Truyện [Dịch] Vô Tận Đan Điền : chương 3056:  thực lực của việt lão. (1)

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Vô Tận Đan Điền
Chương 3056:  Thực lực của Việt lão. (1)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trong lòng có chút kỳ quái, hai mắt lập tức rơi vào trên người Nhiếp Vân. Nhìn một hồi, cảm thấy người này mình không nhận ra được, hắn không nhịn được mà hỏi một câu: - Ta còn tưởng rằng Việt Lão tới gặp lão gia tử cũng giống như thường ngày, đều chỉ có một người, không biết vị này là... - Tại hạ là Nhiếp Vân! Nhiếp Vân cũng không nhiều lời mà ôm quyền, lại thản nhiên nói. - Nhiếp Vân? Nghe thấy cái tên này, ánh mắt của Diệp Tân lóe lên, hai hàng lông mày nhíu lại. Diệp Đào cạnh tranh vị trí người thừa kế trong gia tộc với hắn. Chuyện đối phương mang theo y đạo đại sư trở về hắn cũng biết rất rõ ràng. Đương nhiên hắn cũng biết vị y đạo đại sư kia có tên gọi là Nhiếp Vân! Vốn hắn tưởng rằng đối phương cũng giống như Nam Thiên Y Thánh, đều là một lão giả, dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới đối phương lại trẻ tuổi như vậy. Hắn đang để cho Nam Thiên Y Thánh chữa bệnh cho lão gia tử, Diệp Đào này lại mang người đến. Lại còn theo Việt Lão đi vào, bảo sao trong lòng của hắn lại không cảnh giác được cơ chứ? - Hóa ra là Nhiếp huynh... Việt Lão, hiện tại Nam Thiên Y Thánh đang chữa bệnh cho lão gia tử, cần sự yên tĩnh tuyệt đối. Ta thấy không bằng chúng ta ở chỗ này chờ một chút, được chứ? Diệp Tân cười cười, lại lần nữa nhìn về phía Việt Lão. - Ngươi muốn ngăn cản ta? Hai hàng lông mày của Việt lão nhướng lên. - Đương nhiên ta không dám ngăn cản Việt Lão, chỉ là... Bệnh của lão gia tử có lẽ ngươi cũng biết, vạn nhất bởi vì xông vào mà làm ảnh hưởng tới lão nhân gia. Ta sợ rằng dù là ai cũng không thể nào gánh nổi chuyện này! Diệp Tân nói. Mặc dù hắn nói rất là ôn nhu, thế nhưng trên thực tế, trong thanh âm lại mang theo ý uy hiếp. Tuy rằng địa vị trong gia tộc của Việt Lão ngươi rất lợi hại, thế nhưng tất cả đều là do lão gia tử ban cho. Chọc vào lão gia tử, cho dù là ngươi thì cũng không thể gánh chịu được nổi chuyện này! - Ngươi... Việt Lão đang định tiếp tục nói chuyện thì lại cảm thấy y phục mình bị lôi kéo một cái. Hắn lập tức nhìn thấy Nhiếp Vân tiến lên phía trước một bước. - Diệp Tân thiếu gia nói đùa rồi, tại hạ cũng là y sư, cho nên ta biết rõ trong lúc y sư trị liệu cũng không cần cái gọi là yên tĩnh tuyệt đối. Nam Thiên Y Thánh đang ở bên trong chữa bệnh, như vậy tại hạ cũng muốn vào xem một chút. Có thêm một người cũng có thể nhiều thêm một phần khí lực, sớm ngày tìm ra được bệnh căn của lão gia tử. Triệt để giải quyết bệnh trạng của lão gia tử. Trong giới y sư căn bản không có cái gọi là yên tĩnh tuyệt đối, đối phương cố ý ngăn cản hai người bọn hắn như vậy. Rất rõ ràng là không muốn để cho bọn hắn đi qua xem xét bệnh tình. - Làm càn, ngươi là ai chứ? Việt Lão và Diệp Tân thiếu gia đang nói chuyện, có chỗ cho ngươi nói chen vào hay sao? - Cút sang một bên, thứ người không biết cao thấp. Nếu như còn dám nói nhảm, coi chừng ta nhổ lưỡi của ngươi ra khỏi miệng! Diệp Tân thiếu gia còn chưa trả lời thì hai hộ vệ ở sau lưng đã đồng thời lên tiếng hét lớn. Đồng thời khí tức trên người tràn ra, lập tức ép về phía Nhiếp Vân, không có một chút lưu tình nào. - Các ngươi muốn làm gì? Hai cỗ khí tức này đều là Hoàng cảnh viên mãn mới có thể phát ra. Nếu như Nhiếp Vân thật sự bị ép vào bên trong, nhất định sẽ gặp trọng kích. Việt lão nhướng mày, bàn tay vẽ một cái về phía trước, áp lực ngập trời lập tức biến mất. Giống như chưa từng xuất hiện qua vậy. - Việt Lão không nên tức giận, là quản lý thủ hạ không nghiêm. Sau khi trở về ta sẽ giáo huấn bọn hắn lại! Diệp Tân nói. - Thiếu gia, lời của tại hạ nói là sự thật, ngươi và Việt Lão đang nói chuyện với nhau, tiểu tử này không biết từ nơi nào xuất hiện lại dám nói hưu nói vượn. Có lẽ nên giáo huấn hắn một chút, nếu không, để cho người khác biết được, bọn họ sẽ lại cho là Diệp phủ chúng ta không có quy củ! Một hộ vệ tiến về phía trước một bước, dùng thanh âm tràn ngập căm phẫn nói một câu. - Đúng vậy a, thiếu gia, không xử trí tiểu tử này, như vậy tôn nghiêm của Diệp phủ chúng ta đặt ở đâu a? Một tên hộ vệ khác cũng nói. - Làm càn! Vị Nhiếp huynh này là người do Việt Lão mang đến, tự nhiên sẽ có Việt Lão xử trí, không cần phải các ngươi phải lắm miệng! Diệp Tân hừ lạnh một tiếng, lại lần nữa nhìn về phía Việt Lão, nói: - Việt Lão, thật sự ngại qua, hai người này làm thủ hạ của ta đã lâu, nghĩ gì nói đó, không biết giữ miệng… - Không biết giữ miệng đúng không? Như vậy thì đơn giản! Đối với việc ba người bọn hắn đang làm bộ làm tịch, Việt Lão cười nhạt một tiếng, đột nhiên hai hàng lông may nhướng lên, thân ảnh già nua đột nhiên khẽ động. Xoát! Cả người giống như trong nháy mắt biến mất tại chỗ, trong nháy mắt đã đánh ra hai chưởng ở trên không trung. Chưởng ấn của hắn cũng không lớn, thế nhưng lại mang theo cảm giác áp bách khiến cho người ta khó có thể tránh né. Phanh! PHanh! Bàn tay đồng thời rơi vào trên mặt hai tên hộ vệ, phát ra tiếng vang thanh thúy. Cùng lúc đó, Việt Lão đã trở về chỗ của mình. Từ lúc rời đi cho đến lúc trở lại, tổng cộng không đến nửa hô hấp, nếu như không có chú ý thì có lẽ cũng không nhận ra hắn vừa mới động thủ. - ô ô ô... Hai hộ vệ Hoàng cảnh viên mãn trơ mắt nhìn hai bàn tay đánh tới, thế nhưng lại không thể làm gì. Cả hai muốn nói chuyện, lúc này mới phát hiện ra miệng mình đã bị một cỗ lực lượng đặc thù giam cầm, không có biện pháp mở miệng ra được nữa. Trên mặt có cảm giác đau đớn nóng rát, khiến cho hai người có cảm giác sắp sụp đổ. Nhưng nghĩ đến tốc độ và thực lực khủng bố của Việt Lão, mặc dù trong lòng tràn ngập cảm giác không cam lòng, thế nhưng cả hai cũng không dám động thủ. Cùng là Hoàng Cảnh viên mãn, thế nhưng thực lực giữa song phương sai biệt quá lớn, không thể so sánh nổi! Có thể đoán ra được, một khi hai người không giữ được bình tĩnh mà tiến lên động thủ. Như vậy Việt Lão cũng có thể nhẹ nhõm chém giết hai người mà sẽ không phải chịu một chút tổn thương nào. - Việt Lão... Hiển nhiên Diệp Tân cũng không nghĩ tới Việt Lão lại trực tiếp động thủ như vậy. Hắn không nói lời nào, nắm tay xiết chặt, sắc mặt đỏ lên. Sauk hi biết rõ thân phận của Nhiếp Vân, hắn cho rằng mình chỉ cần làm cho thiếu niên này khó xử là được, dù sao thân phận của Việt Lão còn ở đó, chắc chắn sẽ không xuất đầu vì hắn ta. Thế nhưng dù nào hắn cũng không nghĩ tới, chẳng những Việt lão xuất đầu giúp hắn ta mà lại còn triệt để như vậy, hắn tức giận tới mức các đốt ngót tay không ngừng kêu răng rắc, bàn tay vì nắm chặt mà đỏ lên.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Vô Tận Đan Điền

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Tận Đan Điền Chương 3056:  Thực lực của Việt lão. (1) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Tận Đan Điền sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close