Truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố : chương 166:  màn đêm buông xuống (2)

Trang chủ
Khoa huyễn
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 166:  Màn đêm buông xuống (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Bé gái kia ngây ra nhìn cha mình, rồi oa một tiếng khóc thét lên nhưng cô bé vẫn bị mấy cảnh sát viên lôi kéo nên không đến được gần thi thể zombie bị bắn nát đầu kia, tiếng gào khóc của em làm những người xung quanh nghe được đều phải nao lòng. Đám dân thường đứng xung quanh mắt thấy có người đột nhiên biến thành zombie nên bọn họ cũng dần dần trở nên kích động, không ngừng có người xô lấn về phía trước. Tất cả đều hy vọng có thể lấn được đến lối vào trạm kiểm tra, bên ngoài trạm kiểm tra chính là thế giới hòa bình vô cùng an toàn. Jill cũng không để ý xem người xung quanh như thế nào, nàng chỉ lo đỡ đại hán da đen ngồi dậy dưới đất, rồi hỏi tiếp: - Các ngươi không phải là đã tới đây từ sớm sao? Tại sao còn không chịu đi ra ngoài? Trong thành phố đều hỗn loạn, chỗ nào cũng tràn ngập quái vật như tên mới vừa rồi vậy, các ngươi nên mau đi ra ngoài trước đi. Đại hán da đen cười khổ nói: - Chúng ta thật sự rất muốn mau mau rời khỏi chỗ này từ sớm rồi nhưng bị đám thủ vệ chỗ trạm kiểm tra này ngăn trở. Bọn chúng nói ý tứ của cấp trên là tạm thời không cho chúng ta ra khỏi thành phố, trước tiên ở đây duy trì một chút trật tự. Mẹ kiếp, duy trì trật tự cái con mẹ gì a. Chỉ có tổ chức an bài cho mọi người ra khỏi thành phố này mới là chuyện đúng lý a! Đang khi hai người nói chuyện, cổng lớn bằng sắt thép chỗ trạm kiểm tra bắt đầu đóng lại, khiến cả hai lập tức đều ngẩn cả người. Không chỉ có bọn hắn ngây ra mà ngay cả mọi người bên cạnh cũng đều ngơ ngác, nhất thời tất cả mọi người bắt đầu liều mạng chạy về hướng cửa lớn bằng sắt thép. Mặc dù còn có cảnh sát ngăn trở, nhưng ngày càng có nhiều cảnh sát cũng bị ngây ra nhìn về phía trên. Trên tường vây bằng sắt thép một nam tử cầm loa phóng thanh lớn tiếng nói: - Tất cả mọi người nghe đây. Trạm kiểm tra tạm thời đóng cửa, không cho phép bất luận kẻ nào ra vào. Mọi người cứ yên tâm, chúng ta chỉ là vì bảo vệ sự an toàn cho người khác cho nên mời mọi người ở lại trong thành phố đi. Một nữ nhân tay cầm máy quay phim video lớn tiếng hỏi ngược lại: - Ngươi muốn chúng ta làm cái gì ở chỗ này? Trong thành phố khắp nơi đều là quái vật a! Tên nam tử kia tiếp tục nói: - Yên tâm đi, chúng ta sẽ áp dụng biện pháp thích hợp. Sẽ cho thả thực phẩm bằng dù cho mọi người duy trì cuộc sống, cũng sẽ có thuốc men và đồ vật này nọ, vì không để tình huống tiếp tục bị mất kiểm soát, bây giờ mời mọi người về nhà đi thôi. Mặc dù hắn nói như vậy nhưng quần chúng phía dưới chỉ càng kích động them, không ngừng có người xô đẩy về phía trước. Trong khoảng cách chỉ có ngàn mét này tất cả đều là người với người, không ngừng chen lấn xô đẩy lại một chỗ, đám cảnh sát đứng ngay phía trước căn bản là đã không thể ngăn cản được nữa. Mắt thấy đám người không ngừng ùn ùn đổ về hướng cửa lớn bằng sắt thép. Mặt tên nam tử kia trở nên lạnh lùng, hắn đột nhiên móc ra một khẩu súng bắn chỉ thiên một phát, rồi hướng xuống đám dân chúng ở dưới la to: - Các ngươi còn có thời gian là năm giây đồng hồ để rời xa nơi này! Mọi người đứng dưới tất cả đều ngây ra nhìn hắn, ánh mắt những người này đều trở nên mờ mịt, không ai biết tiếp theo phải làm cái gì. Chỉ thấy nam tử kia quay đầu sang một tên lính đánh thuê bên cạnh hắn nói: - Theo lời ta mà làm! Thời gian là năm giây! Tên lính đánh thuê kia thầm thở dài một tiếng rồi rút súng ra quát: - Tránh khỏi chỗ này, thời gian là năm giây! Trong lúc hắn nói xung quanh có hơn mười tên lính đánh thuê cũng đều rút súng ra, tất cả bọn họ đều chĩa súng ra hướng về phía đám dân thường đứng phía dưới. Bấy giờ Jill và đám cảnh sát mới biết điều bọn họ vừa nói cũng không phải là giỡn chơi, Jill lập tức xô đẩy đám dân thường hướng ra ngoài chạy đi, vừa đẩy nàng vừa hét to: - Các ngươi chạy nhanh lên a, còn đứng đợi ở chỗ này làm gì? Toàn bộ đều rời đi nhanh lên a! Còn bọn cảnh sát cũng đều phục hồi tinh thần lại, bọn họ cũng bắt đầu không ngừng xô đẩy đám đông dân thường chen chúc, chỉ có mấy người Trịnh Xá lẳng lặng nhìn hết thảy mọi chuyện phát sinh. Trịnh Xá thản nhiên vung tay chỉ về phía đám lính giữ cửa nói: - Tình huống như vậy, đoàn đội chúng ta nắm chắc được bao nhiêu phần vượt qua được trạm kiểm tra này? Trương Hằng, sử dụng kỹ năng Phong chi tiễn, phối hợp cùng với phụ ma tiễn+3 có bao nhiêu phần trăm phá được cánh cửa thép này? Trương Hằng suy nghĩ một chút nói: - Chưa thử qua, không biết cửa thép này có độ dày cùng độ cứng như thế nào. Nhưng đúng là phụ ma tiễn có uy lực rất lớn, kèm theo tác dụng hủy diệt phàn bắn trúng, ta nghĩ hẳn là có thể phá tan cái cửa lớn này mới đúng. Hơn nữa kỹ năng Phong chi tiễn của ta cũng có tác dụng tăng thêm uy lực. Trịnh Xá gật đầu nói: - Chỉ cần có thể phá vỡ cái cửa lớn này vậy thì sẽ không có chuyện gì nữa. Mặc dù chúng ta đề nghị là dùng máy bay trực thăng bay qua khỏi chỗ này nhưng bất cứ chuyện gì đều có rủi ro, cho nên tốt nhất là trước hết hãy nghĩ cách làm thế nào chính diện phá vỡ cái cửa này. Trình Khiếu, ngươi dùng súng tiểu liên của ta chi viện hỏa lực. Trương Hằng, sau khi phá vỡ cửa lớn xong, tiến hành ngắm bắn công kích. Ma pháp của Tiêu Hoành Luật cũng có thể tạo ra một ít hỏa lực áp chế. Sau đó ta cùng Triệu Anh Không đột kích vào. Về phương diện này cần phải làm phiền tới Chiêm Lam, ngươi có thể khống chế một chút đám người ở trong, rà quét vị trí phân bố của bọn họ cho ta và Triệu Anh Không. Miễn là cận chiến, ta không hề e ngại bọn họ...... - Về cơ bản chính là như vậy, nhưng nếu không tới mức bất đắc dĩ thì cũng không nên quá lạm dụng chiến đấu với nhân vật trong phim, đặc biệt là các nhân vật chính trong phim. Nếu không vạn nhất kịch bản bị thay đổi thì rất có thể sẽ không có cách nào tìm được Angela, con gái tiến sĩ...... Trong lúc Trịnh Xá đang nói chuyện thì đám lính đánh thuê đã nổ sung, bất quá cũng may là bọn họ cũng không dám tùy tiện bắn chết dân thường. Vì thế bọn họ đều chỉ nâng súng ngang tầm, mới nhìn qua thì tựa như bắn, nhưng kì thật cũng bất quá chỉ là để đe dọa mà thôi. Đám người bắt đầu chen nhau chạy tứ tán, ngay cả bọn cảnh sát cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chạy theo, bởi vì sau khi qua thời gian năm giây đó, tựa hồ đối xử với bọn họ cũng không khác dân thường, đám lính đánh thuê này lần nữa nâng súng nhắm ngay bọn họ. Bất đắc dĩ, đám cảnh sát cũng chỉ có thể chạy trốn theo dân thường. Jill đột nhiên nhìn về phía bọn Trịnh Xá lớn tiếng nói: - Đến giúp ta, chân hắn bị zombie cắn trúng! Trịnh Xá không nói một tiếng liền đi qua nâng đại hán da đen dậy rồi nói: - Chúng ta cũng nhanh nhanh rời khỏi chỗ này đi...... Jill, ngươi đi trước chạy xe chở phạm nhân đến đây đi. Jill im lặng gật gật đầu. Nàng đứng lên đi trước mọi người, cùng lúc đó, nữ nhân tay cầm máy quay phim video lúc nãy vừa lên tiếng cũng nói: - Các ngươi nhiều người như vậy, có thể cho ta theo được không? Ta không có vũ khí, cũng sợ phải gặp lại đám quái vật ăn thịt người này. Các ngươi có thể cho ta theo cùng được không? Trịnh Xá vừa cười vừa nói: - Như vậy ngươi chỉ cần chạy theo chúng ta. Chỉ cần ngươi không lạc là được. Đang lúc vừa nói vừa đi thì Jill đang ở phía trước mọi người đột nhiên chạy trở lại, mặt nàng xanh mét nói: - Xe của chúng ta bị người lấy đi rồi, nhất định là mới vừa rồi trong lúc hỗn loạn đã có người cướp mất xe chở tù, làm sao bây giờ? Gần đây toàn là quốc lộ, phải đi mất vài giờ mới có thể tới khu vực nội thành. Nhưng trong nội thành tất cả đều tràn ngập quái vật ăn thịt người, phải làm sao bây giờ? Đại hán da đen nọ đột nhiên nói: - Tiến về phía trước đi, lộ trình mất sáu tiếng. Chỗ đó một đại giáo đường gần quốc lộ, tại đó chúng ta có thể nghỉ ngơi một đêm. Có chuyện gì thì đợi tới hừng đông ngày mai rồi chúng ta hẵng quyết định, mọi người thấy thế có được không? Không còn biện pháp khác, chỗ đó theo ta biết là nơi an toàn nhất gần bằng chỗ này. Đây vốn chính là quá trình diễn ra kịch bản, đám người Jill chắc chắn sẽ tới đại giáo đường nọ, hơn nữa thời gian cũng đã gần rạng sáng nên Trịnh Xá chỉ yên lặng gật đầu, liền nghe theo chỉ thị của đại hán da đen, theo quốc lộ tiến về phía trước. Dọc theo đường đi khắp nơi đều thấy dân thường lang thang, có người mới từ trong thành phố chạy ra, cũng có người mới từ trạm kiểm tra trở ngược lại. Một số đông dân thường cứ như vậy ngồi bên ngã tư đường chờ trạm kiểm tra mở cửa, nhưng theo đúng kịch bản phim thì điều bọn họ chờ đợi không phải là người tới cứu viện hoặc đưa đi, mà chính là một trái bom vô tình hủy diệt hết thảy mọi thứ. Mọi người cứ như vậy lẳng lặng đi về phía trước. Ước chừng đi được khoảng hơn một tiếng thì xuất hiện một tiệm sửa xe cửa đóng chặt ven đường, Trịnh Xá cười hắc hắc nói: - Mọi người cùng đoán thử xem sao, trong nhà xe ở đây có để lại xe cộ gì không? Tất cả mọi người đều sửng sốt một chút, Trịnh Xá lấy từ trong Nạp giới ra cây quân đaon hắn tới chỗ cửa đóng chặt đó chém ngang một phát rồi thọc tay vào khe hở vừa bị chém rách. Trong tiếng sắt thép rên lên ken két thì hắn đã xé rách xong khối sắt thép đó. Đối với các thành viên trong tiểu đội thật ra không có gì, hai gã tân nhân và nữ nhân cầm máy quay phim cũng không có cảm giác gì lạ, chỉ có Jill và đại hán da đen lại biến sắc. Bọn họ yên lặng liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng không nói câu nào. Người thường xem náo nhiệt, dân chuyên nghiệp xem cách thức. Không phải dân trong nghề chỉ biết cứ như vậy mà nhìn, còn người hiểu biết thì mới hiểu vừa rồi lực lượng của Trịnh Xá mạnh đến mức nào. Vẻn vẹn chỉ là một cái khe nhỏ mà thôi vậy mà hắn có thể kéo xuống cả một khối sắt thép lớn từ trên cửa, cỗ lực lượng này người bình thường tuyệt đối khó có khả năng có được. Ít nhất thì cũng không phải là với thể hình hiện tại của Trịnh Xá, hắn khó có thể có được lực lượng đó. Nếu như Trịnh Xá là một người thân cao hai mét tư – hai mét rưỡi, là một gã đại hán cân nặng từ ba trăm cân trở lên thì mới có khả năng làm được như vậy. Đại hán da đen chờ đến khi những người còn lại đều đi ra hướng nhà để xe, lúc này hắn mới thấp giọng nói: - Jill, ngươi tìm được bọn họ ở đâu ra vậy? Ngươi chẳng lẽ không phát hiện là trên người bọn họ có mùi huyết tinh sao? Trong đám đó có vài tên chắc chắn đều đã trải qua sống chết trên chiến trường, khẳng định so với bọn lính đánh thuê mà ta gặp qua kia càng giàu kinh nghiệm chiến đấu hơn nhiều. Ngươi nhìn động tác của bọn họ có thể biết ngay, vài người trong đám, cho dù chỉ là đi đứng bình thường mà cũng ra dáng động tác phòng vệ, chỉ cần có động tĩnh liền lập tức phát động công kích....... Ngươi tin chắc bọn họ sẽ không gây bất lợi cho chúng ta chứ? Jill cũng thấp giọng hồi đáp: - Tin chắc thì không thể, nhưng ta cảm giác được bọn họ sẽ không gây bất lợi cho chúng ta. Có mấy người này đi cùng, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy ở trong thành phố chúng ta cũng sẽ an toàn rất nhiều sao? Hơn nữa ta cảm giác được đám người bọn họ thật ra cũng không tệ lắm....... Đại hán da đen gật đầu không nói thêm gì nữa. Lúc này, từ trong nhà để xe phụt sáng ánh đèn xe, một loạt tiếng động cơ vang lên, một chiếc xe tải vận chuyển hàng hóa cỡ nhỏ từ từ chạy ra khỏi nhà để xe. Trịnh Xá tấp xe ở bên đường, hắn cười nói với đại hán da đen: - Ngươi biết giáo đường đó ở đâu nên ngươi ngồi cạnh chỗ tài xế đi, để Jill lái xe, ngươi ra giúp hắn chỉ đường. Tiếp theo thì ta phải trông cậy vào hai người các ngươi rồi. Jill và đại hán da đen nhìn nhau, bọn họ yên lặng gật đầu rồi ngồi vào chỗ tài xế và phụ lái. Các thành viên trong luân hồi tiểu đội và nữ nhân cầm máy quay video thì ngồi phía sau trong gian để hàng trên xe tải. Tiếp đó chiếc xe từ từ lăn bánh tiến về phía con đường xa xa phía trước chìm trong bóng tối. - Nguồn điện trong thành phố bị cắt rồi sao? Trịnh Xá hỏi nhỏ. Tiêu Hoành Luật gật đầu nói: - Khẳng định là vậy. Trong tình huống này mà còn có điện mới càng thêm kì lạ đúng không? - Đúng vậy...... Thật là tối….. Bên ngoài xe tải, bóng đêm đen kịt như mực......

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 166:  Màn đêm buông xuống (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close