Truyện [Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần : chương 483:  kinh thiên chi mưu! cùng kỳ đích dã tâm

Trang chủ
Xuyên Không
[Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 483:  Kinh thiên chi mưu! Cùng Kỳ đích dã tâm
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Tại Trần Kỳ sơn, trận chiến cá nhân Kim Tiên đang diễn ra kịch liệt. Lúc này Chân Tiên đã thi đấu xong. Kim Tiên cũng đã gần kết thúc. Trong cuộc tranh đua thảo khốc này. Ba tông thương vong khá nhiều, nhưng so với chiến tranh với quy mô lớn của các thế lực mà nói cũng ít hơn nhiều. Hơn nữa, người thắng có thể được thưởng vượt xa trước kia. Quan trọng hơn là vinh quang được vạn người hoan hô. Loại vinh dự này vốn chỉ thuộc về các cường giả đỉnh cấp. Hôm nay nhóm Chân Tiên cùng Kim Tiên thuộc tầng dưới cùng tầng giữa của "Kim Tự Tháp" lại có thể có tư cách có được nó. Hơn nữa phần thưởng mà Tông chủ hứa, có thể nào không làm cho những người tham gia điên cuồng? Trước mắt điểm của Hoang Dã Sơn đứng đầu ba phương. Phúc Thiên Sơn thứ hai, Trang Hoa Sơn xếp cuối. Nhưng cũng chưa thể nói được điều gì. Hơn nữa điểm của Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn chênh lệch nhau rất nhỏ. Hoang Dã Sơn dẫn đầu ưu thế cũng không rõ ràng. Cuối cùng người thắng là ai còn rất khó nói. Kim Tiên mới chỉ là đánh giá trung tầng. Người thắng chỉ mới được bốn điểm. Bởi vì một trận thắng của Huyền Tiên được sáu điểm, mà Tông chủ quyết chiến một trận thắng được tới tám điểm. Cho nên Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn còn có cơ hội rất lớn để vượt lên trên, chuyển bại thành thắng. Trận này là một nam đánh với một nữ. Phân biệt là Tê Ngưu của Phúc Thiên Sơn cùng Bằng Xà của Hoang Dã Sơn. Bằng Xà là một nữ tử rất đẹp. Khóe mắt sắc lẻm, tướng mạo kiềm diễm. Y phục trên người không che hết những đường cong uốn lượn, hấp dẫn mười phần. Đối diện với nàng ta là Tê Ngưu tướng mạo hung ác, như một pho tượng thép. Xà khuôn mặt xinh xắn, trong tay nắm một sợi ti đái, eo lưng uyển chuyển hướng tới Tê Ngưu mà bước tới. Nếu là nam tử tầm thường nhìn thấy nữ tử kiều mỵ như thế đi tới, cho dù không động tâm, sát khí cũng sẽ yếu đi vài phần. Nhưng tại loại chiến trường thảm khốc này, không phải ngươi chết thì là ta sống. Chỉ chần chừ một chút sẽ là vạn kiếp bất phục, ai mà có thể nương tay? Trong mắt Tê Ngưu, nữ tử này như một độc xà đáng sợ. Một phun độc, một mặt nhanh chóng tiếp cận. Hắn còn đang cảnh giác thì thấy trong mắt Bằng Xà bắn ra một đạo quang mang. Ánh mắt của Tê Ngưu thoáng dời đi, lập tức liền cảm thấy cần cổ căng thẳng, đã bị một vật thít chặt lấy. Định thần nhìn lại thì ra là ti đái trong tay Bằng Xà. Ti đái kia đột nhiên dài ra, như một ngọn roi, cuốn chặt lấy cổ của Tê Ngưu. Tê Ngưu bất ngờ không kịp phòng bị, thiếu chút nữa cơ hồ thở không nổi, lập tức bắt lấy ti đái nọ muốn nới ra. Nào biết Xà nhìn như một nữ tử nhu nhược, lực lượng lại hết sức kinh người, nhất thời không thể tránh thoát. Ti đái trong tay Bằng Xà bỗng nhiên hóa thành trăm ngàn sợi, trói chặt lấy tứ chi của Tê Ngưu, không cho nhúc nhích. Xà đem thân thể mềm mại rung lên, hiện ra chân thân là một cự xà màu trắng cực lớn, tướng mạo nanh ác, trong miệng phát ra thanh âm trầm thấp như là trâu vậy. Cự xà nọ mở lớn miệng, nhất thời nọc độc phun ra, hàm răng sắc nhọn như đao hướng Tê Ngưu mà cắn tới. Tê Ngưu toàn thân toát ra khói đen nhàn nhạt, cơ thể bành trướng lên, lực lượng khổng lồ như bùng nổ ra. Ti đái kia nhất thời bị đứt tung rơi trên mặt đất, biến thành một lớp da rắn. Lúc này Bằng Xà đã cắn trúng thân hình của Tê Ngưu. Tê Ngưu quát lên một tiếng lớn, hình thể chợt biến lớn, cũng xuất ra nguyên hình, thì ra là một dị thú giống bò tót thật lớn, lớp lông màu xanh, hai mắt lộ ra hồng quang, trên đầu có một sừng thật lớn độc giác tỏa ánh sáng đen. "Tê Ngưu" này da thịt gân cốt cứng như sắt. Răng của cự xà sắc bén vô cùng cắm vào trong thân thể của hắn cũng chỉ có thể phá được lớp da. Rốt cuộc cũng không thể xâm nhập nửa phần. Cự xà phản ứng cũng cực nhanh, lập tức thân như dây thừng, phát ra thanh quang nhàn nhạt mà quấn chặt lấy thân thể của Tê Ngưu. Tê Ngưu vặn trái vặn phải cũng không thể thoát khỏi. Hắn tuy có cương cân thiết cốt nhưng cũng không chịu được lực Kim Tiên chí nhu của cự xà, rống lớn một tiếng rồi quay cuồng lăn lộn trên mặt đất. Nhất thời sơn thạch vỡ vụn, cát đất văng tứ tung. Lực quấn xiết của Bằng Xà cũng là vô song. Trong Quy Khư, vốn là cá lớn nuốt cá bé. Các dị thú xem cuộc chiến sinh tử đẫm máu này, không chỉ không có gì không thích, ngược lại còn có một loại kích thích đặc biệt, kích phát thú tính trong lòng. Mỗi một lần chém giết, mỗi một lần thương vong đối với người xem mà nói, đều là một loại tuyên tiết. Hơn nữa hai bên đại biểu cho Phúc Thiên Sơn cùng Hoang Dã Sơn ngày thường vốn đã có thâm oán. Hôm nay nhìn thấy hai người tử đấu, phảng phất như người lạc vào kỳ cảnh, đều lớn tiếng hò hét. “Đem nó đè chết đi!" "Bằng Xà! Xiết chết nó!" … Hai người trong trận thì giao đấu sinh tử. Mà ngoài trận rất nhiều người vẻ mặt càng thêm khẩn trương. Trong đó cũng không thiếu người xem thuộc phe thứ ba, nguyên nhân rất đơn giản. Trong tay họ cầm một loại đá đặc thù, từ ý nghĩa nào đó mà nói. Các viên đá có ý nghĩa rất hiện đại. Bởi vì xem như là “Xổ số” lần đầu tiên được “phát hành” công khai tại Quy Khư. Nói trắng ra, đây là đánh bạc, đánh cuộc trắng bại một trận. Người tham gia có thể dùng Minh thạch chứa Huyền thanh khí là một loại bảo châu trân quý để đánh cuộc. Sau đó lĩnh loại "Thải thạch" này. Nếu thắng thì đem vật này để lĩnh thưởng. Khi nhận vật này cũng phải ghi rõ chi tiết tin tức của người đánh cuộc. Cũng có Huyền Tiên giám sát để tránh làm giả. Lúc đầu, mọi người dùng thử cách này với thái độ mua thử chơi mà thôi. Sau một hai trận, người mua càng ngày càng nhiều rồi dần dần lan tràn mở rộng. Vô luận cuối cùng ai thắng ai thua, cuối cùng cũng có người vui mừng người buồn bã. Người mua trúng tất nhiên là dáng vẻ vui mừng, còn người không mua trúng thì biểu hiện phẫn nộ thất vọng cùng tinh thần sa sút đủ các loại tâm tình. Nhưng vô luận trúng hay không. Hành động tiếp theo của bọn họ cũng là không chút suy tư mà tiếp tục đi đánh bạc. Đối với những người đối với ngàn vạn năm chém giết trong Quy Khư đã có chút chán ghét mà nói. Loại kích thích mới lạ như vậy, hiển nhiên là gây ra sự hồi hộp rất khác biệt, kích phát sự cuồng nhiệt vượt quá tưởng tượng. Ngay cả những tu sĩ ngày thường trì trệ thì ở trong không khí cuồng nhiệt này cũng khó có thể tự kềm chế được. Không thể nghi ngờ, loại đánh bạc này là do Trương Tử Tinh bày ra. Như vậy, trong khi mọi người đều tham gia vào đại hội lần này. Thì lại có người tinh lực đều tập trung vào việc “Đoạt kỳ”. Bởi vì người tham dự đông, lại rất hăng hai. Nên Hoang Dã Sơn làm nhà cái chỉ cần lấy phần "phí thủ tục" kia cũng đã cực kỳ khả quan. Côn Đạo Nhân cùng Giải Trĩ lúc này mới biết vì sao Cùng Kỳ lúc trước trong khi thương nghị đã đề xuất "yêu cầu nhỏ" này. Nhưng hai người đối với việc này cũng lơ đễnh. Hôm nay có hối cũng đã không kịp. Mắt thấy một số lượng lớn tiền của cứ thế mà chảy vào hầu bao của Cùng Kỳ, hai người mắt cũng đều hồng cả lên, nhưng cũng không thể làm gì được. Cùng Kỳ tự nhiên là trong lòng rất sướng. Đối với người bày ra kế này là Trương Tử Tinh càng tán thưởng, cũng ban trọng thưởng. Dưới âm mưu mà Trương Tử Tinh âm thầm bày ra này, trận bão cờ bạc này lan tràn khắp trong quân thủ vệ của Đan Trần sơn. Thậm chí liên quân ba phương canh giữ tại biên giới Dương Phủ cũng không may mắn thoát khỏi. Liên quân thông qua mấy người liên hợp thi triển một loại pháp thuật đặc thù "Định điểm" để xem "truyền hình trực tiếp". Loại pháp thuật này cần ở tại vị trí cố định mà thiết lập phù chú tương ứng. Người phụ trách sân thi đấu tại Đan Trần sơn là Trương Tử Tinh sau khi biết việc này không những để mặc mà còn cung cấp phương tiện để đánh bạc. Mỗi một lần "truyền hình trực tiếp" đều hấp dẫn một số đông người trong liên quân đến xem, đồng thời tiến hành đánh bạc. Vốn phòng bị Dương Phủ xem như là khổ sai, đến lúc này lại tìm được niềm vui trong cái khổ, đã được mọi người đều tán thưởng. Mấy thủ lĩnh liên quân vốn đang nghiêm lệnh cấm đoán, nhưng sau lại bị một số người sách động, bản thân dần dần cũng sa đà vào trong đó, cũng không thể nói được gì, chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi. Chẳng qua theo thói quen chiến đấu nhiều năm của Dương Phủ cho thấy. Trước mắt cũng không có dấu hiệu phát động công kích. Huống hồ lúc này Lâm sơn bị chiếm lĩnh cũng chưa lâu. Dương Phủ cũng cần thời gian để tiến hành công tác thanh trừ cùng ổn định, bình thường sẽ không tiếp tục khiển khai thế công nhanh như vậy. Lúc này trận quyết đấu tại Đan Trần sơn đã đến thời điểm cuối cùng. Tê Ngưu rống lớn một tiếng, màu đỏ trong mắt càng đậm, hình thể bành trướng lên gấp đôi. Bằng Xà kia nguyên vốn đã bị thương mệt mỏi, không thể trụ nổi dưới lực lượng khổng lồ như thế, lực lượng trói buộc yếu đi không ít. Tê Ngưu nọ nhân cơ hội phát động toàn lực, toàn thân chấn động, tiếng nổ vang truyền đến. Thân thể của Bằng Xà giống như diều đứt dây bay ra xa, ngã xuống xa xa trên mặt đất. Tê Ngưu không đợi Bằng Xà đứng dậy, dưới chân phát lực tung thân bay lên trời, mũi phát khói đen, như vẫn thạch với khí thế vạn quân hướng về Bằng Xà mà áp xuống. Bằng Xà kia tránh né không kịp, thân hình bị Tê Ngưu kia đè xuống, mặt đất nhất thời rung chuyển, xuất hiện đứt gãy sụt lún xuống. Nham thạch vỡ vụn dưới tác dụng của áp lực cực lớn này đều bay trên trời. Bằng Xà đã bị thương nặng, lực chiến đấu giảm đi, đang thống khổ cố nhúc nhích người. Tê Ngưu đạp lên bộ vị yếu hại của Bằng Xà, đang muốn phát lực bỗng nhiên thân hình khựng lại, hồng quang trong mắt biến thành màu xanh, cuối cùng ảm đạm rồi biến mất không thấy. Cả thân hình đứng sững giữa sân. Bằng Xà ở dưới chân hắn nỗ lực tránh sang một bên, đem thân thể to lớn của Tê Ngưu đẩy ngã xuống đất. Làn da màu đen của Tê Ngưu kia dần dần biến thành màu xanh, thịt cũng dần dần rửa nát ra, cuối cùng hóa thành bạch cốt, rồi bốc hơi vào trong không khí. Thì ra trong răng Bằng Xà có chứa kịch độc. Độc này vô sắc vô vị, một khi bùng nổ sẽ mãnh liệt dị thường. Lúc trước cắn phá lớp da của Đạo Nhân, độc kia đã tiềm nhập vào trong cơ thể. Đạo Nhân đối với việc này cũng không hay biết, ngược lại ỷ vào cương cân thiết cốt, đem toàn lực cùng Bằng Xà chiến đấu. lại không biết đã từng bước gia tốc thúc dục độc tính lan tràn. Kết quả tại thời điểm cuối cùng độc phát thân vong. Trọng tài lập tức tuyên bố Hoang Dã Sơn dành phần thắng, được thêm bốn điểm. Xà tuy giết được Đạo Nhân, nhưng bản thân cũng bị thương rất nặng. Dù sao thì cũng đã dàng thắng lợi, lúc này hưng phấn hướng lên trời điên cuồng hú lên, phát ra tiếng kêu giống như trâu vậy. Lần này chuyển bại thành thắng làm cho người của Hoang Dã Sơn điên cuồng hoan hô. Mà Môn nhân của Phúc Thiên Sơn thấy Đạo Nhân sắp thành lại bại, đều dậm chân đấm ngực. Còn có rất nhiều người mua Bằng Xà thắng thì cũng vui mừng như phát cuồng, mà số mua Đạo Nhân thua cuộc cũng lên tiếng mắng chửi, không ít người thậm chí đem thải thạch đã trở thành phế vật trong tay đập nát. Xà khôi phục lại thành hình dáng nữ tử, khập khiễng đi xuống, dưới sự trợ giúp của đồng môn mà nhanh chóng trở về khu vực nghỉ ngơi của Hoang Dã Sơn, nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt với đủ loại thần sắc hoặc hâm mộ hoặc sùng bái, Bằng Xà tuy biểu lộ bất động thanh sắc nhưng trong mắt vẫn chớp động vẻ đắc ý. Lúc này một đại hán độc nhãn tới đón Bằng Xà. Bằng Xà vừa thấy người này nhất thời thu liễm ánh mắt đắc ý, đang muốn hành lễ thì bị người này ngăn cản. Đại hán này cười lớn nói: "Bà nương ngươi cũng thật giỏi! Mới vừa rồi lão tử còn tưởng rằng ngươi đã bị con trâu ngu ngốc kia đánh bại. Cũng không đã chuyển bại thành thắng!" Nói xong, đại hán theo thói quen vỗ mạnh vào Bằng Xà. Bằng Xà nguyên lực lượng vốn đã thua xa đại hán này, lại đang bị thương không nhẹ, bị một cú vỗ này đánh bay ra xa. Bằng Xà không tự chủ được bay đi trong không trung, chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ như muốn vỡ nát ra. May mắn là ở phía sau lưng một cỗ lực lượng ôn hòa truyền đến, thân hình của nàng ta được nhẹ nhàng đợ hạ xuống đất. Xà quay đầu lại vừa nhìn, vội vàng thi lễ: "Đa tạ Trương Tông lão!" Vừa thi triển lực lượng cứu Bằng Xà chính là Trương Tử Tinh. Hắn đối với Bằng Xà gật gật đầu, rồi hướng tới đại hán độc nhãn nhíu mày nói: "Lão Nhĩ xuống tay cũng không biết nặng nhẹ! Nàng ta mới vừa rồi hiểm thắng được đối thủ, đã lập công lớn cho Tông ta. Nếu bị một cú vỗ này của ngươi mà làm cho thương thế thêm nặng, chẳng phải là quá oan uổng sao?" Đại hán độc nhãn cười tiến tới, vỗ vai Trương Tử Tinh nói: "Lão Trương. Ngươi cũng biết ta luôn luôn như thế, sao còn trách ta? Huống hồ bà nương này chẳng phải đã được ngươi cứu sao?" Xà vội vàng nói: "Đệ tử thực không sao. Tạ Tông lão tán thưởng". Đại hán độc nhãn là Đạo Nhân người duy nhất trong các Tông lão của Hoang Dã Sơn giao hảo với Trương Tử Tinh. Nghe Bằng Xà nói như vậy, cố ý phùng mang trợn mắt hướng tới Trương Tử Tinh mà trừng mắt. Trương Tử Tinh lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, cũng không để ý tới nữa. Đối với Bằng Xà nói: "Ở đây có năm viên Thái thanh thuần châu. Ngươi cứ lấy để chữa thương, lần này ngươi đã lập công lớn, khi về lại Tông nhất định sẽ được trọng thưởng”. Kỳ thật nếu nói chữa thương thì nửa viên Thái thanh thuần châu là đã quá đủ rồi. Các Môn nhân còn lại nghe tới năm viên đều lộ ra vẻ hâm mộ. Bằng Xà trong lòng vui mừng, tiếp nhận Thái thanh thuần châu, trong mắt thu ba lưu chuyển. Sau khi tạ ơn Trương Tử Tinh, lay động cái eo động lòng người mà đi vào khu vực trị thương. Trên đường đi còn quay đầu lại liếc mắt nhìn Trương Tử Tinh. Đạo Nhân thấy vậy cười nói: "Lão Trương, bà nương này xem ra đối với ngươi cũng có chút ý tứ đó, không bằng…" Trương Tử Tinh vừa nghe vậy, sắc mặt nhất thời trầm xuống, làm như nghĩ đến chuyện đau lòng trong quá khứ. Đạo Nhân tưởng hắn lại nghĩ tới vị Dao phu nhân kia, lập tức cũng không nói gì thêm nữa. Lúc này có thanh âm của một Môn nhân cắt ngang phá vỡ không khí có chút trầm lắng này: "Nhị vị Tông lão. Tông chủ cho mời". Trương Tử Tinh lấy lại tinh thần, hướng tới Đạo Nhân gật gật đầu. Hai người cùng hướng tới đại điện tạm thời của Cùng Kỳ mà bay tới. Sau khi tiến vào đại điện, Cùng Kỳ phất nhẹ tay, tả hữu hộ vệ đều rời khỏi, trong điện chỉ còn lại có ba người Cùng Kỳ, Trương Tử Tinh cùng Đạo Nhân. Cùng Kỳ nhìn chung quanh, bắt tiên quyết, một vòng sương mù lập tức lan tràn ra xung quanh, cho đến các ba người hơn mười trượng mới dừng lại. Đạo Nhân thầm giật mình. Cùng Kỳ sau khi cho tả hữu lui xuống, lại còn thu triển bí thuật phòng ngừa người ngoài nghe lén như thế, chắc hẳn có việc trọng yếu gì cần thương nghị. Cùng Kỳ liếc nhìn Đạo Nhân rồi mở miệng hỏi Trương Tử Tinh: "Trương tông lão, sự kiện đoạt kỳ tiến triển như thế nào?" Trương Tử Tinh mỉm cười đáp: "Tông chủ cứ yên tâm. Tất cả tiến triển thuận lợi. Theo ta thấy, giờ phút này đúng là thời cơ tốt nhất để tiến hành kế hoạch nọ". Cùng Kỳ lộ ra vẻ hài lòng nói: "Sự kiện đoạt kỳ có thể được như hôm nay, đều là nhờ vào mưu lược của Trương Tông lão. Việc này nếu thành. Trương tông lão có công lớn nhất. Trong tương lai ta tất sẽ không bạc đãi". Trương Tử Tinh trên mặt vẻ mỉm cười bỗng nhiên đổi thành vẻ ngoan : "Địa vị quyền thế không đánh nói tới. Tông chủ đương nhiên biết ta muốn nhất là điều gì". Cùng Kỳ vuốt cằm nói: "Yên tâm. Đến lúc đó ta sẽ giết Côn Bằng cùng Giải Trĩ vì ngươi mà báo thù. Đợi trăm năm sau, ta sẽ vận dụng khả năng của toàn tông để tìm vị trí mà Dao phu nhân trùng sinh, lại cùng ngươi tái tục tiền duyến". Trương Tử Tinh nghe vậy, hướng tới Cùng Kỳ thi lễ: "Đa tạ Tông chủ!" Đạo Nhân nghe rất ngạc nhiên: Cho dù Hoang Dã Sơn đánh bại hai tông còn lại. Cùng Kỳ đoạt Chân Võ Tạo Điêu Kỳ trở thành minh chủ, cũng không thể giết chết Côn Bằng cùng Giải Trĩ. Chẳng lẽ Tông chủ có âm mưu gì khác? Cùng Kỳ thấy Đạo Nhân trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, thản nhiên hỏi một câu: "Tông lão. Nếu trong đại hội đoạt kỳ này cho ngươi một cơ hội thi triển ôn độc. Thì phải cần bao nhiêu thời gian mới có thể làm cho tất cả mọi người tại Đan Trần đều bị trúng độc mà không bị phát hiện?" Đạo Nhân trong lòng chấn động, một giả thiết đáng sợ xuất hiện ở trong lòng, sắc mặt đại biến nói: "Tông chủ. Chẳng lẽ…" Cùng Kỳ trong mắt vẻ hung lệ càng đậm, khí tức toàn thân đột nhiên tăng cường, tập trung vây chặt lấy Đạo Nhân lành lạnh nói: "Ngươi không cần hỏi nhiều, chỉ cần trả lời". Đạo Nhân dù sao cũng là kẻ phi phàm, lập tức tỉnh táo lại, biết chần chờ nữa chỉ sợ sẽ gặp họa sát thân, vội vàng đáp: "Ôn độc kia vô hình vô tích, vô sắc vô vị. Độc phát thì chỉ cần một lát liền có công hiệu. Người trúng độc nặng thì chết, nhẹ choáng váng đầu óc, cả người mệt mỏi. Cho dù là tu vi Huyền Tiên cũng ít nhất phải mất nửa ngày mới có thể khư trừ được". Cùng Kỳ hung sắc thu liễm, khen ngợi nói: "Khả năng thi độc của Tông lão quả nhiên lợi hại! Hôm nay nếu ta đã hỏi như vậy, ngươi cũng nên hiểu ra sao rồi chứ?" "Ta nguyện đem hết khả năng trợ giúp Tông chủ thành tựu đại nghiệp!" Đạo Nhân cuống quít hành lễ, lại do dự nói: "Không dối gạt Tông chủ. Vạn vật đều có tương sinh tương khắc. Kỳ nhân ở tại Đan Trần Sơn rất nhiều, như Nhĩ Thử cũng không sợ kịch độc này. Mà độc này đối với Huyền Tiên đỉnh cấp như Môn chủ cũng không có công hiệu gì lớn. Huống hồ ôn độc của ta nếu muốn vô thanh vô tức truyền đi mà không ai hay biết thì cũng cần phải có vật trung gian lây truyền. Nếu không một khi bị người phát hiện thì cũng là công cốc". "Nhĩ Thử có thể khiển người âm thầm trừ khử, mà vật dẫn kia thì rất dễ làm" Trương Tử Tinh ở một bên xen vào một câu, trong tay xuất hiện thêm một mảnh đá, quăng về phía Đạo Nhân. Đạo Nhân đưa tay tiếp lấy, vừa thấy mảnh đá nọ liền giật mình hiểu ra: "Thì ra…" Cùng Kỳ hài lòng gật gật đầu: "Có bực trí giả tính toán không chút sơ sót như Trương Tông lão tương trợ. Thì còn sợ gì đại sự không thành! Tông lão, ngươi chỉ quản hạ độc. Còn các vị Huyền Tiên đỉnh cấp kia, ta đã có biện pháp". Đạo Nhân khom người lĩnh mệnh, chần chờ hỏi một câu: "Xin hỏi Tông chủ. Vì sao không đợi vào lúc quyết chiến cuối cùng mới thi độc mà lại ra tay lúc này?" Cùng Kỳ đáp: "Giai đoạn cuối cùng là để chốt lại tuyển chọn Minh chủ. Cho nên khi đó Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn nhất định cẩn thận hơn nhiều. Giờ phút này các trận đấu như bốc lửa, thắng bại không rõ. Thu hút sự chú ý của mọi người rất nhiều. Mà điểm của Tông ta tạm thời dẫn đầu, tất cả đều sẽ không thể tưởng được tông ta lại ra tay vào lúc này. Đó chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta ra tay". "Tông chủ tính kế thật giỏi!" Đạo Nhân lộ ra vẻ kính phục, lại hỏi: "Ôn độc kia nếu trước đó đã uống giải dược, thì có thể vô sự. Đến lúc đó có nên cho Môn nhân của Hoang Dã Sơn ta uống trước không?" Cùng Kỳ trầm ngâm một lát rồi nhìn về phía Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh lắc lắc đầu nói: "Muốn gạt được kẻ địch. Đầu tiên phải gạt cả người một nhà. Huống hồ Môn nhân của Hoang Dã Sơn ta rất đông, khó có mà chắc được không có nội ứng của hai Tông phái kia. Vạn nhất bại lộ. Hậu quả không cần phải nghĩ. Bởi vậy dưới các Tông lão đều không được dùng giải dược. Đến lúc đó chỉ cần tiêu diệt đi thủ lĩnh cùng Tông lão của hai tông kia, những người còn lại tự nhiên không thể phản kháng. Cứ như vậy Tông chủ tất có thể thực hiện được hùng tâm độc tôn ba tông. Sau đó chỉ tu tập lực lượng của ba tông diệt đi Dương Phủ. Đương nhiên là có thể khai sáng bá nghiệp trọn đời!" Cùng Kỳ nghe vậy hai mắt tỏa sáng, phảng phất như thấy được cảnh mình quân lâm Quy Khư, không khỏi ha hả cười to. Trương Tử Tinh cũng lộ ra nụ cười cũng giống như Cùng Kỳ vậy. Hắn cười cũng thực vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần Chương 483:  Kinh thiên chi mưu! Cùng Kỳ đích dã tâm được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close