Truyện [Dịch] Sủng Mị : chương 1346:  ấn cốc, thánh địa tu luyện

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Sủng Mị
Chương 1346:  Ấn Cốc, thánh địa tu luyện
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Hừ, hắn không phải không thèm dự thi sao? Đường Trác không khỏi nở nụ cười lạnh. - Hắn vì ích lợi của lãnh thổ phương bắc? Đường Ngang ngẩn người, không nghĩ tới tiểu tử kia thật sự biết chọn điều kiện! - Ý của ngài ra sao? Cao phu nhân hỏi. Đường Ngang là người chịu trách nhiệm chính trong cuộc thi đấu lần này, hắn quả thật có thể để cho Sở Mộ trực tiếp tham gia dự thi. - Ta đồng ý, nhưng mấy phái khác chưa chắc chịu cho hắn tham dự vào trận chung kết, nếu như bọn hắn đều đồng ý… Đường Ngang cũng không sợ Đường Trác thất bại. Hơn nữa chính bản thân Đường Ngang cũng không quá nhiệt tình với lãnh thổ phương bắc, người sắp thoái ẩn hứng thú đối với quyền thế cũng sẽ giảm đi hơn phân nửa. - Vậy làm phiền lão nhân gia tiếp xúc một chút! Cao phu nhân nhợt nhạt cười. Đường Ngang thở dài, nhìn Đường Trác nói: - Tiểu tử kia vừa rồi hẳn đã có xung đột với Hàn Nhi Tinh đi? - Dạ! Đường Trác gật gật đầu. - Vậy tốt lắm! Đường Ngang mỉm cười. Kỳ thật chỉ cần có thể thuyết phục người của Thần Tông đồng ý cho Sở Mộ dự thi là đủ rồi. Mà Hàn Nhi Tinh lại có xung đột với Sở Mộ, như vậy Hàn Nhi Tinh khẳng định rất muốn cùng Sở Mộ đánh một cuộc chiến, tự nhiên là sẽ đồng ý cho hắn dự thi. … Đường Trác quay về chỗ ngồi dành cho tuyển thủ. - Làm sao vậy, bộ dạng ưu sầu đây? Tân Tín lưu ý vẻ mặt biến hóa của Đường Trác, cười hỏi. - Sư phụ ta muốn tìm một đối thủ cho ta! Đường Trác nói. - Trong cuộc thi nhân tài kiệt xuất? Tân Tín hỏi. Đường Trác gật gật đầu, đặc biệt đưa mắt nhìn thoáng qua Sở Mộ, vẻ mặt cười lạnh. - Lại là tên kia? Tân Tín nhìn ra được, liền hỏi. - Phải, là hắn! Đường Trác gật gật đầu. Tân Tín nhếch khóe miệng cười nói: - Đây chẳng phải rất có ý tứ. Không phải hắn đã nói cuộc thi nhân tài kiệt xuất là trò đánh nhau của hài tử hay sao? Đường Trác cũng nở nụ cười, hắn tự nhiên sẽ không nói chuyện về Ấn Cốc cho Tân Tín nghe, nếu Tân Tín cũng tranh đoạt danh ngạch kia, hắn sẽ càng thêm đau đầu. Hàn Nhi Tinh biết được Sở Mộ muốn dự thi, toàn thân đều trở nên phấn chấn. Lúc trước hắn luôn cân nhắc làm sao đi tìm Sở Mộ phiền phức, không nghĩ tới tiểu tử kia lại tự tìm cái chết, đối với lời Đường Ngang đề nghị cho Sở Mộ tham gia, Hàn Nhi Tinh lập tức tán thành. Thậm chí hắn còn đặc biệt đi thuyết phục phụ thân hắn cho phép Sở Mộ dự thi. Cuộc thi hôm nay chấm dứt, tám gã tuyển thủ hoặc thắng hoặc bại, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất vẫn là cuộc chiến giữa Tân Tín cùng Lục Phân Tuyết. Kế tiếp mọi người mong đợi nhất chính là cuộc chiến giữa Hàn Nhi Tinh, Tân Tín, Đường Trác. Rốt cục là ai sẽ đạt được quán quân, đây chính là chủ đề nóng nhất mà mọi người bàn luận suốt mấy ngày qua. … Vào đêm, Sở Mộ vẫn tĩnh tu như ngày thường. Giường của hắn đã bị Trữ Mạn Nhi chiếm lấy, nếu hắn trực tiếp đi nằm ngủ phỏng chừng Diệp Khuynh Tư càng thêm mất hứng. Gần đây tâm tình của Diệp Khuynh Tư rất tệ hại, tự nhiên là vì chuyện Sở Mộ đã nói ra. Diệp Khuynh Tư lưu Trữ Mạn Nhi ở lại cùng nhau ngủ, cố ý lạnh lùng trừng phạt Sở Mộ hay không cũng chỉ có một mình nàng biết được. - Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy, bộ dạng ưu sầu? Trữ Mạn Nhi thò đầu ra khỏi chăn, nghi hoặc hỏi. Trong lòng Diệp Khuynh Tư quả thật khó chịu, nàng nhìn vào ánh mắt trong veo của Trữ Mạn Nhi. Cất giấu trong lòng cũng không vui, Diệp Khuynh Tư nhẹ giọng hỏi: - Tiểu Mạn Nhi, muội nói nếu như ca ca của muội yêu thích người khác… - Ah? Trữ Mạn Nhi có chút kinh ngạc. Diệp Khuynh Tư vội vàng bịt miệng nàng, nhỏ giọng nói: - Đừng để cho hắn nghe thấy! - Nga, nga…ca ca còn thích ai nữa? Trữ Mạn Nhi hỏi. - Muội có thể chưa gặp qua. Tiểu Mạn Nhi, ta cũng không biết nên làm gì bây giờ? Tên kia thật làm người tức chết đi được, ta đã giả vờ không biết gì, lẽ ra hắn cũng đừng nên nói ra. Hiện tại thật không biết nên làm sao mới phải… Trong lòng Diệp Khuynh Tư nhịn không được mắng lên. Tâm tư Diệp Khuynh Tư vốn tinh tế, lại hiểu biết Sở Mộ vô cùng. Nếu như Sở Mộ nói với nàng hắn không có chút tình cảm với Cẩn Nhu công chúa, nàng khẳng định là hắn nói dối. Sở Mộ sẽ không nói dối với nàng, nhưng điều này cũng không có nghĩa nàng hi vọng Sở Mộ đem sự thật nói ra cho nàng nghe. Hiện giờ Sở Mộ đã nói ra, trong lòng hắn phỏng chừng đang thoải mái, cũng không cần phải rối rắm, nhưng nàng lại sa vào trong rối rắm. Rốt cục nàng nên dùng thái độ cứng rắn hay là thả lỏng với hắn. Trong lòng nàng toàn bộ suy nghĩ chuyện này, thật sự không biết nên làm sao bây giờ. Nàng muốn hỏi thăm Trữ Mạn Nhi, tuy rằng Trữ Mạn Nhi không hiểu về loại chuyện này, nhưng dù sao cũng có đối tượng để nàng tố khổ. Trữ Mạn Nhi đang định mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên cửa phòng bị đẩy ra. - Mạn Nhi, muội về phòng mình ngủ đi, ta có vài lời muốn nói với Khuynh Tư. Sở Mộ đi vào nói với Trữ Mạn Nhi. - Dạ! Trữ Mạn Nhi đứng dậy, phòng của nàng ngay bên cạnh nên chỉ cần đi thêm vài bước. Đi ngang qua bên người Sở Mộ, nàng đặc biệt nhỏ giọng nói một câu với hắn. Sở Mộ gật gật đầu, thuận tay đem cửa phòng đóng lại. Diệp Khuynh Tư cũng không ngồi dậy, nghiêng người nằm trên giường, xuyên qua bóng tối có thể thấy được bộ dạng lạnh lùng của nàng. - Tinh thần ta không thể tập trung, không cách nào tĩnh tu! Sở Mộ đi tới bên giường, kéo một góc chăn muốn lên giường. - Vậy đi diện bích sám hối, không được lên giường! Diệp Khuynh Tư mất hứng kéo chăn, kiên quyết không cho Sở Mộ chạm tới mình. - Nha… Sở Mộ gật gật đầu, thật sự không lên giường mà nhìn vào vách tường. Diệp Khuynh Tư kéo chăn, trộm nhìn qua Sở Mộ, phát hiện hắn thật sự đang diện bích, nhất thời không lời gì để nói. Diệp Khuynh Tư không thể không thừa nhận, đầu óc của Sở Mộ thật là cố chấp! - Có lời cứ nói, không nói muội ngủ! Diệp Khuynh Tư tận lực không để cảm xúc biểu hiện ra ngoài, ngữ khí bình tĩnh nói. - Ta cũng không biết nói cái gì! Sở Mộ vẫn nhìn vách tường nói. Diệp Khuynh Tư kéo mạnh chăn, nghiêng người, nhắm mắt lại muốn ngủ. Nhưng trên thực tế nàng làm sao ngủ được, trong lòng có cỗ oán khí muốn hắn giúp nàng hòa dịu xuống, nhưng hành vi cùng lời nói của hắn lại làm oán khí của nàng thêm gia tăng. Không biết nói gì thì ngươi còn đến để làm chi! Hiện tại trong lòng nàng đã đủ loạn, hắn còn chạy tới thêm phiền. Một hương thơm dễ ngửi bay vào, lan tới mũi Diệp Khuynh Tư. Hương khí kia thật quen thuộc với Diệp Khuynh Tư, nàng đưa mắt nhìn ra cửa sổ, lại nói: - Vũ Sa ở trong sân! - Ta biết, để nàng chờ một chút! Sở Mộ đáp. - Có phải huynh muốn biết trong lòng muội đang nghĩ gì? Diệp Khuynh Tư dò hỏi. - Phải! Sở Mộ gật gật đầu. Hiện tại hắn muốn biết ý tưởng của Diệp Khuynh Tư, nếu có thuật đọc tâm, hắn khẳng định đã dùng vô số lần. Trong lòng Diệp Khuynh Tư loạn như ma, nhưng Sở Mộ cũng rối loạn, hắn rất sợ nàng đột nhiên rời đi, mùi vị như vậy còn khó chịu hơn là giết hắn, cho nên mấy ngày nay hắn xem trọng nàng, cho dù phải dùng thủ đoạn cưỡng ép hắn cũng sẽ không cho nàng rời khỏi. - Huynh đi hỏi nữ nhân đang đứng bên ngoài luôn hận huynh nhất, trong lòng nàng nghĩ thế nào thì muội nghĩ như thế! Diệp Khuynh Tư nói. - … Sở Mộ nhất thời không biết làm sao tiếp lời. Thấy nàng không muốn phản ứng chính mình, hắn chỉ đành chờ đợi nàng hết giận rồi nói sau. Đi tới trong viện, Vũ Sa trong một thân lụa mỏng đang đứng dưới ánh trăng, thuần khiết như nữ thần, duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp tuyệt luân. Sở Mộ đã sớm sản sinh miễn dịch cùng vẻ đẹp của Vũ Sa, đi tới trước mặt nàng, lập tức nghĩ tới lời nói vừa rồi của Diệp Khuynh Tư. - Cảm tình bất hòa sao? Vũ Sa nhìn Sở Mộ, trên mặt lộ ra dáng tươi cười. Rõ ràng là gương mặt tuyệt mỹ thuần khiết như tiên nữ, nhưng khi cười lên lại mang theo khí chất ma nữ, nhất là bộ dáng đùa cợt của nàng. - Không liên quan tới ngươi! Sở Mộ lạnh lùng nói. - Nói không chừng ta có thể giúp ngươi đây? Vũ Sa vẫn lộ vẻ tươi cười. Sở Mộ đặc biệt nhìn thoáng qua tóc của nàng, quả nhiên là màu đỏ bừng. Điều này đã nói đứng trước mặt mình chính là Thiện Ác Nữ Vương, khó trách lại dám khiêu khích mình như vậy. - Sự tình tiến triển thế nào? Sở Mộ lười dây dưa với nàng về vấn đề này. - Ngươi đã có quyền dự thi! Thiện Ác Nữ Vương nói. Sở Mộ gật đầu. Nói thật, tâm tình của hắn không tốt lắm, khi không tốt luôn sẽ có người lựa chọn mua say chính mình. Mà người điên hiếu chiến như Sở Mộ chỉ nghĩ tới chiến đấu, chỉ ở thời điểm chiến đấu hắn mới không bị phân tâm, loại cảm giác khẩn trương cao độ cũng là một dạng hưởng thụ đầm đìa. - Còn có một việc. Thiện Ác Nữ Vương nói. - Nói! - Trong Tranh Minh chủ thành có một không gian độc lập, được gọi là Ấn Cốc. - Ấn Cốc là thánh địa tu luyện, là thánh địa tu luyện mà toàn bộ hồn sủng sư tha thiết ước mơ. Đường Trác chính vì danh ngạch vào nơi đó nên trúng bẫy của ta. Nhưng nói trở lại, danh ngạch kia kỳ thật rất sang quý, ta phí không ít trả giá mới đem trận đồ trong Ấn Cốc bổ sung hoàn thiện! Thiện Ác Nữ Vương nói. Sở Mộ biết Vũ Sa là người duy nhất trên thế giới này có thể bố trí trận đồ, biết tu bổ trận đồ cũng không phải là chuyện kỳ quái. - Thánh địa kia thật thích hợp cho ngươi tu luyện hiện tại, nếu ở bên trong tu luyện một năm thời gian hồn niệm của ngươi có thể bước vào hồn hủ cấp! Hiện tại hồn niệm của Sở Mộ vẫn là hồn tể, nếu có thể bước vào hồn hủ cấp, thực lực khi hắn hóa thân song tà bán ma sẽ thật khủng bố! Hơn nữa cấp bậc của U Minh chủng tộc chính là chủ tể hoàn mỹ, nếu thực lực hoàn toàn bùng nổ đủ so sánh cùng bất hủ cấp. Mạc Tà bị hồn niệm của Sở Mộ áp chế, còn chưa thể thi triển toàn bộ u minh lực lượng. Nếu như có thể bước vào hồn hủ cấp, Sở Mộ có thể chứng kiến thực lực chân chính của U Minh trong truyền thuyết ngũ đại bất tử! - Ấn Cốc là một nơi tốt! Sở Mộ nói. - Mặt khác trong Ấn Cốc có một tòa Phượng Hoàng cổ địa, khẳng định là ngươi phi thường có hứng thú! Thiện Ác Nữ Vương nói. Phượng Hoàng cổ địa? Sở Mộ luôn luôn muốn tìm di tích quan hệ tới phượng hoàng, chính là vì muốn làm thực lực của Vong Mộng tăng lên thêm lần nữa. Thuộc tính của Vong Mộng quan hệ đặc thù, làm Sở Mộ không thể tiến hành cường hóa cho nó, biện pháp duy nhất chính là thông qua hoàng tộc đặc thù niết bàn. Mà nếu như hoàng tộc muốn niết bàn, nhất định phải thông qua hoàng tộc khác tử vong còn lưu lại lực lượng.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Sủng Mị

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Sủng Mị Chương 1346:  Ấn Cốc, thánh địa tu luyện được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Sủng Mị sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close