Truyện [Dịch] Đại Ma Vương : chương 77:  vị trí hội trưởng

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Đại Ma Vương
Chương 77:  Vị trí hội trưởng
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Nam, bạn trai? Cách La Phật cả kinh, ánh mắt cực kỳ quái dị nhìn Phỉ Bích, sau đó liếc sang phía Hàn Thạc càng thêm cổ quái, phảng phất như không tin phải xác nhận lại một chút: - Hắn thật là bạn trai ngươi? - Đương nhiên! - Phỉ Bích gật gật đầu khẳng định, còn đỏ mặt đưa tay khoác cánh tay trái của Hàn Thạc, như là muốn chứng minh quan hệ của hai người. Giống như trong miệng bị nghẹn một quả trứng gà, Hàn Thạc ngoác to miệng, vẻ mặt như một anh hề. Đến khi cảm giác được bàn tay nhỏ nhắn của Phỉ Bích ngầm dùng sức kéo cánh tay hắn ra hiệu, mới kịp phản ứng, cười gượng một tiếng, gật gật đầu, nhưng không mở miệng giải thích gì cả. Một nguyên lão của thương hội đang cùng Cách La Phật chuyện trò vui vẻ, không khỏi hồ nghi hạ giọng hỏi dò gã: - Tiểu tử này có lai lịch thế nào? Cách La Phật cũng không nhiều lời, chỉ nhìn người này nháy mắt ra dấu, sau đó nghiêng người qua một chút, mỉm cười nói: - Nếu hắn đã là bạn trai của Phỉ Bích, thế thì không có vấn đề gì rồi, nhanh lên đi vào nào. Kéo mạnh Hàn Thạc, Phỉ Bích hết sức tự nhiên tiến vào đại sảnh, mỉm cười chào các vị nguyên lão dọc đường, sau đó lôi thẳng Hàn Thạc đến chỗ ít người mà đi. Bên trong, người hầu đang bê từng khay đựng đầy trái cây và mỹ tửu đến bày trên một chiếc bàn hình vuông rất rộng. Trên đầu có một cái đèn treo cực lớn, tỏa ra ánh sáng ngời ngời, cả đại sảnh được trang hoàng lộng lẫy phi thường, làm cho gã nhà quê Hàn Thạc một phen đầy kinh ngạc. Tuy nhiên, Hàn Thạc kinh ngạc nhất, có lẽ là những lời Phỉ Bích mới nói. Đợi đến khi thấy bốn phía không có ai, hắn lập tức cười khổ nhìn Phỉ Bích mà nói: - Ta nói Phỉ Bích tiểu thư này, cô thế là có ý tứ gì vậy? Tiện tay nhấc lấy một ly đế cao, Phỉ Bích tự rót cho mình một ly rượu phơn phớt đỏ, ưu nhã nâng ly nhấp nhẹ một ngụm, rồi mới trả lời: - Ngươi không nên nghĩ bậy. Ta chỉ là vì che dấu thân phận của ngươi mà thôi, không có ý tứ gì khác. Nếu ta không nói như thế, chỉ sợ ngươi căn bản không có biện pháp nào để đi vào. Gật gật đầu, Hàn Thạc bất đắc dĩ thở dài một tiếng: - Ta chỉ biết theo cô đến đây khẳng định không có chuyện gì tốt! - Ngươi cần phải biểu hiện tự nhiên một chút, ta sẽ giúp ngươi ứng phó, đây là buổi họp thường niên của thương hội chúng ta, tất cả các nguyên lão đều đến dự. Lá gan Cách La Phật có lớn đến đâu, cũng không dám động thủ trong thời gian này, cho nên chúng ta không cần lo lắng! - Phỉ Bích nhỏ tiếng dặn dò Hàn Thạc, trong khi hai mắt không ngừng đánh giá chung quanh. Cũng nhấc một ly rượu nốc một cái hết nửa ly, Hàn Thạc cảm thấy vừa chua vừa ngọt thật khoái khẩu. Chú ý quan sát một tí, hắn phát hiện mấy người của thương hội Bố Tư Đặc này, không ít người cũng mang theo gia quyến, cả đại sảnh có hai ba mươi người. Trong đó có cả trưởng lão lớn tuổi, cũng có thanh niên anh tuấn, có thêm vài mỹ phụ tuy lớn tuổi nhưng vẫn còn quyến rũ và tiểu thư nghi thái đoan trang. Những người này ai cũng giống nhau, diện y phục rực rỡ, hành vi nho nhã lễ độ, xem ra đúng là tác phong của người trong giới thượng lưu. Cách La Phật một tay cầm ly rượu, xuyên qua xuyên lại giữa đám đông, thân mật bắt chuyện mọi người, có vẻ hết sức quen thuộc. - Thương hội Bố Tư Đặc vẫn là do gia tộc Bố Tư Đặc chúng ta điều hành. Vốn vẫn là cha ta làm hội trưởng, nhưng vì ta luôn du lịch bên ngoài, phụ thân ta từ trần, nên lão già kia tạm thời tiếp quản vị trí hội trưởng. Tuy vậy, ngươi đừng thấy hắn ngoài mặt tựa hồ có quan hệ rất tốt với các nguyên lão, bên trong rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, không ai rõ cả, nếu không ta trở về cũng vô dụng! Hàn Thạc im lặng quan sát xung quanh, trong khi Phỉ Bích khẽ giải thích cho Hàn Thạc. Chờ sau khi nàng nói xong, tâm ý chợt động, bỗng nhiên cất tiếng: - Phụ thân cô làm sao đột nhiên từ trần, trước đó chẳng lẽ cô không biết một chút gì? Câu hỏi vừa đưa ra, trong mắt Phỉ Bích thoáng toát ra một tia sát khí, sau đó hạ giọng mặt lạnh băng nói: - Cha ta rốt cuộc là chết như thế nào, ta còn đang điều tra, tạm thời chưa tìm ra chứng cớ gì cả. Bởi vì ta không có mặt trong thương hội, cho nên có rất nhiều chuyện không nắm rõ. Các nguyên lão phỏng chừng cũng không tin tưởng ta lắm, hiện tại thái độ của mỗi người đều do dự bất định. Trước mắt ta phải tranh thủ sự ủng hộ của các nguyên lão này, nếu không chỉ dựa vào lực lượng một mình ta, căn bản không cách nào động đến địa vị của lão kia trong thương hội. Phỉ Bích nói như thế, Hàn Thạc hiểu được xem ra nàng đã hoài nghi cái chết của cha nàng. Hắn không nói thêm gì nữa, nâng ly rượu chăm chú nhìn số người trong sảnh, trầm mặc suy tư. Một lát sau, lại có mấy người lục tục kéo tới, cuối cùng là một lão giả tóc mai muối tiêu, được một quản gia nâng đỡ, cũng đi vào đại sảnh. Người này vừa xuất hiện, rất nhiều người trong sảnh liên tục đến chào hỏi. Phỉ Bích vừa nhìn thấy, cũng lập tức kéo Hàn Thạc đi về hướng đó, thấp giọng giải thích mau lẹ: - Ông ấy là An Đức Lỗ, đồng sáng lập thương hội Bố Tư Đặc với gia gia ta, hiện tại là nguyên lão có tư cách nhất trong hãng, ngay cả Cách La Phật cũng không dám càn rỡ trước mặt ông, nếu như có ông trợ giúp, chúng ta sẽ không bị động như thế này. Đi đến trước mặt An Đức Lỗ, Phỉ Bích e dè khom lưng thi lễ, trên mặt mang một nụ cười hoan hỉ, nói: - An Đức Lỗ gia gia, lão nhân gia ngài sao cũng đến đây? - A, là tiểu Phỉ Bích xinh đẹp của chúng ta, gia gia đã lâu quá rồi không gặp ngươi đấy! Ha ha, đã cao lớn thế này rồi. - An Đức Lỗ tay trái chống quải trượng, tay phải được một quản gia nâng đỡ, cười ha hả nhìn Phỉ Bích nói. - Cháu gái ngoan, đừng hỏi thăm nói chuyện, cản trở không cho lão nhân gia vào sảnh an toạ nữa. Lão nhân gia đã cao tuổi rồi, trên đường phải ngồi xe ngựa mà tới, khẳng định là rất mệt mỏi, không thể lại phải đứng như thế này được. - Cách La Phật nói với Phỉ Bích một câu, rồi bước đến bên An Đức Lỗ, dường như định đưa ông về ngồi bên cạnh hắn. - Ha ha, không sao, ta cùng tiểu Phỉ Bích tâm sự rất vui vẻ, lâu lắm rồi không gặp tiểu Phỉ Bích của chúng ta! - An Đức Lỗ tránh né sự nâng đỡ của Cách La Phật, ngược lại nhấc quải trượng, đi về hướng Phỉ Bích và Hàn Thạc. Cách La Phật nhìn Phỉ Bích ngạc nhiên lẫn sung sướng dìu An Đức Lỗ đi sang bên khác, chân mày không khỏi cau lại, ánh mắt dò xét trên người ông, tựa hồ như suy nghĩ gì đó. Đến khi Phỉ Bích cùng An Đức Lỗ và Hàn Thạc đi tới một góc khác của đại sảnh ngồi xuống, Phỉ Bích và An Đức Lỗ còn chưa kịp nói chuyện, Cách La Phật đã nâng ly rượu, cười ha hả nói: - Các vị nguyên lão của thương hội Bố Tư Đặc, hôm nay là ngày họp mặt thường niên của chúng ta, năm nay rất vui mừng lại được gặp mặt đầy đủ các vị. Đáng tiếc, bởi vì lý do thân thể, ca ca của ta không chống được bệnh tật đã mất đi, điều này thực sự đau buồn. - Cách La Phật không nên thương tâm. Trước mắt ngươi đã quản lý mọi việc ngăn nắp trật tự, ta nghĩ nếu hội trưởng biết những cố gắng của ngươi, hẳn cũng sẽ rất vui mừng đấy! - Một nguyên lão trong đám đột nhiên mở miệng nói, hắn vừa nói xong bên cạnh lại có hai người hưởng ứng. Hàn Thạc lạnh lùng xem mấy lão diễn trò. Trong lòng đã có tính toán, biết rằng mấy người này tất nhiên là có quan hệ mật thiết với Cách La Phật, nói như vậy bất quá chỉ biểu lộ thái độ mà thôi. Ngay sau đấy, Hàn Thạc ngồi bên cạnh Phỉ Bích, nghe rõ An Đức Lỗ hừ một tiếng khinh bỉ. Phỉ Bích ngồi sát bên An Đức Lỗ, tự nhiên là nghe được rõ ràng. Không khỏi ngạc nhiên hoan hỉ liếc nhìn ông, rồi trao đổi ánh mắt với Hàn Thạc. - Hội trưởng đã mất đi, nhưng thương hội Bố Tư Đặc của chúng ta, không thể không có người ở vị trí hội trưởng, ta nghĩ thừa dịp chúng ta họp mặt, hay là hãy thương lượng cẩn thận một chút chuyện tân hội trưởng. Các vị nghĩ sao? - Lại cũng là mấy người kia, to mồm mạnh miệng, hai nguyên lão hưởng ứng khi nãy, bây giờ lại mở miệng tỏ vẻ đồng ý. Cách La Phật vẻ mặt bình tĩnh, ngồi chỗ đó không ngừng đưa mắt dò xét tứ phía, thời gian ánh mắt dừng lại nơi Phỉ Bích và An Đức Lỗ, có lâu hơn một chút. - Đương nhiên, vị trí hội trưởng không thể để trống quá lâu. Tuy nhiên, người nào đảm nhiệm chức hội trưởng, là một vấn đề trọng yếu! - Cách đó không xa, một nguyên lão dáng vẻ phương phi, ồm ồm nói. - Còn có gì để thương lượng nữa, đương nhiên là nên để cho Cách La Phật đảm nhiệm chức tân hội trưởng. Từ khi hội trưởng mất đi đến bây giờ, vẫn do hắn quản lý sinh ý của thương hội, hắn đã chèo chống thương hội ổn định và trật tự. Mọi người có thể thấy đó, ngoại trừ Cách La Phật ra, ta thấy không ai có tư cách ngồi vào vị trí này. - Người của Cách La Phật mạnh dạn đứng lên, cao giọng nói, còn hơn hai người hưởng ứng hồi nãy. Cách La Phật mỉm cười đứng thẳng lên, làm bộ làm tịch khiêm tốn, nói cái gì mà ta tự biết năng lực có hạn, thẹn không dám nhận những lời nói đó, ba người nọ lại nhất quyết là không phải là hắn thì không được, mấy người phối hợp xem ra rất ăn ý. - An Đức Lỗ đại thúc, người nghĩ tân hội trưởng, nên do ai đảm nhiệm mới tương đối thích hợp? - Sau đó, lại là âm thanh ồm ồm của nguyên lão khi nãy, xa xa nhìn về phía An Đức Lỗ, mở miệng hỏi. Theo câu hỏi của lão, tất cả sự chú ý của các nguyên lão chung quanh đều dồn vào người An Đức Lỗ, hình như là đều đang đợi thái độ của ông. An Đức Lỗ liếc mắt nhìn Phỉ Bích, cố ý làm ra vẻ kiên cường trấn định, từ từ đứng dậy cười nhẹ một tiếng, rồi mới cất lời: - Dù sao cũng không phải là lão gia hỏa ta, bởi vì ta đã không còn mấy ngày sống nốt rồi, ha ha! Ông nói như vậy, tất cả mọi người đều mỉm cười lộ vẻ thiện ý, Cách La Phật bên kia cũng cười ra tiếng, như là đẩy đi được một khối đá đè nặng trong lòng, tựa hồ rất ngại An Đức Lỗ ra mặt tranh đoạt vị trí hội trưởng. - Tuy vậy - An Đức Lỗ nhìn lướt qua mọi người, nói tiếp - Ta nghĩ tiểu Phỉ Bích đã trưởng thành, nàng là con gái của hội trưởng, cũng là người của gia tộc Bố Tư Đặc, theo lý nàng là người có tư cách nhất để ngồi vào chỗ tân hội trưởng này, tại sao không có ai nhắc tới? - Không được, tuyệt đối không được. Phỉ Bích tiểu thư tuổi còn quá trẻ, hơn nữa hay đi du lịch bên ngoài, căn bản không biết một số nội tình của thương hội, nếu như nàng ấy làm hội trưởng, có thể làm sụp đổ sinh ý của thương hội Bố Tư Đặc. - Vẫn là nguyên lão che chở cho Cách La Phật, lập tức kháng nghị kịch liệt. - Cơ Lạc, chuyện này không thể nói như vậy, Phỉ Bích tiểu thư mặc dù trẻ tuổi, nhưng ta thấy nàng nắm được đại cục, tác phong hành sự rất chừng mực, nói không chừng thương hội do nàng quản lý, còn có thể phát triển lớn hơn nữa cũng không chừng đấy! - Một nguyên lão đột nhiên phát biểu. Mấy nguyên lão vốn vẫn trầm mặc không nói, vừa thấy An Đức Lỗ có thái độ ủng hộ Phỉ Bích, bỗng nhiên từng người một đứng lên hưởng ứng, còn lại ba bốn người vẫn không nói một lời, như là biểu lộ sự trung lập của mình. - Điều này… làm thế này sao được, chúng ta không thể lấy tương lai của thương hội làm đối tượng kiểm tra tài năng của nàng ấy. - Lại là tên Cơ Lạc kia, người ủng hộ trung thành của Cách La Phật, ngay lập tức ồn ào đáp trả. - Tại sao lại không được, nếu ta nhớ không lầm, lão hội trưởng năm đó khi tiếp quản thương hội cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi, nhưng nhờ An Đức Lỗ mấy lão tiên sinh giúp đỡ, lão hội trưởng trưởng thành rất nhanh, quản lý thương hội Bố Tư Đặc ngày càng thịnh vượng, ta cho rằng Phỉ Bích tiểu thư hẳn cũng có thể đạt được điểm này, huống chi còn đám người chúng ta phụ trợ nàng, chẳng có gì là không làm được. - Người nọ tiếp tục nói. Từ khi An Đức Lỗ mở miệng đến giờ, sắc mặt Cách La Phật âm trầm không nói, đến bây giờ, mới bỗng nhiên đứng dậy, nhìn Phỉ Bích nói: - Cháu gái ngoan, bạn trai này của ngươi, đã từng là một gã tạp dịch tại ma vũ học viện Ba Bỉ Luân, hơn nữa cũng đã từng có thân phận nô lệ. Đừng trách thúc thúc nhiều chuyện, nhưng ngươi và hắn ở cùng một chỗ, người ta biết sẽ làm ảnh hưởng đến danh dự thương hội chúng ta! Những lời này thốt ra, một số nguyên lão trong sảnh, chuyển ánh mắt nhìn vào Hàn Thạc, trên mặt mọi người không nén được vẻ mặt khinh thường. Hàn Thạc ngạc nhiên kinh hãi, rốt cục hiểu được sự lo lắng của Phỉ Bích quả nhiên không phải không có lý, thầm nghĩ: “Xem ra mình đã xem thường Cách La Phật và năng lực của Tàn Ảnh. Thật không ngờ chỉ bằng một cái tên, bọn chúng có thể tra ra đầy đủ lai lịch của mình. May mà mấy ngày nay phần lớn thời gian mình ở trong Tử Vong Mộ Địa, bằng không nếu vẫn ở trong học viện, nói không chừng đã sớm bị cao thủ phái tới ám sát rồi.” - Thúc thúc, người có ý tứ gì đây? - Liền đó, Phỉ Bích bỗng nhiên đứng dậy, mặt cười lạnh căm tức nhìn Cách La Phật, quát lên như muốn cào rách da mặt của gã. - Cháu gái ngoan không cần tức giận, ta chỉ muốn nói cho mọi người, nhãn quang của ngươi tựa hồ không được tốt lắm. Muốn quản lý thương hội Bố Tư Đặc, biết nhìn xa trông rộng là quan trọng nhất. Nếu ngươi ngay cả chọn lựa trượng phu tương lai mà cũng chọn trong đám nô lệ, như thế ta nghĩ mọi người sẽ không yên tâm giao cho ngươi đảm nhiệm chức hội trưởng này. - Cách La Phật ngoài mặt lộ vẻ hòa nhã mỉm cười, thế nhưng lời lẽ thật ác độc. - Vì chút lợi ích mà có thể mưu hại huynh trưởng của mình, còn không ngừng phái sát thủ đi cố gắng giết hại cháu gái mình, ta nghĩ ngươi lại càng không xứng đáng với chức vụ hội trưởng này. - Hàn Thạc cũng đứng lên, không chút sợ hãi cười lạnh nhìn Cách La Phật nói, tựa hồ chẳng biết hắn càng nói nhiều sẽ càng nguy hại đến tính mạng. Dừng lại một chút, nhìn ánh mắt kinh ngạc của toàn trường, Hàn Thạc lại mở miệng: - Xin lão nhớ kỹ, ta hiện tại là một đệ tử tại học viện Ba Bỉ Luân, không còn là thân phận nô lệ, về sau này cũng vĩnh viễn không!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Đại Ma Vương

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Đại Ma Vương Chương 77:  Vị trí hội trưởng được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Đại Ma Vương sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close