Truyện [Dịch]Hậu Cung Mưu Sinh Kế : chương 125:  trảo chu

Trang chủ
Ngôn Tình
[Dịch]Hậu Cung Mưu Sinh Kế
Chương 125:  TRẢO CHU
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Chương 125: Nghe thanh âm càng ngày càng gần, Trần Mạn Nhu nghiêng đầu nhìn Thu Nguyệt đứng bên kia: "Bên ngoài là ai kêu to? Cứ mặc kệ như vậy sao? Quy củ Cảnh Nhân cung là một chuyện, thanh danh Dương tỷ tỷ chỉ sợ cũng sẽ có tổn hại đi?" Thu Nguyệt giật mình, vội vàng hành lễ: "Đa tạ Trần quý phi nương nương nhắc nhở, nô tỳ đi phân phó người xử lý." Nói xong, đến cửa kêu hai tiểu cung nữ đến đây, thấp giọng phân phó một phen, liền lại trở về tiếp tục hầu hạ Trần Mạn Nhu. Mà tiếng la trong viện, một lát sau, cũng liền tiêu thất, trong viện một mảnh yên tĩnh, như là tiếng la kia chưa bao giờ xuất hiện qua. "Trần muội muội hôm nay nghĩ như thế nào mà lại đến Cảnh Nhân cung của bản cung?" Bên cạnh có người vén rèm, Dương quý phi mặc tà khâm đoản quái màu hương hạnh cùng váy nhũ đỏ bạc sắc thập nhị phúc hỉ thước đăng mai đi ra, sóng mắt lưu chuyển, nhìn Trần Mạn Nhu cười nói. "Muội muội làm phiền, vài ngày trước bỗng nhiên muốn uống phong lộ trà, chỉ là trong hậu cung, chỗ có phong lộ trà tốt nhất, là Cảnh Nhân cung, liền không thể không mặt dày đến bái phỏng." Song phương hành lễ, Trần Mạn Nhu ở khách vị ngồi xuống. Dương quý phi nâng tay áo che miệng cười nói: "Ta còn tưởng rằng Trần muội muội là có chuyện gì, nguyên lai là vì một ly phong lộ trà, cái khác thì coi như xong, nhưng phong lộ trà, chỗ bản cung nơi này có không ít, nếu Trần muội muội đề nghị, tỷ tỷ cũng sẽ không cất giấu. Xuân Hoa, ngươi đi cầm phong lộ trà đến đây." Xuân Hoa lĩnh mệnh đi ra, vẻ mặt Trần Mạn Nhu chờ đợi nói: "Tỷ tỷ quả nhiên là người hào phóng, muội muội hôm nay có thể dính phúc khí tỷ tỷ." "Bất quá là mấy chén phong lộ trà mà thôi." Dương quý phi không thèm để ý cười cười nói: "Trần muội muội ngày xưa luôn không ra khỏi Chung Túy cung, ngay cả Cảnh Nhân cung của bản cung cũng chỉ là tới vài lần mà thôi, lần này xem như là khách ít đến, là khách ít đến tới cửa, tất nhiên là muốn dâng trà ngon." "Tỷ tỷ luôn luôn được sủng ái, ngày xưa muội muội bình thường không dám tới Cảnh Nhân cung." Nghe Dương quý phi nói thử, Trần Mạn Nhu cũng không đi vòng vèo, chỉ để cho Tẫn Hoan cầm lễ vật đi lên: "Bản cung nghe nói muội muội ruột Dương tỷ tỷ định than rồi, đại hỷ sự bậc này, muội muội làm sao có thể không đến tham gia náo nhiệt, hảo hảo dính chút không khí vui mừng?" Trần Mạn Nhu cười mở cái hòm mình mang tới ra, bên trong chỉ để một bộ trang sức: "Đây chỉ là lễ mọn, coi như là vì muội muội Dương tỷ tỷ thêm trang, thỉnh Dương tỷ tỷ không cần ghét bỏ." "Ngươi có tâm, bản cung thập phần kinh hỉ." Thấy không là đại sự gì, Dương quý phi cũng sẽ không cố ý thử nữa, trên mặt hơi thả lỏng một ít, ra dấu bảo Thu Nguyệt đến đây đem hòm trang sức nhận lấy. "Dương tỷ tỷ thât hảo phúc khí, muội muội của ngài, là gả cho Mạnh tướng quân đi? Nghe nói Mạnh tướng quân tuổi trẻ đầy hứa hẹn, năm nay mới hai mươi bốn tuổi, cũng đã là tứ phẩm tướng quân." Phụ thân Trần Mạn Nhu, hiện tại đã bốn mươi, bất quá cũng là chính tam phẩm tướng quân mà thôi. "Đâu có đâu có, hắn bất quá cũng là có một thân vũ lực mà thôi." Nghe Trần Mạn Nhu khích lệ muội phu mình, Dương quý phi vẫn thật cao hứng, mặt mày đều mang theo vài phần vui sướng: "Muội muội bản cung từ nhỏ đã thích vũ thương lộng đao, gả cho võ tướng, cũng là đúng tâm tư của nàng." "Đó thật đúng là ông trời tác hợp." Trần Mạn Nhu tiếp tục cười nói: "Chính là Mạnh tướng quân là thủ phía tây đi? Lệnh muội nếu gả qua, chẳng phải là rất lâu cũng không về kinh thành được sao?" "Phía tây rất yên tĩnh, không giống như Thực Định phủ bên kia, thời thời khắc khắc lo lắng có người Khiết Đan đến xâm phạm." Dương quý phi có vài phần đắc ý nói, phụ thân Trần Mạn Nhu thủ bắc quan Thực Định phủ kia, cùng so sánh với phía tây, quả thật là rất gian khổ, gặp chiến sự, vài năm cũng có thể không thể hồi kinh . Trước khi Trần Mạn Nhu tiến cung, Trần gia lão cha thậm chí là đã ở lại biên quan hơn tám năm. Trần Mạn Nhu coi như là không có nghe ra Dương quý phi khoe khoang, chỉ chậm rãi vòng quanh luẩn quẩn vài lời nói khách sáo, chẳng qua, Dương quý phi tốt xấu gì cũng ở trong cung ma luyện mười năm, tuy rằng ngày thường có thể có chút không quá thông minh, nhưng là chỉ khi gặp chuyện liên quan đến Hoàng thượng. Một khi cùng Hoàng thượng không có vấn đề gì, thông minh tài trí của nàng liền biểu hiện ra ngoài, qua vài vòng luẩn quẩn, tin tức Trần Mạn Nhu tìm ra cũng ít ỏi mấy câu. "Nương nương, đồ vật của Mã tiệp dư đã thu thập rất tốt." Dương quý phi rất nhanh liền không kiên nhẫn, nhìn lưới qua Đông Mai, Đông Mai đi ra ngoài trong chốc lát, lập tức có người tiến vào bẩm báo Dương quý phi. Dương quý phi hơi xin lỗi nhìn Trần Mạn Nhu: "Trần muội muội, ngươi xem, bản cung là thực thích ngươi đến đây ngồi, chính là hôm nay rất là không đúng dịp." "Dương tỷ tỷ nhiệt tình hiếu khách, muội muội cư nhiên quên thời gian!" Trần Mạn Nhu cũng hơi ảo não, vội vàng đứng dậy chuẩn bị cáo từ: "Ngược lại trễ nảy tỷ tỷ xử lý chính sự, thật sự là xin lỗi. Nếu tỷ tỷ có chuyện, vậy xử lý đi, muội muội lúc này cũng cần phải trở về." "Vậy tỷ tỷ không tiễn." Dương quý phi cũng không khách khí nói, chỉ đem Trần Mạn Nhu đưa đến cửa phòng, thấy Trần Mạn Nhu đi ra sân rồi, mới khẽ hừ một tiếng, nhấc chân đi hướng sườn điện: "Tiện nhân Mã tiệp dư kia thế nào?" "Hồi nương nương, Mã tiệp dư lúc này còn rất choáng váng." Thu Nguyệt nhỏ giọng nói, Dương quý phi cười lạnh một tiếng: "Đem tiện nhân kia cứu tỉnh, bản cung có chuyện muốn hỏi." Trần Mạn Nhu ra Cảnh Nhân cung, cũng không ngồi xe, chỉ chậm rì rì đi hướng Chung Túy cung, Tẫn Hoan cùng Đối Nguyệt đi theo phía sau nàng, thấy nàng đang suy nghĩ, cũng không dám quấy rầy, chỉ thay nàng chú ý đường phía trước, không cho nàng va vào cái gì. "Thôi, sự tình còn xa rất, lúc này nghĩ nhiều cũng vô dụng." Thời điểm sắp đến Chung Túy cung, Trần Mạn Nhu bỗng nhiên nở nụ cười, nguyên bản nàng thầm nghĩ đến phụ thân Dương quý phi là Cửu Môn Đề Đốc, Mạnh tướng quân là tướng quân biên quan, hai người này liên hợp lại, phỏng chừng sẽ không còn chỗ cho tước quân khác sinh tồn, cho nên mới vội vàng đi tìm hiểu một chút tin tức. Vừa rồi Dương quý phi để lộ tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng coi như là có thu hoạch. Tỷ như nói, tuổi tác Mạnh tướng quân, thanh danh Mạnh tướng quân, bổn gia Mạnh tướng quân. Tuy rằng này hai nhà xem như cường cường liên hợp, nhưng là, bởi vì hai nhà bọn họ đều có thân phận, chỉ sợ cường cường liên hợp này đối với Hoàng thượng mà nói không phải là chuyện tốt. Mình ngược lại quá ngu ngốc, cư nhiên không nghĩ tới điểm này. "Nương nương, vừa rồi nô tỳ thấy, hai cung nữ hầu hạ Mã tiệp dư, bị Tần công công mang đi." Tẫn Hoan thấy Trần Mạn Nhu không còn bộ dáng suy nghĩ viễn vong, vội vàng đi đến nói chuyện mình thấy. "Phải không? Hạ nhân của Mã tiệp dư quả thật là thay đổi toàn bộ." Trần Mạn Nhu cũng không truy vấn, Mã tiệp dư đến Kiến Phúc cung, phỏng chừng chính là sống không bằng chết, không có hài tử, không có thánh sủng, hơn nữa một Dương quý phi oán hận chán ghét, phỏng chừng không được bao lâu, trong hoàng cung cũng sẽ lại thêm một cổ thi thể. "Nương nương, Tứ hoàng tử vừa rồi kêu người đâu." vào Chung Túy cung, Trần ma ma liền vui rạo rực đến đây nói, Trần Mạn Nhu sửng sốt một chút, lập tức mừng rỡ: "Thật sự? Kêu cái gì? Tiểu tứ hiện tại ở đâu?" Đi hai bước, bỗng nhiên lại quay đầu, nhíu mày: "Tiểu tứ hiện tại mới tám tháng đi? Tám tháng đã biết kêu người?" Trần ma ma vội vàng giải thích nói: "Tiểu hài tử sẽ kêu người có chút nhanh, bình thường người thông minh, bảy tám tháng là có thể, nhưng là muốn nói chuyện, phỏng chừng còn phải đến một hai tuổi. Lúc này Tiểu hoàng tử chỉ kêu một chữ." Trần Mạn Nhu gật gật đầu, hai bước vào phòng, Tứ hoàng tử đang bò trên giường, thấy Trần Mạn Nhu, thật cao hứng giơ tay: "A, a a!" "Bào bối ngoan của nương, kêu ra cho nương nghe một chút." Trần Mạn Nhu vội vàng đi qua bế Tiểu tứ, Tiểu tứ không nhìn nàng, xoay người muốn bắt đồ chơi trên bàn, Trần Mạn Nhu nghiêng thân mình ngăn trở tay hắn: "Không kêu không cho đồ chơi nga, nhanh kêu." "Đến, Tiểu tứ, làm theo nương nói, nương ~" đem thân mình Tiểu tứ vòng vo xoay chuyển, để cho hắn đối diện với mình, đứng trên đùi mình, cười chậm rãi hướng dẫn, Tiểu tứ há mồm: "A, a, a." "Không phải a, là nương, đến, nương ~" Trần Mạn Nhu rất kiên nhẫn, mặc kệ Tiểu tứ như thế nào ‘a’, nàng đều sửa đúng lại. Ngày thường vú nương cũng thường thường dạy Tiểu tứ gọi ‘nương’ kêu ‘phụ hoàng’, cho nên Tiểu tứ phản ứng coi như nhanh, chờ Trần Mạn Nhu lập lại năm sáu lần, rốt cục kêu có chút giống: "Lạnh." "Không phải lạnh, là nương." Trần Mạn Nhu tiếp tục sửa đúng, thân mình Tiểu tứ hướng lên trên bính bính: "Niết." "Nương!" Thấy Trần Mạn Nhu muốn đưa tay niết mũi hắn, Tiểu tứ cười hì hì xoay đầu, lại hô một tiếng, Trần Mạn Nhu ngẩn ngơ, mạnh mẽ hôn hai má Tiểu tứ: "Con ngoan của nương, rốt cục kêu rõ ràng." "Đến, lại kêu một tiếng." Tiểu tứ cười hớ hớ cũng hônn Trần Mạn Nhu, Tẫn Hoan Đối Nguyệt các nàng ở bên cạnh cũng thật cao hứng, Bôi Đình ở một bên cười hì hì nói: "Nương nương, Tứ hoàng tử đều đã kêu người, vậy về sau có muốn dạy hắn kêu phụ hoàng hay không?" Trần Mạn Nhu ngừng một chút, gật đầu: "Uh, về sau tăng cường dạy cái này trước, còn có mẫu hậu cũng phải dạy." Nói đến cái này, Trần Mạn Nhu cũng rất buồn bực, đầu sỏ trong cung không phải một hai người, trừ bỏ phụ hoàng mẫu hậu, còn có Hoàng tổ mẫu, hai chữ cũng không dễ học, càng không cần nói ba chữ. Nàng phải cảm tạ Hồ phi, bằng không, Từ An thái hậu bên kia liền có chút không dễ làm. Thời gian hai tháng là rất nhanh, thời điểm Tiểu tứ rốt cục có thể rõ ràng hô lên hai chữ phụ hoàng, Tiểu tứ cũng nên chọn đồ vật đoán tương lai. Thời điểm mọi người đến không sai biệt lắm, Trần Mạn Nhu tự mình bế Tiểu tứ mặc y phục giống như một cái đại hồng bao đặt trên thảm, trên thảm bày đủ loại đồ vật dùng để chọn đoán tương lai, Tiểu tứ a miệng ngồi ở sạp nhìn Trần Mạn Nhu cười. "Con trai, bắt thứ ngươi thích." Trần Mạn Nhu khom người vừa đứng vừa nói, Hoàng hậu cười lắc đầu: "Ngươi đứng chỗ này, sẽ ảnh hưởng Tiểu tứ chọn đồ vật đoán tương lai, đến đây đứng bên người bản cung đi, Tiểu tứ không cần gấp, cẩn thận chọn, xem thích cái gì liền lấy cái đó." Hoàng thượng cũng đứng ở một bên, cười gật đầu: "Tiểu tứ rất rắn chắc, Trần quý phi nuôi hài tử rất tốt." Trần Mạn Nhu vội vàng khiêm tốn, tỏ vẻ đây là Hoàng thượng gien tốt, không phải công lao của mình. Tiểu tứ thấy những người ngày thường hay ôm mình lúc này đều không để ý tới mình, có chút sốt ruột, ngồi trên thảm nghẹn một hồi, thanh thúy hô một câu: "Phụ hoàng!" "Ai." Hoàng thượng vội vàng lên tiếng, rất ngạc nhiên Tiểu tứ mới một tuổi trắng trẻo mập mạp, Trần Mạn Nhu nhìn thấy ánh mắt Dương quý phi ở bên cạnh tối lại, vội vàng nói: "Hoàng thượng, ngài đừng lên tiếng với hắn, chậm trễ nữa buổi chiều, giờ lành chọn đồ vật đoán tương lai giờ lành đều phải bỏ lỡ." Hoàng thượng cũng lui lại phía sau mấy bước, Tiểu tứ thấy không có người để ý đến hắn, đơn giản quay đầu bò bò qua bên kia, quay người lại, liền phát hiện phía sau không hề thiếu vật nhỏ, nhìn rất ngạc nhiên. Lại vừa thấy, ôi, có cái quen thuộc, ngày thường sau khi mình cầm thứ này nương đều hôn hôn một cái để thưởng còn có các loại thức ăn ngon! Vì thế, nhãn tình Tiểu tứ sáng lên, liền bay nhanh hướng về phía đồ vật kia, người Lễ bộ bên cạnh vội vàng hô: "Chúc mừng Tứ hoàng tử bắt một quyển tứ thư, tương lai nhất định học phú ngũ xa tài trí hơn người!"

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch]Hậu Cung Mưu Sinh Kế

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch]Hậu Cung Mưu Sinh Kế Chương 125:  TRẢO CHU được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch]Hậu Cung Mưu Sinh Kế sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close