Truyện [Dịch] Sủng Mị : chương 684:  hủ thành cổ trạch - quỷ hoàng phá phong (thượng,hạ)

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Sủng Mị
Chương 684:  Hủ thành cổ trạch - Quỷ Hoàng phá phong (thượng,hạ)
  • [Dịch] Sủng Mị

  • Chương 684:  Hủ thành cổ trạch - Quỷ Hoàng phá phong (thượng,hạ)

  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Hai mươi năm đối với một nữ tử thanh xuân không có bước vào Hồn Hoàng chẳng khác nào cả đời dài dằng dặc. Hai mươi năm sau rời khỏi nơi này cũng đã tiến vào thời kỳ già yếu, liệu nàng có thể hòa nhập với thế giới bình thường được không? Rất có thể hai mươi năm sau, Cẩn Nhu công chúa sẽ biến thành một người hoàn toàn xa lạ đối với hắn. Thời gian là phương thuốc trị thương quý giá, nhưng nó cũng lấy đi một thứ vô cùng quan trọng của con người. Đó là sức sống, cũng là thứ trọng yếu nhất của một sinh mạng tồn tại trên đời này. Sở Mộ không thể trơ mắt nhìn Cẩn Nhu công chúa bị giam cầm trong tù ngục hai mươi năm, trong lòng hắn lúc này bỗng nhiên sinh ra cảm giác chua xót. “Vậy ta đi trước !" Sở Mộ nhận thấy Cẩn Nhu công chúa không muốn nói nhiều, tiếp tục lưu lại nơi này cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, chỉ có thể trở về rồi tìm cách giúp nàng sau. Cẩn Nhu công chúa khẽ gật đầu, nhưng nàng vẫn giữ vững tư thế ngó ra mặt hồ. Sở Mộ nhìn thân ảnh Cẩn Nhu công chúa thêm mấy lần, trong lúc xoay người rời khỏi để lại một câu: "Ngươi không nói gì, ta cũng không có cách nào giúp ngươi. Ngươi ở lại cẩn thận, nhớ giữ mình !" Sau khi nói xong, Sở Mộ trực tiếp đi tới chỗ Hoàng Liên Anh đang chờ đợi. Hoàng Liên anh thấy Sở Mộ đi tới lập tức tiến lên nghênh đón: "Sở đại nhân có đầu mối gì không?" "Nàng không nói nhiều lắm, chưa có đầu mối nào hết !" Sở Mộ lắc đầu nói. Vị trí ven hồ. Sau khi Sở Mộ rời khỏi lưu lại câu nói kia, ánh mắt Cẩn Nhu công chúa bỗng nhiên lóe lên tia sáng kỳ lạ. Nàng xoay người định gọi Sở Mộ trở lại nhưng không có đủ dũng khí làm điều đó. "Ngươi không thể giúp ta, cũng không giúp được ta, chỉ cần giúp ta bảo vệ bí mật là được rồi." Cẩn Nhu công chúa lẩm bẩm tự nhủ. Cẩn Nhu công chúa đưa tay tháo khăn che mặt, ngồi xuống bên hồ nhìn gương mặt của mình phản chiếu dưới đáy nước. Cẩn Nhu công chúa quả thật rất đẹp, dung mạo thanh tú, đường cong mê người và làn da trắng nõn không có một chút tỳ vết, chỉ cần nhìn thấy một lần khẳng định không thể nào quên. Nhưng mà bây giờ chỉ có nàng tự thưởng thức chính mình. Thật ra Cẩn Nhu công chúa có chút vui mừng khi nhìn thấy Sở Mộ, nàng đã ở trong tù ngục gần một năm, thời gian một năm cô độc khiến cho tâm tính nàng hơi chuyển biến, từ buồn bã, man mác biến thành thê lương, sầu thảm. Nếu có nam nhân vào nhìn thấy một mặt này của nàng sẽ mất đi tự chủ, mặt nhiên sinh ra cảm giác muốn che chở cho nữ tử nhu nhược này. Sở Mộ đến, nàng thật sự bất ngờ, cũng rất mừng rỡ, nàng không muốn nói ra bí mật là vì biết rằng Sở Mộ không có năng lực giúp mình. Nhưng nàng vẫn hi vọng Sở Mộ có thể lưu lại thêm một lát, ngồi cạnh nàng nói thêm vài câu an ủi. Một năm ngồi tù quả thật là địa ngục trần gian đối với một nữ tử trẻ tuổi, kinh nghiệm trải đời chưa nhiều. Cẩn Nhu công chúa chỉ muốn nói chuyện phiếm với Sở Mộ vài câu, thế nhưng Sở Mộ ba câu không rời chính sự, bốn câu hỏi thăm vấn đề vượt ngục. Chính vì thế Cẩn Nhu công chúa mới không muốn nói, trong lòng nàng tương đối hụt hẫng. Cẩn Nhu công chúa cũng nhận ra thái độ Sở Mộ có vẻ là lạ, nàng cũng muốn giải thích nhưng cẩn thận suy nghĩ lại cảm thấy không cần thiết. Hai người còn chưa tính là bằng hữu, bản thân nàng là một nữ tử cũng ngại ngùng nhờ vả. Sau khi rời khỏi khu rừng, Sở Mộ đi tìm giám ngục trưởng muốn tìm hiểu nguyên nhân tống giam Cẩn Nhu công chúa. Chỉ tiếc là Mê Cung tù ngục không có lưu lại bất kỳ tin tức nào về Cẩn Nhu công chúa, ngay cả danh tính cũng không có, Sở Mộ suy nghĩ một hồi hẳn là do vấn đề quyền hạn. Loại phong bế tin tức này không phải vì công chúa phạm phải tội lỗi tày trời, mà là các thế lực lớn chủ động che giấu nhằm bảo vệ danh dự Yểm Ma cung và bản thân Cẩn Nhu công chúa. Sự kiện Cẩn Nhu công chúa mất tích chẳng qua là đối ngoại tuyên truyền mà thôi, cái bọn họ muốn chính là tạo ra tin đồn vỏ bọc giả tạo che giấu sự thật. Sở Mộ không có cách nào tìm được đáp án mình muốn, hắn đành quay trở lại Hồn Điện hỏi thăm Đình trưởng lão, Trác Nông và Vũ điện chủ. Thế nhưng, hình như bọn họ cũng không biết rõ ràng chuyện này. Cho nên Sở Mộ lại đi tìm mẫu thân Băng Lam, muốn thông qua thân phận của nàng thu thập tin tức chính xác về nguyên nhân giam giữ Cẩn Nhu công chúa. "Sợ rằng ta cũng không có đặc quyền này, Mê Cung tù ngục là do sủng cung quản chế, các thế lực lớn khác liên thủ canh chừng. Bất kỳ cá nhân nào cũng không có quyền lực hỏi han chính sự, trừ phi có lý do điều tra hợp lý." Băng Lam chậm rãi nói. "Vậy có thể hỏi thăm phương pháp giảm án không?" Sở Mộ mở miệng hỏi. Hắn quả thật không muốn Cẩn Nhu công chúa bị giam trong Mê Cung tù ngục hai mươi năm. "Có rất nhiều phương pháp thuyên giảm hình phạt, nhưng còn phải nhìn vào tội lỗi của phạm nhân. Tại sao ngươi bỗng nhiên quan tâm một phạm nhân như vậy ?" Băng Lam ngạc nhiên hỏi. Sở Mộ bắt đầu tường thuật lại sự tình Cẩn Nhu công chúa bị nhốt trong Mê Cung tù ngục. "Cẩn Nhu công chúa? Chính là cô nàng đi cùng ngươi tại Thiên Hạ Quyết ?" Băng Lam hỏi. "Ừ, chính là nàng." Sở Mộ gật đầu xác nhận. "Ta trước kia đã gặp nàng mấy lần, bình thường đều đeo khăn che mặt nhưng không thể che giấu vẻ đẹp của nàng, khí chất cũng tốt. Một nữ tử còn trẻ lại bị giam trong tù ngục..." Băng Lam vừa nói vừa lưu ý vẻ mặt Sở Mộ, tựa hồ muốn nhìn thấy biểu tình của hắn. "Từ từ kể lại tình huống ngươi nói chuyện với nàng cho mẫu thân nghe." Băng Lam cười nói. Sở Mộ tiếp tục nói rõ chi tiết từ đầu đến cuối, thật ra chuyện này cũng đơn giản, không hao phí bao nhiêu thời gian. "Nàng không nói lời nào, ta đành phải rời khỏi." Sở Mộ cho ra tổng kết cuối cùng. "Đứa ngốc, ngươi không nói chuyện gì tốt với nàng, nữ hài tử người ta rất thích nói chuyện ám muội. Ngươi biết nàng có bí mật, nhưng nàng làm sao dễ dàng nói cho ngươi biết chứ !" Băng Lam lắc đầu bất đắc dĩ, lúc này nàng mới biết nhi tử của mình ‘thuần khiết’ tới mức nào. "Hơn nữa, nàng đã bị nhốt một năm, lấy tính tình của nàng nhất định sẽ không tiếp xúc với tù nhân khác, một nữ tử sống trong cô đơn lâu dài thường thường rất dễ ngã lòng. Tại sao ngươi không nói vài câu quan tâm người ta?" "..." Sở Mộ lúng túng gãi gãi đầu, đúng là hắn không nghĩ tới phương diện này, ngẫm nghĩ lại xem ra chính mình còn quá ngây thơ rồi. "Nếu như ngươi quan tâm nàng, trước tiên phải bày tỏ thái độ tin tưởng nàng, thông cảm với nàng. Sau đó nàng hiển nhiên sẽ tâm sự với ngươi, chuyện gì cũng nói." Lúc này Băng Lam mới có cơ hội dạy dỗ Sở Mộ, nói cho hắn biết làm cách nào nắm giữ tâm tử nữ nhân. "Được rồi, đúng lúc trong khoảng thời gian này cần phải điều chỉnh vài thứ, vẫn có đầy đủ thời gian." Sở Mộ cười cười giả lả, tìm cách nói sang chuyện khác. "..." Băng Lam hết chỗ nói rồi, đành phải lựa lời nói: "Nói như vậy, ngươi bận rộn tu luyện sẽ không lý đến nàng?" "Chuyện này..." Sở Mộ trong lúc nhất thời không biết nên trả lời thế nào, do dự thật lâu mới mở miệng nói: “Ta cũng không biết, ta chỉ hi vọng nàng được tự do. Nhưng mà nàng bị giam cầm hai mươi năm, ta không thể nào lưu lại chỗ này làm bạn với nàng, ta còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý." "Nếu lại là Diệp Khuynh Tư bị giam cầm thì sao?" Băng Lam tựa hồ rất thích nói chuyện nữ tử với Sở Mộ, vẻ mặt lạnh như băng ngày thường thoáng cái mất sạch, ngược lại vừa cười mị mị vừa đưa ra không ít vấn đề tế nhị. "Khẳng định tìm hết biện pháp cứu nàng ra ngoài, không được thì ... cướp ngục !" Sở Mộ tuyên bố như đinh đóng cột. Liễu Băng Lam nghe được câu này cảm thấy vui mừng quá đỗi, mở miệng nói: "Thật ra các trưởng lão Hồn sủng cung đã cân nhắc chuyện này, những tin xấu đã bị ngăn chặn từ trước rồi. Cho nên chúng ta không cần để ý." "Thế nhưng, trưởng lão Hồn sủng cung đã nói rõ với ta sự tình này có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng, thậm chí có tính uy hiếp đến Thiên Hạ thành. Ta đảm nhiệm chức vụ Tôn vị tại Hồn Điện và Tinh Tuyệt tại Hồn Minh, chỉ khi nào Cảnh thành rơi vào nguy cơ mới được phép xuất thủ." Đến gần bình minh Sở Mộ mới chợp mắt được một lúc, thời gian ngủ khoảng hai canh giờ. Không bao lâu sau, Giai Tĩnh vội vàng chạy tới báo tin San tiểu thư muốn gặp. Sở Mộ lập tức ngồi dậy rửa mặt, sau đó đi tới đại sảnh Hồn Điện. San tiểu thư mặc y phục màu đen, mái tóc bù xù không chỉnh tề, trên mặt còn có một tầng mồ hôi hột, vừa nhìn thấy Sở Mộ đã vội vàng nói: "Không thấy Chu Cảnh Long..." "Không thấy hắn? Tìm ta làm gì?" Sở Mộ nghe mà không hiểu, hắn và Chu Cảnh Long vốn không quen biết, không thấy tên kia tự nhiên đi tìm mình? "Ngươi … ngươi ..." San tiểu thư tức giận nói, giọng nói lớn hơn vài phần: “Ngày hôm qua ngươi bỗng nhiên chạy đi Mê Cung, không báo lại với đội tuần tra còn chưa tính. Lần này Chu Cảnh Long biến mất, ngươi lại bình thản như vậy?" “Chẳng lẽ hắn mất tích trong Bất Hủ thành?" Sở Mộ nghi ngờ hỏi. "Đúng vậy, ngày hôm qua chúng ta đối phó một con Hồn sủng quân chủ đỉnh phong chạy trốn, không cẩn thận động tới sinh vật thủ giới gần một phong ấn. Số lượng sinh vật thủ giới rất nhiều nên hắn giúp ta dẫn dắt chúng nó rời khỏi. Thực lực đám sinh vật thủ giới chỉ ở cấp quân chủ, ta cho rằng Chu Cảnh Long có thể chạy thoát dễ dàng nên không lưu ý lắm. Sau khi trở về cũng không đi tìm hắn, nhưng mà sáng nay lão nhân thủ vệ nói Chu Cảnh Long còn chưa có ra ngoài." San tiểu thư nói gấp. "Có thể là hắn mất phương hướng trong Bất Hủ thành, hoặc là gặp phải Huyền Chân Chập, chúng ta vào đó rồi sẽ biết." Giọng nói Sở Mộ vẫn bình tĩnh như thường. Bởi vì Chu Cảnh Long có hiềm nghi mất tích, lần này Sở Mộ và San tiểu thư tiến vào Bất Hủ thành dẫn theo mười gã hộ vệ hỗ trợ tìm kiếm. San tiểu thư dẫn Sở Mộ đi tới vị trí hôm qua giao chiến với sinh vật thủ giới, bọn họ sẽ bắt đầu tra xét từ chỗ đó. "Mạc Tà, có nhận ra điểm gì khác thường không?" Sở Mộ hỏi. "Ô ô ô ô !" Tiểu Mạc Tà kêu lên mấy tiếng, tựa hồ đã phát hiện ra điều gì đó, nhanh chóng chạy trước dẫn đường cho Sở Mộ. Sở Mộ và San tiểu thư vội vàng đuổi theo. Một đường truy tung theo mùi vị lưu lại, Sở Mộ phát hiện bọn họ dần dần thoát khỏi Bất Hủ thành, tiến vào khu vực tử khí nồng hậu. Phía trước mặt Sở Mộ là một khối thổ địa màu đen quỷ dị. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một số đình viện cổ xưa nằm rải rác khắp nơi, chung quanh tỏa ra khí tức âm u quỷ dị khiến cho người ta không nhịn được sinh ra cảm giác sợ hãi. Trên con đường là những vết máu khô đen, từng giọt từng giọt rải dọc theo con đường đến tận đình viện. Âm khí bên trong đó thậm chí còn dày đặc hơn ngoài này gấp mấy lần. "Sở Thần, hay là chúng ta dừng lại bàn bạc cẩn thận hơn." San tiểu thư giảm thấp thanh âm nói với Sở Mộ. "Tại sao?" Sở Mộ nghi hoặc hỏi. Cả Bất Hủ thành phảng phất giống như là một tòa Quỷ thành, lúc bình thường vốn không có bao nhiêu sinh vật di chuyển, hết lần này tới lần khác phía sau cửa sổ đình viện, hành lang lại có không ít bóng đen phiêu dạt. San tiểu thư cảm thấy nơi này khác hẳn trước kia, trong lòng mới sinh ra dự cảm không tốt. "Ngươi không có nhìn thấy đồ án màu đỏ dưới đất sao?" San tiểu thư chỉ xuống phía dưới nói. "Nhìn thấy, nhưng không biết nó có ý nghĩa gì !" Sở Mộ nói. "Đây là dấu hiệu cực độ nguy hiểm, tất cả phong ấn trong Bất Hủ thành đều có ký hiệu do nhóm cao tầng thiết lập. Ký hiệu màu đỏ chính là điều tra viên cũng không thể bước vào, bởi vì bên trong phong ấn sinh vật cực mạnh nằm ngoài khả năng của chúng ta." San tiểu thư thấp giọng nói. "Nếu đã bị phong ấn thì còn sợ cái gì?" Sở Mộ là người tài cao gan lớn, không thể nào bị một cái dấu hiệu nho nhỏ hù dọa được. Sở Mộ không để ý tới San tiểu thư nhát gan yếu bóng vía, tiếp tục men theo vết máu ngày hôm qua lưu lại, tìm kiếm manh mối. San tiểu thư thấy không ngăn được Sở Mộ liền vội vàng thúc dục Hồn sủng đuổi theo, trên thực tế nàng cũng không dám ở lại một mình tại cái nơi quỷ quái này. "Sở Thần, Sở Thần !" San tiểu thư bỗng nhiên kêu lên. "Cái gì ?" Sở Mộ cảm thấy không nhịn được nữa, gắt giọng hỏi. "Phong ấn… phong ấn..." San tiểu thư chỉ vào chiếc nhẫn trên tay mình, giọng nói vô cùng bối rối. Sở Mộ nhìn thoáng qua chiếc nhẫn, San tiểu thư đang chỉ chiếc nhẫn kiểm tra dấu hiệu phong ấn, bản thân Sở Mộ mình cũng có một cái. Sở Mộ lập tức buông thả hồn niệm vào chiếc nhẫn. Nhưng mà tinh thần Sở Mộ lập tức rung lên, rùng mình một cái, bởi vì chẳng biết từ lúc nào tia sáng chỉ dẫn nhợt nhạt đột nhiên xuất hiện tình trạng dao động, màu sắc cũng đậm hơn vài phần. Biểu hiện của nó dữ dội hơn tình huống kết giới phong ấn Huyền Chân Chập nhiều lắm. Điều này cho thấy một sinh vật mạnh hơn Huyền Chân Chập cấp đế hoàng đang cố gắng công phá phong ấn. Đồng thời tiểu Mạc Tà tung người nhảy lên trên mái hiên, dùng ánh mắt nghiêm trọng nhìn về phía trước. Chín cái đuôi của nó khẽ đung đưa đánh tan âm khí, sau đó buông thả lực lượng Tội Ấn màu ám đỏ như ẩn như hiện. Mạc Tà rõ ràng là tiến vào trạng thái chiến đấu, cặp mắt yêu dị ngó chừng phương hướng đang phát ra khí tức đáng sợ kia. "Tại sao có thể như vậy?" Trong lòng Sở Mộ cực kỳ kinh hãi, tất cả phong ấn trong Bất Hủ thành vô cùng ổn định, không thể nào vô duyên vô cớ mất ổn định. Dưới tình huống bình thường, sinh vật bị phong ấn lâu ngày, thực lực càng lúc càng yếu đi. Nếu không có ngoại lực tác động, trên cơ bản tỷ lệ công phá phong ấn cơ hồ bằng không. San tiểu thư cũng bị dọa cho sợ hãi mặt mày tái mét, bởi vì từ chiếc nhẫn chỉ tới vị trí phong ấn dao động chính là tòa đình viện cổ xưa ở trước mặt. "Thu liễm khí tức của ngươi lại, chúng ta lặng lẽ đi qua." Sở Mộ nói với San tiểu thư. "Chúng ta... chúng ta đi qua đó?" San tiểu thư ngơ ngơ ngác ngác nhìn Sở Mộ, âm thầm nghĩ: “Cái tên Sở Thần này rõ ràng là chán sống rồi. Phong ấn dao động mạnh như vậy hẳn là chống đỡ không được bao lâu nữa, sinh vật bị phong ấn thế nào cũng thoát ra. Bây giờ đi tới chẳng phải là tìm chết hay sao? Phải lập tức trở về bẩm báo mới đúng a...aa?” Sở Mộ cũng không nói nhảm, lập tức bảo Mạc Tà thu hồi khí tức Yêu Linh, dùng hồn niệm tạo ra một vòng bảo hộ vô hình, bắt đầu tiếp cận phong ấn. "Rống rống !" “Gào ~!”” Lúc này chung quanh đình viện bỗng nhiên phát ra thanh âm gào khóc thảm thiết. Luồng âm thanh này giống như một thanh đại trùy đập thẳng vào lồng ngực, tiếng động chói tai dị thường. San tiểu thư run rẩy toàn thân nhưng lại không dám lui về, chỉ có thể cắn răng kiên trì theo sát Sở Mộ. Mạc Tà bây giờ đã là sơ đẳng đế hoàng, lực lượng Yêu Linh trên một trình độ nhất định có thể trợ giúp Sở Mộ ẩn giấu khí tức. Hắn cẩn thận tiềm hành xuyên qua này đình viện quỷ dị kia, ẩn núp phía sau một bức tường sụp đổ. San tiểu thư cố gắng dịch chuyển thân thể cứng ngắc, sắc mặt nàng tái nhợt không còn chút máu. "Chu Cảnh Long đã chết." Sở Mộ bình tĩnh nói. "Đã chết?" San tiểu thư nghe mà hết hồn, suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, cũng may nàng kịp thời nhận ra lấy tay bịt miệng mình lại, dùng hồn niệm hỏi gấp: “Làm sao có thể? Hắn là một gã Hồn Hoàng mà?" "Ngươi nhìn phía trước kia, cẩn thận một chút kẻo bị phát hiện." Sở Mộ tựa lưng vào bức tường, nói với San tiểu thư. San tiểu thư bò tới sát bức tường, mở to hai mắt ra nhìn tới trước. Chỉ chốc lát sau, khuôn mặt San tiểu thư trắng bệch dọa người, hai tròng mắt cơ hồ bất động. Mấy giây sau, thân thể San tiểu thư như nhũn ra bò lui trở lại, chật vật lưng vào tường, bộ dạng thất hồn lạc phách. Trong đầu San tiểu thư lúc này là tử trạng kinh khủng của Chu Cảnh Long, Chu Cảnh Long nằm cách đó mười thước, thân thể bị chém thành hai khúc, nửa người trên nằm gần vị trí Sở Mộ và San tiểu thư ẩn núp, nửa người dưới cách xa hơn ba mươi thước, máu đen rải đầy mặt đất.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Sủng Mị

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Sủng Mị Chương 684:  Hủ thành cổ trạch - Quỷ Hoàng phá phong (thượng,hạ) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Sủng Mị sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close