Truyện [Dịch] Thần Hoàng : chương 249:   có đầu hàng hay không?

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Thần Hoàng
Chương 249:   Có đầu hàng hay không?
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Chung quanh lập tức yên lặng, hồi lâu sau trên đầu Tông Thủ cũng theo thời gian dần trôi qua chảy mồ hôi. Lần đầu giả vờ trâu bò, sau lại nhạt như nước thế này? Đang cảm thấy xấu hổ vô cùng những người này làm sao lại không để cho hắn một chút mặt mũi thì Tông Thủ chỉ nghe thấy một tiếng nức nở, Tông Thủ ngạc nhiên nhìn lại, chỉ thấy mấy người Tông Lam cùng Hổ Trung Nguyên thần sắc phức tạp, bỗng nhiên mừng rỡ, bỗng nhiên bi thương. Thậm chí ngay cả thần sắc Huyền Hồ Thiết Kỵ tướng sĩ chung quanh cũng đều là lặng yên nhìn Tông Thủ. Tông Lam ngửa mặt nhìn lên trời, hai mắt rưng rưng, thầm nói: - Giống quá! Thật sự rất giống! Quân thượng, ngươi trên trời có linh thiêng nhìn thấy chưa? Thế tử quả thật là kế thừa oai phong của ngươi, giờ khắc này giống hệt ngươi năm đó. Mồ hôi lạnh trên mặt Tông Thủ ngăn không được chảy ra. Nguyên lai phụ vương tiện nghi kia, Càn Thiên Yêu Vương Tông Vị Nhiên năm đó cũng trâu bò như thế sao? Lại nhìn kỹ mấy người còn lại, Đàm Đào cũng yên lặng hồi lâu. Mà trong mắt Ly Lạc chớp liên tục quang mang kỳ lạ cũng không biết đang suy nghĩ gì. Dù sao ánh mắt nhìn qua thật khiến người ta sởn hết cả gai ốc, người này sẽ không phải là có sở thích gì chứ? Đúng là biết người biết mặt nhưng không biết lòng. Yên tĩnh chỉ chốc lát, Tông Nguyên bỗng dưng cưỡi ngựa về phía trước, thần sắc tuy là bình tĩnh, trong đôi mắt lại đè nén chút gì đó: - Đông thành đô thống Phòng Húc, người này cùng Tông Hạo cộng sự nhiều năm, là phí tướng hắn tin tưởng nhất. Thế tử chờ một chút, ta đi lấy đầu kẻ này cho ngươi. Nói xong Tông Nguyên đã chạy băng băng vượt qua kỵ sĩ bên cạnh, lúc đi ngang còn thuận tay lấy hơn mười cây thương thép vác lên lưng, sau đó xung trận ngựa lên trước phi về phía cửa thành. Huyền Giáp Phong Long Kỵ Sĩ đi theo đằng sau thấy thế, cũng lập tức đuổi kịp, theo sát sau lưng Tông Nguyên. Trải qua trận chiến ở Hải Hạp, kỵ sĩ Huyền Sơn Thành nghe lệnh của Tông Nguyên hơn cả Đàm Đào. Lúc này Tông Lam cũng len lén lau nước mắt ở khóe mắt, sau đó đồng dạng là giục ngựa đi lên, cất cao giọng nói: - Ta đi áp trận cho Tông Nguyên! Ngày hôm nay nhất định phải để cho đám tạp chủng nội thành biết một chút về oai vũ của Huyền Hồ Thiết Kỵ ta. Một đám rác rưởi cũng dám châu chấu đá xe? Thật sự là không biết chữ chết viết như thế nào! Tông Thủ khẽ giật mình tiếp theo là cười cười, đi theo đại đội do Hổ Trung Nguyên, Ly Lạc che chở tiến về phía trước. Tông Nguyên gần kề hơn mười hô hấp đã đến dưới cửa thành, sau đó ánh mắt âm lãnh của hắn nhìn phía trên. Từ khi lĩnh ngộ cuồng đình thương ý, ý niệm của hắn đã có thể tán ra xa vài dặm, có thể rõ ràng cảm giác, giờ phút này trên tường thành rất vắng vẻ. Bố trí binh doanh bên trong phần lớn hướng vào nội thành. Bất quá thành quân nơi đây đã có cảnh giác đang điều động binh mã lên thành phòng bị. Còn đông thành đô thống Phòng Húc cũng đã lên trên tường thành. Hai bên trái phải hắn nhân thủ thưa thớt, chỉ có 500 cung thủ, một ngàn giáp sĩ. Vì vậy Tông Nguyên nhất thời cũng không vội lên thành, lẳng lặng đứng cách ở cửa thành ngoài bảy trăm trượng lạnh lùng nhìn. Chính là người này, thời điểm phụ thân hắn chết trận ở cùng một chỗ với Tông Hạo trên chiến trường. Sát niệm trong lòng dâng lên, hắn hận không thể lập tức xuất thủ, đem người này tru sát. Bất quá khi suy nghĩ một lát, hắn lại cường hành nhẫn nại. Hắn mặc dù hận người này thấu xương nhưng hôm nay hiệu lực dưới trướng Tông Thủ không thể bởi vì tư tình mà ảnh hưởng tới công việc. Thế tử đối với chính mình ân trọng như núi, mình cũng không thể làm càn, mặc dù muốn tru sát đối phương cũng cần phải có một tội danh danh chính ngôn thuận mới được. Đến nay hắn vẫn còn ghi nhớ lời mẹ hắn nói lúc lâm chung, cả đời này ngẩng đầu không hổ thẹn với trời, cúi đầu không hổ thẹn với đất, nhìn mình không hổ thẹn với tâm. Thở sâu thở ra một hơi, Tông Nguyên miễn cưỡng khiến cho tâm tình bình phục, bình tĩnh chú mục nhìn Phòng Húc. - Người trên kia có phải là đông thành đô thống Phòng Húc? Thế tử đã trở về sơn thành, một lát nữa sẽ tới, còn không mau ra nghênh đón. Phòng Húc ước chừng bốn mươi, thân hình cao lớn có chút mập. Bất quá khi một thân đầy hắc lân giáp toàn gai ngược khoác lên người thì thân hình dị thường hùng vĩ như núi. Thần sắc của hắn vốn cảnh giác nhìn phía dưới, khi nghe được Tông Nguyên nói như vậy thì ngây cả người, sau một lát mới mang theo một chút chần chờ nói: - Ngươi là Tông Nguyên? Dưới thành người này đơn thương độc mã, một thân Huyết Vân Giáp bao trùm thân hình, ngay cả bộ mặt cũng che khuất, nếu không phải thanh âm này quen thuộc, hắn cơ hồ cũng không nhận ra. Trong lồng ngực tức nổi giận, sau một khắc Phòng Húc đang muốn sai người động thủ thì bỗng nhiên tâm thần kinh hãi: - Trấn sơn quan có Vưu Vô Sinh trấn thủ, ngươi tới đây bằng cách nào? Tông Nguyên lạnh lùng cười cười, trừng mắt lên nói: - Vưu Vô Sinh dĩ hạ phạm thượng! Chẳng những không mở cửa thành mà còn âm mưu đồ phản, muốn bất lợi đối với thế tử, một canh giờ trước đã bị ta tru sát. Phòng Húc ngươi cũng không muốn mở cửa thành? Ánh mắt Phòng Húc lập tức co rụt lại, trong đầu ý niệm đầu tiên là không tin. Thực lực trấn sơn quan Đô thống Vưu Vô Sinh mạnh hơn hắn nửa phần, trong quan thành còn có ba vị Huyền Võ tông sư đóng ở đó và linh trận trợ giúp, hơn nữa một vị Tuyết thị Hoàn Dương Cảnh Linh Sư, làm sao có thể phá được? Chẳng lẽ Tông Nguyên thật sự đã dẫn theo trăm vạn đại quân hay sao? Nhưng dù vậy, dùng hiểm trở của trấn sơn quan cũng không thể đỡ không nổi một hai canh giờ. Thậm chí còn đến thời khắc này, ngay cả một chút động tĩnh cũng không có. Mà khi trông thấy trên người Tông Nguyên có chút ít vết máu. Còn có trong bóng đêm, xa xa truyền đến tiếng chân. Phòng Húc không khỏi lẩm bẩm một tiếng, nuốt nước miếng một cái. Hắn không biết vậy trấn sơn quan vận mệnh như thế nào nhưng biết chiến tích Tông Nguyên chém liên tục bốn vị Huyền Võ tông sư là thật sự. Ý niệm hơi chuyển, đã lập tức thu hồi quyết định trở mặt, ngược lại lắc đầu: - Tông Nguyên, Tông Hạo huynh ta đối với ngươi không tệ... Ánh mắt Tông Nguyên cũng không có chút biến hóa, trực tiếp ngắt lời: - Sau chuyện ngày hôm nay ta sẽ tìm ngươi lên tiếng hỏi về sự tình cha ta chết trận sáu năm trước. Sắc mặt Phòng Húc biến đổi lần nữa trầm ngâm bất định, mãi tới khi trong mắt Tông Nguyên lộ ra ý không kiên nhẫn mới mở miệng lần nữa: - Ngày hôm nay đã qua đêm, theo như quy củ Càn Thiên Sơn thành ta. Cho dù là thế tử, cũng phải chờ kiểm tra thân phận mới có thể vào thành. Tông Nguyên cười cười mỉa mai: - Thời điểm phi thường thì sự tình phi thường, biết rõ tình hình trong thành còn muốn kiểm tra thân phận? Ngươi đang ở đây kéo dài thời gian, còn muốn truyền tin cho phụ tử Tông Thế cùng Tông Dương? Tưởng Tông Nguyên là kẻ ngu dốt, thật có thể như ngươi mong muốn? Phản bội quân thượng, kẻ âm mưu kẻ phản loạn! Giết! Trong một sát na thần sắc Phòng Húc xanh trắng thì Tông Nguyên đã thúc ngựa chạy như bay giống như bôn lôi xông về phía tường thành. Tử Lôi thương trực chỉ trên thành, sát ý ngập trời, khí thế lăng lệ ác liệt duệ tuyệt. Trong chớp mắt Phòng Húc tâm thần bị chấn nhiếp, vô ý thức lùi một bước, rất nhiều giáp sĩ cung thủ trên tường thành càng không chịu nổi uy áp của cỗ thương ý cuồng liệt này, một bộ phận người không thể giơ nổi binh khí. - Cuồng đình thương ý, Tông Nguyên rõ ràng thật là ngộ cuồng đình thương ý! Phòng Húc rốt cuộc cũng là Huyền Võ tông sư, ý niệm cả kinh giật mình chỉ chốc lát đã thanh tỉnh. Trong lồng ngực cuồn cuộn như sóng vỗ bờ không dứt. Tiếp theo hắn nắm thương thép ở trong tay, cắn đầu lưỡi một cái thét lên: - Còn đứng đó! Tiếng gầm phảng phất là sư tử rống khiến cho mọi người chung quanh bị thế thế của Tông Nguyên chấn nhiếp vừa tỉnh. Bất quá một vị Huyền Võ tông sư ăn mặc phó tướng thì lặng yên không một tiếng động lùi lại mấy bước. Ngược lại mấy vị Võ Tông cường giả quanh người Phòng Húc nhao nhao xuất binh ngăn ở trước người Phòng Húc kết trận muốn thủ. Nhưng tiếp theo trong nháy mắt, tay Tông Nguyên bỗng dưng duỗi ra phía sau lưng, sau đó chính là một cây trường thương mang theo tử điện to lớn trong nháy mắt đâm tới. Mau lẹ đến mức thậm chí Phòng Húc không thể làm ra phản ứng đã có một người bị đóng đinh trên tường. Sắc mặt Phòng Húc trắng bệch, sau đó chỉ thấy phi thương liên tục từng tiếng gào thét ném tới từng cái. Tông Nguyên cơ hồ mỗi khi chạy ra mười trượng thì quăng một thương, sau đó thân hình bay vút lên trên không, không có hộ thành linh trận ngăn trở, hắn giờ phút này nhanh như điện xẹt. Trong nháy mắt đã lên cao 30 trượng, lôi quang tràn ngập chiếu sáng phiến địa vực này giống như ban ngày. Mà ở trước mắt hắn, một vị Địa Luân ngũ mạch cường giả đã bị xuyên thủng bụng, tiếp theo phạm vi lại lần nữa mở rộng, người bên cạnh chỉ trong mười mấy cái hô hấp đã bị đóng đinh trên tường thành mà chết. Mạnh như cảnh giới Võ Tông cũng không hề có nửa phần lực lượng ngăn cản. Mà sau một khắc, bước chân Tông Nguyên đã đặt lên tường thành, vẻ lạnh lùng trong mắt hắn như liệp ưng cân nhắc nhìn con mồi của mình. - Thương ý thật là cuồng đình thương ý! Giờ khắc này Phòng Húc, chỉ cảm thấy mình là muốn sụp đổ. Mấy ngày trước đó, vẫn còn cười nhạo mấy Huyền Võ tông sư Vân Hà Sơn, Tông Nguyên chỉ tới Địa Luân tứ mạch cảnh giới mà đáng sợ như vậy sao? Hai phe liên hợp cũng không ngăn nổi? Nhưng cho đến lúc này, mới biết kỳ thật buồn cười là mình. Trong nháy mắt đó, hắn cũng không phải không ngăn cản nổi những cây thương phóng tới nhưng biết được chính mình một khi động sẽ có sơ hở, thương tiếp theo sẽ bay về phía mình. Mạng của người khác làm sao trọng yếu bằng mạng của mình. Bất quá lúc này, đối mặt thương thế của đối mặt chỉ ở phía xa, Phòng Húc lại càng chỉ cảm thấy tuyệt vọng. Giờ khắc này là hận ý ngập trời! Trách Tông Hạo nhiều chuyện, lúc trước nếu đem nghiệt chủng này giết bỏ thì hôm nay nào có mối họa như vậy. Tử Lôi thương ý, Địa Luân Lục Mạch, danh tướng vô song! Cừu nhân như vậy lại do đám người một tay dưỡng thành, quả nhiên là châm chọc! Đáng tiếc nhân tài như vậy cuối cùng không hiệu lực cho bọn họ. Sau một khắc Phòng Húc gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng đè lại ý sợ hãi trong lòng, hắn nhìn về phía trước đâm tới một thương. Vô luận như thế nào, Phòng Húc hắn cũng là một vị Huyền Võ tông sư! Một thương này, cơ hồ là dùng khí lực toàn thân muốn xuyên phá cả bầu trời dâm về phía trước. Trong giây lất, Phòng Húc lại chỉ thấy Tử Lôi đầy trời bao phủ tới, thương thế quấn giao. Sau đó trước mắt tối sầm, ở cổ truyền ra cảm giác đau nhói thì đã mất đi tri giác. Quơ Tử Lôi thương, nhất thương xuyên thủng cổ họng Phòng Húc, cắt đầu người này xuống, tiếp theo Tông Nguyên lại nhìn phía một vị Huyền Võ tông sư khác. Hắn nhận ra người này chính là phó tướng của Phòng Húc, tên là Tô Mạn, là cánh tay mà quân thượng khi còn sống tự mình an bài tại đông doanh, vốn để cản lại. Sau khi quân thượng mất tích về sau liền bị mất quyền lực. Lập tức sát ý hơi liễm, trường thương chỉ phía xa: - Ngươi, có đầu hàng hay không?

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Thần Hoàng

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Thần Hoàng Chương 249:   Có đầu hàng hay không? được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Thần Hoàng sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close