Truyện [Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du : chương 525:  tàn sát đại ma đầu

Trang chủ
Dị giới
[Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 525:  Tàn sát đại ma đầu
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Đáng tiếc Thiên Sứ mười cánh thân phận tôn quý sẽ không dễ dàng xuất hiện ở Nhân Gian Giới, ba tên ma quỷ cấp bậc Thiên Sứ sáu cánh còn không có tư cách để xuất động Thiên Sứ mười cánh. Cho nên ba gã ma quỷ có chỗ dựa vững chắc ở chỗ này yên tâm vô cùng, căn bản không cần lo lắng Thiên Giới trả thù. Ở trong hành cung Uy Khấu ngày đêm gieo giống, tận tình ăn uống, tùy ý hưởng thụ, phảng phất là muốn bù đắp lại thời gian mất mát mà bọn chúng đánh mất ở Biên Duyên Chi Địa. Đêm nay, Phác Lạp Địch ở bên trong một hành cung trên đảo nhỏ, đang cùng mấy vị mỹ nữ mây mưa tràn lan, đột nhiên trước giường của hắn kim quang chợt lóe, xuất hiện một cô gái tuyệt sắc tóc dài bồng bềnh, bộ dáng cực kỳ bình thản thế nhưng trực tiếp khiến cho Phác Lạp Địch sợ hãi ngây người. Nguyên nhân hắn sợ hãi dĩ nhiên không phải bởi vì nàng quá xấu xí, ngược lại nàng còn rất đẹp. Lý do chính là nữ tử này mới nhìn thì giống vị Thiên Sứ đã cướp đi thần khí như cùng một khuôn đúc, khác nhau chỉ là một người có cánh người kia thì không mà thôi. Phác Lạp Địch bị Athena dọa sợ, cho đến hiện tại vết thương trên người còn chưa khôi phục hoàn toàn nữa. Hơn nữa ba người hợp lại còn đánh không lại một mình nàng, để cho bản thân hắn đơn độc đối kháng thì trong lòng Phác Lạp Địch nhất định không có can đảm xuất thủ rồi. Cho nên vừa nhìn thấy Vong Ưu hắn liền sợ hãi nhảy dựng lên. Nói: "Ngươi là ai?" Hắn vừa nhảy lên, mấy nữ tử đang cùng hắn nằm trên giường cũng sợ hãi la hét ầm lên. "Câm miệng hết cho ta!" Phác Lạp Địch tức giận vung tay lên, một ngọn lửa màu đen lập tức hiện ra đốt những nữ tử kia hóa thành tro bụi. Vong Ưu thấy mấy người kia chết thảm, khinh thường nói: "Ai da, xem ra ngươi thật đúng là cầm thú lãnh huyết vô tình." "Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm, ngươi nói mau, ngươi rốt cuộc là ai?" Phác Lạp Địch tức giận nói. Lúc này Phác Lạp Địch thật ra đã từ trong bối rối tỉnh táo lại, cẩn thận cảm giác khí tức của Vong Ưu liền nhận thấy được người này không giống. Thiên Sứ Athena thánh khiết, toàn bộ là do nguyên tố Quang minh tạo thành. Còn khí tức Vong Ưu lại lấy nguyên tố ma pháp làm chủ, mặc dù hệ nào cũng có nhưng ngay ngắn rõ ràng. Vì thế, hắn đã nhận định Vong Ưu không phải là Athena, khí thế hèn yếu mới vừa rồi lập tức thay đổi, nhất thời trở nên hung mãnh. "Ha hả, thỏa mãn cho ngươi một nguyện vọng cuối cùng trước khi chết vậy." Vong Ưu cười gian tà nói: "Ta tên là Vong Ưu, nhớ kỹ chưa? Nếu như không có vấn đề khác, hiện tại ta phải làm thịt ngươi?" "Hừ." Phác Lạp Địch tức giận đến nổi hai lỗ mũi xì khói nở to ra, nói như quát: "Chỉ bằng vào ngươi? Năng lượng trong cơ thể ngươi, khốn nạn thật, không có lớn bằng một ngón tay lão tử, còn muốn làm thịt ta? Thổi cái rắm á! Để ta bắt ngươi lại, sau đó cẩn thận… đau ~!" Ngay sau đó Phác Lạp Địch trực tiếp câm miệng, bởi vì hắn đột nhiên thấy ba Athena cùng lúc xuất hiện, hơn nữa cũng là hai tay giang ra trước ngực, bắt một pháp quyết mà Phác Lạp Địch luôn luôn kinh hoàng khi nhìn thấy - Đại Dự Ngôn Thuật, Thời Gian Tĩnh Chỉ. "Ai dà! Thật là người không biết thì không lo mà. Chết đã đến nơi rồi còn không biết tốt xấu muốn đùa với ta. Đời sau đầu thai nhớ xin đi làm đầu lợn giống đó. Dường như chủng loại này thích hợp với ngươi hơn." Vong Ưu tỏ vẻ đáng thương đi kèm lắc đầu thở dài nói, nhẹ nhàng vươn ra Chiến Tranh Quyền Trượng đặt ở trên đầu Phác Lạp Địch. Đầu quyền trượng nhẹ nhàng này hiển nhiên không có lực sát thương, nhưng mà ngay lúc đó nó thả ra kim quang chói mắt chính là lúc Phác Lạp Địch toi mạng. Đó là một loại thuộc tính Vong Ưu mượn từ tay Ái Liên Na, nó có thần lực siêu cường chuyên phá tà ma, sau khi bị Chiến Tranh Quyền Trượng gia tăng uy lực, cổ thần lực mạnh mẽ này y như nước sôi đổ vào trong tuyết, dung nham chảy vào sông lớn. Quang minh và hắc ám là hai loại năng lượng hoàn toàn trái ngược, cả hai dùng cái đầu của Phác Lạp Địch làm trận địa tiến hành một trận đánh khó khăn gian khổ giằng co dai dẳng, thẳng cho đến lúc đầu Phác Lạp Địch cháy sạch bốc khói đen ra, người khác nhìn vào còn tưởng rằng Vong Ưu đang nướng đầu heo đó. Mặc dù trên vấn đề năng lượng Phác Lạp Địch rõ ràng cao hơn một bậc, nhưng mà ở chất lượng hiển nhiên thần lực Ái Liên Na mạnh mẽ hơn nhiều. Hơn nữa Phác Lạp Địch đang bị pháp thuật Thời Gian Tĩnh Chỉ vây khốn, không có cách nào triệu tập năng lượng toàn thân để ngăn cản thần lực xâm lấn. Cho nên năng lượng trên đầu Phác Lạp Địch chống cự thất thủ rất nhanh, chỉ có thể bất đắc dĩ tan biến để cho cỗ thần lực tràn xuống xâm lấn toàn thân hắn, tàn phá mọi thứ bên trong thân thể hắn, lục phủ ngũ tạng xem như hoàn toàn chín tới. Thế nhưng vào lúc này, Đại Dự Ngôn Thuật cũng bị Phác Lạp Địch phá giải, dù sao thực lực hai người vẫn có chênh lệch nhất định, ba Athena cùng tiến lên tối đa chỉ có thể vây khốn Phác Lạp Địch thời gian hai ba giây mà thôi. Nhưng mà với chút ít thời gian này đại cục đã thành. Bởi vì nàng chỉ có mục đích không cho Phác Lạp Địch sử dụng Thuấn Gian Di Động cơ hội chạy trốn mà thôi, hiện tại thân thể Phác Lạp Địch đã bị Vong Ưu dùng thần lực phá cho hỏng bét, năng lượng không có cách nào tụ tập lại một chỗ, đừng nói thi triển Thuấn Gian Di Động, một pháp thuật cực kỳ bình thường chỉ sợ cũng đánh không ra. Cho nên, mặc dù Phác Lạp Địch cuối cùng thoát khỏi Đại Dự Ngôn Thuật uy hiếp. Tuy nhiên hắn đã không còn biện pháp thay đổi vận mệnh hắn. Không để hao tốn thời gian vô ích, ba Athena đồng thời huyễn hóa ra một thanh Thánh Viêm Thương cầm trên tay, sau đó trực tiếp cắm vào thân thể Phác Lạp Địch. Ba cây thương mang theo năng lượng Thánh Viêm tiến nhập vào trong người Phác Lạp Địch bắt đầu bốc cháy hừng hực, sau đó Phác Lạp Địch kêu la thảm thiết vang tận trời xanh, thân thể hắn từ từ theo tiếng la thảm thiết hóa thành tro bụi. Mặc dù thực lực của hắn rất mạnh, thế nhưng phải đối mặt cùng lúc với ba Athena, một Vong Ưu và cả thần lực Ái Liên Na gia trì nữa, trên căn bản hắn không thể làm ra một động tác có ích nào. Hơn nữa, Chiến Tranh Quyền Trượng vốn có thuộc tính Quang minh trời sinh khắc chế năng lượng Ám hệ. Hắn không thể không chết mà. Ngay khi Thánh Hỏa hừng hực sắp tắt, từ trong thân thể Phác Lạp Địch đột nhiên nhảy ra một hư ảnh nhàn nhạt, vội vội vàng vàng bay nhanh ra ngoài, đó là linh hồn Phác Lạp Địch còn chưa bị tiêu diệt, hắn đang muốn tìm đường tẩu thoát, sau này sẽ còn có cơ hội sống lại. Thế nhưng Vong Ưu đã sớm có chuẩn bị đưa tay phóng ra pháp thuật định trụ linh hồn hắn, sau đó lấy ra ma hạch Hắc ám hệ đã chuẩn bị trước đó, thu linh hồn Phác Lạp Địch phong ấn vào trong. "Ha hả, Mân Nhi vốn tu tập Hắc Nhật Đại Pháp, cần nhất chính là linh hồn tà ác sử dụng đề cao tiến độ tu luyện. Có linh hồn Phác Lạp Địch tốt thế này làm tài liệu, tin tưởng nàng có thể đột phá Hắc Nhật Đại Pháp hạn chế tầng thứ nhất nhanh thôi, nàng sẽ đạt tới trình độ sử dụng Yêu Hỏa!" Vong Ưu vừa thu hồi linh hồn Phác Lạp Địch phong ấn bên trong ma hạch, vừa mỉm cười giải thích cho Athena. "Nếu như vậy, chúng ta cùng nhau thu thập hai linh hồn ma quỷ kia luôn đi?" Athena cười nói. "Tốt, lão công bên kia không cần phải để ý, hắn sẽ không quên đâu, chúng ta đi xem một tên còn sót lại thôi?" Vong Ưu cười cười đồng ý. "Ừ, đoán chừng trận đánh bên Trạch Lạp khẳng định còn chưa có kết thúc, chúng ta hiện tại còn tới kịp." Athena gật đầu đáp ứng. Sau đó cả hai phi thân lên đường, chạy tới chỗ mục tiêu khác. Trạch Lạp lựa chọn hành cung tu luyện ở sâu trong núi, một địa phương hết sức bí mật. Nếu như không có người dẫn đường, trên căn bản không thể nào tìm kiếm trong khu rừng ẩm ướt mịt mờ phát hiện ra nó. Trạch Lạp sở dĩ tới đây ở cũng chính là vì điểm này. Nhưng mà nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, nàng ở chỗ này sung sướng không được mấy ngày đã bị người ta đánh tới cửa. Khi đó nàng đang ở trong cung thất cùng với bốn tên tiểu quỷ hưởng thụ sung sướng, ngay khi nàng sảng khoái cao trào không ngờ nóc phòng đột nhiên bị người ta phá ra một cái động lớn vài thước, xà nhà mái ngói bể tan tành, rầm rầm đập xuống đầu nàng, làm cho mấy tên nam nữ ma quỷ đang ở trên giường ngơ ngác nhìn chằm chằm. Tâm tình Trạch Lạp vào lúc đó như thế nào cũng dễ đoán, nàng cơ hồ tức điên tận trời rồi, tro bụi kia không chỉ có nhuộm thân thể nàng thành màu vàng nâu, hơn nữa còn làm cho nàng hít một đống đến ho khan, còn mắt to của nàng nữa chứ. Trạch Lạp xoa xoa hai mắt thật lâu mới miễn cưỡng mở ra được hai mắt sưng to, tinh thần trầm trọng đánh giá vị khách không mời này. Lệ Nhược Nhã cao ngạo phiêu phù ở giữa không trung, ánh mắt lạnh như băng xuyên thấu qua lỗ thủng trên nóc nhà nhìn ma quỷ Trạch Lạp. Cái loại khinh bỉ và khinh thường phát ra từ nội tâm này, khiến cho trong lòng Trạch Lạp cực kỳ khó chịu. Thế nhưng, sau khi thấy rõ ràng số lượng cánh trên người Lệ Nhược Nhã, Trạch Lạp lại thở phào nhẹ nhõm. Trạch Lạp trong lòng suy nghĩ, chỉ có một vị Thiên Sứ sáu cánh mà thôi bản thân chưa chắc phải sợ nàng, thực lực của mình không bằng nàng cũng không kém lắm, Trạch Lạp cũng không cần lo lắng an nguy của mình, dù sao nàng còn có bốn trợ thủ ở đây, lại có thần khí có thể dựa dẫm. Nghĩ tới đây, Trạch Lạp lập tức tràn đầy dũng khí tức giận quát to về phía Lệ Nhược Nhã: "Đồ chết tiệt, ngươi rốt cuộc làm sao tìm được đến nơi ta ở?" "Ta không có nghĩa vụ phải nói cho ngươi biết, cứ để ngươi buồn bực mà chết đi." Lệ Nhược Nhã khinh thường nói: "Ngươi hiện tại chỉ có một đường để lựa chọn, là mặc quần áo vào nhận lấy cái chết, hay là cứ như vậy trần chuồng đánh với ta?" "Đáng giận, có bản lãnh đi ra ngoài đánh." Trạch Lạp nhanh chóng mặc y phục, tức giận quát lên: "Ta thề sẽ bầm thây ngươi vạn đoạn ." Nàng nói ra ngoài đánh thật ra chỉ muốn bảo tồn hành cung này, tòa cung điện lớn đẹp như vậy xây dựng không dễ, nó đã có mấy ngàn năm lịch sử rồi. Vừa đẹp đẽ, vừa bí mật, phi thường thích hợp tâm ý Trạch Lạp. Hơn nữa, dân chúng Uy Khấu đối với nàng cũng không tệ lắm. Hầu hạ phi thường chu đáo làm cho Trạch Lạp rất hài lòng, nàng chỉ là đang suy nghĩ cho mình mà thôi. Vì thế Trạch Lạp đột nhiên ra vẻ thiện tâm, muốn dẫn Lệ Nhược Nhã tới một địa phương hoang vu chiến đấu, cũng là để tránh khỏi ngộ thương dân Uy Khấu nơi này. "Như ngươi mong muốn!" Lệ Nhược Nhã bất cần, lãnh đạm nói: "Ta chấp thuận mộ địa mà ngươi lựa chọn cho mình." "Hừ. Có bản lãnh thì cứ tới giết ta đi!" Trạch Lạp sau khi mặc quần áo xong, tức giận nói. Vừa nói nàng mang theo bốn gã thủ hạ bay ra ngoài xa, bay ra ngoài mấy trăm dặm, bay qua nhiều đỉnh núi rồi mới dừng lại . "Ngươi định chết ở chỗ này?" Lệ Nhược Nhã hỏi: "Rất tốt, nơi này phong cảnh không tệ." "Chết cái đầu của ngươi. Vậy thì ngươi đi chết trước đi!" Trạch Lạp tức giận nói. Sau đó, nàng chỉ tay ra hiệu cho thủ hạ tiến công, đồng thời bản thân nàng cũng bắt đầu chuẩn bị pháp thuật trợ giúp. Đây là đặc điểm chiến đấu của Trạch Lạp, nàng rất am hiểu pháp thuật, phương diện chiến đấu thì hơi kém một chút. Cho nên trước tiên nàng luôn phái thủ hạ nhào lên dây dưa địch nhân, sau đó bản thân ở phía sau an tâm thi triển pháp thuật liên kích. Là chiến thuật điển hình của tất cả pháp sư. Trạch Lạp hiển nhiên không sợ Thiên Sứ sáu cánh, nhưng mà khi thật sự động thủ nàng mới tuyệt vọng phát hiện ra một điều, chính mình đã hoàn toàn đoán sai về đối phương, thực lực Lệ Nhược Nhã mạnh mẽ vượt quá xa dự liệu của nàng. Chỉ mới qua vài chiêu mà thôi bốn gã thủ hạ toàn bộ bổ nhào nằm gục một chỗ, bọn chúng đều bị trúng thương nặng, nhào đầu từ trên không trung đi xuống mà vẫn còn chưa chết, chỉ có thể lăn lộn khóc thét trên mặt đất. Kết quả như thế khiến cho Trạch Lạp kinh hãi vô cùng. Nàng không thể nào nghĩ tới, cùng là Thiên Sứ sáu cánh tại sao thực lực có thể chênh lệch cách xa nhau như vậy? Lần trước Mạt Tát Khắc và Đường Gia • Phỉ Long cộng lại cũng không lợi hại bằng một nửa Lệ Nhược Nhã này. Điều này cũng quá đáng đi? Trên thực tế, sở dĩ thực lực của bọn họ chênh lệch xa như vậy có nguyên nhân rất đơn giản, Lệ Nhược Nhã hiện tại đã là Thiên Sứ sáu cánh đỉnh phong rồi, thực lực nàng phi thường tiếp cận Thiên Sứ tám cánh, tự nhiên mạnh hơn Thiên Sứ sáu cánh bậc trung rất nhiều. Phải biết rằng, những người mới vừa gia nhập hàng ngũ đạt cảnh giới Thiên Sứ sáu cánh, sau đó tiến hóa thành Thiên Sứ tám cánh, Thiên Sứ tư chất bình thường phải trải qua mấy vạn năm. Vì thế, một điều hiển nhiên đồng dạng là Thiên Sứ sáu cánh tu luyện qua mấy vạn năm, tiếp cận cảnh giới tám cánh tự nhiên mạnh hơn Thiên Sứ sáu cánh vừa mới nhập môn rất nhiều. Còn Lệ Nhược Nhã chỉ cần tu luyện qua một vạn năm ngàn năm đạt đến trình độ như hiện tại, đã có thể coi như là thiên tài trong thiên tài rồi, dĩ nhiên điều này cũng là do nàng chịu khắc khổ tu luyện mà thành. Cuối cùng, vũ khí trên tay Lệ Nhược Nhã chính là thần khí - long thương Áo Cách Thụy Căn, mặc dù uy lực không bì được Sương Chi Ai Thương, tuy nhiên nó có thể gia tăng lực chiến đấu cho Lệ Nhược Nhã không ít. Vì thế, Lệ Nhược Nhã có thể dễ dàng đánh bại bốn tiểu lâu la, đây không tính là kỳ quái. Trạch Lạp thân là đại ma đầu thế mà một chút tự ái của cường giả cũng không có, vừa thấy được Lệ Nhược Nhã lợi hại như thế, đã rất dứt khoát xoay người bỏ chạy. Trong suy nghĩ của nàng, tôn nghiêm gì gì đó toàn là cùi bắp cả, chỉ có mạng nhỏ mới là trọng yếu nhất. Lệ Nhược Nhã vừa đánh bại tiểu ma quỷ đang định xông lên, chỉ trước sau có vài giây mà chỉ còn thấy được bóng lưng Trạch Lạp. Thấy Trạch Lạp vô lại như thế nàng cũng giận không ít, không nói thêm câu nào vỗ cánh tập trung đuổi theo, không thể không nói tốc độ Trạch Lạp phi hành không thể bằng Lệ Nhược Nhã, nàng dầu sao cũng chỉ có một cặp cánh, làm sao so sánh với Thiên Sứ ba đôi cánh chứ? Cho nên chỉ qua thời gian ngắn đã bị đuổi kịp. Nhưng mà Trạch Lạp cũng có tuyệt chiêu bảo vệ tánh mạng, đó chính là Thuấn Gian Di Động, mỗi khi Lệ Nhược Nhã tiến tới gần Trạch Lạp nhanh chóng di động qua một phương hướng khác, khiến cho Lệ Nhược Nhã đành phải đổi hướng đuổi theo. Trạch Lạp nhờ thế mấy lần thoát khỏi Lệ Nhược Nhã đuổi giết. song phương cứ như vậy một đuổi một chạy, chiến đấu bắt đầu lâm vào trạng thái giằng co. Thế nhưng, tình huống này cũng không có duy trì bao lâu đã kết thúc, là do Trạch Lạp sử dụng Thuấn Gian Di Động quá nhiều cho nên bị Lệ Nhược Nhã khám phá sơ hở, mai phục ở địa phương nàng sẽ xuất hiện một thương đâm vào thân thể nàng ta, ngay sau đó Lệ Nhược Nhã dùng Thánh Viêm truyền vào trong thân thể Trạch Lạp rồi thiêu đốt, kể cả linh hồn cũng bị hoả táng sạch sẽ. Vào lúc này Athena và Vong Ưu vừa chạy tới, mọi chuyện sau đó rất dễ nói, các nàng bắt tay vào luyện hóa thân thể Trạch Lạp, lại bảo lưu linh hồn nàng chuẩn bị tặng cho Mân Nhi luyện công. Lúc mà ba người các nàng lần lượt hoàn thành nhiệm vụ, bần đạo bên này cũng hạ gục một đại ma quỷ cuối cùng, Tư Cách Đề. Tư Cách Đề không chỉ là đại ma đầu có thực lực mạnh nhất trong ba tên, cũng là kiêu ngạo nhất, hắn dĩ nhiên ở trong một cung thất cỗ xưa được bảo tồn hoàn hảo. Khi bần đạo tìm tới cửa, lão gia hỏa này không hề làm ba cái chuyện yêu đương nhăng nhít, mà hắn đang ngồi ở trên giường cầm Sương Chi Ai Thương thở ngắn than dài. Thanh bảo bối này được hắn quý trọng vô cùng, hiện tại đã bị tổn hại lớn, nó bị Athena dùng Không Gian Chi Nhận mở ra mấy lổ hổng to nhỏ, thế mà Tư Cách Đề đau lòng muốn chết, thậm chí tâm thần cũng bị ảnh hưởng lây. Cho nên khi bần đạo đi tới trước mặt hắn, hắn còn chưa có phát giác ra, vẫn ngu ngơ đưa tay vuốt ve thân kiếm. "Ai da. Đáng tiếc thật !" Bần đạo thấy hắn không để ý tới ta, ta đành phải tự mình mở miệng nói: "Thần khí thượng đẳng như thế mà lại bị hủy diệt. Thật sự quá đáng tiếc mà !" "Không sai, quá đáng tiếc !" Tư Cách Đề đầu tiên rất tự nhiên đáp trả một câu, sau đó ngay lập tức kịp thời phản ứng, đột ngột ngẩng đầu thất kinh nhìn ta nói: "Ngươi là ai? Vào đây bằng cách nào?" "Ha ha ha~!" Bần đạo ngửa mặt lên trời cười một tràng dài, nói với hắn: "Quá mau quên đi? Đại quân chủ các hạ." "Thì ra là ngươi?" Tư Cách Đề thất kinh nói. Đại ma quỷ Tư Cách Đề đời này uất ức nhất chỉ có hai chuyện, một là gần đây bị Athena đánh cho thảm bại không chút lưu tình, chuyện kia là không ngừng chinh chiến Thú Nhân tộc dẫn tới hao binh tổn tướng mà không thu hoạch được gì. Nhất là một lần cuối cùng, không chỉ có bốn tướng lãnh mạnh nhất dưới tay hắn là Phong, Lâm, Hỏa, Sơn toàn bộ xong đời, bản thân còn bị một tiểu tử tên là Long Thanh Thiên nhục nhã trước mặt mọi người. Tư Cách Đề xem việc này là sỉ nhục lớn nhất cả đời hắn, vì muốn trút cơn giận này, thậm chí ngay cả Sương Chi Ai Thương hắn cũng ném cho ra ngoài, nhờ nó hỗ trợ hắn đi tới Vị Diện này, hắn phải dạy dỗ lại nhân phẩm cho tên tiểu tử đáng giận kia, biến hắn thành dã thú tùy ý sai khiến mới hả được cơn giận trong lòng. Nhưng mà hắn ngàn vạn lần không ngờ tới âm mưu của chính mình lại tính sai, thanh bảo kiếm cấp bậc thần khí này không biết vì sao lại tới nơi này, mặc dù mục đích chủ yếu của Tư Cách Đề đã đạt được, hắn thành công đi tới Vị Diện này, tuy nhiên hắn không tìm được tên tiểu tử ban đầu nhục nhã, điều này khiến cho trong lòng hắn tràn đầy tiếc nuối. Hiện tại, Tư Cách Đề đột nhiên nhìn thấy ta xuất hiện ở trong hành cung được đề phòng sâm nghiêm, hắn làm sao có thể không giật mình chứ? Cho nên hắn mới thất thố bật thốt lên câu nói kia. "Hắc hắc, không sai, chính là ta, không nghĩ tới hả?" Bần đạo không thèm quan tâm đến tâm tình của hắn, cười nói: "Lâu ngày không thấy, ta còn sợ ngươi quên mất ta nữa đó chớ?" "Ta quên ngươi? Tuyệt đối là không thể." Tư Cách Đề gầm gừ hét lên: "Là ngươi, trợ giúp Thú Nhân ngăn cản được ta tiến quân, phá hủy kế hoạch nhiều năm của ta. Là ngươi, làm hại ta tổn thất bốn gã Đại tướng, khiến cho ta hiện tại hai tay trống trơn, là ngươi, thế mà dám can đảm ở trước mặt mọi người nhục nhã ta, khiến cho ta mất hết mặt mũi. Liên tiếp thất bại khiến cho ta ở Biên Duyến Chi Địa trở thành hình tượng để cho tất cả mọi người tranh nhau cười nhạo. Ngươi nói, ta làm sao có thể quên mất ngươi được đây?" Nhìn Tư Cách Đề giống như kẻ điên kích động la hét, bần đạo dở khóc dở cười nói: "Mấy cái đó còn không phải do ngươi tự tìm sao? Chẳng lẽ ngươi muốn nô dịch chúng ta, chúng ta còn phải cam tâm tình nguyện phối hợp với ngươi? Lão già này, đầu ngươi chỉ để cho lừa đá thôi hả?"

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Dị giới    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 525:  Tàn sát đại ma đầu được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Trương Tam Phong Dị Giới Du sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close