Truyện [Dịch] Thần Hoàng : chương 152:  nguyện phụng vi vương

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Thần Hoàng
Chương 152:  Nguyện phụng vi vương
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Thời gian sáng sớm, ánh dương quang xán lạn đem một tia hàn ý cuối cùng trong phiến đất hoang này cũng toàn bộ khu trừ. Tông Thủ cũng đạm nhiên tự đắc, ngồi ở trên nóc xe, đối diện với Hổ Thiên Thu đã an vị. Mà Hiên Viên Y Nhân cũng ở một bên, tự mình rót rượu cho hai người. Nữ tử thời cổ chú ý là cử án tề mi. Lúc này Hiên Viên Y Nhân không có nửa phần nhuệ khí phong mang như lúc trước nữa. Thần tình bình tĩnh túc mục, phong tư yểu điệu ngồi quỳ ở đó. Động tác dịu dàng nhu hòa, lại chuyên gia khéo léo. Mỗi một động tác đều ưu nhã cực điểm, đem mị lực nữ tính bày ra hoàn mỹ. Ở bên cạnh còn có Hổ Trung Nguyên, bất quá ánh mắt của Tông Thủ lại tự động bỏ qua hắn. Trên thực tế là không dám nhìn tới. Vị tộc trưởng Thiết Hổ tộc này hôm nay là mặt mũi bầm dập, hình tượng thực sự không lịch sự thế nào cả. Mới vừa rồi tình hình Hổ Thiên Thu làm sao giáo huấn nhi tử, hiện tại đã rõ ràng ở trong mắt. Cầm thanh Hổ Phách Đao dài bảy thước kia cũng không quản trường hợp, chính là một trận Đòn đau. Mắng chửi một phen, cũng là đến giờ vẫn không cách này quên được. Cái gì mà thằng nhóc, có phải là ngươi thực sự cho rằng lão tử già lẫn hồ đồ rồi không, hay lấy lòng Tông Linh, ngươi đã ném hết tất cả mặt mũi rồi các loại. Những lời nói khó nghe đến mức nào, ngay cả Tông Thủ nghe rồi cũng cảm thấy chói tai, có chút ngồi không yên được. Giờ này khắc này, Tông Thủ thực sự không đành lòng kích thích hắn nữa. Ngược lại bản thân Hổ Trung Nguyên này tựa hồ không thèm để ý chút nào, giơ ra khuôn mặt bầm tím không chịu nổi, giống như thần kinh cười lớn ha hả ở đó. Hổ Thiên Thu có chút chán ghét quét mắt nhìn hắn một cái, hừ một tiếng, cũng không thèm để ý tới nữa. Cười tủm tỉm cực kỳ hòa ái nhìn phía Tông Thủ, phảng phất như Tông Thủ mới là hài nhi ruột thịt của hắn vậy. - Thế tử hiện tại thương thế thế nào rồi? Tông Thủ hơi thư giãn gân cốt, toàn thân phát sinh từng trận răng rắc, nổ lớn giống như đang rang lạc vậy. Sau đó cười nói: - Đã không có trở ngại nữa, đa tạ Hổ thúc thúc đã thủ hạ lưu tình. Hổ Thiên Thu hơi gật đầu, trong lòng hắn hiểu rõ. Hổ Thiên Thu cũng không hỏi nhiều. Biết được Tông Thủ, chỉ là sau khi chiến đấu lâu dài, khí mạch trong cơ thể không hài hòa. Mới vừa rồi hắn cũng thủy chung khống chế lực đạo, sẽ không thực sự thương đến Tông Thủ. Đừng xem mới vừa rồi thổ huyết, kỳ thực chỉ là chấn động do lực phản kích, cũng không phải thương thế thực sự gì cả. Chỉ cần sau khi chiến đấu, thoáng điều tức một chút là được. Lần thứ hai nhìn chằm chằm vào Tông Thủ, quan sát trên dưới một phen, Hổ Thiên Thu nét mặt tiếu ý lại dần dần nhạt đi. Thần tình ngưng trọng, giơ chén rượu lên: - Chén thứ nhất này, kính quân thượng trên trời có linh thiêng... Tông Thủ ngẩn ra, có chút dở khóc dở cười. Lúc này phụ thân tiện nghi kia của hắn còn chưa chết đâu! Chỉ cần thời gian mấy năm nữa, sẽ từ trong Trầm Luân Vân Hải trở lại, sau đó là đại phát thần uy. Đầu tiên là tự tay diệt đi Tông thị nhất tộc, đem đầu của Tông Thế kia đồng dạng treo ở trên cột cờ tại Kiền Thiên Sơn phơi nắng thời gian ba tháng. Sau đó lại giận chó đánh mèo với Lăng Vân Tông không thể thủ tín, lẻ loi một mình giết lên Đan Linh Sơn, đại khai sát giới, điên cuồng chém mười ba tên Thiên Vị cường giả sau đó nghênh ngang rời đi. Thậm chí vài vị trưởng lão tông môn liên thủ cũng không thể đem hắn lưu lại được. Điều này khiến tông môn đệ nhất Đông Lâm Vân Giới suýt nữa đã không thể bảo trụ được thánh địa nhà mình. Đương nhiên, đó là vì hắn đã đã tử vong, thời đại này còn có thể như vậy hay không, hắn đã không biết được nữa. Đối với một vị cường nhân này, dù sao hắn cũng hơi có chút kiêng kỵ. Mỗi khi hành sự, cố kỵ rất nhiều, ném ra mấy kiện bảo bối vô chủ, cũng không dám đơn giản đến nhặt lấy, lại càng không dám thoát ly khỏi tầm nhìn của Doãn Dương và Sơ Tuyết. Trong lòng tuy là nghĩ như vậy, nét mặt Tông Thủ lại cũng đồng dạng chuyển thành chăm chú, trịnh trọng cùng hắn nâng chén lên, đem rượu trong chén đổ xuống một bên. Hổ Thiên Thu khe khẽ thở dài, lại giơ lên chén rượu thứ hai, cũng vẫn không uống vào. Mà là ánh mắt hồ nghi nhìn về phía Tông Thủ: - Lão phu rất là hiếu kỳ, hôm nay trong Càn Thiên Sơn, ta cùng với đại tướng Khâu Đình Trụ vẫn luôn công bằng, lập trường bất định. Vì sao thế tử tới mời ta, mà không phải Khâu Đình Trụ? Ánh mắt Tông Thủ híp lại một cái, bình tĩnh nhàn nhã trầm ngâm nói: - Ta nghe Doãn Dương nói, Khâu Đình Trụ đối với phụ thân ta trung thành và tận tâm nhất, cũng là thần tử duy nhất bất chấp tất cả, cũng muốn Tông Thủ ta, kế thừa Yêu Vương chi vị. Hổ thúc lại càng cẩn thận, coi trọng đại cục, vẫn chưa từng thay đổi phương hướng. Thế nhưng liệu có ngăn cản được ba người kia ở Càn Thiên Sơn? Hổ Thiên Thu cười ha ha, lộ ra vẻ vui mừng: - Thế tử thật sự là thông minh! Thật không hổ là nhi tử do quân thượng sinh ra. Thiên Hồ nhất tộc các ngươi quả nhiên trời sinh chính là thông minh không gì sánh được. Chỉ là chưa có thông minh quá mức. Vị Nhiên lão đệ của ta, thực sự là lừa gạt ta đến khổ. Thế tử rõ ràng là tuyệt thế chi tư, vô song Đông Lâm. Lại không chịu báo cho đám huynh đệ chúng ta biết. Mấy ngày này, trong lòng thật là bất ổn... Hổ Trung Nguyên rất có đồng cảm mạnh mẽ gật đầu, ít nhiều có chút oán niệm. Tông Thủ chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, trước khi Tông Vị Nhiên thất tung, hắn thực sự một chút nội tức cũng không có. Bất quá lúc này cũng không cần phải giải thích. Tiếp đó lại chỉ thấy Hổ Thiên Thu giật mình, tựa như có chút suy nghĩ nói: - Tinh tế suy nghĩ mà nói, thật sự có chút lừa dối cần thiết. Hồ Bát Vĩ Vương Tộc ngày đó tuy không thể dao động được căn cơ của Càn Thiên Sơn chúng ta, nhưng gần đây cũng có chút khó đối phó. Bọn người kia trước đây vì tránh né Nhân Tộc bắt giết mà vứt bỏ chúng ta rời khỏi Vân Giới. Hôm nay cư nhiên lại là mặt mày dày dạn, muốn trở lại. Tình hình thế tử như thế nếu là sớm bị bọn họ biết được, chỉ sợ không quá tốt. Đủ loại thủ đoạn xấu xa như hạ độc ám sát gì đó đều làm ra được. Còn có mẫu tộc của thế tử, quân thượng chắc chắn là có nỗi khổ trong lòng... Tông Thủ giơ chén rượu lên, không khỏi khẽ run lên. Mở to mắt, miệng cũng nhất thời không thể khép lại. Nguyên lai hắn thật sự có lý do để giấu tài, che châu giấu ngọc? Thiên Hồ Vương tộc? Cái này cũng không giống thất vĩ Tông thị, bát vĩ Thiên Hồ Vương tộc Tuyết thị ở thời đại Thần Hoàng đúng là đại danh lừng lẫy. Thực lực mạnh mẽ, không kém hơn Thánh Địa tông môn. Trong lòng Tông Thủ vừa chuyển niệm, đã triệt để hiểu được ngày đó tiếu ngạo Đông Lâm, kiếm thí thiên hạ trong đầu. Xem ra làm người quả nhiên vẫn là nên điệu thấp một ít mới thỏa đáng. Sau chén thứ hai, Hổ Thiên Thu tiện tay đem chén rượu ném đi, từ trong tay người hầu ở phía sau xuất ra hai chén đĩa, đặt ở giữa hai người. Hiên Viên Y Nhân thần tình khẽ nhúc nhích, đã khôi phục lại bình tĩnh, tây nâng bình rượu, vô cùng trịnh trọng đem cái chén rót đầy. Hổ Thiên Thu cũng không đi quản, trong mắt tinh quang rạng rỡ nói: - Ta trước đây sầu lo không người chấp chưởng được Càn Thiên Sơn, khiến sơn thành chúng ta mấy trăm vạn Yêu tộc, trải qua mười năm tân tân khổ khổ gây dựng xuống, một phút tan vỡ. Hôm nay đã không còn lo lắng này nữa, tự nhiên không có đạo lý vì người bên ngoài hiệu lực. Thế tử để Doãn Dương gọi ta đến, không biết là có gì phân phó? Hôm nay chỉ cần một câu nói của ngươi, Hổ Thiên Thu ta sẽ theo thế tử, giết trở lại Càn Thiên Sơn! Đem đầu của Tông Thế kia lấy xuống cho thể tử làm bầu rượu! Khóe môi Tông Thủ khẽ nhếch lên một cai, thần tình cũng lần thứ hai khôi phục thong dong: - Hổ thúc, Yêu Vương chi vị kia, không thể vội trong nhất thời. Ba, năm tháng tới, ta muốn ở bên ngoài lịch duyệt một chút, tìm địa phương tỉ mỉ tu hành. Thấy Hổ Thiên Thu nhướng mày, có vẻ muốn nói. Tông Thủ cười xua tay, ý bảo an tâm một chút đừng nóng nảy. - Hôm nay Vân Hà Sơn tiến sát, lúc này ta nếu là trở lại kế tục Yêu Vương, chỉ là chuyện xấu. Cũng không muốn giả vờ giả vịt để cho bọn chings khinh bỉ. Lại thêm Tông thị những năm nay phát triển rất nhanh bản thân ta không muốn động thủ với thân tộc. Cuối cùng vẫn phải làm phiền Hổ thúc và Khâu Đình Trụ. Cũng không cần làm quá mức, để cho bọn họ thành thật chút là tốt rồi! Hổ Thiên Thu hai mắt chớp chớp, tiếp đó là cười ha hả: - Hai mắt này của Hổ Thiên Thu ta quả nhiên là mù rồi! Rất hay, Thế tử có được sự thông tuệ của quân thượng, lại quả quyết hơn quân thượng. Tông thị nhất tộc kia, mấy năm nay vênh váo tự đắc, hết lần này tới lần khác quân thượng vẫn nhường nhịn dung túng. Hổ Thiên Thu ta đã sớm nhìn không vừa mắt. Việc này liền đặt ở trên người ta, thế tử yên tâm, chờ khi nào ngươi trở lại Càn Thiên Sơn, nhất định sẽ khiến trên dưới Sơn Thành không còn chướng khí mù mịt kia nữa. Hổ Trung Nguyên biến sắc, nhíu mày nháy mắt. Những lời này cũng là phụ thân hắn nói được? Lời nói kia của thế tử, cũng rõ ràng có chút ý định bất lương, đã định trước là muốn đắc tội với Vương tộc. Hổ Thiên Thu lại không để ý đến hắn, mắt hổ híp lại: - Bất quá thế tử tin ta như vậy? Sẽ không sợ Hổ Thiên Thu ta động tay chân gì sao? - Ta tin Hổ thúc, nhưng là cũng không hoàn toàn tin tưởng! Tông Thủ phẩy tay áo một cái, chỉ hướng một bên: - Hai người hầu kia của ta, Hổ thúc cũng dẫn về. Có Hổ thúc và Khâu Đình Trụ hợp lực có thể khiến cho hai người bọn hắn ngồi lên chức vị quan trọng! Chỗ ngón tay chỉ tới, chính là hai người Doãn Dương và Liên Phàm không muốn rời đi. Thầm nghĩ hắn dù sao là không có tâm tư, suốt ngày đứng ở Kiền Thiên Sơn để ý chính vụ. Đếm mấy thân tín thủ hạ này của mình bồi dưỡng tới, bản thân có thể mặc kệ mọi chuyện, chẳng phải là chuyện tốt nhất sao? Trong mắt Hổ Thiên Thu lần thứ hai lại sáng ngời, vẻ tán thưởng càng phát ra nồng đậm hơn. Không nghe sai, không tin tưởng lầm, cho dù là chí giao cũng đồng dạng không thiếu thủ đoạn phòng bị. Vũ lực cao tuyệt, không thiếu mánh khóe, thủ đoạn càng độc ác, người như vậy chẳng phải chính là nhân tuyển hợp cách cho Yêu Vương chi vị? Hổ Thiên Thu hồn nhiên không biết lúc này Tông Thủ đang đánh chủ ý lười biếng trong đầu, vì sinh hoạt mỹ hảo nhàn nhã đi chơi trong tương lai, sớm bốc cục sẵn. Hổ Thiên Thu chỉ cảm thấy càng xem càng là thoả mãn, cười ha ha một tiếng. Đã đem Hổ Phách Đao kia lần thứ hai nắm ở trong tay. Đại đao chém ra, lập tức chính là đại lượng huyết dịch đỏ tươi, bắn văng ra. Đợi đến đem rượu trong bát lớn bị nhiễm hồng, Hổ Thiên Thu lại chờ mong không gì sánh được nhìn qua. Tông Thủ nhìn thấy mà khóe môi co quắp, như nào lại thành lấy máu nữa rồi? Đúng nha, Yêu tộc có cách nói Huyết Minh, một ngày kết thệ, cả đời không được làm trái. Bất quá một ngày có Yêu Vương mới đăng vị, sẽ càng làm lại Huyết Minh. Nói như vậy, Doãn Dương từng nói qua Kiền Thiên Sơn bọn họ tổng cộng có một trăm bốn mươi bảy tộc. Một Huyết Minh này được ký kết xuống, có thể dự kiến, ngày chính mình thiếu máu không còn xa....cố tình đi học giống như Lôi Động ngày đó, chỉ bức ra vài giọt máy bày tỏ ý tứ. Chỉ là nhìn ánh mắt thuần khiết chờ mong của Hổ Thiên Thu kia, còn có chỗ cổ tay của người này, vết thương đó nhìn thấy mà giật mình. Ngẫm lại vẫn là quá không tôn trọng, chỉ đành cắn răng một cái, từ từ nhắm hai mắt đem cổ tay của chính mình cũng đồng dạng cắt xuống. Lại cách bất quá mấy thước, chỉ vẻ ra trên da thịt, trích tới hơn mười giọt máu, xem như ứng phó qua chuyện. Lúc này vô luận là Hổ Thiên Thu, hay là hai người Hiên Viên Y Nhân và Hổ Trung Nguyên đều là thần tình ngưng trọng chăm chú. Mọi người ở xung quanh, cũng đều hướng phía Tông Thủ quỳ sát xuống, bầu không khí trong lúc đó chợt chuyển thành trang trọng thần thánh. Hổ Thiên Thu cũng nửa quỳ trên mặt đất, một đôi tay đem một cái bát lớn, trịnh trọng đưa đến trước mặt Tông Thủ, thẳng đến Tông Thủ cũng đồng dạng vẻ mặt nghiêm túc tiếp nhận, Hổ Thiên Thu mới đưa cái bát lớn của mình giơ lên cao. - Ngày hôm nay Hổ Thiên Thu ta uống máu ăn thề, Càn Thiên Sơn Thiết Hổ nhất tộc ta nguyện phụng thế tử làm Vương!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Thần Hoàng

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Thần Hoàng Chương 152:  Nguyện phụng vi vương được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Thần Hoàng sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close