Truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố : chương 206:  hành trình và bất tử tế tự (1)

Trang chủ
Khoa huyễn
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 206:  Hành trình và bất tử tế tự (1)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Đây đã là mục tiêu thứ ba rồi, đền thờ thần Osiris, hy vọng là chúng ta vào đó sẽ được nhiều đại mỹ nhân nghênh đón. Carnahan vừa đi vừa nói. Sau khi Trịnh Xá đeo Vòng tay của thần Anubis vào, từ trong vòng tay không ngừng hiện ra hình ảnh, những hình ảnh này chính là vị trí của các đền thờ còn sót lại của Ai Cập cổ, vì thế mọi người chỉ có thể bất đắc dĩ dựa vào những chỉ dẫn này không ngừng tìm tòi đi tới. Về mặt này bản thân Trịnh Xá cũng thấy vô cùng bất đắc dĩ vì mặc dù hắn đã xem qua The Mummy Return, hắn vẫn không quen thuộc với thế giới này, ví dụ như nhân vật trong phim kinh dị có nhắc đến một địa danh, khi ngươi tiến vào trong phim là có thể tìm ra địa phương đó sao? Không thể, trừ phi ngươi liên tục tìm người hỏi đường mà đi, không thì dẫu có tiến vào thế giới kia cũng chỉ có trơ mắt ếch ra mà nhìn thôi. Không có cách nào, Trịnh Xá cũng chỉ có thể dựa vào những hình ảnh chiếu ra liên tục từ vòng tay mà tìm đường. May mắn là Evelyn vốn tinh thông địa hình Ai Cập, nàng chỉ cần xem một lần là có thể biết được ngôi đền nào, hơn nữa tốc độ phi hành của khí cầu cũng rất nhanh nên chỉ trong mấy ngày mọi người đã bay đến ngôi đền thứ ba. Không hiểu sao hai lần trước chỉ cần hạ khí cầu xuống một chút là đồ hình tiếp theo liền hiện ra, thế nhưng lần này Trịnh Xá đã đến sát cửa đền mà vẫn chưa có phản ứng, điều này khiến mọi người thấy rất kỳ quái, chẳng lẽ đoán sai vị trí đồ hình? Chỗ đó không phải là đền thờ Osiris trước mặt? Mọi người nhìn Evelyn nhưng nàng chỉ nhún vai: - Đừng nhìn ta, ta dám thề rằng ta tuyệt đối không nhìn lầm, đồ hình xuất hiện khi nãy nhất định là hình ảnh của ngôi đền này, đền thờ thần Osiris. Chỉ không hiểu sao lại không có phản ứng, có lẽ chúng ta nên đi vào sâu một chút? Trịnh Xá liền rút Heat Hawk và tiểu liên từ trong nạp giới ra, hắn hạ giọng nói với những người chung quanh: - Mọi người cẩn thận, ta cảm thấy đền thờ này có cái gì đó không ổn, các ngươi không cảm thấy ở đây có chút áp lực sao? Một bức tượng đá cao chừng bảy tám mét, từ đầu đến chân đầy dấu vết bị gió cát ăn mòn, ít nhất cũng phải qua mấy ngàn năm lịch sử, bức tượng đá này rõ ràng là thần tượng diêm vương cũng là thần nông của Ai Cập cổ đại, thần Osiris. Chỉ là lúc này, bức tượng lại tiến về phía bọn Trịnh Xá, đúng lúc cả bọn đang sững sờ nhìn lại, bức tượng Osiris đã hung hăng tống một quyền về phía Trịnh Xá. Nắm tay còn chưa tới gần, một cổ quyền phong đáng sợ đã báo cho Trịnh Xá biết, trúng phải quyền này thì đừng hòng sống sót. Uy lực của cú đấm đâu chỉ có vạn quân, phải đến cả triệu quân(*), có thể dễ dàng đập hắn dẹp lép thành bánh thịt. Trịnh Xá không kịp nghĩ ngợi lập tức dùng thế Lại lư đả cổn (1), quật mình trở lại rồi lăn tròn, hắn vừa lăn khỏi chỗ cũ ba mét thì đã nghe phía sau ầm một tiếng, thậm chỉ cả mặt đất rung chuyển dữ dội. Hắn không nhìn cũng biết, sau lưng chắc chắn là một cái hố rộng đến vài mét, hắn lập tức rống lên: - Mau chạy ra khỏi đền thờ, các ngươi chạy nhanh đi! Lúc này những người còn lại cũng đã kịp hồi phục tinh thần, cả bọn lập tức chạy bán sống bán chết ra khỏi thần điện. Mặc dù bọn họ dám đối mặt với xác ướp thị vệ, dám đối mặt với đám quái vật trong Đội quân của thần Anubis, thậm chí gặp lũ bò cạp khổng lồ cũng dám ngạnh chiến một trận, nhưng quả thật tình huống trước mắt này quá mức khủng bố. Bị một bức tượng cao đến bảy tám mét truy sát, đừng nói là họ, dù là cả một đội quân thì có dám ứng chiến hay không cũng còn phải bàn, vì thế tất cả đồng loạt chạy trối chết. Tình hình vẫn như cũ, Carnahan dùng tốc độ quái dị nhất dẫn đầu đoàn đua, tiếp theo là O’Connell bế Evelyn chạy sau, tiếp nữa là Ardeth Bay, cuối cùng mới tới Trịnh Xá lăn một vòng chạy ra ngoài. Lực lượng của bức tượng này đương nhiên là ghê gớm vô cùng, nhưng tốc độ lại kém, ít ra là chậm hơn mọi người rất nhiều, cả nhóm đã chạy hết ra khỏi thần điện, tượng đá mới khó nhọc đuổi được tới cổng đền. Nhưng động tác của nó lại khá côn đồ, chẳng thèm quan tâm mọi người ở phía trước đang thở dốc, tung một quyền đập nát cánh cổng đá hoa cương của ngôi đền làm bụi đất bay lên mù mịt, rồi ầm ầm tiến về bọn Trịnh Xá. - Mẹ nó, mệt muốn chết, Trịnh Xá, có chắc là ngươi không đắc tội với thần linh không, sao lúc nào ngươi cũng gặp xui xẻo vậy? Carnahan vừa chạy vừa thở dốc gào lên. Trịnh Xá trong lòng cũng cười khổ không ngớt, tuy nhiên hắn phát hiện ra dường như bức tượng này chỉ nhằm vào một mình hắn mà công kích, hắn chạy mau tượng đá liền đuổi theo mau, hắn chạy chậm tượng đá liền tung nắm đấm tấn công. Vì vậy hắn lập tức nảy ra một ‎‎‎‎‎‎ý, vội la lên: - O’Connell, mọi người, mau giúp ta tìm một bãi cát lún, cát lún càng rộng càng tốt, nhanh lên! Nói xong, hắn liền chuyển hướng, nhằm về phía sa mạc chạy tới. Mấy người O’Connell hơi sửng sốt rồi vội vàng chia ra bốn phía tìm nơi có cát lún, bất quá dù thật sự cố ý đi tìm thì loại địa hình này không phải muốn tìm là thấy ngay được. Phải đến khi Trịnh Xá chạy được hai, ba vòng xung quanh, Carnahan mới kêu lớn: - A, Trịnh Xá, từ đây trở đi đất cát rất mềm, nhưng có phải là cát lún hay không thì ta cũng không dám chắc, ít nhất là ta vừa bước lên cát là đã bị lún đến gần đến bắp đùi rồi. Trịnh Xá cũng không chần chừ, dù sao hiện tại cũng đã là chữa ngựa chết thành ngựa sống rồi (**), hắn chuyển hướng, lao về phía Carnahan chỉ, còn tượng đá kia vẫn đuổi miết phía sau, giống như là không giết được hắn thì không cam tâm. Khi Trịnh Xá vừa cảm thấy chân mình chìm vào cát lún là vội vàng vận khinh công phóng đi, mũi chân điểm lên mặt cát không hề dừng lại mà tượng đá khổng lồ phía sau lại không được như vậy. Nó đã đi vào khu vực cát lún, tốc độ chạy càng lúc càng chậm, cuối cùng hai đùi đều chìm sâu trong cát, toàn bộ thân thể không ngừng chìm dần xuống, khoảng hơn mười giây sau, cả bức tượng đã hoàn toàn biến mất. Trịnh Xá cuối cùng cũng đã có thể dừng lại, hắn cũng không nề hà nằm dài trên cát. Cuộc đua marathon kịch liệt vừa rồi cũng không khiến cơ bắp của hắn quá mệt mỏi, luận về tố chất thân thể, cho dù hắn phải chạy liên tục một hai tiếng đồng hồ cũng sẽ không mệt đến mức nằm lăn ra đất như vậy, nhưng áp lực tinh thần thì thật quá khủng khiếp, lực phá hủy của tượng đá này quá kinh người. Nếu như trước kia đối đầu với Alien, Licker, hay bất kỳ quái vật nào khác, hắn đều có thể ngạnh tiếp một hai chiêu, nhưng lần này thì khác, công kích của tượng đá này thật sự là đụng đến bị thương, đánh trúng là chết, hắn dám cam đoan là nếu dính một quyền, hắn chắc chắn sẽ biến thành thịt vụn, không nghi ngờ gì. Những người còn lại cũng đã chạy tới, cả bọn nhìn Trịnh Xá, không ngừng cười khổ. Trong tình huống vừa rồi, đâu chỉ Trịnh Xá kinh hoàng, mọi người chung quanh ai cũng cảm thấy khủng bố. Bức tượng cao đến bảy tám thước, một quyền uy mãnh đánh nát cánh cổng lớn bằng đá hoa cương, có thể nói vừa ra mặt, tượng đá đã khiến tất cả chấn động. Đúng lúc này, Vòng tay của thần Anubis trên tay Trịnh Xá bỗng nhiên bắn ra một đạo hào quang giữa hư không, giống như là hình ảnh lập thể trong phim vậy, một kiến trúc xuất hiện rõ mồn một trước mắt mọi người, Evelyn lập tức kêu lên: - Ta biết nơi này, đó là ngôi đền Abu Simbel (***), địa phương này cách đây không xa lắm, chậm nhất ngày mai là có thể tới nơi. Trịnh Xá cười khổ một chút: - Thật là may mắn, nhưng ta còn phải hỏi một câu nữa….. Tượng đá ở đó có lớn lắm không? Nếu có vẻ lớn quá thì ta thấy là trước khi đến đó, chúng ta nên bàn bạc kỹ càng một chút. Evelyn lập tức lắc đầu nói: - Kích thước tượng đá ở nơi đó đại khái tương đương ở đây, tượng ở tư thái ngồi, khi đứng lên cũng cao khoảng tám mét, hơn nữa chung quanh cũng là sa mạc, cho nên có lẽ cũng có thể dụ chúng đến nơi có cát lún, chỉ là ... - Chỉ là sao? Mọi người trăm miệng một lời hướng về phía Evelyn hỏi gấp, trong đó thanh âm Trịnh Xá và Carnahan là kịch liệt nhất. - Trong đền có đến ba bức tượng đá....... - Mẹ nó, chỉ một bức tượng thôi đã suýt toi cái mạng già này rồi, nếu ba bức tượng xuất hiện cùng lúc, thì chúng ta không phải sẽ trực tiếp bị biến thành thịt băm sao? Trịnh Xá nhất thời cười khổ, nhưng đồng thời trong lòng hắn chợt động, vội rút từ trong Nạp giới ra Cuốn sách của Anubis. Evelyn vừa nhìn thấy quyển sách cổ màu đen dày cộp này lập tức hai mắt sáng rỡ, nhìn chằm chặp vào nó. Trịnh Xá rút chìa khóa mở sách ra, hắn chỉ vào mớ văn tự Ai Cập cổ đại chi chít bên trong nói: - Evelyn, phiền ngươi giúp ta phiên dịch một chút ma pháp chú ngữ bên trong quyển sách này, ta muốn tìm ma pháp để tạo cát lún hoặc những loại địa hình tương tự. Bởi vì ma pháp trong quyển sách này phần lớn có liên quan sa mạc hoặc tử vong, cho nên rất có thể có ma pháp tạo ra cát lún, ngươi giúp ta phiên dịch một chút đi. Evelyn gật đầu liên tục, vội vồ lấy cuốn sách rồi hệt như một đứa trẻ, vừa xem vừa lẩm nhẩm vô số chú ngữ bên trong: - Người chết trở về... không phải. Xác ướp thị vệ, không phải … Bão cát, không phải… Kết hợp với Cuốn sách Amun-Ra khiến bất tử sinh vật sống lại, không phải… Evelyn nhắc đến chú ngữ nào phải đọc đầy đủ ra, trong đó có một câu đọc lên khiến Trịnh Xá cảm thấy có gì đó không đúng, tuy nhiên chỉ vài giây sau Evelyn đã tìm ra chú ngữ tạo cát lún. Hắn mừng rỡ như điên, vội vàng nhờ Evelyn chỉ dẫn cách tụng niệm chú ngữ đó. Cùng lúc đó, ở một nơi gần Hamunaptra cách mọi người rất xa, một đội nhân mã hối hả thoát ly thành phố của người chết, trong nhóm đó có một nữ nhân, nàng hướng về phía lão nhân đang cưỡi ngựa dẫn đầu hỏi: - Tế tự, đại tế tự có thể hồi sinh được không? Chúng ta không tìm được Cuốn sách của thần Anubis mà...... Lão nhân kia thì thào nói: - Chủ nhân chắc chắn sẽ sống lại ... Lần này thừa dịp bộ tộc Medjai khai quật Hamunaptra, chúng ta vất vả lắm mới trà trộn vào đám công nhân đào trộm chủ nhân ra. Bọn ngu ngốc này chỉ quan tâm đến vàng bạc châu báu ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai, ha ha ha, hiện tại chỉ cần tìm cách trộm lấy Cuốn sách Anubis, sau đó...... Chủ nhân nhất định sẽ trở lại thế giới! Trong khi nói chuyện, một chiếc túi trên lưng lạc đà bỗng rung lên kịch liệt, một cánh tay khô héo từ trong túi vụt bắn ra, hướng thẳng lên trời.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 206:  Hành trình và bất tử tế tự (1) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close