Truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố : chương 693:  đông hải đội phản công (2)

Trang chủ
Khoa huyễn
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 693:  Đông Hải đội phản công (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Chiến hạm của Trung Châu đội chạy thẳng một đường, giống như căn bản không thèm để ý tới vị trí hạm đội của Đông Hải đội, chỉ điều chỉnh phương hướng không ngừng tiến tới quần đảo Điếu Ngư Đài. Dọc đường đi, cơn bão dần dần càng lúc càng mãnh liệt, thời tiết như thế này tuyệt đối là trăm năm hiếm gặp một lần, sóng nước trùng thiên, mưa gió vô tận không ngừng trút xuống, trên trời sấm sét ngang dọc, đến cả một số thiết bị bằng thép trên đỉnh tàu khu trục cũng bị sét đánh trúng, cảnh tượng như cả trời đất sắp sửa sụp đổ. Hoàn cảnh lúc này, đừng nói là mấy người Trung Châu đội, đến cả bính lính hải quân đã quen với tuần tra trên biển cũng phải thầm chắt lưỡi, một con tàu khu trục chạy giữa biển khơi trong thời tiết như hiện tại thật sự chẳng khác gì một chiếc thuyền con. - Đúng là đáng sợ, tôi làm nghĩa vụ trên tàu này bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa thấy cơn bão nào kinh khủng như thế này, đúng là một cơn bão hoàn hảo. Sau khi thương lượng xong hành động tiếp theo, Trịnh Xá liền chạy tới phòng điều khiển hỏi về tình hình con tàu. Trước mắt, chiến hạm cơ bản không có vấn đề gì đặc biệt, dù sao cũng là một sản phẩm khổng lồ, không thể đem so sánh với những chiếc thuyền cá nhỏ. Kể cả trong hoàn cảnh bão tố khủng khiếp như hiện tại thì tàu khu trục cũng không có khả năng bị chìm hoàn toàn, bất quá về phương diện tốc độ, phương hướng các loại thì vấn đề cũng không phải là nhỏ. Trịnh Xá gật đầu nói: - Vậy trông cậy cả vào các vị. Cứ yên tâm, chúng ta tuyệt đối không giết người diệt khẩu, chỉ là trên đường có thể sẽ gặp phải chiến đấu, cảnh ngộ của các vị cũng vô cùng nguy hiểm… Ta nói lời sẽ giữ lời, khi rời đi sẽ giao đủ kim cương cho các vị, nếu muốn vàng cũng được nhưng chắc là các vị cũng không có cách mang đi lượng vàng quá nặng. Nói tóm lại, có nguy hiểm nhưng cũng có lợi ích, lần này mọi người không chết, khi trở về có thể thoải mái hưởng thụ nửa đời còn lại. Những binh lính xung quanh đều yên lặng gật đầu. Từ lúc Trung Châu đội mới lên chiến hạm, để trấn an những binh sỹ này, Trịnh Xá đã lấy ra rất nhiều vàng và kim cương phân phát cho họ. Dù sao thì trong Chủ Thần, giá cả của những thứ này cũng cực kỳ rẻ mạt, hơn nữa túi không gian lại được phổ cập nên bình thường hắn đều mang chút vàng, kim cương theo người, nếu gặp tình huống cần đến thì có thể lập tức lấy ra dùng. Những binh lính này vừa thở dài vừa bất đắc dĩ, nhưng trong mắt cũng tràn ngập ý tứ hàm xúc. Đây gọi là nguy hiểm và lợi ích luôn đi đôi với nhau, lợi tức 300% đủ khiến người ta mạo hiểm dưới giá treo cổ(*), mà lợi ích trước mắt đâu bọn họ lúc này đâu chỉ có 300%. Có thể nói nếu như lần này bọn họ có thể sống sót, mỗi người đều sẽ trở thành triệu phú, tỷ phú, bởi vì mỗi người đều nhận được một túi đầy kim cương, viên nào viên nấy to bằng hai ba đầu ngón tay, có màu có, không màu có, mỗi viên đều có thể sánh ngang với viên “Núi ánh sáng” (**) của nữ hoàng Anh, mỗi viên đều là báo vật hiếm có, lại cộng thêm số vàng chất đầy cả nửa căn phòng… Bọn họ chỉ cần sống sót là nửa đời sau chỉ còn có việc hưởng thụ thôi. - Vị tiên sinh này… Viên sỹ quân đứng đầu, mang quân hàm trung tá, nhìn Trịnh Xá do dự một chút rồi mới hỏi: - Xin hỏi tiếp theo sẽ chiến đấu như thế nào? Hạm đội số 7 của nước tôi phải không? Nói khó nghe một chút, chúng ta hiện tại coi như người cùng thuyền, bảo chúng tôi phản quốc cũng không đúng, dù sao cũng là bị uy hiếp. Hơn nữa các vị mạnh như vậy, cho dù chúng ta phản kháng cũng vô dụng, ngoài ra còn có phần thù lao kia nữa… Chúng tôi cũng sẽ không có ý xấu gì với các vị nhưng dù thế nào cũng mong anh nói cho chúng tôi biết xem tiếp theo sẽ chiến đấu như thế nào, để chúng tôi chuẩn bị tâm lý trước. Nếu phải tránh né thì tránh né thế nào, nếu muốn chạy trốn thì chạy trốn thế nào, anh có thể nói qua cho chúng tôi biết được không? - Được. Trịnh Xá cũng không giấu diếm, hắn cũng chẳng sợ những binh lính này có suy nghĩ gì khác. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, bất kỳ hoa chiêu, âm mưu nào cũng đều thừa thãi, trừ phi người sử dụng hoa chiêu, âm mưu có sức mạnh tương đương hoặc là không thua kém quá xa, nếu không tất cả đều chỉ là trò chơi của kẻ yếu mà thôi. - Chúng ta ít nhất phải giao chiến với vài chiếc tàu khu trục, tuần dương hạm. Máy bay tạm thời khó có khả năng, tên lửa hạm đối hạm tập kích có xác suất khá lớn, còn cả khả năng tàu ngầm xuất hiện. Bất quá trong điều kiện cơn bão hoàn hảo này, ít nhất là mức độ kịch liệt khi chiến đấu sẽ giảm xuống không ít, chắc rằng sẽ không khiến cả tàu bị hủy diệt… Đương nhiên, các vị cũng phải chuẩn bị tâm lý, phía trước không phải là không có gì nguy hiểm. Trong căn phòng này cơ bản đều là sỹ quan chỉ huy, ngoài người mang quân hàm lớn nhất là trung tá thì sỹ quan cấp úy, hạ sĩ quan, cũng có, bọn họ đều yên lặng gật đầu, cũng không hỏi thêm gì nhiều, chỉ bình tĩnh chờ đợi trong phòng. Trịnh Xá rời khỏi phòng, bước ra boong tàu lập tức cảm nhận được sự khốc liệt của mưa bão bên ngoài. Đây căn bản đã không còn là mưa nữa, phảng phất như trên trời trực tiếp trút thẳng nước xuống, giữa những giọt mưa tựa hồ không có chút khe hở nào, người đứng trong cơn mưa dù chỉ hít thở cũng có thể bị nước tràn vào. Ngoài ra sức gió cũng cực mạnh, gió bão gào rít như muốn cuốn bay người ra khỏi tàu, có điều đó cũng chỉ là đối với người bình thường, với thành viên tiểu đội luân hồi, cho dù là tân nhân như hai người Lâm Tuấn Thiên, tố chất thân thể đều gấp hai, ba lần người bình thường, có muốn bị cuốn bay cũng không được. Trịnh Xá đứng nhìn bóng tối mịt mù ở đằng xa, đang định quay vào trong khoang thuyền thì đột nhiên ở cách tàu khu trục không xa bọt nước bỗng bắn tung lên cao mấy chục mét, tiếng vang mãnh liệt rõ ràng là âm thanh của thuốc nổ. Do vị trí nổ cách tàu khu trục rất gần, cả con tầu đều rung động, đến khi bọt nước hạ xuống, Trịnh Xá đã lao ra khỏi boong tàu, hướng thẳng xuống mặt nước. - Ngư lôi! Là tàu ngầm! Binh lính trên tàu lập tức có người hét lên, nhất thời tất cả đều vội vàng chạy vào vị trí. Nhưng mới chạy được mấy bước, họ đột nhiên nhó ra mình là binh sỹ Mỹ đang uy hiếp, con tàu này vẫn nằm dưới sự khống chế của Trung Châu đội, nói cách khác, tàu ngầm vừa tấn công họ lúc nãy hẳn là tới để cứu họ mới đúng. - Cứu viện cái chó chết gì! Trò hề của đám chính khách đó các ngươi còn chưa nhìn thấu sao? Các ngươi còn nhớ cảnh tượng lúc đám kẻ cướp này sử dụng khẩu đại pháo đó tại Trân Châu cảng không? Thứ ấy so với vũ khí hạt nhân còn mạnh hơn gấp trăm lần. Hơn nữa đội ngũ này không yêu cầu bất cứ thứ gì đã trực tiếp công kích, mặc dù không bắn thẳng vào Trân Châu cảng nhưng cũng đủ dọa cho đám chính khách ấy sợ phát khiếp rồi, bọn họ chắc chắn đã bị coi là phần tử khủng bố. Đám chính khách ấy còn quý cái mạng mình hơn bất kỳ ai, những binh lính bị bắt làm con tín như chúng ta căn bản không hề quan trọng, chỉ cần tiêu diệt được đội ngũ này thì có bắt chúng ta bồi táng cũng chẳng sao cả… Chỉ biết nghe theo ý chúa thôi, hy vọng vẫn còn nửa đời sau mà hưởng thụ. Mấy viên sỹ quan lúc trước nghe được tiếng nổ cũng lập tức cả kinh, đã phục vụ bao năm trên chiến hạm, bọn họ tự nhiên là biết nó đại biểu cho cái gì. Nhưng họ cũng vô cùng bất đắc dĩ, phải biết rằng đối phương chính là hải quân Mỹ, bọn họ chẳng những không được phản kích, theo lý mà nói lại càng phải phối hợp… Nhưng phối hợp cái gì, phối hợp với bọn họ để giết mình? Hơn nữa đã nhận bao nhiêu vàng và kim cương của Trung Châu đội, bọn họ cũng chẳng có thực lực để đối phó, vì thế chuyện duy nhất có thể làm chính là chờ đợi, chờ đợi sự sống, chờ đợi cái chết… Tạm thời không nhắc tới những mâu thuẫn trong lòng binh lính trên tàu, Trịnh Xá lúc này đã phá tan mặt nước, ùm một tiếng gây ra một đợt sóng cao gần mười mét, cả người giống như đạn pháo chìm vào lòng biển. Trên người hắn lại lóe lên một đợt chớp sáng, tu chân lực cùng ma lực ở trên da phản ứng kịch liệt, sức mạnh sinh ra được cảnh giới nhập vi của hẳn khống chế một cách hoàn hảo, thúc đẩy nước biển quanh người xoáy tròn theo hình xoắn ốc. Trịnh Xá lập tức bất động, lơ lửng ở độ sâu hơn mười mét, không chìm xuống cũng không nổi lên. Chiếc tàu ngầm ở cách cuối tầm mắt Trịnh Xá không xa, dù sao thì xung quanh cũng hoàn toàn tối đen, tầm nhìn của Trịnh Xá cũng rất có hạn. Hắn nhìn đông ngó tây nhưng thủy chung vẫn không thấy được bóng dáng tàu ngầm, nhưng quả ngư lôi đó lại không thể bỗng dưng sinh ra, bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể không ngừng mở cơ nhân tỏa, tập trung toàn bộ sức chú ý lên lớp da, ở sâu dưới lòng nước, dùng nhập vi cảm nhận những xung động cực nhỏ của dòng chảy. “Ở đâu? Tàu ngầm rút cuộc là ở đâu? Bọn chúng nhất định sẽ tiếp tục bắn ngư lôi, dù sao cũng đã chuẩn bị trực tiếp phá hủy con tàu khu trục này, chỉ cần phá tàu là có thể vây khốn chúng ta, ở giữa Thái Bình Dương thế này...” Trịnh Xá đương nhiên là rõ, không có tàu khu trục, ở giữa biên khơi vô biên mịt mù, lại gặp phải cơn bão kịch liệt như thế này, thứ chờ đợi Trung châu đội chắc chắn không phải thiên đường, trong đội ít nhất sẽ có hơn một nửa phải chết… Vì thế hắn tuyệt đối không thể để ngư lôi bắn trúng tàu khu trục! “Tới rồi, bên kia!” Trịnh Xá nhắm mắt lơ lửng trong lòng nước, vô số dòng xoáy nhỏ bé bị sức mạnh của hắn giới hạn xung quanh cơ thể, hình thành một loại lực cân bằng giúp hắn duy trì trạng thái này. Đến khi từ cách đó không xa truyền tới một xung động nước chảy cực kỳ yếu ớt, hai mắt Trịnh Xá vụt mở ra, sau lưng chớp động ánh sáng, một luồng sức mạnh cực lớn đẩu hắn bắn về phía quả ngư lôi đang bắn tới. Cùng lúc đó, Hổ hồn đao đã xuất hiện trên tay Trịnh Xa, cũng không thấy hắn làm động tác gì, trực tiếp lao thẳng tới chỗ ngư lôi Một đao chém xuống, hẳn chỉ vỏn vẹn sử dụng chân nguyên lực truyền vào trong Hổ hồn, ma lực đả thương người cũng làm thương mình, bình thường tốt nhất là ít dùng. Cây đao đỏ bừng lên như máu, đao mang như sương mù ập tới, bao trùm cả ngư lôi, tiếp đó ầm một tiếng, quả ngư lôi nổ tung, nhưng đao mang phảng phất như làm bằng vật thực, không ngờ có thể cường hành ép sóng lửa từ vụ nổ dạt ra bên ngoài. Chân nguyên lực cùng ma lực bên ngoài cơ thể Trịnh Xá lại sinh phản ứng, ánh sáng lóe lên, lực đạo sinh ra triệt tiêu hết sóng xung kích đang ập tới, còn Trịnh Xá thì trực tiếp xuyên qua phạm vi nổ của ngư lôi, lao thẳng về phía tàu ngầm. Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, Trịnh Xá tuy di chuyển dưới nước nhưng dựa vào tốc độ của ma lực và chân nguyên lực, tốc độ của hắn vẫn cực kỳ nhanh, thật sự giống như đạnh pháo, vừa nhanh vừa mạnh. Ầm một tiếng vang dội, Trịnh Xá trực tiếp trảm một đao xuống tàu ngầm. Lần này hắn đã không chút nương tay, truyền ma lực vào trong Hổ hồn đao, toàn lực chém xuống, một phần rộng hơn mười mét trên tàu ngầm lập tức biến mất tăm, hơn nữa phạm vi biến mất còn tiếp tục mở rộng. Đến khi chiếc tàu ngầm nổ tung, Trịnh Xá đã phá nước bay lên, một lần nữa lơ lửng giữa không trung. - Còn một ngày một đêm… Còn một hạm đội cùng một tiểu đội luân hồi… Sở Hiên, Tiêu Hoành Luật, hi vọng các ngươi thật sự không sai, chiến đấu thế này… Trung châu đội chúng ta đúng là sẽ có thể có người chết! (*) “Với lợi nhuận thích hợp, tư bản trở nên cực kỳ liều lĩnh. Chắc ăn 10%, người ta sẽ sử dụng nó ở khắp nơi; chắc ăn 20%, nó phát triển một cách vô cùng hăm hở; 50%, nó trở nên thật sự táo bạo; 100%, nó sẵn sàng chà đạp lên tất cả mọi luật lệ của con người; 300%, và không còn một tội ác nào mà nó phải ngần ngại, không có một rủi ro nào mà nó không dám liều mạng, ngay cả khi sẽ phải đứng dưới giá treo cổ” Phát biểu của T.J. Dunning, một nhà hoạt động công đoàn người Anh; Karl Marx trích dẫn lại trong tập 1, bộ “Tư bản” (**) Viên kim cương Koh-I-Noor, tiếng Ba Tư nghĩa là “ngọn núi ánh sáng”, xuất xứ từ Ấn Độ, hiện được gắn trên vương miện kim cương thuộc sở hữu của nước Anh, cất giữ trong tháp London

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 693:  Đông Hải đội phản công (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close