm đại nhân thần sắc trịnh trọng, Hồ Bất Qui không dám chậm trễ, vội lĩnh mệnh rời đi. Lâm Vãn Vinh thở dài thườn thượt, đang định xoay người chợt cảm giác trên đầu hẵng hẫng, đã thấy phía trên có một cây dù con, bên cạnh một làn hương thơm nhàn nhạt, hiện ra bóng hình Lạc Ngưng vẻ mặt như hoa. - Ngưng Nhi, sao nàng lại ra đây? Ngoài này lạnh lẽo, mau vào xe trú mưa đi. Lâm Vãn Vinh vừa cười vừa nói. Lạc Ngưng một tay cầm ô, tay kia giữ chặt hắn, ôn nhu bảo: - Đại ca, ngươi cũng lên xe trú đi, đừng đứng ngoài này hứng mưa. - Chuyện này không được rồi. Lâm Vãn Vinh cười vỗ vào tay nàng: - Ngưng Nhi, đây là hành quân, hơn một vạn huynh đệ đều gặp mưa, ta là chủ soái làm sao lại chạy, các huynh đệ thấy thì sẽ nghĩ thế nào? Nàng có biết bốn chữ “Lấy thân làm gương” không, chính là vì đại ca ta đem thân mà chế ra đó. Lạc Ngưng nghe thế phì cười, quyến rũ liếc mắt nhìn hắn, vẻ hồ mị toát ra làm Lâm đại nhân ngẩn ngơ, không thể tưởng được, nha đầu kia bắt đầu học theo An tỉ tỉ rồi! - Chỉ Tình tỷ quả thực thần cơ diệu toán, sớm đã biết đại ca sẽ nói vậy rồi. Lạc Ngưng thản nhiên cười, dịu dàng đáp: - Chàng yên tâm, thiếp không để chàng khó xử đâu. Chỉ Tình tỷ nói có việc muốn thương lượng với chàng. Hẳn chàng không để tỷ ấy thân là phụ nữ phải xuống xe đội mưa chứ? Có việc thương lượng với ta? Vụ này hơi kỳ lạ à, hai ngày nay nha đầu kia thấy ta như thấy ôn thần, cả một câu cũng không thốt, như thế nào trời vừa đổ mưa đã muốn nói chuyện rồi? Rũ rũ nước mưa trên người, Lâm đại nhân cùng Lạc Ngưng leo lên xe. Trong xe đượm mùi thơm, một lò sưởi nhỏ đang đỏ lửa, ánh hồng lên trên đôi má xinh đẹp vô cùng của Ngưng nhi. Từ tiểu thư ngồi bên cửa sổ, vén rèm nhìn về phương xa, trong mắt như có hơi nước, chậm rãi ngâm: Dịch lộ quan xuân vũ Điểm điểm thị đa tình (Dịch nghĩa: Con đường chuyển thư soi rõi dưới mưa xuân, từng giọt mưa là từng giọt tình.) Đường thư mưa xuân rọi Giọt giọt ấy đa tình. (hieusol dịch) - Cô cũng đừng đa tình quá. Lâm đại nhân cầm lấy chiếc khăn mặt từ tay Lạc Ngưng, xoa xoa mái tóc ướt, ha ha cười nói: - Cô mà đa tình thêm, ông trời sẽ làm mưa cho chúng ta kẹt ở đây đi không nổi nữa bây giờ! Từ tiểu thư biến sắc, căm tức cất giọng: - Ai khiến ngươi nghe lén? Ngưng nhi, nơi này là là chốn của phái nữ, muội lôi kéo một tên nam tử vào thật không phù hợp lễ nghi, muội bảo hắn xuống mau, mất công làm bẩn xe ngựa chúng ta! Hừ, bây giờ thì biết không hợp lễ nghi, vậy hôm trước lôi kéo người ta lên giường, sao không nói gì hết? Lâm Vãn Vinh trừng mắt với Từ tiểu thư, cười thần bí. Từ Chỉ Tình tựa hồ ký ức nổi lên điều gì, nắm tay siết chặt, hung hăng trừng mắt với hắn, mặt mày đỏ ửng. Lạc Ngưng vội cười giải hòa: - Đại ca, đã lâu không nghe Từ tỷ tỷ ngâm thơ rồi, hôm nay tỷ ấy lại có nhã hứng, thật đáng mừng. “Dịch lộ quan xuân vũ, điểm điểm thị đa tình“, Từ tỷ tỷ quả là có tài, đại ca, chàng cũng ngâm một câu thơ đi, theo chủ đề mưa xuân nhé. Triêm y dục thấp hạnh hoa vũ Xuy diện bất hàn dương liễu phong. Áo ai thấm đẫm mưa hoa hạnh Mặt người êm ả gió cành dương*. (hieusol dịch). - Ngàn vạn lần đừng sùng bái ta nha, là ta đạo thơ đó. Lâm đại nhân hì hì cười, háy háy mắt với Từ tiểu thư.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 416:  Mưa xuân trên đường Thượng được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close