Truyện [Dịch] Sủng Mị : chương 397:  tiêu trừ trí nhớ - ký ức bi thương (thượng,hạ)

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Sủng Mị
Chương 397:  Tiêu trừ trí nhớ - Ký ức bi thương (thượng,hạ)
  • [Dịch] Sủng Mị

  • Chương 397:  Tiêu trừ trí nhớ - Ký ức bi thương (thượng,hạ)

  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Đoạn thời gian sau này, Phược Phong Linh thi triển một loạt công kích tạo thành thương tổn rất lớn đối với Mạc Tà, thương thế càng lúc càng nặng. Nếu cứ tiêu hao lâu dài như vậy, Mạc Tà khẳng định sẽ mất đi chiến lực trước khi Phược Phong Linh mệt mỏi. Diệp Khuynh Tư lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Ta chưa từng thấy Mạc Tà của Sở Mộ thua trận dưới tình huống ngang cấp và thuộc tính không tương khắc.” "Tiểu hồ ly này có thể liều mạng với Chiến Đình Ô Thú đó. Ngày nào đó chúng ta để cho Chiến Đình Ô Thú và tiểu hồ ly bồi dưỡng một chút tình cảm." Diệp Hoàn Sinh bỗng nhiên hô lên một câu tràn đầy ẩn ý. Né tránh, bị thương, chạy trốn … quá trình này tiếp diễn rất lâu, Phược Phong Linh đã hoàn thành lĩnh vực Độn Phong một lần nữa. Lần này Phược Phong Linh không cho Mạc Tà có cơ hội đến gần nó, chỉ cần Mạc Tà tiếp cận phạm vi bảy mươi thước sẽ lập tức đón nhận vô số công kích oanh tạc. Vì thế Mạc Tà chỉ có thể chạy loanh quanh chiến trường chờ đợi thời cơ. Từ tình hình chiến đấu diễn ra có thể thấy được Mạc Tà mất đi ánh trăng liền bị đánh thê thảm, không có cách nào phát động kỹ năng công kích. Thế nhưng ánh mắt Mạc Tà vẫn bốc cháy hỏa diễm, cho dù trên người bị bao nhiêu vết thương, cho dù bây giờ chiến đấu không nhìn thấy bất kỳ cơ hội nào, nhưng hai mắt nó vẫn hết sức tập trung ngó chừng Phược Phong Linh. Mạc Tà đã biểu hiện đầy đủ sự tĩnh táo và cơ trí cần thiết nhất trong quá trình chiến đấu. Mạc Tà chiến đấu dựa vào lực lượng, linh tính, trí tuệ và kinh nghiệm kết hợp lại. Đây là quá trình tích lũy lâu dài từ thời điểm một đoạn một giai Nguyệt Quang Hồ. Cho tới bây giờ lên tới tám đoạn cao giai Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, trong quá trình này đã dưỡng thành phương thức chiến đấu hoàn mỹ nhất đối với nó. Chính là vì hàng ngày hàng giờ rèn luyện chiến đấu không ngừng nghỉ, Mạc Tà luôn luôn có thể tùy cơ ứng biến từ từ chiếm lấy thế thượng phong trong những tình huống nguy hiểm và gây cấn nhất. Tám đoạn cao giai Phược Phong Linh trung đẳng cấp quân chủ, khống chế lực lượng Độn Phong cường đại cùng và tốc độ linh hoạt tương tự Yêu Linh. Nhưng nó thiếu hụt kinh nghiệm chiến đấu, đồng thời trí tuệ cũng không bằng Sở Mộ, vì thế trong quá trình Mạc Tà chiến đấu, Sở Mộ đứng phía sau chỉ huy tạo thành một tổ hợp cực mạnh. Mặc dù Phược Phong Linh thực lực cường hãn nhưng chiếu đấu dài lâu thế nào cũng phải lộ ra sơ hở. Trí tuệ biểu hiện rõ ràng nhất ở trạng thái hiện tại của Mạc Tà, cho dù thân đang ở trong hoàn cảnh xấu nhưng vẫn luôn cố gắng giữ vững bình tĩnh, tinh thần Mạc Tà từ đầu đến cuối chưa bao giờ dao động một chút nào. Phược Phong Linh khống chế lĩnh vực Phong hệ quả thật là cường đại, nhưng đánh mãi không trúng cuối cùng vẫn phạm phải sai lầm. Nhất là sau khi bị Mạc Tà thi triển Ngũ Túc Viêm Hồ đả kích trầm trọng, tinh thần nó đã drungao động không thể nào điều khiển hoàn mỹ như trước nữa. Lúc này cần nhất chính là thời cơ, một khi Phược Phong Linh để lộ ra sơ hở, nhất định Mạc Tà sẽ đánh tới một kích trí mạng kết thúc trận chiến này. Sở Mộ hoàn toàn tin tưởng Mạc Tà, trên thực tế Sở Mộ đã tìm ra một vài sơ hở có thể đột phá lĩnh vực Phược Phong Linh phòng ngự, nhưng mà Sở Mộ không nói vì tin tưởng Mạc Tà nhất định sẽ phát hiện. Bỗng nhiên Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ. "Ngao ô ô !" Cùng lúc đó Mạc Tà gào thét thật lớn, thân ảnh nó ẩn trong lĩnh vực Độn Phong biến mất ngay tại chỗ. "Vù !" Một luồng hỏa diễm hai màu trực tiếp xung kích với lực lượng Độn Phong đen nhánh. Máu huyết trên người Mạc Tà bắn ra, nhưng thương thế cỡ này không thể ảnh hưởng tới nó, thắng lợi cuối cùng mới là quan trọng nhất. “Huyễn Ảnh.” Trả giá bằng vài vết thương nhẹ để xuyên phá lĩnh vực Phong hệ, thân ảnh Mạc Tà nhanh chóng huyễn hóa thành năm. Gió lớn điên cuồng tàn sát khắp chiến trường, Mạc Tà mới vừa huyễn hóa ra năm bóng dáng thì Phược Phong Linh phóng tới chín đạo Phong Liêm hủy diệt ba cái bóng, nhưng không có cái nào là thực thân của Mạc Tà. “Miện Diễm trảo.” Hỏa diễm hai màu dung hợp chung một chỗ, Mạc Tà nhanh nhẹn xuyên qua vô số Phong Liêm công kích, trảo nhận phá tan màn đêm lướt qua thân thể Phược Phong Linh. Hai đạo Huyễn Ảnh trảo phá tan lĩnh vực bảo vệ xung quanh Phược Phong Linh, thoáng cái đã lưu lại trên người nó một vết thương thật sâu. Thân thể trong suốt của Phược Phong Linh xuất hiện hàng loạt vết nứt tựa như tơ nhện, những vết thương này là do Mạc Tà thi triển Ngũ Túc Viêm Hồ lúc trước tạo ra. Bây giờ cộng thêm lực lượng Miện Diễm trảo xé rách lập tức khuếch đại những vết thương này lên gấp mấy lần. "Tinh !” Phược Phong Linh kêu lên thống khổ, thân thể nó chao đảo trên không trung, không ngừng bay lượn tán loạn hi vọng có thể giảm bớt Miện Diễm xâm nhập. Mục đích của Sở Mộ chính là đánh bại tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, chứ không hề muốn giết nó. Cho nên thời điểm công kích, hắn cẩn thận dặn dò Mạc Tà đem hạ thấp uy lực Miện Diễm xuống. Bởi vì Sở Mộ biết một khi lực lượng Miện Diễm xâm nhập vào trong thân thể Phược Phong Linh nhất định sẽ thiêu đốt tất cả mọi thứ thành tro bụi. Sinh mệnh lực Phược Phong Linh vốn không mạnh rất có thể sẽ chết ngay lập tức. "Ô ô ô !" Mạc Tà không tiếp tục truy đuổi Phược Phong Linh, bắt đầu xoay người đi về phía Sở Mộ. Bộ lông trắng bạc trên người Mạc Tà đã bị máu tươi nhuộm đỏ, tất cả máu này đều là của Mạc Tà đổ ra. Vì giành được thắng lợi trong trận đấu này, Mạc Tà đã trả giá không nhỏ. Miện Diễm bốc cháy trên người Mạc Tà, khi nó tiến tới gần Sở Mộ thì thân thể dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một con Cửu Vĩ hồ ly xinh xắn, lanh lợi. Mạc Tà trở về trạng thái Sở Liên giúp cho những vết thương cũng thu nhỏ lại, nó nhẹ nhàng nhảy lên trên vai Sở Mộ dùng đầu lưỡi liếm láp vết thương trên người mình. Khu vực chiến trường dần dần sáng lên, ánh trăng sáng tỏ nhẹ nhàng chiếu xuống thân thể Mạc Tà. Ánh trăng chính là dược tề chữa thương tốt nhất đối với Mạc Tà, những vết thương nhỏ đã có dấu hiệu bắt đầu khép lại. Thương thế trình độ này không thể nào ảnh hưởng đến tinh thần Mạc Tà, tự bản thân nó cũng có thể trị liệu. Hơn nữa sau khi hồi phục, Mạc Tà sẽ trưởng thành lên vài phần, vì thế Sở Mộ không có ý định cấp dược tề chữa thương cho nó. Chỉ đưa tay vuốt ve đầu Mạc Tà, mở miệng nói: "Nghỉ ngơi đi." "Ô ô ô !" Mạc Tà làm nũng kêu lên một tiếng ai oán, lại còn nghịch ngợm dùng cái đuôi phe phẩy qua lại trước mặt Sở Mộ. Hiệu quả Nguyệt Ngưng Hoa giúp cho thực lực Mạc Tà không phân cao thấp với Phược Phong Linh, Mạc Tà từ lúc một đoạn một giai hầu như chiến đấu không ngừng nghỉ. Dựa vào kinh nghiêm thiên chuy bách luyện (mài dũa, rèn luyện trăm ngàn lần) chưa bao giờ thất bại trước một đối thủ đồng cấp, cho dù dưới tình huống không có ánh trăng hỗ trợ cũng thế. Trong lúc Sở Mộ nói chuyện với Mạc Tà, Phược Phong Linh cuối cùng đã hạ xuống khu vực trung tâm chiến trường, hai cánh vô lực thả lỏng dưới mặt đất, đôi mắt đen láy nhìn vào Sở Mộ và Mạc Tà chờ đợi kết quả xấu nhất. Từ trong mắt Phược Phong Linh, Sở Mộ có thể nhìn ra nó không cam lòng, nó rất muốn bò dậy tiếp tục chiến đấu. Chỉ tiếc là Ngũ Túc Viêm Hồ uy lực quá cường liệt, thân thể nó hiện tại nứt vỡ vô cùng nghiêm trọng, nếu hoạt động một chút rất có thể sẽ triệt để tan nát. "Kế tiếp phải nhìn nhân phẩm Sở Mộ thế nào rồi." Diệp Hoàn Sinh cười nói. Dược lực của cấp tám Ức Dịch không mạnh lắm, tỷ lệ thành công chỉ khoảng ba mươi phần trăm, mà Phược Phong Linh chính là tám đoạn cao giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Nếu như hồn niệm của Hồn sủng sư cực cao, hoặc là bản thân Phược Phong Linh tâm trí tương đối kém có lẽ tỷ lệ thành công sẽ lớn hơn một chút. Tóm lại lần này Sở Mộ ký kết hồn ước không hề lạc quan, vấn đề nhân phẩm đúng là một điểm cực kỳ mấu chốt. Sở Mộ biết Phược Phong Linh đã không còn năng lực tái chiến, hắn chậm rãi đi tới trước mặt Phược Phong Linh. Hình thể Phược Phong Linh thuộc về cái loại nhỏ xinh tựa như sủng vật các thiếu nữ ưa thích, chẳng qua là Sở Mộ đã từng lĩnh giáo vô số kỹ năng Phong hệ cường đại của nó. Lúc này hắn không có cảm thấy hình thể kiểu này có chỗ nào không ổn, ngược lại cho rằng hình thể này rất có lợi trong chiến đấu. Từ trận chiến với Mạc Tà đã có thể nhìn thấy lợi hại rất rõ ràng. "Tinh tinh tinh !" Phược Phong Linh phát ra một tràng thanh âm kỳ quái, giống như là phát tiết phẫn nộ của mình vậy. Sở Mộ không có cách nào hiểu tiếng nói của Nguyên Tố giới Hồn sủng, hắn chỉ có thể ngó chừng Phược Phong Linh, cố gắng đọc hiểu cảm xúc trong mắt nó. Rõ ràng nhất là cảm xúc không cam lòng, thất bại là chuyện không thể chấp nhận đối với những Hồn sủng cường đại. Chẳng biết tại sao Sở Mộ cảm thấy Phược Phong Linh không cam lòng chưa hẳn là vì thua Mạc Tà. Sở Mộ không có tiếp tục suy tư, trực tiếp niệm chú ngữ hồn ước, mở ra hồn ước thứ tư đã hoàn toàn khôi phục, thử ký kết với nó dưới tình huống không sử dụng Ức Dịch. Hào quang hồn ước màu lam chậm rãi hình thành rồi lượn lờ trên đỉnh đầu Phược Phong Linh, chung quanh đó là vô số ký hiệu và ma văn liên hệ trí nhớ của Hồn sủng sư và linh hồn Hồn sủng. Hào quang hồn ước bắt đầu thu nhỏ lại, chỉ cần hào quang biến mất trên trán và dung nhập vào trong linh hồn Hồn sủng nghĩa là hồn ước thành công. Chỉ có điều thực lực Sở Mộ là năm niệm Hồn Chủ, hồn ước còn chưa thu nhỏ lại đã bị tinh thần Phược Phong Linh đề kháng mãnh liệt, hào quang hồn ước thoáng cái vỡ tan hóa thành vô số điểm sáng. Đồng thời nó còn tặng lại cho Sở Mộ một luồng oán khí và tức giận nồng đậm. "Tâm tình của nó không ổn định, Ly lão nhi, ta có nên tiếp tục không?" Sở Mộ đã nhận ra ý niệm phản kháng trong đầu Phược Phong Linh quá lớn, tỷ lệ thành công trực tiếp giảm xuống một mảng lớn. "Tiếp tục đi, mấy chuyện này không thể nào giải đáp hết được, trên một trình độ nhất định sẽ phải nhìn vận khí, vận khí tốt thì được, vận khí xấu thì thua." Ly lão nhi nói. Sở Mộ gật đầu tỏ ý đã hiểu. Trên thực tế, bất kỳ một con Hồn sủng nào bị đánh bại cũng sẽ có tâm tình này, có lẽ là do các Hồn sủng chủng tộc quân chủ có sự kiêu hãnh và tôn nghiêm quá lớn. Vì thế Phược Phong Linh càng thêm bài xích đối với thần phục và nô dịch, sau khi sử dụng Ức Dịch thanh tẩy linh hồn của nó thì cảm giác bài xích sẽ giảm xuống rất nhiều. Sở Mộ lấy cấp tám Ức Dịch ra, dựa theo phương pháp Ly lão nhi từng nói, trước tiên dung nhập hồn niệm của mình vào trong Ức Dịch. Cấp tám Ức Dịch vốn là chất lỏng bình thường, sau khi hồn niệm Sở Mộ rót vào bỗng nhiên lưu chuyển luồng ánh sáng hoa mỹ, phía trong đó sinh ra khí tức vô cùng kỳ lạ. "Bây giờ cho nó uống một nửa, sau đó ngươi thông qua hồn niệm của mình khống chế Ức Dịch tiến vào linh hồn Phược Phong Linh, tiến hành thanh tẩy linh hồn của nó." Ly lão nhi mở miệng nhắc nhở. Một nửa Ức Dịch dùng để thanh tẩy linh hồn Hồn sủng, một nửa còn lại để cho Hồn sủng sư khắc hồn ước vào linh hồn nó. Cho nên quá trình sử dụng Ức Dịch chia làm hai bước khác nhau. Sở Mộ bây giờ bắt đầu bước thứ nhất, bản thân Phược Phong Linh đã không còn sức lực phản kháng. Sở Mộ rót một nửa Ức Dịch vào miệng nó không có một chút trở ngại. Chẳng qua là ánh mắt nó nhìn sang hướng khác, bộ dạng có vẻ như tùy ý cho đối phương xâm lược, nhưng đừng hòng mơ tưởng nó thần phục. Sau khi Ức Dịch tiến vào trong cơ thể Phược Phong Linh, Sở Mộ có thể cảm giác được hồn niệm của mình xuất hiện trong dòng chảy huyết mạch, cảm giác này vô cùng mới lạ đối với hắn. Chốc lát sau, hồn niệm Sở Mộ đã khóa chặt linh hồn Phược Phong Linh vốn mỏi mệt không chịu nổi. Sở Mộ không có bất kỳ do dự, dùng một nửa Ức Dịch bắt đầu thanh tẩy linh hồn Phược Phong Linh. Quá trình này tương đương với tiêu trừ trí nhớ của nó, vì thế trong đoạn thời gian này, Sở Mộ có thể cảm giác được linh hồn Phược Phong Linh phát ra từng trận từng trận thanh âm hoảng loạn. Tiêu trừ trí nhớ. Mới đầu Phược Phong Linh không có ý thức được dược tề này có ích lợi gì, nhưng khi nó cảm giác được mình đang dần dần quên lãng. Phược Phong Linh biểu hiện cực kỳ thống khổ, dưới tình huống hoàn toàn suy yếu liều mạng chống cự lực lượng Ức Dịch tẩy lễ. Sở Mộ lẳng lặng đứng yên tại chỗ, ánh sáng trong con ngươi của hắn theo quá trình Ức Dịch phát huy tác dụng từ từ tan rã. Chẳng biết tại sao Sở Mộ cảm giác hồn niệm của mình truyền về một vài đoạn hình ảnh rời rạc, những hình ảnh này chính là phong cảnh trong Phược Phong Thánh vực. Phong Bạo, Phong Huyệt, Phong Sào, Phong Đái …v…v (gió bão, huyệt gió, động gió, tường gió – T_T) Đủ loại cảnh tượng lần lượt xuất hiện trong đầu hắn, mỗi cảnh tượng sẽ có một vài loại Phong hệ Hồn sủng mà Sở Mộ chưa từng thấy qua. Đám Phong hệ Hồn sủng cao ngạo bay lượn trên tầng không. Sở Mộ thấy lại đoạn hình ảnh lúc bị Phong hệ Hồn sủng cường đại nhìn xuống, thậm chí có thể cảm giác được ánh mắt của con Phong hệ Hồn sủng này tràn đầy miệt thị và cười nhạo. Nó ở vị trí cao cao tại thượng, có trí tuệ siêu phàm, có thực lực siêu cường không bao giờ xem những tồn tại nhỏ yếu là một tính mạng đích thực. Cảm giác như vậy quá mức quen thuộc đối với Sở Mộ, trên con đường Hồn sủng sư vẫn luôn có không ít cường giả dùng ánh mắt đó nhìn hắn. "Đây là trí nhớ của Phược Phong Linh sao?" Sở Mộ âm thầm kinh hãi, vì sao mình có thể thấy trí nhớ Phược Phong Linh? "Có một vài Hồn sủng sư trong quá trình sử dụng Ức Dịch có thể thấy được đoạn trí nhớ bị xóa đi của Hồn sủng, nhưng phần lớn Hồn sủng sư không có cách nào nhìn thấy cảnh đó. Thiếu chủ có thể nhìn thấy trí nhớ của Phược Phong Linh nói lên rằng thiếu chủ là người trời sinh thân cận với Hồn sủng. Một nhân loại như thế đi trên đường Hồn sủng sư sẽ dễ dàng câu thông với tất cả sinh vật, lại càng có ưu thế hơn xa những Hồn sủng sư khác. Không ít lão học giả từng nghiên cứu vấn đề này, cuối cùng cho ra kết luận là những Hồn sủng sư kiểu này có huyết thống, tâm trí, tính cách và linh hồn vô cùng thân cận với tự nhiên." Thanh âm Ly lão nhi nhẹ nhàng truyền ra. Thanh tẩy trí nhớ rất nhanh, Sở Mộ nhìn qua chỉ là một vài hình ảnh ngổn ngang, không có cách nào hiểu rõ quá khứ và lai lịch của Phược Phong Linh "Thiếu chủ hẳn là may mắn, bởi vì người là một trong số những Hồn sủng sư rất hiếm thấy, là một người may mắn chân chính được thiên nhiên thừa nhận. Ta cảm thấy điều này rất có thể quan hệ tới việc phụ thân ngươi truyền vào tín niệm và phong cách sống của ngươi ngay từ nhỏ." Ly lão nhi tiếp tục giải thích. Ly lão nhi nói xong những lời này, Sở Mộ đã hoàn thành thanh tẩy linh hồn Phược Phong Linh, bây giờ chỉ cần Sở Mộ rút hồn niệm của mình ra ngoài là có thể khiến cho Phược Phong Linh quên sạch mọi thứ. "Có hi vọng, bây giờ thu hồi hồn niệm, sau đó khống chế một nửa Ức Dịch còn lại rót vào trong linh hồn của nó, đồng thời niệm chú ngữ hồn ước. Ta cảm giác đầu Phược Phong Linh này đã bị xóa trí nhớ tương đối triệt để, mắt của nó đã ảm đạm lắm rồi, không còn một chút ý chí phản kháng, điều này nói lên rằng tỷ lệ ký kết hồn ước thành công rất lớn." Ly lão nhi hưng phấn thúc dục. "Tinh !” "Tinh !” Ở thời điểm Sở Mộ chuẩn bị rút hồn niệm của mình ra khỏi cơ thể Phược Phong Linh, con Hồn sủng quân chủ này bỗng nhiên kêu lên bi thống. Tiếng thét thê lương văng vẳng trên chiến trường, thanh âm thảm thiết làm cho người ta có cảm giác đau lòng rơi lệ. Theo sau tiếng gào thê lương kia là dòng cảm xúc mãnh liệt trước nay chưa từng có, tâm tình này không một ai hiểu được, nhưng trong lúc vô tình tâm hồn mọi người tự nhiên run lên từng đợt. Sở Mộ bị tiếng kêu thảm của Phược Phong Linh trấn trụ rồi, bao gồm bốn người ngồi trên khán đài cũng lộ vẻ kinh ngạc, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Phược Phong Linh.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Sủng Mị

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Sủng Mị Chương 397:  Tiêu trừ trí nhớ - Ký ức bi thương (thượng,hạ) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Sủng Mị sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close