Truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố : chương 635:  chiến trường và tây hải đội bám sát phía sau (3)

Trang chủ
Khoa huyễn
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 635:  Chiến trường và Tây Hải đội bám sát phía sau (3)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trong lúc ba người Trương Hằng đang chạy trối chết giữ mạng thì Trịnh Xá ở trong căn cứ ngoài hành tinh này phá hoại lung tung góp gió tạo bão loạn cả một mảng... Đương nhiên, không có bão tố gì cả nhưng hắn thật sự tạo ra rất nhiều sóng nhiệt từ vô số vụ nổ. So với nhóm Trương Hằng bị bó tay bó chân, Trịnh Xá lại chẳng sợ gì đám robot hình nhện xung quanh. Những tia năng lượng bắn trúng người hắn chỉ đau chứ không bị thương, chú ý tránh né một chút là được, tiêu hao nội lực cùng bản thân tự khôi phục gần như tương đường, vì thế hắn càng không e ngại đám robot xung quanh. Vũ khí khoa học kỹ thuật vô dụng đối với hắn, muốn cận thân chiến đấu đánh bại hắn gần như là không thể, hơn nữa hắn lại là cường giả mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp, hoàn hảo vượt qua tâm ma, ảnh hưởng của quấy rối tinh thần lực cùng khống chế đối với hắn là cực nhỏ. Do vậy, trừ phi dùng sức mạnh càng cường hãn hơn đánh bại hắn, hoặc là dùng “thế” cực mạnh đẩy hắn vào tuyệt cảnh, nếu không chiến đấu bình thường đã không còn đủ khả năng gây thương tổn cho hắn rồi. Lúc này Trịnh Xá đã hiểu rõ được một phần khu vực xung quanh. Về cơ bản, căn cứ người ngoài hành tinh giống như một tổ ong lớn, tẩng tầng lớp lớp gian phòng rộng tạo nên nội bộ căn cứ, tường thép dày khoảng hơn trăm mét ngăn cách giữa các bên. Ở mỗi hướng đều có một hành lang thẳng tắp cao hơn trăm mét kết nối với những khu khác, dù sao thì người ngoài hành tinh cũng đã nắm giữ kỹ thuật phản trọng lực, chút độ cao này căn bản không thành vần đề, thế nên mới có phong cách kiến trúc to lớn, kỳ vĩ này. Ở phía dưới mỗi hành lang hướng lên trên, cứ một nghìn mét lại có một bãi đáp lớn, vừa rồi đĩa bay của mấy người Trịnh Xá chính là đậu trên một bãi đáp như thế. Đây là tình huống đại khái, còn có một số phòng có công dụng khác. Ngoài vài chỗ Trịnh Xá xem không hiểu thì đại bộ phận đều dùng để chưa đĩa bay cùng robot hình nhện, một số ít khác là loại thực vật màu đỏ máu. Tuy Trịnh Xá không biết loại thực vật đó rút cuộc là cái gì nhưng không khó khăn lắm để tưởng tượng công dụng của nó, ít nhất... Hắn có thể tận mắt chứng kiến loại thực vật này tất cả đều bắt rễ hoặc quấn lên thi thể của con người. Nói là thi thể cũng không đúng lắm, phần lớn trong đó chính là xác chết nhưng cũng có một số “thi thể” vẫn còn sống. Tất cả đều là con người, có điều toàn thân đã bị loại thực vật màu đó máu xâm thực, cành lá của chúng từ đầu từ bụng họ xuyên thấu qua, nhìn qua giống như là họ bị khảm vào trong đám thực vật màu đỏ, không, hẳn là những thực vật này mọc ra từ trong người họ. Khi lần đầu tiên tiến vào trong phòng này Trịnh Xá lập tức rùng mình sởn gai ốc. Những người còn sống đó không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ trầm thấp, phảng phất như âm thanh từ sâu dưới địa ngục truyền lên. Hơn nữa những người này cũng không thể cử động thân thể, chỉ biết dùng mắt nhìn chằm chằm vào hắn, giống như đang cầu xin hắn giải thoát vậy. Phản ứng của Trịnh Xá cũng rất trực tiếp, hắn ra bên ngoài lôi mấy chục con robot hình nhện vào, tiếp đó dẫn nổ ở trong phòng. Loại thực vật màu đỏ máu này không ngừng phun ra khí CO, tuy nó cũng giải phóng một loại khí thối khác có thể ngăn cản CO và oxi tiếp xúc phát nổ nhưng dưới ảnh hưởng của vụ nổ, CO cũng đột phá ngăn cản của loại khí thối kia, hợp với ngọn lửa cùng phát nổ kịch liệt. Tất cả thực vật màu đỏ máu ở trong phòng lập tức nổ tung, cơ hồ phá tan toàn bộ căn phòng. - ...Nhất định phải giết sạch đám người ngoài hành tinh này, coi như là làm một việc tốt cho nhân loại ở thế giới này đi. Chiến tranh giữa hai chủng tộc tranh đoạt không gian sinh tồn, trận chiến này đã không còn cái gọi là thiện và ác nữa rồi... Tuy Trịnh Xá đã đoán được đại khái bố cục của Sở Hiên cùng Tiêu Hoành Luật nhưng khi chứng kiến tất cả những chuyện này hắn vẫn phẫn nộ đến mức không thể kiềm chế được. Đây chỉ vỏn vẹn là một loại cảm giác thỏ chết cáo thương mà thôi, những sinh vật phải chết một cách thê thảm ở đây dù sao cũng là con người. Tuy rõ ràng biết là không thể nhưng khi hắn nhìn thấy những người này trong lòng hắn vẫn sinh ra một ý nghĩ “nếu như người ở trong đó là ta”, lập tức trong lòng hắn không nhịn được sinh ra một luồng khí tực bạo ngược, chỉ muốn dùng Ma động pháo hủy diệt toàn bộ căn cứ này. - Không có tinh thần lực khống chế giả đúng là quá bất tiện, không cách nào liên lạc với các thành viên khác trong đội, không thể biết được tình hình cụ thể, chi tiết trên chiến trường, không biết vị trí của đối phương cũng không cách nào biết mục tiêu nhiệm vụ ở đâu... Tác dụng của tinh thần lực khống chế giả đối với đoàn đội đúng là quá lớn, so với đội trưởng, so với nhân viên chiến đấu tầm xa, so với trí giả còn quan trọng hơn. Một tinh thần lực khống chế giả mạnh... thật sự có thể nâng cao thực lực của cả đội lên một tầng mới. Trịnh Xá vừa chạy vừa tự nói. Hắn đang thuận theo con đường tiến về phía trước, mục tiêu trước mắt chỉ có hai chuyện, một là chạy qua càng nhiều nơi, xem xem có cơ hội tìm được điểm dự trữ năng lượng hay không, như vậy có thể phá hủy cả một khu vực lớn. Hai là lấy thân mình làm mồi nhử, hấp dẫn Tây Hải đội tới tấn công... Nếu như hắn suy luận không sai, Tay Hải đội hẳn phải đã tới căn cứ này rồi. “Tây Hải đội tạm thời chưa cần bàn, thực lực tuy còn chưa rõ nhưng chung quy vẫn có cơ hội đánh một trận. Chuyện thực sự khiến ta thấy tò mò là người ngoài hành tinh chỉ có chút thực lực vậy sao? Chỉ với đám robot hình nhện này đã có tự tin đối phó được với bọn ta? Hơn nữa còn muốn bắt sống chúng ta... Nếu không vậy thì bọn chúng đã không để chúng ta tiến vào trong căn cứ này, có lẽ bọn chúng phải còn vũ khí bí mật khác? Là thứ gì?” Trong lúc Trịnh Xá đang phá rối tung cả căn cứ, một đường gặp thần giết thần, ngộ phật sát phật, ba người Tây Hải đội lại vô cùng yên ổn. Cũng không biết bọn hắn là thế nào, robot hình nhện cứ tới gần trong vòng trăm mét là lập tức dừng lại, đến khi bọn hắn đi qua cả chục cây số mới tỉnh lại, vì thế sau lưng bọn hắn có mấy trăm robot đuổi theo nhưng lại không thể tấn công hoặc là tới gần. “Đúng là thú vị, đội trưởng Trung Châu đội là loại nhân viên chiến đấu thiếu thuộc tính tinh thần sao? Đi trên đường lại lầm bà lầm bầm tự nói tự nghe. Có điều, về một mặt nào đó... Hắn nói cũng không sai, tinh thần lực khống chế giả giống như là phần cuối cùng, kết hợp tất cả các nhân vật khác thành một lưới chiến đấu, không có phần cuối này chỉ có một kết quả là... Chết!” Khóe miệng Julian lại nhe khẽ nhếch lên, cười lạnh, bất quá nụ cười này chỉ kéo dài chưa tới một giây, bởi vì hắn phát hiện Reinhard đi bên cạnh đã lạnh lùng nhìn hắn. Tên này lập tức thu lại nụ cười, hơn nữa còn dùng tay xoa xoa khóe miệng. Reinhard cũng thu lại ánh mắt nhưng trong mắt lóe lên vẻ sắc bén khó tả, giống như muốn lập tức động thủ giết người. Hai người đi bên cạnh đều vô thức dịch sang một bước, Julian cười nói: - Đã tới rất cần đội trưởng Trung Châu đội rồi, vậy thì... Lầm này có cần bọn ta ra tay không? Reinhard khẽ hất tóc, cười lạnh, hắn quay đầu lại nói: - Quy củ như cũ, một mình ta giao chiến với đối phương trước, nếu như ta thua thì lần sau cùng nhau tác chiến... Julian, tự dưng ta cảm thấy ta không thể hiểu được ngươi. Từ rất lâu trước ngươi hình như luôn nấp sau lưng ta, chỉ không biết ngươi sẽ có đâm cho ta một dao từ đằng sau hay không? Trong lúc nói, ánh mắt hắn một lần nữa biến thành lạnh lẽo như băng. Julian vẫn mỉm cười, ôn hòa nói: - Sao lại như vậy được? Chúng ta là đồng đội cơ mà. Hơn nữa đối mặt với kẻ địch mạnh như Trung Châu đội... Ta có ngu ngốc đếu đâu cũng không thể có ý đồ gì vào cái thời khác nguy hiểm như thế này. Yên tâm đi, đội trưởng. Ngài phải có tự tin vào thực lực của mình mới đúng... Ngài là người sẽ vượt qua cả Trịnh Xá đội trưởng tiểu đội luân hồi Ác Ma cơ mà! Reinhard nghe vậy lập tức hít sâu một hơi, từ cơ thể một luồng lửa màu đỏ sậm từ từ bùng lên. Màu ngọn lửa này cực kỳ đậm, đã sắp từ màu đỏ sậm biến thành màu đen. Khi ngọn lửa vừa tỏa ra, trên người gã trung niên da trắng đột nhiên bừng lên một màn ánh sáng màu trắng tuyền, bao trùm cả Julian vào bên trong, ngọn lửa màu đỏ cũng không thể tới gần màn sáng đó. Một lúc lâu sau, Reinhard mới chậm rãi thu hồi ngọn lửa về. “Quả không sai, vỏ kiếm của tên khốn này đúng là đạo cụ phòng cự cấp S, thậm chí còn có thể cao hơn, chỉ là hạn chế sử dụng quá lớn, nếu không thì giết hắn đoạt đồ cũng không tệ... Đáng lẽ phải giết tên khốn kiếp Julian này trước khi vỏ kiếm xuất hiện hoặc là ít nhất phải giết hắn trước khi hắn hoán đổi thuộc tính Shaka, bây giờ cả ta cũng không nắm chắc có thể giết được hắn nữa, xem ra chỉ có thể sử dụng biện pháp đó mới được...” “Tên ngu xuẩn này, lại sử dụng kỹ năng tự sáng tạo để ra oai. Đúng là một kẻ đần độn, cái kỹ năng phải nhờ ta gợi ý mới có thể nghĩ ra thật sự đáng để cho ngươi tự hào vậy sao? Ngu ngốc...” Khóe miệng Julian hơi hơi cong lại, hắn đang định nói gì đó đột nhiên thần sắc đại biến, vội vàng nói: - Mau đuổi theo, Trịnh Xá đang chạy về hướng đằng kia, hơn nữa tốc độ còn càng lúc càng nhanh, có thể hắn đã phát hiện ra chúng ta! Reinhard ngẩn người rồi lập tức nhảy lên cao. Trong khoảnh khắc, hắn phảng phất như biến thành một luồng sáng màu đỏ máu, xông thẳng qua thông đạo, tiến về phía trước. - Julian! Truyền vị trí của Trịnh Xá tới ý thức ta, các ngươi cứ từ từ đi cũng được, ta tới gặp gã đội trưởng kiêu ngạo kia!” Reinhard chỉ để lại một câu này, giây tiếp theo hắn đã biến mất khỏi tầm mắt hai người. Trịnh Xá ở bên kia căn bản không phát hiện ra Tây Hải đội đang tới gần, ngược lại hắn còn đang tìm mong Tây Hải đội tới mà không được. Sở dĩ hắn bắt đầu nhanh chóng bỏ đi là vì hắn tìm thấy một căn phòng rộng, bên trong có một khủng cửa kích cực lớn, nhin ra ngoài khoảng không vũ trụ. Vừa khéo là, chỗ căn phòng này nhìn hướng thẳng về phái trái đất. Ban đầu Trịnh Xá cũng không chú ý lắm đến việc này, hắn liếc qua căn phòng một cái rồi lại lùi ra, nhưng sau khi ra ngoài hắn càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp. Lúc trước khi đĩa bay tiến vào trong căn cứ người ngoài hành tinh thì đã vào theo hướng từ trái đất, vì thế vị trí dừng lại cũng ở phía địa cầu. Nếu như tính độ tự quay của căn cứ người ngoài hành tinh thì đại khái phải mất mấy tiếng đồng hồ nữa mới từ phía này chuyển sang quay lưng vào trái đất, có điều... Ai mà biết Sở Hiên sẽ ra tay vào lúc nào? Trịnh Xá nghĩ tới đây liền có chút hoang mang. Thành viên tiểu đội luân hồi bọn hắn thì không sao, nếu suy luận đó thật sự thành lập thì trong thế cục tất chết này sẽ còn một đường sinh cơ, nhưng sinh vật của thế giới này, không cần biết là người ngoài hành tinh hay là loài người trên trái đất, họ không hề có cái cơ hội ngẫu nhiên như vậy. Cho nên nếu Sở Hiên thật sự bắn Ma động pháo, bọn họ đều đứng hướng về phía trái đất thì Ma động pháo tất nhiên sẽ bắn vào trái đất, như thế không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết... “Mặc dù cứ tiếp tục như vậy sẽ rất nhàm chán, nhưng nếu điều kiện cho phép, thật sự không hy vọng lại làm liên quan đến những người trên trái đất. Được rồi, coi như làm một việc tốt đi...” Trịnh Xá nghĩ là lập tức làm, hắn thuận theo thông đạo tiến về phía sâu bên trong căn cứ người ngoài hành tinh. Tuy hắn không biết vị trí của Sở Hiên nhưng theo vị trí đãi bay hạ xuống, tốc độ của Sở Hiên có nhanh cũng sẽ không cách đây quá xa, chỉ không biết hắn dùng cách nào để ẩn thân, hơn nữa hình như còn có thể biết được vị trí những người khác, đây chắc là một số thứ Doraemon lén lút nghiên cứu. Do đó, Trịnh Xá chỉ cần tiến vào trong nội bộ căn cứ người ngoài hành tinh, khi Sở Hiên sử dụng Ma động pháo, nòng pháo chĩa vào mọi người sẽ chệch hướng khỏi trái đất, cũng chẳng có gì là quá bất tiện cả. Chỉ là Trịnh Xá không biết những đội viên khác sẽ được chỉ hướng như thế nào? Nếu như Ma động pháo không bao phủ mọi người bên trong, xác suất thành công của đường sống cuối cùng sẽ không lớn, bởi vì chẳng ai bết được Dẫn đạo giả sẽ lựa chọn người nào làm đội trưởng? Nếu như là người nằm ngoài phạm vi bao trùm của Ma động pháo thì những người ở bên trong phạm vi thật sự là chết oan. “Chỉ hy vọng Sở Hiên cùng Tiêu Hoành Luật tính toán đầy đủ, có bố cục nào đó có thể để tất cả mọi người tập hợp lại một chỗ, tiện cho tên khốn Sở Hiên phát pháo... Tóm lại, hai tên đáng ghét các ngươi, vận mệnh của Trung Châu đội giao hết cho các ngươi đấy?” - Hả? Giao tính mạng của tất cả mọi người trong đội cho ta và Sở Hiên? Rất xin lỗi, ta với hắn cũng không có cách nào tập hợp tất cả lại một chỗ. Lúc này mọi người đã ra khỏi đĩa bay. Trước đó Julian đã dọn sạch xung quanh đĩa bay, tuy chưa từng giết một người ngoài hành tinh nào, nhưng tinh thần lực của hắn thật sự kinh người, tất cả người ngoài hành tinh ở khu vực quanh đó đều đã bị thôi miên nên nhất thời mọi người cũng có chút nhàn nhã. Trong hoàn cảnh như vậy, Trình Khiếu vô ý hỏi mấy vấn đề, đó là làm thế nào tìm được mấy người Trịnh Xá, qua đó kết thúc hoàn hảo bố cục lần này. Nhưng không ai ngờ được rằng Tiêu Hoành Luật lại trực tiếp đáp thẳng hắn chẳng có cách nào cả. Điều này lập tức mọi người xung quanh giật nảy mình, bởi vì họ đều đã được Tiêu Hoành Luật cho biết tình hình của toàn bộ bố cục lần này. Nếu như đến bước cuối cùng không thể tập hợp lại một chỗ, khi Ma động pháo bắn tới, làm sao biết được ai sẽ được Dẫn đạo giả lựa chọn? Chẳng may người được lựa chọn không nằm trong phạm vi pháo kích thì tất cả bọn họ không phải đều chết oan sao? “Thực ra cũng không cần quá lo lắng.” Tiêu Hoành Luật lấy ra một tấm thẻ kim loại màu bạc, trực tiếp truyền ý thức đến cho mọi người, nói: “Kỳ thật tình huống này ta sớm đã nghĩ tới, chắc là Sở Hiên cũng đã rõ ràng chuyện này ngay từ khi bắt đầu bố cục. Đó chỉ là một vấn để thôi, người của Tây Hải đội chắc chắn không thể trơ mắt nhìn chúng ta chết...” - Vậy thì sao? Chẳng lẽ bọn chúng còn để Trịnh Xá tìm tới chỗ chúng ta ư? Anck-Su-Namun hỏi, giọng nói đã có chút vội vàng. Tiêu Hoành Luật như cười như không nhìn mỹ nữ tuyệt sắc này, hắn lắc lắc đầu, dùng ý thức nói: “Không phải để Trịnh Xá tới tìm chúng ta, mà là để chúng ta tới tìm Trịnh Xá... Mục đích của Tây Hải đội không cần nói cũng biết, bọn chúng chuẩn bị giết chết Trịnh Xá trước rồi quay lại giết chúng ta sau, tránh việc vì chúng ta chết mà Trịnh Xá có phòng bị. Hơn nữa chúng lại tuyệt đối không thể để chúng ta tụ hợp với Trịnh Xá, khi Trung Châu đội tập hợp lại thực lực sẽ đại tăng, vì thế nhất định không thể để Trịnh Xá tới tìm chúng ta. Nhưng Tây Hải đội chắc chắn là không nguyện ý thấy chúng ta chết trong tay người ngoài hành tinh, vì thế khả năng lớn nhất khi chúng ta gặp phải nguy hiểm thì tinh thần lực khống chế giả của Tây Hải đội sẽ cho chúng ta biết vị trí của Trịnh Xá, kỳ thực, đó cũng là chỗ mà bọn chúng sẽ đấu với Trịnh Xá. Cứ như vậy, sau khi bọn chúng giải quyết xong Trịnh Xá, chúng ta lại chạy tới tận nơi cũng vừa khéo bị bọn chúng xử lý, đây chắc là tính toán của Tây Hải đội... Mặc dù Tiêu Hoành Luật nói như vậy nhưng mọi người vẫn trầm mặc không nói, một lúc lâu sau Anck-Su-Namun mới hỏi tiếp: - Nhưng bọn chúng làm sao biết được chúng ta gặp nguy hiểm? Trong căn cứ ngoài hành tinh thì có thể có nguy hiểm gì? Chẳng lẽ là rất nhiều robot hình nhện? - Rất nhiều robot hình nhện đúng là cũng hơi nguy hiểm nhưng nguy hiểm đó tới quá chậm. Nếu thật sự có cực đông robot tới bao vây thì dù có tinh thần lực khống chế giả chỉ dẫn thì có lẽ cũng không thoát ra được, vì thế cần phải có nguy hiểm khác mới đúng... À, mọi người ai có thể đoán được người ngoài hành tinh tại sao lại để chúng ta tiến vào trong căn cứ của bọn chúng? Tiêu Hoành Luật cười hì hì nhìn mọi người, cũng không đợi họ lên tiếng hắn đã tiếp tục nói: - Ta vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề, đó là thực lực của người ngoài hành tinh rút cuộc là như thế nào? Nếu chiếu theo kịch bản gốc của Independence Day thì người ngoài hành tinh ở thế giới này mạnh hơn trong phim rất nhiều, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn là mạnh hơn rất nhiều mà thôi. Nếu như lấy “thế” của chúng ta cùng “thế” của Tây Hải đội để so sánh thì thế giới phim kinh dị này thật sự không đủ độ khó gần hai mươi người, nói cách khác, người ngoài hành tinh chắc chắn là phải còn thực lực tiềm tàng nào đó mà chúng ta chưa biết, thậm chí là căn bản không hề xuất hiện trong kịch bản gốc... Ta nghĩ nó hẳn là có liên quan đến số thực vật đỏ máu đó, chính là những thứ xuất hiện trên trái đất, hình như có thể trực tiếp hấp thu cơ thể loài người, cứ như thế... Trong lúc nói, Tiêu Hoành Luật cũng bắt đầu trầm tư, một số điểm mấu chốt trong đó phải đến bây giờ hắn mới hoàn toàn minh bạch, lập tức hắn dùng ý thức nói với những người xung quanh: “Ta hiểu rồi, hóa ra là như vậy... Nếu như suy luận của ta lúc trước là chính xác thì mọi chuyện đều có thể giải thích rõ ràng. Người ngoài hành tinh chắc chắn là từ chỗ Tây Hải đội biết được thông tin chi tiết về kịch bản gốc của Independence Day, cùng với sự tồn tại của tiểu đội luân hồi chúng ta và Chủ Thần không gian, còn bọn chúng biết được bao nhiêu thì không xác định được. Có điều, chính vì thế mà bọn chúng mới để chúng ta tiến vào trong căn cứ này, bởi vì bọn chúng muốn có được gen của chúng ta... Có hiểu không? Những thực vật màu đỏ máu đó hẳn là có thể hấp thu và sửa đổi gen của sinh vật. Phải biết rằng chỉ có những sinh vật sống trên một hành tinh mới có thể thích ứng được với hoàn cảnh của hành tinh đó. Do các loại vi sinh vật khác nhau, vi khuẩn khác nhau, virus khác nhau, nếu như người ngoài hành tinh mạo muội xuất hiện trong bầu khí quyển trái đất, toàn bộ bọn chúng sẽ chết trong vòng vài ngày hoặc vài chục ngày. Vì để sống sót, bọn chúng tất nhiên là phải thích nghi với hoàn cảnh sinh thái trên trái đất, trong đó biện pháp tốt nhất là trực tiếp đoạt lấy gen cùng sức miễn dịch của sinh vật cao cấp nhất trong hệ sinh thái, cho nên những thực vật màu đỏ này nhất định phải có công hiệu ở phương diện đó... “Bên cạnh đó, không biết chừng những thực vật màu đỏ này cũng là vũ khí sinh vật cực kỳ lợi hại... Có khi còn có thể hấp thu và dung hợp gen của các sinh vật khác, hình thành sinh vật chiến đấu mới... Nếu là như vậy thì người ngoài hành tinh để chúng ta tiến vào trong căn cứ của bọn chúng, mục tiêu hẳn là để hấp thu gen của thành viên tiểu đội luân hồi, chế tạo ra sinh vật chiến đấu mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba... thậm chí là đến tận tầng thứ tư. Cứ như thế, ta nghĩ nguy hiểm chắc cũng sắp xuất hiện rồi!”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 635:  Chiến trường và Tây Hải đội bám sát phía sau (3) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close