Truyện [Dịch] Phi Thăng Chi Hậu : chương 324:  loạn chiến

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
[Dịch] Phi Thăng Chi Hậu
Chương 324:  Loạn chiến
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
“Tại hạ là Tiêu Dao Đế Quân…” Giọng nói vừa lọt vào trong tai, thần thức của Phong Vân Vô Kỵ lập tức mất đi cảm ứng đối với Tiêu Dao Đế Quân. Một bóng đen chợt lóe lên trong mắt, Phong Vân Vô Kỵ không hề hoảng loạn, hừ lạnh một tiếng, lập tức phát ra một chưởng. “Ầm!” Kình khí bắn ra. Phong Vân Vô Kỵ và Tiêu Dao Đế Quân đều hừ lạnh một tiếng, thân hình bắn ngược về phía sau mấy trăm thước. Khi thân hình Phong Vân Vô Kỵ dọc theo vòng xoáy trường kiếm dày đặc trên bầu trời trượt về phía sau, những phi kiếm như thủy triều cuộn sóng, từng tầng tràn về phía sau, nổi lên những tầng sóng gợn. “Đùng đùng!” Ngay khi Phong Vân Vô Kỵ vừa mới đứng vững, trời đất đột nhiên tối sầm lại, sau đó phía trên những tầng mây u ám, hắn nhìn thấy một bóng đen khổng lồ như đại điểu mở to đôi cánh từ bầu trời lao xuống. Những nơi bóng người mặc hắc bào rộng thùng thình kia đi qua, không gian chung quanh càng trở nên u ám. - A! Một tiếng quát lớn vang lên. Mái tóc dài của Tàn Sư bay lượn, giữa hai tay đang mở rộng bắn ra lôi quang vô tận. Trong điện quang màu lam còn pha lẫn màu tím, từ trên đầu của Phong Vân Vô Kỵ khuếch tán ra. Ngàn vạn tia lôi điện hình thành mạng lưới che kín bầu trời, mà Tàn Sư lại đang ở trung tâm của mạng lưới này. Tiếng xè xè lốp bốp tràn ngập trong hư không, duy trì trong một nháy mắt, sau đó tất cả lôi điện và âm hưởng đều biến mất, bầu trời trở nên tối đen như mực. Phong Vân Vô Kỵ không hề suy nghĩ, tay phải mở ra. Bên dưới chân, vòng xoáy kiếm lưu bao phủ toàn bộ bầu trời bắt đầu khép lại, theo thủ thế của hắn, hóa thành một mũi nhọn khổng lồ lao về hướng phía trước Tàn Sư. Trường kiếm chung quanh như thủy triều nổi dậy, hội tụ tại một điểm phía trên Phong Vân Vô Kỵ mấy trăm trượng, sau đó kéo dài vô tận lao về hướng sâu trong bầu trời, mà thân hình của hắn cũng bị cơn thủy triều không lồ kia bao phủ. “Vút vút vút!” Trường kiếm xé gió phát ra tiếng rít, thanh âm chói tai che lấp tất cả thanh âm trong thiên địa. Vô số trường kiếm xoay quanh trên bầu trời, mà phía trên vòng xoáy, mũi nhọn khổng lồ dùng tốc độ cực nhanh lao về hướng sâu trong bóng tối. “Đùng đùng!” Trên bầu trời, bóng tối chỉ tồn tại trong nháy mắt. Từ chỗ sâu nhất trong bóng tối vang lên một tiếng quát lớn, khoảnh khắc yên tĩnh cuối cùng bị phá vỡ. Một tia chớp chói mắt dùng tốc độ mắt thường khó nhìn thấy từ bầu trời lao xuống, bao phủ toàn bộ Phong Vân Vô Kỵ. Phía bên dưới, tất cả người của hệ phái tự do đều sợ ngây người. Trong lôi quang không ngừng kéo dài biến ảo bất định, mỗi người đều có thể cảm nhận được uy lực cường đại ẩn chứa trong thiên lôi. Rất nhanh, mạng lưới lôi điện và vòng xoáy khổng lồ không ngừng tràn lên do vô số trường kiếm cấu thành va chạm với nhau. Điện lưu uy lực hùng hậu dọc theo lưới kiếm nhanh chóng làn đến. Trong nháy mắt khi va chạm, vô số trường kiếm liền bị lực phá hoại siêu mạnh ẩn chứa trong lôi điện đánh thành bột phấn, vụn sắt như mưa từ không trung lả tả rơi xuống… Tay trái Phong Vân Vô Kỵ kết một kiếm quyết. Tại đầu cao nhất của mũi nhọn do kiếm hình thành, những vụn sắt đang rơi lả tả dưới sự điều khiển của một cỗ lực lượng không tên, hội tụ thành một đoàn tại không trung, lượn quanh một vòng, từ đỉnh của mũi nhọn hạ xuống. Lấy Phong Vân Vô Kỵ làm trung tâm, vụn sắt khắp bầu trời mở rộng về bốn phương tám hướng như sương mù dày đặc. Trong điện quang đang không ngừng lóe lên, những vụn sắt nhỏ bé chiết xạ ra các loại ánh sáng mức độ không đồng nhất … Phong Vân Vô Kỵ sắc mặt lạnh lùng, tay trái mở ra, nhanh chóng biến hóa thành mấy thủ thế. Những vụn sắt hạ xuống trải rộng trên một mặt phẳng như thủy lưu xoay chuyển quanh người hắn, phạm vi vô cùng rộng lớn. “Đinh đinh đinh!” Vô số trường kiếm không ngừng rung động, từng luồng kiếm khí mờ mịt từ thân kiếm bốc lên. Lúc đầu ven bờ chỉ là một tầng nhàn nhạt, tiếp đó đột nhiên trong nháy mắt phóng lên cao, lao về hướng Tàn Sư ở sâu trong bầu trời. “Ầm ầm!” Bầu trời hóa thành một màu xanh mờ mịt, kiếm khí sắc bén đầy rẫy trong hư không mạnh mẽ va chạm với vạn đạo điện lưu từ bầu trời trút xuống, phát ra một tiếng nổ kinh thiên. Điện lưu hùng hậu nhanh chóng trở nên ảm đạm. Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ lạnh lẽo, dưới chân dùng sức nhún một cái, hai tay áo mở ra, mang theo những trường kiếm không thể đếm hết phá không bay về hướng sâu trong bầu trời. Tiếng kiếm ngân không ngừng vang lên bên tai. Trong mưa kiếm dày đặc, Phong Vân Vô Kỵ hóa thành một bóng đen mơ hồ không thể nhận ra, không ngừng chiết xạ tiến tới bên trong mưa kiếm, nương theo thế của những trường kiếm không ngừng tăng tốc… “Ầm ầm!” Bầu trời chợt sáng ngời, thân ảnh của Tàn Sư lộ ra trong ánh sáng, hai mắt âm lãnh, đột nhiên quát lớn một tiếng: - Phong Vân Vô Kỵ, đỡ chiêu này của ta! Tại nơi sâu trong bầu trời cách Phong Vân Vô Kỵ mấy ngàn trượng, hai tay Tàn Sư mở ra, từ trong tay áo màu đen rộng thùng thình, một thanh trường kích đen kịt đột nhiên trượt ra, rơi vào trong tay hắn. Mặc dù bầu trời khi sáng khi tối, nhưng Phong Vân Vô Kỵ lại nhìn thấy rõ ràng những phù văn tinh mỹ mà hoa lệ từ mũi kích đến đuôi kích. Hai tay Tàn Sư gập lại mở ra, trường kích kia liền hóa thành một đạo lưu quang từ không trung nghiêng nghiêng bắn xuống. Những nơi trường kích đi qua, không gian vỡ vụn, trong phạm vi trăm trượng điện quang nổi dậy, từng tia khói xanh từ trong hư không bốc lên, mục tiêu cuối cùng chính là Phong Vân Vô Kỵ. Một cảm giác nguy cơ cường liệt dâng lên trong lòng, thân hình Phong Vân Vô Kỵ đang tiến tới đôt nhiên khựng lại, sau đó hai mắt nhắm lại. Từ trong cơ thể của hắn, một luồng sáng trắng phá thể bay ra. Vô số trường kiếm dọc theo các loại quỹ tích khác nhau, dùng tốc độ cực nhanh xoay tròn chung quanh người hắn, dòng kiếm càng nhiều hướng về sâu trong bầu trời tràn đến. Trong mắt hắn không nhìn thấy trời đất, chỉ có bóng kiếm dày đặc không thể đến hết. Trong tai cũng không có những thứ khác, chỉ có tiếng kiếm ngân liên miên không dứt. Trong tiếng kiếm ngân, Phong Vân Vô Kỵ ngồi yên lặng bất động, sau đó, kiếm khí hạo hàn bên ngoài cơ thể hình thành một đóa kiếm liên sáng chói, nở ra giữa hư không, từng phiến lá kiếm mở rộng ra bên ngoài, tán vào hư không. Trường kích lôi điện màu đen bắn ra, lướt qua khoảng cách mấy ngàn trượng giữa hư không, sau đó thanh âm đinh tai nhức óc mới truyền vào trong tai những người trong hệ phái tự do bên dưới. Cùng lúc đó, phía sau Phong Vân Vô Kỵ đang ngồi bên trong kiếm liên, một bóng người sáng chói chợt đứng lên, dưới chân nhún một cái, bay vút lên trời. Chỉ trong khoảnh khắc này, “Vô Hạn Tiểu Thiên Địa” của hắn đã vận hành. “Ầm!” Những nơi trường kích lướt qua, hàng vạn trường kiếm liền hóa thành mảnh vụn từ không trung rơi xuống. Từng tiếng ken két chói tai do kim loại ma sát vang vọng khắp đất trời, khiến cho kẻ khác nhịn không được phải che hai tai lại. Bên trong những phiến màu xanh loang loáng, trường kiếm trong phạm vi trăm trượng toàn bộ đều bị hủy diệt, ngay cả những lá kiếm chói mắt cũng hóa thành khói xanh tiêu tán tại không trung. Trường kích lôi điện kia chỉ tiến tới khoảng cách trăm thước, toàn bộ trời đất liền xuất hiện những mảnh vụn dày đặc, giống như những luồng khói xanh lượn lờ không tan… Uy lực của trường kích vô cùng kinh khủng. Trả giá bằng vô số trường kiếm bị hủy diệt, tốc độ tiến tới của trường kích rốt cuộc cũng giảm xuống, lực lượng hủy diệt ẩn chứa bên trong cũng yếu đi không ít, nhưng tuy là như vậy, uy lực trên trường kích vẫn vô cùng cường đại. Bóng người sáng trắng xuất hiện từ phía sau Phong Vân Vô Kỵ rốt cuộc cũng bắn lên, dùng tốc độ không hề thua kém trường kích đen kịt bay vút lên, một quyền mạnh mẽ đánh vào mũi kích. Lưới điện màu xanh chói mắt có uy lực kinh khủng từ mũi trường kích lập tức phát ra. “Đùng đùng đùng!” Bóng người sáng trắng nhanh chóng trở nên ảm đạm, thân thể gần như tan vỡ, nhưng trường kích kia cũng bị cường hành chặn lại, cắm vào thân hình của bóng người sáng trắng khoảng ba tấc, liền không thể tiến tới một chút nào. “Ông!” Trường kiếm bao phủ toàn bộ bầu trời đồng thời rung lên, từng luồng kiếm khí sắc bén phá không bay ra, hội tụ thành từng dòng nước lũ nhập vào bên trong hóa thân của Phong Vân Vô Kỵ. Thân ảnh ảm đạm rất nhanh lại trở nên sáng rực. - Tiêu Dao Đế Quân, ngươi còn chờ cái gì? Tiếng quát của Tàn Sư từ phía trên vang lên, trong thanh âm ẩn chứa sự giận dữ. “Thì ra bọn chúng là một nhóm.” Phong Vân Vô Kỵ thầm nghĩ. Ngay khi trong đầu hắn xuất ý niệm này, một giọng nói không nhẹ không nhạt từ bên cánh bỗng vang lên: - Tiêu Dao Thiên Hạ chưởng! Một bóng chưởng khổng lồ từ trong hư không bên cánh xuất hiện, bên trong còn mang theo một bóng người, chính là gã Tiêu Dao Đế Quân mặt vuông tai lớn. Bàn tay to lớn mạnh mẽ đánh vào trên người Phong Vân Vô Kỵ không hề phòng bị bên trong kiếm liên. Vô số lá kiếm nổ tung, một bên của kiếm liên tiêu tán vô tung. Bên trong bóng chưởng, Tiêu Dao Đế Quân phá chưởng bay ra, bàn tay hóa thành một luồng khói nhẹ, dùng quỹ tích mắt thường không thể theo kịp mạnh mẽ vỗ vào hậu tâm của Phong Vân Vô Kỵ đang ngồi bên trong kiếm liên. Chân khí trong cơ thể hùng hậu phá chưởng bay ra, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ… “Ầm ầm ầm!” Kiếm liên nổ tung, thân thể Phong Vân Vô Kỵ cũng theo đó vỡ vụn. Trên bầu trời, khóe miệng Tàn Sư khẽ nhếch lên, nhưng nụ cười này còn chưa hoàn thành, trong tai liền nghe được một kêu thảm thiết. - A! Tiêu Dao Đế Quân kêu thảm một tiếng, ôm lấy tay phải, bắn lui mấy trăm trượng giữa hư không. Hắn cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ bàn tay đầm đìa màu, từng dòng máu loãng chảy xuống bên dưới. Tay trái của hắn liên tục điểm vào, nhưng vẫn không thể dừng được máu loãng chảy ra. Một cảm giác đau đớn như kim châm từ lòng bàn tay truyền đến, ngay khi Tiêu Dao Đế Quân cúi đầu xuống, máu loãng chợt bắn ra từ vô số lỗ nhỏ trên bàn tay. Từ bên trong những lổ thủng như tổ ong, từng đạo kiếm khí chói mắt phá không bay ra… “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tiêu Dao Đế Quân đã không còn tiêu dao, trong lòng tràn đầy kinh ngạc. Đã biết được Kiếm Thần có mặt ở đây, bọn họ lại làm sao có thể không điều tra cẩn thận một phen. Tại Đao vực, khi Phong Vân Vô Kỵ lần đầu tiên thi triển Vô Hạn Tiểu Thiên Địa, đệ nhất chiến tướng đã từng nói qua, Vô Hạn Tiểu Thiên Địa có một sơ hở rất lớn, đó chính là bản thân không thể di động, phòng ngự cực yếu. Rõ ràng đã đánh nát thân thể của y, tại sao lại trở nên như thế này?… Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy từ bên trong một tầng phi kiếm như đàn cá trong dòng chảy hải dương, một bóng người cao lớn chậm rãi đi ra, trên khuôn mặt tuấn tú mang theo vẻ lạnh lùng… Theo thần thức Phong Vân Vô Kỵ trở về chân thân, Vô Hạn Tiểu Thiên Địa cũng tự động phá giải, lá kiếm sáng trắng đầy trời trong nháy mắt tiêu tan. - Ta nói rồi, ta là Kiếm Thần… không nên khinh thường hai chữ này! Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói, sau đó thân hình như ita chớp phá không bay ra… - Các ngươi còn ngẩn ra đó làm gì? Mau đi đoạt lấy Hiên Viên kiếm và Hiên Viên Đế Tâm quyết! Tàn Sư bỗng nhiên quát lớn. Phía bên dưới, càng có nhiều bóng người bay vút lên, lao về hướng Phượng Phi. Nhìn thấy bóng người lao đến càng ngày càng nhiều, Quỳ Hoa Hoàng Hậu và Cầm Ma đang ngăn cản một nhóm người có vẻ giống như lấy trứng chọi đá, nếu như không phải Ly Loan chỉ thụ thương còn có chút uy hiếp, sợ rằng những người này đã đến gần Phượng Phi rồi… Vừa có người đi đầu, nhiều người khác liền quát lên, lao về hướng ba nữ tử ở trung ương. Trong mắt bọn họ, ngoại trừ Hiên Viên kiếm và Hiên Viên Đế Tâm quyết không còn bất cứ thứ gì khác, cũng đã không còn nhìn thấy đối diện chỉ là ba nữ tử. Ngay cả rất nhiều cao thủ trong hệ phái tự do vốn còn đang do dự không quyết, lúc này cũng đã bắt đầu xuất động. Bóng người như phi đạn bay lên, nhanh chóng bao phủ ba nữ tử ở trung ương… Trên bầu trời, Phong Vân Vô Kỵ hóa thành một bóng đen mắt thường khó có thể phân biệt, một tay bắt lấy trường kích đen kịt năng lượng gần như đã bị hao hết. Năng lượng còn lại tại mũi kích bắn ra một luồng ánh sáng loang loáng, bị Phong Vân Vô Kỵ mạnh mẽ dập tắt. Sau đó, tốc độ của hắn không hề giảm, một chưởng mạnh mẽ đánh vào ngực Tiêu Dao Đế Quân còn đang kinh ngạc… - A! Tiêu Dao Đế Quân kêu lớn, ngửa đầu phun ra một ngụm máu, thân hình như diều đứt dây bắn ra bên ngoài… ------*------

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Phi Thăng Chi Hậu

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Phi Thăng Chi Hậu Chương 324:  Loạn chiến được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Phi Thăng Chi Hậu sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close