Truyện [Dịch] Sủng Mị : chương 390:  giết không tha (thượng,hạ)

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Sủng Mị
Chương 390:  Giết không tha (thượng,hạ)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Hiệu quả Ti Dạ vẫn đang phát huy mạnh mẽ, cho nên không có ai biết Sở Mộ đang sử dụng kỹ năng gì, một luồng linh hồn ma diễm từ dưới chân Sở Mộ dâng lên rồi nhanh chóng bao phủ thân thể Sở Mộ và Diệp Hoàn Sinh, thoáng một cái thân ảnh hai người đã biến mất khỏi vị trí cũ. Bên ngoài cùng lĩnh vực Ti Dạ, ma diễm màu trắng chậm rãi xuất hiện, dần dần mở rộng ra rồi hóa thành hình dáng Sở Mộ và Diệp Hoàn Sinh. Sau đó Sở Mộ nhanh chóng thối lui ra khỏi chiến trường. "Dạ, trở về." Sở Mộ hiển nhiên biết Dạ Lôi Mộng Thú ở lại nơi đó vô cùng nguy hiểm, ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng Dạ Vũ chạy ra khu vực an toàn hơn. Hai người Thượng Hằng, Triệu Thừa vào lúc này cũng đã dẫn theo không ít Điện vệ và Hồn sủng tiến vào trận doanh Trầm Dịch Thành. Phòng tuyến cuối cùng của đám người Trầm Dịch Thành đã bị phá tan, Dạ Lôi Mộng Thú dựa vào năng lực né tránh ưu việt thành công trốn thoát ra ngoài. "Bị thương?" Dạ Lôi Mộng Thú vừa quay trở lại, Sở Mộ lập tức phát hiện trên người nó xuất hiện một vài vết thương bị hủ thực, thương thế đang từ từ ăn sâu vào trong thịt, ngay cả xương cốt cũng lộ ra ngoài không khí. Trong lòng Sở Mộ thất kinh một trận, nhìn lướt qua cái tên sát thủ Tả Tiêu kia. Sở Mộ chạy đi cứu viện Diệp Hoàn Sinh đại khái chỉ mất thời gian vài giây, thế mà trong đoạn thời gian cực ngắn này Tả Tiêu lại có thể đánh Dạ Lôi Mộng Thú bị thương trầm trọng cỡ này. Thực lực cái tên Tả Tiêu cực kỳ khủng bố. Quan trọng nhất là Sở Mộ không hề phát hiện sự tình trước đó, nếu như tiếp tục để cho Dạ Lôi Mộng Thú dừng lại ở chỗ đó lâu hơn một chút, sợ rằng Dạ Lôi Mộng Thú không có cách nào trở về rồi. Trong bóng tối, Hạ Cung - Tả Tiêu cũng nhìn thoáng qua Sở Mộ, trên mặt hắn là một nụ cười tà dị, bộ dáng rõ ràng là không đặt đám thị vệ Hồn Điện vào trong mắt. Cho dù bên phía hắn chỉ còn sót lại vài người nhưng vẫn dư sức đột phá vòng vây. Sở Mộ híp mắt lại quan sát gã sát thủ Hạ Cung này thật kỹ, nhưng mà thời điểm hiệu quả Ti Dạ thì cặp mắt lạnh lùng kia cũng dần dần tan rã, cuối cùng thân ảnh Tả Tiêu không còn ở vị trí cũ nữa. Sở Mộ lập tức ý thức được sự tình không ổn, vội vàng hô to một tiếng: "Thượng Hằng." Thượng Hằng phản ứng rất nhanh, vội vàng ra lệnh cho đám Hồn sủng của mình tản ra các hướng có đám Điện vệ tập trung đông nhất, nhưng động tác Thượng Hằng vẫn chậm một nhịp. “Ti Dạ.” Đồng dạng là kỹ năng Hắc Ám hệ, Sát Tinh Linh buông thả Ti Dạ có hiệu quả càng thêm triệt để so với Dạ Lôi Mộng Thú. Năng lực cảm giác của Hồn sủng và Hồn sủng sư hầu như bị phong bế toàn bộ. "Vụt vụt !” Mấy tiếng xé gió truyền tới, không gian đen tối nhìn không thấy cả ngón tay ở trước mặt mình. Sở Mộ đứng ở đàng xa chỉ có thể nhận ra một luồng ảo ảnh Yêu Linh màu đen lướt tới cực nhanh, phía sau đó là hai con Hồn sủng khác nhào tới chỗ đám thị vệ Hồn Điện. Thực lực Yêu Linh của Tả Tiêu quả thật kinh người, phần lớn người ở nơi này không thể nào thấy rõ động tác của hắn. Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy một cái bóng đen xẹt qua đường phố, chớp mắt đã biến mất ở trong tầm mắt của mọi người. Cho dù là nhóm Ưng vệ trên không trung cũng không có cách nào đuổi kịp. Triệu Thừa cũng bị trấn trụ tinh thần, bọn họ không có lường trước tất cả thị vệ Hồn Điện đã bao vây đối phương chặt chẽ. Thế mà Tả Tiêu lại có khả năng bộc phát ra lực lượng cường đại cỡ này, một thân một mình hắn tự do hoạt động trong vòng vây y như chỗ không người. Trong lòng Sở Mộ lại càng hoảng sợ, từ trước tới nay Sở Mộ đều cho rằng Trầm Dịch Thành mới là người khó đối phó nhất, không nghĩ tới Hạ Cung - Tả Tiêu cũng có lực chiến đấu kinh khủng như thế. Thì ra hắn vẫn luôn ẩn giấu thực lực chân chính, mãi cho đến khi phát hiện đại thế đã mất mới lựa chọn chạy trốn, trong quá trình này hắn vô cùng bình tĩnh, thậm chí tất cả Hồn sủng được triệu hoán đều thuộc loại hình tốc độ, hiển nhiên là đã chuẩn bị từ sớm rồi. "Không cho một người chạy thoát.” Sở Mộ thét lên một tiếng để cho tất cả Điện vệ đề cao cảnh giác. Hai người Thượng Hằng và Triệu Thừa đã nhận ra mình quá khinh địch, vội vàng hạ chỉ lệnh cho Hồn sủng của mình khống chế Trầm Dịch Thành và Phùng Khôn gắt gao, không cho bọn họ có cơ hội chạy trốn. Cho dù bọn họ muốn chạy trốn ít nhất cũng phải lưu lại hai hồn ở chỗ này. "Bạo Huyết Uyên Thú." Trầm Dịch Thành đã hoàn toàn nổi giận, dự định gọi Bạo Huyết Uyên Thú trở về trợ giúp thoát ra khỏi đội ngũ thị vệ Hồn Điện bao vây. "Rống rống rống !" Bạo Huyết Uyên Thú gầm lên đáp lại, nhưng mà ở trước mặt nó chính là chiến thú Mặc Dã đang ở trạng thái đỉnh phong. Thậm chí cái con Mặc Dã này còn mạnh hơn trước mấy phần, thực lực đã tăng cường lên tới tám đoạn bảy giai. Trầm Dịch Thành vừa liếc sang một cái đã thấy chiến thú Mặc Dã đứng ở bên kia, bộ dạng hoàn toàn khỏe mạnh như chưa từng bị thương tích. Rồi hắn phát hiện Bạo Huyết Uyên Thú của mình bị chiến thú Mặc Dã giằng co mãi không thoát thân được, tình cảnh này làm cho hắn tức giận đến mức xém chút nữa phun ra mấy ngụm máu tươi rồi. "Hạn chế nó." Thanh âm Diệp Khuynh Tư vang lên, Bàn Mộc Linh, Băng Hỏa Yêu Tinh, Thủy Nguyệt, Linh Âm Thiếp, bốn con Hồn sủng đồng thời thi triển kỹ năng không cho Bạo Huyết Uyên Thú có cơ hội trở lại bên cạnh Trầm Dịch Thành. Hai con Hồn sủng khác của Trầm Dịch Thành đã bị đám thị vệ Hồn Điện khống chế, Yêu Linh gần nhất lại bị Hồn sủng của Thượng Hằng đánh bị thương. Tả Tiêu chạy trốn giúp cho Thượng Hằng tự nhiên rảnh tay, lập tức chuyển tất cả Hồn sủng của mình nhằm vào Hồn sủng của Trầm Dịch Thành. Trong thời gian vài lần hô hấp đã đánh cho Hồn sủng của Trầm Dịch Thành thương tích đầy mình, chỉ thủ không công. Vì không muốn linh hồn thương tổn nên Trầm Dịch Thành đành phải thu hồi chúng nó vào trong không gian Hồn sủng. Hồn Minh - Phùng Khôn lại càng thê thảm, một con Hồn sủng của hắn đã chết thảm trên tay Triệu Thừa, một hồn bị thương nghĩa là thực lực giảm xuống một mảng lớn. Chỉ lát sau đám Điện vệ đã thành công áp chế hắn, nguyên bản Phùng Khôn dự định triệu hồi ra Dực hệ Hồn sủng chạy trốn từ không trung, nhưng vẫn bị Liệt Ưng vệ mạnh mẽ đè ép, cuối cùng đành phải cắn răng thu hồi Hồn sủng bày ra bộ dạng thúc thủ chịu trói. Đại thế đã mất cho dù thực lực Trầm Dịch Thành có mạnh hơn nữa cũng không thể là đối thủ của các thành viên Hồn Điện. Lúc này hắn đã thu hồi ba con Hồn sủng, cặp mắt tức giận nhìn vào Bạo Huyết Uyên Thú, cuối cùng chịu đựng khuất nhục tỏ ý đầu hàng. Hiện tại thi thể Hồn sủng nằm ngổn ngang trên khu vực quảng trường, hố to hố nhỏ nhiều không đếm xuể, phòng ốc, nhà cửa tan nát không còn hình dạng gì nữa, máu tươi chảy xuôi trên đường phố biến thành những dòng suối nhỏ. Trong trận chiến này, hai mươi tên thủ hạ của Trầm Dịch Thành bị giết cả người lẫn sủng, mười tên suy yếu nằm vô lực trên mặt đất, hiển nhiên là do linh hồn thương tổn nghiêm trọng. Tất cả thuộc hạ phe phái Trầm Dịch Thành, Tả Tiêu, Phùng Khôn cộng lại gần một trăm thi thể, cảnh tượng máu chảy đầm đìa quả thật giống y như là tu la địa ngục. Hồn Điện tổng cộng phái ra năm mươi thành viên, chỉ có bốn gã Hồn sủng sư bị giết hại, những người khác chỉ bị thương một, hai hồn. Đội ngũ Điện vệ tổn thất tương đối thê thảm, có chừng bảy mươi Hồn sủng mất mạng tại nơi này. Trong đó có sáu mươi cỗ thi thể lưu lại khi công phá phòng tuyến cuối cùng của đám người Trầm Dịch Thành. Chiến đấu đã hoàn toàn kết thúc, máu tươi, độc tố, nội tạng, tay chân cụt, thi thể tan nát rải đầy khắp nơi. Mùi vị tanh nồng tràn ngập trong không khí, hôi thối không thể tả. "Xử trí bọn họ như thế nào?" Thượng Hằng đi tới bên cạnh Sở Mộ, ánh mắt nhìn vào Trầm Dịch Thành chật vật không chịu nổi, trên mặt hiện lên một nụ cười vô cùng vui vẻ. Thượng Hằng đấu với Trầm Dịch Thành lâu như vậy, đây là lần đầu tiên có thể chế phục cái tên giảo hoạt này, vì thế trong lòng hắn đang thống khoái, sung sướng không cách nào nói hết. Triệu Thừa cũng đi tới gần Sở Mộ, mở miệng nói: "Đầu lĩnh có Hồn sủng đúng là biến thái mà, nếu như tăng cường giai đoạn lên một chút, cho dù đối kháng chính diện với Trầm Dịch Thành cũng không thành vấn đề.” Trầm Dịch Thành nghe thấy câu này mặt mày lập tức tái mét. Nếu như là đối kháng chính diện, Trầm Dịch Thành có thể dùng tính mạng của mình đảm bảo chỉ cần một phút là giết sạch Sở Mộ lẫn Hồn sủng. Lần này nếu không phải hắn tính sai, chỉ dẫn theo một đám thủ hạ cấp thấp mới bị dồn vào đường cùng. Nếu không, lấy địa vị và mưu trí của hắn làm sao rơi vào tay một gã đối thủ yếu ớt như vậy chứ? "Giết !" Sở Mộ không hề nói nhảm, trực tiếp phun ra một chữ. Lúc trước Sở Mộ đã không có ý định lưu lại người sống, nếu đã chế phục thì cứ dứt khoát giết đi. Như vậy mới có thể bình ổn tức giận trong lòng Sở Mộ. Thế nhưng, Sở Mộ vừa mới truyền lệnh này ra ngoài, tất cả mọi người lập tức thất kinh hồn vía. Cái vị đầu lĩnh Hồn Điện này thật sự muốn giết rụng hai cao thủ đỉnh phong tại bậc thang thứ hai của Thương Minh và Hồn Minh? Trầm Dịch Thành và Phùng Khôn là thanh niên đồng lứa rất có danh vọng tại Thiên Hạ thành. Hai người này đại biểu cho tầng lớp thanh niên quyền uy của hai thế lực lớn, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì hai người này sẽ nắm giữ quyền lực cực lớn ở Thương Minh và Hồn Minh trong tương lại. Nếu như giết bọn họ thì người sau lưng chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, đến khi đó sẽ diễn biến thành cao tầng tranh đấu rồi. "Giết ta? Giết ta, coi như sau lưng ngươi là Vũ điện chủ cũng đừng hòng toàn mạng. Tả Tiêu đã chạy trốn, bản thân ta muốn nhìn xem ngươi giết người như thế nào." Khuôn mặt Trầm Dịch Thành khẽ co quắp mấy cái, nhưng hắn vẫn cố gắng đè nén sợ hãi, dùng giọng nói tĩnh táo uy hiếp ngược lại. Trầm Dịch Thành tĩnh rõ ràng là ngụy trang bình thản, bởi vì lúc trước hắn đã cảm giác được nếu mình rơi vào tay người này rất có thể sẽ bị giết chết. Bởi vì ngay từ đầu người này đã hạ sát lệnh rồi. Dĩ vãng đều là một mình hắn nắm giữ sinh tử của người khác, lần này Trầm Dịch Thành thật sự là kinh hãi cùng cực, bởi vì hắn đã rơi vào tay một người không hề kiêng kị bất kỳ quy định nào. "Sở Thần, hai người này quả thật giết không được, nếu không Vũ điện chủ cũng không thể bảo vệ chúng ta. Không chỉ là như thế, ngay cả Vũ điện chủ cũng sẽ bị cấp trên trừng phạt. Lần này chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, không cần thiết phải đuổi tận giết tuyệt." Thượng Hằng cố gắng khuyên giải Sở Mộ. Trầm Dịch Thành đã thất bại trong trận chiến này, chỉ cần áp giải hắn và Phùng Khôn về Hồn Điện giam lỏng mấy ngày, tùy tiện cộng thêm một, hai tội danh. Sau đó để cho trưởng bối Trầm Dịch Thành tới dẫn người đi, nói như vậy trưởng bối Trầm Dịch Thành còn phải giữ gìn hòa khí xin lỗi Vũ điện chủ, về phần đám thủ hạ bị giết sạch hiển nhiên không dám oán thán một câu. Còn nếu giết nghĩa là binh khí gặp nhau, mâu thuẫn trực tiếp tăng cường lên tầng thứ cao hơn. Sở Mộ tức giận vẫn chưa thể hồi phục lại bình thường, hơn nữa trải qua sự kiện lần này Trầm Dịch Thành chắc chắn sẽ ôm hận trong lòng. Một khi có cơ hội tuyệt đối sẽ hạ sát thủ đối với mình, thay vì như thế Sở Mộ lại càng tình nguyện cho Trầm Dịch Thành một đao thống khoái. Cùng lắm thì tuyên bố thân phận thiếu chủ Hồn Điện ra ngoài, cho dù trưởng bối sau lưng Trầm Dịch Thành có thế lực to lớn cỡ nào đi nữa cũng không dám có hành động đối với một vị thiếu chủ Hồn Điện. "Giết không tha." Sở Mộ quyết định không thay đổi mệnh lệnh. Cho dù Tả Tiêu chạy trốn thì như thế nào, dù sao đã giết nhiều người như vậy, cần gì phải tâm từ thủ nhuyễn tha cho một hai địch nhân sống sót? Đối đãi địch nhân, Sở Mộ chưa bao giờ biết cái gì gọi là thương hại và kiêng kị. Sở Mộ hạ lệnh lạnh như băng hóa thành mũi tên nhọn hoắc đâm vào trái tim Trầm Dịch Thành. Quả nhiên là như thế, uy hiếp rõ ràng là không có bất kỳ ý nghĩa gì đối với gã nam tử này. Sau khi nghe đối phương không hề do dự hạ sát lệnh, lúc này Trầm Dịch Thành mới thật sự biết sợ. Thượng Hằng cũng ý thức được cái gọi là ‘vấn đề giữa các thế lực’ căn bản là không dùng được ở trước mặt vị đầu lĩnh này. Tình huống như thế xảy ra chỉ có hai nguyên nhân, một là hắn không biết, không rõ quan hệ trong đó lợi hại. Hai là thân phận và địa vị của hắn cực cao, căn bản không sợ hậu quả của chuyện này. Mà Thượng Hằng đã từng thấy thái độ Vũ điện chủ đối với Sở Thần, cho nên rất có khả năng là thân phận vị đầu lĩnh này có chỗ đặc thù. Nếu như nói hắn dám giết chết Trầm Dịch Thành không chút do dự, vậy thì điều này đã chứng minh địa vị Sở Thần phải cao hơn Vũ điện chủ. Thượng Hằng ngán ngẩm lắc đầu thở dài một hơi, biết lần này máu tanh mưa gió sẽ oanh động cả Thiên Hạ thành rất nhanh thôi. Hắn lập tức bất đắc dĩ phất phất tay, ra hiệu cho mấy gã Điện vệ đứng gần Trầm Dịch Thành giải quyết xử lý khâu cuối. Mấy gã Điện vệ cũng biết Trầm Dịch Thành là nhân vật nào, mặc dù mệnh lệnh đã truyền xuống nhưng bọn họ không dám hạ thủ đối với hắn, chỉ có thể ngơ ngẩn đứng yên tại chỗ. Người khác không dám động thủ, chẳng lẽ Sở Mộ có không dám? Giải quyết Trầm Dịch Thành chẳng phải là bớt đi một đối thủ cạnh tranh tại bậc thang thứ hai hay sao? Sở Mộ không hề do dự, trực tiếp mệnh lệnh cho Chiến Dã phóng tới, phát động công kích đối với Trầm Dịch Thành không có Hồn sủng bảo vệ. Sắc mặt Trầm Dịch Thành tái mét không còn chút máu, hoành hành ở Thiên Hạ thành nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên đụng phải một tên không biết trời cao đất dày, không hề cố kỵ gì thế này. Đối phương hành động ngang tàng cỡ đó làm cho tim gan hắn muốn thắt lại, cả người run lên bần bật, hai chân mềm nhũn chực té. "Vù vù vù !” Chiến Dã vươn trảo ra, bỗng nhiên chung quanh Trầm Dịch Thành và Phùng Khôn xuất hiện một luồng gió lạ cuốn bay Chiến Dã ra ngoài, văng ra xa hơn trăm thước mới rớt xuống một bãi phế tích đổ nát. Hai mắt Sở Mộ híp lại, nhanh chóng khóa chặt gã nam tử vừa mới cứu viện Trầm Dịch Thành. Sở Mộ đã dự liệu được sau lưng Trầm Dịch Thành đang ẩn tàng một vị cao thủ trung niên, cho nên thời điểm gã nam tử này xuất hiện thì Sở Mộ cũng không kinh ngạc lắm. Nam tử này ánh mắt như kiếm, trên người mặc trường bào rộng rãi. Hắn không có triệu hoán bất kỳ một con Hồn sủng nào, chỉ đứng yên một chỗ nhưng khí thế cực kỳ sắc bén, giống như một con diều hâu phục sẵn trên cây, tùy thời đều có thể phát động công kích trí mạng đối với địch nhân. Nam tử này không thèm nhìn Sở Mộ một cái, thậm chí mấy chục con Hồn sủng ở chung quanh bao vây chặt chẽ cũng làm như không thấy, mà ánh mắt hắn vẫn lẳng lặng nhìn vào Trầm Dịch Thành. Vị nam tử này xuất hiện rõ ràng là giải cứu Trầm Dịch Thành, nhưng mà chẳng biết tại sao lúc Trầm Dịch Thành nhìn thấy nam tử này thậm chí còn sợ hãi hơn nữa, cả người thẫn thờ lo lắng đến mức thở không ra hơi. Cuối cùng mới phun ra được một câu đứt quãng: "Chỉ thiếu chút xíu nữa.. ta … ta vốn có thể hoàn thành..." "Ngươi lại thiếu một mạng." Nam tử mắt ưng lạnh lùng nói một câu. Sau khi nói xong, nam tử này mới chậm rãi xoay người lại, ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào tất cả thị vệ Hồn Điện và đầu lĩnh Sở Mộ, lạnh lùng nói: "Giết thủ hạ của ta nhiều như vậy, nếu không ngần ngại thì ta cũng giết sạch thủ hạ của ngươi vậy." Vừa dứt lời, khí thế trên người hắn lập tức buông thả triệt để, nhất thời toàn bộ khu vực giống như bị một trận cuồng phong rét lạnh thổi qua. Tất cả phế tích đổ nát đột ngột hiện lên một tầng băng sương nhàn nhạt.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Sủng Mị

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Sủng Mị Chương 390:  Giết không tha (thượng,hạ) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Sủng Mị sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close