Truyện [Dịch] Thốn Mang : chương 172:  tiên nhân hàng thế (hạ thế)

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Thốn Mang
Chương 172:  Tiên nhân hàng thế (hạ thế)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Hô… ! Hô… ! Hô… ! Hô… ! Hô… ! Tinh Cực tông chỉ cần là đệ tử có chút thực lực, đều ngự đao mang bay lên giữa trời ngẩng đầu nhìn về phương bắc. Gần như cùng lúc, cả Côn Luân tiên cảnh vô luận là tu tiên giả hay tu yêu giả, chỉ cần công lực không kém đều cảm thấy trời đất rung chuyển kịch liệt, ai ai cũng ngự không bay lên, nhìn về hướng bắc. Tất cả mọi người đều chấn kinh. Lúc này đang là ban ngày, nhưng cả trời đất bỗng tối sầm lại, ở hướng bắc lại xuất hiện một lỗ hổng màu đen khổng lồ khiến cho toàn bộ tu tiên giả, tu yêu giả trong lòng đều phát run. Đám khí màu đen này khiến cho thiên địa chấn động, ngay cả những đám mây màu trắng nguyên lai phiêu đãng trên bầu trời cũng bị đánh tan. Lý Dương một thân hắc y đứng giữa không trung nhìn lổ hổng màu đen từ từ tiêu tán. Dường như phải tới một phút bầu trời mới từ từ khôi phúc vẻ tĩnh lặng ban đầu, lổ hổng màu đen cũng mới tiêu tán. Tiêu Diêu tán nhân xuất hiện bên cạnh Lý Dương, tương tự nhìn về bầu trời phương bắc, chỉ là Tiêu Diêu tán nhân lúc này lại nhíu mày không nói. - Rốt cuộc là ai? Có thể tạo ra một vết nứt không gian lớn như vậy? So với một đao xuyên phá không gian của ông nội thì còn lớn hơn nhiều, cũng lớn hơn cả vết nứt sinh ra trong trận đại chiến tranh đoạt Hạnh Linh Thất Sắc hoa. Lý Dương có phần kinh sợ. Một vết nứt không gian lớn như thế, rốt cuộc là cần công lực mạnh tới mức nào mới tạo ra được? Bầu trời cũng không thể tự động sản sinh ra vết nứt không gian gì cả, không gian cũng có không gian pháp tắc, chính là quy định bảo vệ cho sự ổn định của không gian, nhất định sẽ không để không gian tự sản sinh ra vết nứt, vết nứt không gian lớn như vậy chắc chắn là do một siêu cấp cao thủ nào đó tạo ra. Tiêu Diêu tán nhân sắc mặt biến đổi. Thiên Vân sơn mạch cũng không tính là xa so với Hoàng Tuyền chi hải, đám khí đen trên bầu trời chính là ở tại Vân Vụ sơn, là chỗ giao nhau giữa Côn Luân tiên cảnh và Hoàng Tuyền chi hải. Với khoảng cách này, nếu như có siêu cấp ca thủ nào đó, thần thức của Tiêu Diêu tán nhân theo đạo lý đã sớm phát hiện ra. Nhưng hắn lại không phát hiện được! Nói cách khác, siêu cấp cao thủ này ít nhất tâm cảnh cũng cao hơn Tiêu Diêu tán nhân, Tiêu Diêu tán nhân xét về tâm cảnh, hiện tại đã sánh ngang với Tiên Quân tiền kỳ. Tiêu Diêu tán nhân không phát hiện được đối phương, vậy đối phương tâm cảnh tu vi ít nhất cũng là Tiên Quân tiền kỳ. Tiên Quân tiền kỳ! - Đây nhất định là một vị siêu cấp cao thủ, vượt xa tưởng tượng của bọn ta. Tiêu Diêu tán nhân lộ vẻ kính trọng. Lý Dương trong lòng cũng kinh khiếp. So với hai vết nứt không gian lần trước đều lớn hơn nhiều, rõ ràng người thần bí này phải mạnh hơn cả bọn Kim Kiếm tôn giả, hơn nữa hiện tại cả nghĩa phụ của hắn cũng nói thế, người thần bí kia rốt cuộc mạnh tới mức nào. Tiên đế Thiên Nhàn Tử có thể không ngờ rằng bản thân mình lúc ra đi tùy tiện vung tay cũng khiến không gian bị phá nát, xem ra không gian của Phàm Nhân giới quả là quá mỏng manh, chỉ tùy tiện xuất ra một chút năng lượng cũng đã tạo ra một lỗ hổng khổng lồ. Bất quá hôm nay Thiên Nhàn Tử cũng rời Phàm Nhân giới, hắn cũng không còn quan tâm xem Phàm Nhân giới xảy ra chuyện gì. Hơn nữa cho dù vết nứt không gian có lớn hơn cũng sẽ tự động khôi phục, điểm này Thiên Nhàn Tử căn bản không cần lo lắng. Bất quá đột ngột xuất hiện một vết nứt khôgn gian lớn như vậy lại khiến cho cả đám tu hành giả của Côn Luân tiên cảnh suy đoán không ngừng, rốt cuộc là ai có thực lực như vậy. - Côn Luân tiên cảnh quả nhiên là nơi ngọa hộ tàng long, ta vốn còn tưởng mình đã đứng trên đỉnh, thực là quá mức kiêu căng! Tiêu Diêu tán nhân thở dài, chứng kiến vết nứt không gian lớn như vậy, hắn biết cho dù mình có xuất toàn lực cũng không thể tạo ra được. Hơn nữa bản thân thần thức phát ra cũng không tìm được đối phương. Công lực không bằng người, tâm cảnh không bằng người. Tiêu Diêu tán nhân không khỏi thở dài. Lý Dương trong lòng máy động, cười nói: - Nghĩa phụ không cần phải than trách như vậy, người thần bí kia nếu đã có công lực cao như thế, nhất định là vượt quá Đại La kim tiên tiền kỳ, cho nên chắc chắn lại không phải là tán tiên, có lẽ là người của Tiên giới hạ phàm cũng nên! Tiêu Diêu tán nhân gật đầu: - Ừm, hẳn là vậy, tiên nhân hạ phàm, rốt cuộc là tiên nhân cấp bậc nào đây? - Ai có thể biết được? Đúng rồi, Thục Sơn kiếm phái không phải từng nói qua tiên nhân của tông phái họ sắp hạ giới sao? Lý Dương đột nhiên nhớ tới cuộc nói chuyện giữa Kim Kiếm tôn giả va Tiêu Diêu tán nhân. Tiêu Diêu tán nhân gật đầu: - Kim Kiếm đã nói qua với ta, bất quá hắn cũng chỉ là muốn tạo dựng quan hệ mà thôi, tựa như Thục Sơn kiếm phái cùng Thượng Thanh cung đều sẽ có tiên nhân hạ phàm tranh đoạt bảo bối gì đó mà thực lực của ta đủ sức gây ảnh hưởng tới bọn họ, thế nên hắn mới tới lôi kéo ta. Tiêu Diêu tán nhân sớm đã nhìn thấu mục đích của Kim Kiếm tôn giả. - Tranh đoạt bảo bối? Lúc trước Kim Kiếm tôn giả đã nói chuyện này với Tiêu Diêu tán nhân, nhưng Lý Dương không biết rõ chi tiết nội dung cuộc nói chuyện này. Tiêu Diêu tán nhân gật đầu: - Hẳn là một món trọng bảo, Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái Tiên giới tiền bối nhất định sẽ hạ giới tranh cướp. Lần này Côn Luân tiên cảnh nhất định sẽ trở nên hỗn loạn rồi. Lý Dương cũng gật đầu, trọng bảo có thể khiến người của Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái của Tiên giới hạ phàm, có thể chỉ là bảo bối tầm thường sao! Lý Dương tiêu sái nói: - Đến lúc đó chúng ta chỉ cần đi xem nhiệt náo mà thôi, cứ để cho hai nhà bọn chúng từ từ đấu đi. Nhưng Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân đều biết. Côn Luân tiên cảnh này sớm sẽ nổi lên một trường phong ba. Thời hạn một trăm triệu năm đã tới, Thiên Nhàn Tử rời Phàm Nhân giới cũng là việc quang minh chính đại, Tiên giới Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái đều đã nhận được tin tứ này. Hạ giới! Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái lập tức phái người hạ giới, bất quá thông đạo thông với hạ giới chỉ có một, Tiên giới Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái trải qua bao cuộc đàm phán, cuối cùng cũng đã đi đến quyết định. Hai phái có thể xuất động một vị Đại La kim tiên hậu kỳ cao thủ, hoặc là hai vị Đại La kim tiên trung kỳ cao thủ, hay bốn vị Đại La kim tiên tiền kỳ cao thủ. Đây là hiệp ước của hai phái. Tiên nhân hạ phàm, từ hai ngàn năm trước đã có tiên nhân hạ phàm, giờ lại có tiên nhân hạ phàm, lần này thực lực tuyệt đối cũng không kém lần trước. Đêm. Bầu trời đầy sao, ánh sao chiếu rọi cả Côn Luân tiên cảnh. Bỗng nhiên… Một đạo kim quang chói mắt xuất hiện giữa bầu trời đêm, lập tức che lấp hoàn toàn ánh sao. - Tiên nhân hạ phàm, người của Tiên giới Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái xuất hiện rồi! Tiêu Diêu tán nhân nhìn kim sắc thông đạo trên bầu trời, cười nhạt nói. Lý Dương, Ảo Quang chân nhân, Thiết Oa chân nhân đứng bên cạnh y. Lý Dương vừa nhìn một cái đã phát hiện ra, từ trong kim sắc thông đạo xuất hiện ba bóng người, trong đó có hai là nhằm hướng Thượng Thanh cung rời đi, còn một thì lại bay về Thục Sơn kiếm phái. Luận tốc độ, tựa như người đi về phía Thục Sơn kiếm phái nhanh hơn nhiều. - Tiên nhân hạ phàm chỉ vì tranh đoạt trọng bảo, bảo bối này không ngờ có thể khiến cho hai đại phái tại Tiên giới coi trọng như thế. Xem ra nó nhất định là thiên địa kỳ trân, không chừng cả Côn Luân tiên cảnh sẽ vì nó mà chao đảo! Ảo Quang chân nhân thở dài nói. Thục Sơn kiếm phái. Gần vạn đệ tử của Thục Sơn kiếm phái, dù là địa vị cao nhất như Kim Kiếm tôn giả, chưởng môn Trần Kiếm Phong hay những đồng tử địa vị thấp nhất vừa mới được thu nhận, ai ai cũng đứng trước quảng trường ở bên ngoài đại điện im lặng chờ Tiên giới tiền bối tới. Thục Sơn kiếm phái tại Côn Luân tiên cảnh lịch sử lâu dài, một phái đệ tử lúc nào cũng lên đến cả vạn, đây cũng là cực hạn mà Thục Sơn sơn mạch có thể chứa được. Trong đêm tối, từ xa có một đạo kim quang giống như tia chớp phóng tới Thục Sơn kiếm phái. Khi tới gần, Thục Sơn kiếm phái đệ tử mới nhìn ra, đây chính là một bóng người màu vàng. Bóng người màu vàng này trong nháy mắt đã bay tới phía trên Thục Sơn kiếm phái. - Bái kiến sư tôn! Kim Kiếm tôn giả lập tức cúi mình, hắn sớm đã biết người đến chính là sư tôn của mình Nam Cung Lam. - Bái kiến sư tổ! Gần vạn đệ tử chen chúc trên quảng trường trước đai điện đồng thời cúi mình hô lớn, thanh âm lâp tức vang vọng khắp cả Thục Sơn sơn mạch, chấn động một phương. Nam Cung Lam lộ rõ vẻ vui thích, khi còn ở Tiên giới, Đại La kim tiên tuy cũng được tính là cao thủ, nhưng trong sư môn còn có rất nhiều người lợi hại hơn hắn, hắn làm sao có thể hưởng thụ được cảnh tượng như thế này. - Tốt lắm, Kim Kiếm, ngươi bảo mọi người giải tán đi. Nam Cung Lam mỉm cười, quay sang nói với Kim Kiếm tôn giả đứng bên cạnh. Kim Kiếm tôn giả cũng rất cao hứng, hạ phàm chính là sư tôn của hắn, việc này khiến hắn cũng cảm thấy thoải mái. Dù sao nếu là một vị tiền bối mà mình không biết, quả là khiến cho người ta có chút e sợ. Kim Kiếm tôn giả nhìn Trần Kiếm Phong khẽ gật đầu. Trần Kiếm Phong lập tức hiểu được, lúc này cao giọng nói: - Tất cả đệ tử hãy trở về phòng mình đi. Sau đó Trần Kiếm Phong cùng với mấy vị trưởng lão và tán tiên cao thủ của Thục Sơn kiếm phái đi theo Kim Kiếm tôn giả tiến vào trong đại điện. Đại điện của Thục Sơn kiếm phái. Ngồi chính giữa là Nam Cung Lam, Trần Kiếm Phong cùng Kim Kiếm tôn giả ngồi ở hai bên. - Thần kiếm Tử Điện sắp xuất thế, lần này Thục Sơn kiếm phái chúng ta ở vào tình thế bắt buộc. Thần kiếm chỉ kiếm tiên bọn ta mới có tư cách đoạt được, như Thượng Thanh cung cũng mơ mộng đoạt được thần kiếm Tử Điện đúng là si tâm vọng tưởng. Kim Kiếm, hãy miêu tả một chút về tình hình Côn Luân tiên cảnh xem. Âm thanh hờ hững của Nam Cung Lam truyền khắp đại điện. Kim Kiếm tôn giả lập tức nói ngay: - Bẩm báo sư tôn, tu yêu giả chiếm gần một nửa Côn Luân tiên cảnh, bất quá bởi vì hai ngàn năm trước Ma giới cao thủ thua trận, cho nên quyền khống chế thuộc về Tiên giới chúng ta nên yêu giới cao thủ không thể xuất hiện cao thủ hạ giới được. Kim Kiếm tôn giả nói như thế, hiển nhiên tu yêu giả không có chút trở ngại gì cả. - Về phần các tông phái tu tiên giả, Thượng Thanh cung lần này cũng có Tiên giới cao thủ hàng thế, là đại địch của Thục Sơn kiếm phái ta. Ngoài ra còn có Tiêu Diêu tán nhân vừa mới vượt qua tán tiên thiên kiếp làn thứ chín, là cao thủ đầu tiên trong lịch sử vượt qua được tán tiên thiên kiếp làn thứ chín, thực lực chân chính vượt xa đẳng cấp biểu hiện bên ngoài. Nam Cung Lam gật gật đầu. - Ừm, lần này Thượng Thanh cung có hai Đại La kim tiên hàng thế, hơn nữa còn la đạo lữ song tu (vợ chồng cùng nhau tu luyện) là Tằng Phong cùng Hữu Di, công lực bọn chúng đều là Đại La kim tiên trung kỳ. Bất quá không cần phải lo lắng, cho dù hai người bọn chúng liên thủ cũng không phải là đối thủ của ta! Nam Cung Lam tự tin nói. Nam Cung Lam, Đại La kim tiên hậu kỳ, ái đồ của Cửu Thiên tiên đế, Cửu Thiên kiếm điển đã tu luyện tới chương thứ năm là Ngcọ Thanh kiếm điển chương. - Bất quá, hai người bọn chúng nói không chừng còn đem theo tiên khí gì đó. Việc này rất khó nói, trước mắt chúng ta phải lôi kéo được Tiêu Diêu tán nhân đã. Nam Cung Lam suy nghĩ một lát rồi nói, đối với việc hai tiên nhân hạ phàm của Thượng Thanh cung mang theo pháp bảo gì, hắn cũng không biết rõ. Bất quá Nam Cung Lam bản thân cũng mang theo một kiện trung phẩm tiên khí. Đại điện của Thượng Thanh cung. - Thăng nhi, ngươi sao lại như vậy, vì sao lại biến thành tán tiên rồi? rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vừa mới bước vào đại điện, Đại La kim tiên Tằng Phong vừa nãy vẫn cố nén nhịn liền lập tức hỏi. Đại La kim tiên Tằng Phong chính là ông nội của Tằng Thăng còn Đại La kim tiên Hữu Di là bà nội của hắn. - Ông nội, bà nội, hai người phải báo thù cho cháu! Tằng Thăng nhìn thấy lần này hạ phàm không ngờ lại là ông nội bà nội của mình, trong lòng mừng rỡ khôn xiết, đem oán hận phẫn nộ trong lòng bộc phát ra hết. - Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Nói rõ ràng xem, Ngọc Minh, ngươi nói đi! Đại La kim tiên Hữu Di một thân bạch y cực kỳ xinh đẹp nhưng thực ra đã có vô số cháu chắt, nhìn thấy cháu mình vốn là Đại Thành kỳ cao thủ, giờ đây lại biến thành tán tiên, không khỏi tức giận. Ngọc Minh chân nhân liền nói ngay: - Bẩm báo sư huynh, sư tỉ, nhục thân của Tằng Thăng là bị Lý Dương đệ tử của Tinh Cực tông hủy mất. Lý Dương chính là nghĩa tử của Tiêu Diêu tán nhân, lúc dầu Ngọc Minh vốn muốn vì Tằng Thăng hắn báo thù nhưng tài không bằng người, ngược lại mười hai tán tiên của Thượng Thanh cung còn bị Tiêu Diêu tán nhân giết chết! Đại La kim tiên Tằng Phong trong lòng nhất thời nộ hỏa trùng thiên. - Hừm, không ngờ có người dám làm hại cháu như vậy! Tinh Cực tông, Tiêu Diêu tán nhân, Lý Dương, ta nhớ rồi! Tằng Phong trong lòng sát khí đằng đằng. - Hừ, hừ! Tằng Thăng hung hăng thở ra mấy hơi, rồi mới từ từ ngồi xuống. Đại La kim tiên Hữu Di bỗng nhiên hỏi Tằng Thăng: - Đúng rồi, Ngạn nhi chắt của ta đâu? Nghe nói nó cũng sắp độ kiếp rồi, ta lần này cùng ông nội ngươi quay lại cũng là muốn nhìn thấy đứa chắt bảo bối này. Tằng Phong cũng gật gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười hiếm hoi. Hữu Di cùng Tằng Phong hai vợ chồng đều hướng về phái Tằng Thăng, bọn người Ngọc Minh chân nhân đứng bên cách sắc mặt đều có phần khó coi. Tằng Thăng nhất thời khóc thương: - Ông nội, bà nội, Ngạn nhi nó đã bị Lý Dương giết rồi, hơn nữa hắn còn giết cả ái đồ của con. Ngạn nhi bị hắn một đao lấy mạng. Ngạn nhi chết thật là thảm, nó còn chưa kịp độ kiếp thì đã chết rồi! Tằng Phong đứng vọt lên, nhất thời đầu óc choáng váng, sau đó thân thể run lên, Hữu Di đứng bên cạnh liền đỡ lấy Tằng Phong. Sắc mặt Tằng Phong trong chớp mắt trở nên cực kỳ khó coi, bất quá hắn vẫn không cách nào tin nổi, lại hỏi: - Ngạn nhi quả thực… quả thực đã chết? Giọng nói của Tằng Phong run lên. Hữu Di cũng nhìn về phía Tằng Thăng ánh mắt tràn ngập hy vọng, hy vọng vừa rồi là mình nghe lầm. Tằng Thăng nhìn bà nội, ông nội mình, mười phần khẳng định gật mạnh đầu. - Ông nội, bà nội, hai người nhất định phải báo thù cho Ngạn nhi! Tằng Thăng khóc lớn nói. Sát khí trên người Tằng Phong bạo phát, Hữu Di đứng bên cạnh trong lòng cũng cực kỳ phẫn nộ. - Tinh Cực tông, Lý Dương, hãy đợi đấy, lần này ta nhất định phải diệt Tinh Cực tông ngươi, giết người của Tinh Cực tông, phá hủy hết căn cơ của các ngươi! Tằng Thăng hai mắt đỏ hồng, chầm chậm nói, Hữu Di đứng một bên cũng nắm chặt lấy tay của Tằng Phong.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Thốn Mang

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Thốn Mang Chương 172:  Tiên nhân hàng thế (hạ thế) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Thốn Mang sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close