Truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh : chương 477:  bị mê gian rồi phần ii

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Chương 477:  Bị mê gian rồi Phần II
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Việc con tin, triều đại nào đều là sỉ nhục cực lớn, Cao Ly vương này nguyện ý đem thái tử kế thừa vương vị tới Đại Hoa làm con tin, coi như là biết nhịn. Lâm Vãn Vinh đối với việc này không dám bừa bãi, cười hắc hắc hai tiếng, lắc đầu đáp: - Từ tiểu thư, ta khuyên các nàng không nên giở trò che mắt làm gì. Gọi là con tin, cũng chỉ là một người mà thôi, trên thế giới này đáng giá nhất là người, không đáng giá nhất cũng là người. Vị thế tử kia là của Cao Ly các nàng, không phải là của Đại Hoa ta, các nàng coi hắn là bảo bối, nhưng trong mắt Đại Hoa ta, hắn chắc gì so với được một cọng cỏ. Một thái tử mà thôi, có thể bồi dưỡng thêm mười ngươi, trăm người. Nước nàng làm con tin một người, còn dư thừa. Về phần nói tới hàng năm cống nạp mười vạn lượng, với quốc lực của Đại Hoa, mười vạn lượng bạc kia, đơn giản chỉ là hạt muối trong biển. Nói một câu không dễ nghe, người là đao là thớt, ta là cá là thịt. Tới bước này rồi, Cao Ly các nàng đã không còn vị trị của chính mình nữa, làm ta cảm thấy rất đáng tiếc. Cứ tiếp tục đàm phàn thế này, dù là nói tới sáng mai, cũng sẽ không có kết quả gì. Sáng mai, Cao Ly sẽ phát sinh cái gì? Ta thật sự lo thay cho các nàng đó! Hắn than một tiếng như thương xót người, bất đắc dĩ thưởng thức chén trà đang dần dần lạnh đi, rồi trở nên trầm mặc. Từ Trường Kim nắm chặt bàn tay nhỏ, môi cắn tới trắng bệch, trên mặt từng cơn u ám, trầm ngâm hồi lâu, trong phòng tĩnh lặng như chết. "Tách” một tiếng động khe khẽ vang lên, Lâm Vãn Vinh gõ nắp chén trà một cái, ưỡn người đứng dậy. Từ Trường Kim tỉnh lại từ trong trầm tư, thấy động tác của hắn, lại càng hoảng sợ, vội nắm lấy tay áo hắn, mơ hồ như phát khóc: - Vãn Vinh ca, huynh muốn đi đâu? Huynh không được đi! - Ai nói là ta muốn đi chứ! Lâm Vãn Vinh cười bảo: - Nước trà lạnh rồi, ta gọi người đổi chút trà mới. Hắn dừng lại, thần sắc nghiêm túc: - Có điều, Từ tiểu thư, nàng cũng phải là nắm chắc, bây giờ hao phí thời gian, đều là của chính các nàng, chậm mất thời gian uống một chén trà, cũng không biết có bao nhiêu nhân dân Cao Ly phải chết thảm trong chiến hỏa. - Đại nhân… Từ Trường Kim cắt tới nát môi, những tia máu hằn lên: - Một nước hai chế độ kia của ngài, Cao Ly chúng ta có thể thương lượng, nhưng việc đóng quân… - Việc đóng quân, không cần thương lượng. Lâm Vãn Vinh đặt mạnh chén trà xuống bàn, choang một tiếng, Từ Trường Kim cả kinh toàn thân run lên, thấy hắn thần sắc kiên định, khí thế bành trướng, tựa như một tòa núi cao không thể vượt qua, tiểu cung nữ vừa ngưỡng mộ lại chua xót, liều mạng nhịn không rơi nước mắt. Lâm Vãn Vinh quay đầu đi, không nhìn vẻ mặt của Từ Trường Kim, chỉ sợ mình mềm lòng làm hỏng đại sự. Hắn phất mạnh tay, cương quyết nói: - Một nước hai chế độ, một nước hai chế độ, thế nào là một nước? Đóng quân là tỏ rõ chủ quyền, là chủ quyền Đại Hoa ta và Cao Ly là một nước, nếu ngay cả quân đội cũng không thể đóng, quyền lực tư pháp hành chính lại đều ở trên tay các ngươi. Ta xin hỏi, Đại Hoa Cao Ly kết làm một nước, một nước ở đâu? Giọng hắn như chuông lớn, khí thế mênh mông, ở thời khắc mấu chốt này, Từ Trường Kim cũng như kiên cường hơn rất nhiều, kiên định mở miệng: - Đại nhân, đóng quân có thể, nhưng Cao Ly ta cũng phải có quân đội của chính mình, đây là giới hạn của chúng ta. Vượt qua một bước, Cao Ly ta nguyện làm ngọc nát, không làm ngói lành. Nàng rốt cục cũng nói thật rồi, thấy nước mặt Từ Trường Kim nhỏ xuống, lại quay đầu đi, cứng cỏi không để mình trông thấy, hắn vừa buồn cười lại có chút kính phục. Ở thời khắc nguy cấp thế này, nàng một thiếu nữ vứt bỏ vinh nhục của mình không quản, kiên cường bảo vệ lợi ích của tổ quốc, đứng ở góc độ của nàng mà nhìn, căn bản không hề sai. - Đừng nên dễ dàng nói cái gì ngọc nát ngói lành. Lâm Vãn Vinh lắc đầu, ung dung đáp: - Từ tiểu thư, các ngươi muốn giữ lại lực lượng vũ trang, ta có thể hiểu được, hơn nữa cũng thể hiện sự tán đồng! - Vãn vinh ca, huynh nói thật chứ? Từ Trường Kim không dám tin vào lỗ tai của mình, ngẩng đầu lên nhìn hắn, hai hàng nước mắt thanh khiết theo gò má lăn xuống, thê lương động lòng người. - Chẳng lẽ còn muốn ta lặp lại lần nữa sao? Trên mặt Lâm Vãn Vinh nổi lên một nụ cười thần bí. - Phải, phải, Trường Kim nghe thấy rồi. Tiểu cung nữ mừng rõ như phát điên, nắm lấy tay hắn cười ngọt ngào: - Vãn Vinh ca, huynh thật tốt! “Hi vọng nàng nghe xong lời tiếp theo của ta, còn có thể giữ vững được quan điểm giống thế!” Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc hai tiếng: - Từ tiểu thư, nàng tin chắc nghe rõ lời ta nói chứ? Từ Trường Kim mừng rõ cố sức gật đầu: - Đương nhiên, ngài nói là cho phép Cao Ly chúng ta bảo lưu võ trang… Nàng nghẹn lại: - Đại nhân, ngài nói võ trang là… Tiểu cung nữ này cuối cùng hiểu ra rồi, Lâm Vãn Vinh thản nhiên: - Từ tiểu thư đoán không sai, Đại Hoa cáo thể cho phép Cao Ly bảo lưu bộ phận lực lượng võ trang. Nhưng võ trang này, chỉ giới hạn bảo vị trị an bình thường, hiệp trợ ứng phó tội phạm, cũng chính là loại giống như công nhân bổ khoái trong nha môn Đại Hoa chúng ta. Nhưng công nhân này huấn luyện, đều do Đại Hoa phụ trách, do Đại Hoa dựa theo tỉ lệ phân phối, có thể duy trì nhu cầu trị an cơ bản, không thể tự tạo hoặc phỏng theo. Về phần sự vụ an toàn khác, không cần bọn họ phí tâm nữa. Trái tim Từ Trường Kim từ vui mừng bỗng ngã vào hố băng, Lâm đại nhân nói thật dễ nghe, nếu là Cao Lệ bảo lưu bộ phận võ trang. Nhưng những công nhân bộ khoái bị khống chế rồi, có thể đưa tới tác dụng gì? Đại Hoa chỉ bất quá lấy bọn họ làm công cụ mà thôi, duy trì trị an của Cao Ly, chỉ có thể do người Cao Ly chấp hành. Tất cả mọi lời đều nói hết rồi, Lâm Vãn Vinh lẳng lặng ngồi, đợi quyết định của Từ Trường Kim. Hắn có thể nói khẳng định, Cao Ly vương kỳ thực đã sớm nghĩ tới kết cục cuối cùng, cho nên ban quyền cho Từ Trường Kim đàm phán thêm với Đại Hoa, cũng chỉ là vì giành lấy thêm lợi ích. Đám phán ra kết quả gì, đều sẽ không vượt qua được tưởng tượng của bọn họ! - Ngài đã biết trước giới hạn của chúng ta, có phải thế không? Từ Trường Kim lặng lẽ mở miệng, âm thanh xa xôi như từ chân trời vọng đến. - Không có cái gì giới hạn hay không giới hạn cả! Lâm Vãn Vinh đáp: - Tới mức này rồi, giới hạn lớn nhất của các người.. chính là không còn giới hạn! - Đại nhân, gặp phải ngài, là sai lầm lớn nhất của đời ta! Từ Trường Kim cúi đầu nước mắt nhỏ xuống. - Trường Kim, nói ra khẳng định nàng không tin, ta làm những việc này cùng là bị ép. Với tính cách của ta, ở Tiêu gia sống tiêu diêu tự tại, cần gì phải tới đây chọc cho nàng chết chứ. Chính là nhân sinh biến đổi khó lường, ai cũng không liệu được ngày mai sẽ xảy ra điều gì. Lâm Vãn Vinh dang tay ra, có chút bất đắc dĩ. Tiểu cung nữ thờ dài một hơi, khẽ vỗ tay, một thị nữ Cao Ly từ ngoài cửa tiến vào, bê một chiếc khay văn phong tứ bảo. Từ Trường Kim chưa đặt bút, nước mắt đã rơi trên giấy. Lâm Vãn Vinh nắm lấy tay nàng, Từ Trường Kim nhắm mắt trầm tư trong chốc lát, dụng bút như bay, đem việc hai nước thảo luận viết lên giấy. Con ấn của Cao Ly vương đã đóng từ trước, có thể thấy sự tin tưởng của hắn đối với Từ Trường Kim. Lâm Vãn Vinh thấy không có gì dị nghị, vì biểu thị sự trình trọng, đặc biệt cầm lấy bút lông, ký vào tên nghiêng nghiêng vẹo vẹo của mình, Đại Hoa trăm năm, hiệp nghị đầu tiên mở rộng lãnh thổ, vì thế đã sinh ra trong tay Lâm đại nhân. Từ Trường Kim nhìn dòng chữ tự mình viết trên giấy, ngây ra thật lâu, chợt như xúc động, nhào vào lòng hắn, khóc rống lên: - Vãn Vinh ca, trái tim huynh thật tàn nhẫn. - Việc này, không phải một thiếu nữ có thể chịu đựng nỗi. Lâm Vãn Vinh thở dài, vỗ vai nàng an ủi: - Ở vào địa vị yếu thế như vậy, bất kỳ ai tới cũng chẳng tốt đẹp gì. Biểu hiện hôm nay của nàng đã rất tốt rồi, so với tượng tượng của ta còn hơn rất nhiều rồi. Nếu nàng muốn trách ta, ta cũng nhận. - Ta không trách huynh, đây là số mệnh của ta. Vãn Vinh ca, ôm chặt muội! Đại nhân, ôm chặt ta! Từ Trường Kim khóc như mưa, ôm chặt lấy hắn, nước mắt ướt đẫm ngực hắn. “Ai, nha đầu này mỗi lần đề xuất yêu cầu đều khiến người ta khó khăn!” Lâm Vãn Vinh ôm lấy thân thể đầy dặn của nàng, không chịu nỗi nghĩ lung tung. - Vãn Vinh ca, huynh thấy ta đẹp không? Từ Trường Kim từ từ ngừng khóc, từ lòng ngực hắn ngẩng đầu lên, trên mặt ửng lên một màu hồng xinh tươi, nước mắt trong suốt ánh lên làn da như ngọc của nàng, kiều diễm động lòng người. “Thật đúng là có điểm đẹp!” Mí mắt Lâm Vãn Vinh dần dần trở nên nặng, nhìn sắc mặt của tiểu cung nữ, cũng không rõ ràng lắm, loạng choạng ngã xuống. - Vãn Vinh ca, xin tha thứ cho muội! Gặp được huynh, Trường Kim rất hạnh phúc! Từ Trường Kim chậm rãi đứng lại, nhìn thân ảnh đang ngủ thiếp đi của hắn, nước mắt rơi xuống từng chuỗi, nàng khẽ kéo vạt áo, xoạt một tiếng, y phục rơi hết xuống, thân thể với những đường cong mỹ diệu đến tuyệt luân, dưới hoa Đỗ Quyên đỏ như lửa, vô cùng mê người …. Trong cơn mơ Lâm Vãn Vinh chỉ cảm thấy người như một con thuyền lá, phảng phất người như ở trên vạn cơn sóng, khi thì tới tận đỉnh, khi thì lại rớt suống tận đáy cốc, cảm giác sảng khoái kia, như tắm sauna. (tắm hơi massage) “A…” một tiếng, hắn mở choàng mắt ra, Từ Trường Kim ngay cả Đỗ Quyên đầy phòng đều không thấy nữa, chỉ có quần áo của mình tán loạn, nằm trong phòng đàm phán, hạ thân là một đó hoa nhỏ nở rộ, đỏ tươi chói mắt. “Bị bỏ mê rồi!” Trong đầu hắn nổ ầm một tiếng, toàn thân tê dại …

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 477:  Bị mê gian rồi Phần II được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close