Truyện Già Thiên : chương 1137: hành hung thiên hoàng tử

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 1137: Hành Hung Thiên Hoàng Tử
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Máu tươi, xương trắng, binh khí vỡ vụn, xẹt qua không trung thành bức tranh thảm thiết.

Mũi thương vó ngựa, giáp sắt lóe sáng, chiến trường xưa nay đều là tàn khốc, từng cái đầu đẫm máu bay lên, trong mắt tuyệt vọng không cam lòng, không có lời văn nào có thể hình dung.

Một sinh mệnh trôi đi, mạng người không bằng cỏ rác, máu xương lót thành con đường, là thuyết minh tốt nhất trên chiến trường.

Đây là đại thế thiên cổ khó hiện, vạn tộc đồng loạt đi ra, loạn thiên động địa, bất cứ bộ tộc, hay là một người nào quật khởi đều khó mà bình ổn.

Từ khi bắt đầu đại chiến đến giờ ngay cả Diệp Phàm cũng bị thương, không có huyết khí hoàng kim tràn ra không có nghĩa là chưa liều mạng, hắn dốc hết khả năng, đủ loại kỳ ảo xuất hiện hóa vào đạo ngân.

Trên đường hắn bước tới, máu xương bắn tung tóe, giết người tới mức đỏ mắt, hắn đang tắm trong cơn mưa máu.

Diệp Phàm biết, nhất định có người sớm hoài nghi hắn, Lục Đạo Luân Hồi Quyền cùng các loại dị tượng âm thầm hợp lại, không phải chân chính hiện ra, nhưng cũng có thể nhìn thấu đôi điều.

Hắn che giấu chân thân để tránh dẫn tới nhiều người Cổ tộc đánh tới, trận chiến Thiên Đoạn sơn mạch năm đó sáng tạo uy danh chấn thế, nhưng cũng khiến người Cổ tộc hận hắn thấu xương.

Ầm!

Diệp Phàm đánh ra một quyền, đại quân bát bộ thần tướng nổ tung từng mảng, lệ khí quét ngang, tiếng hò hét rung trời không cam lòng, máu thịt tung tóe.

Chân thân hắn nhập vào thạch thai, tương đương mặc một bộ Thánh ỵ, chặn đứng Pháp bảo binh đao đầy trời, nơi đi qua xác chất như núi, không ngừng rơi xuống.

Dù vậy, Diệp Phàm bị thương từ lâu, có Bán Thánh dùng Thánh khí, thế công đáng sợ chọc thủng hư không, đánh hắn bị thương.

Diệp Phàm giết không biết bao nhiêu người, chiến trường tàn khốc như thế, muốn chiến thắng cuối cùng thì lòng phải rắn như thép, không có thương hại đồng tình, hơi mềm yếu một chút sẽ bị người ta chém giết.

Thiên Hoàng tử lòng e ngại, kẻ đối diện không sợ chết lao tới như ma thần, khí thế nuốt núi sông đè hắn không thở nổi.

- Tất cả xông lên giết hắn cho ta!

Thiên Hoàng tử hô lớn.

Bát bộ thần tướng hung hãn không sợ chết, bảy tám phần mười đã tổn thất trong chiến dịch này, nhưng người còn sống vẫn đánh sâu vào, nhất là có Bán Thánh kéo theo Thánh khí đánh tới.

Hai cây Hắc Tiễn lơ lửng bảo vệ trên đầu Diệp Phàm, hắn cầm trường thương ầm kim quét ngang ngàn quân, mưa máu rơi xuống, vô số tàn chi.

Đến bước này Diệp Phàm không thể lùi, dù là rơi vào vòng vây bị đánh sâu trọng thương, rốt cuộc chống lại một Bán Thánh hùng mạnh, đối phương mang theo một tấm lá chắn cổ quái đánh tới, thánh khí quấn quanh nặng hơn cả núi cao.

Rắc!

Dù huyết khí của Diệp Phàm không còn đầy tràn, nhưng vẫn phấn khởi vẫn như cũ, hai mắt bắn ra hai đạo ánh sáng như lửa, cầm thương đâm tới trước, lấy dị tượng đối đầu đánh ra một chiêu mạnh nhất, cổ thuẫn vỡ vụn.

- A...

Một tiếng thét thủng trời, mũi thương sắc bén đâm tới, thân thể Bán Thánh kia bị xé tan, chết ngay tại chỗ, máu tươi tmà lan, ánh mắt đầy tuyệt vọng.

Bên kia, Thánh Hoàng tử đã liều mạng đánh giết khắp nơi như hổ vào đàn dê. Một cây thiết côn quét bát bộ thần tướng gãy xương nát thịt, hắn đánh thẳng tới trước, tuy rằng tình trạng thân thể không tốt, nhưng trong lòng nghẹn lửa giận khiến khí thế của hắn như núi cao, khiến Thiên Hoàng tử xa xa không khỏi lùi bước.

- Hết rồi.

Diệp Phàm lẩm bẩm.

Không lãng phí một chút nào, Cơ Tử đang dùng mạng cản trở, trục xuất đám người Hoàng Hư Đạo, Hỏa Lân Nhi vào hư không vô tận, những người đó có thể đánh ra bất cứ lúc nào, khiến hình thể hắn tan vỡ.

Vào lúc này, dị tượng của Diệp Phàm lại tái hiện, mỗi một đạo mơ hồ, nhưng uy lực mạnh mẽ khí phách cực điểm, xé nát rất nhiều bát bộ thần tướng, đánh ra một khu trống trải phía trước.

- Giết...

Tiếng hô to rung trời, đại quân không sợ chết nhanh chóng đánh tới.

- Lên!

Diệp Phàm hét lớn một tiếng, mở ra dị tượng, ném Thánh Hoàng tử xuyên thấu hư không truyền tống tới cạnh Thiên Hoàng tử.

- Thánh Hoàng tử, ngươi có thể làm gì được ta? Ta uống thần dịch gần như phục hồi, lần này xem ta giết ngươi như thế nào!

Thiên Hoàng tử cũng nổi giận, liên quan tới sống chết, sao không khiến hắn phát cuồng được.

Keng!

Thiên Đao bất tử sáng như tuyệt va chạm với cây côn đen thui, tiếng kim loại truyền khắp bát hoang lục hợp, chấn động nhiều người đang xem chiến thiếu chút xuất khiếu, hai vị Cổ Hoàng tử bắt đầu trận chiến tranh hùng tuyệt thế.

Diệp Phàm khai triển dị tượng, đạp bí quyết chữ Hành nhanh đến cực hạn, như thời gian ngừng trệ, còn hắn xuyên qua hư không nhanh chóng lao tới.

Nhưng lúc này khắp nơi là bát bộ thần tướng, mấy Bán Thánh liều mạng ngăn chặn, tuy rằng triển khai bí quyết chữ Hành có thể đi khắp ngõ ngách thiên địa, tốc độ đến cực hạn.

Nhưng mà quá nhiều người, xuất hiện bất cứ đâu cũng phải đánh, mấy Bán Thánh bất chấp mọi giá quấn tinh thần trên người hắn, chiến pháp như bóng với hình không chết không ngừng.

Ầm!

Ở xa xa, hư không tan vỡ, Hoàng Hư Đạo thoát vây đi ra, hóa thành tiên phượng dập nát hư không.

Trên khuôn mặt bình thường của Cơ Tử xuất hiện màu hồng, khóe miệng tràn ra tia máu, bị thương không nhẹ, rốt cuộc có người thoát khỏi bí thuật của hắn.

Cùng lúc, hai mảnh thiên địa khác tan vỡ, Hỏa Kỳ Tử cùng Hỏa Lân Nhi trước sau lao ra, đánh vào hư không, thoát khỏi "vũng bùn".

- Ha ha...

Thiên Hoàng tử lạnh lẽo cười to, sát khí bành trướng, lúc này hắn tràn đầy tin tưởng, quát:

- Tất cả không thể thay đổi, các ngươi không thể xoay chuyển được, đều phải chết ở đây.

Cơ Tử thân hình lảo đảo, phun máu lui ra, càng có nhiêu người thoát vây chạy ra, ba đại Cổ Hoàng tử Hoàng Hư Đạo đuổi theo hướng Diệp Phàm.

- Thánh Hoàng tử, hôm nay ta chém đầu ngươi trước, tiếp đó lấy bọn chúng tế trời, không ai trong các ngươi còn sống mà đi!

Thiên Hoàng tử khóe miệng tươi cười tàn khốc.

Thiên đao sáng như tuyết tung hoành chém xuống, thiên địa bị cắt thành mấy chục đoạn, càn khôn tan vỡ, ánh đao tuyệt thế. Thiên Hoàng tử tràn đầy khí thế, phát huy toàn bộ chiến lực thật sự, trở nên vô cùng đáng sợ.

Ầm ầm ầm!

Vương Đằng khống chế chiến xa cổ màu vàng nghiền ép bầu trời, cầm chiến kiếm hoàng kim đánh về phía Diệp Phàm, kiếm quang chói mắt chiếu sáng vĩnh hằng.

Keng!

Diệp Phàm xoay người, một thương chấn vỡ kiếm quang, cách không đánh ra, trường thương ầm kim quét qua thiên địa, vẽ lên một đạo ánh sáng thần tính bất hủ.

Phốc!

Vương Đằng phun máu, thân hình chấn động suýt ngã khỏi chiến xa, vội chạy ra mấy trăm trượng.

Xẹt!

Một đạo ánh sáng như rắn độc bắn tới, đâm vào gáy Diệp Phàm, uy thế khủng bố trời sụp đất nứt. Hắn lại xoay người, một chiêu đánh vào khoảng không, cường giả Nhân tộc không biết thân phận kia chợt lóe biến mất ở xa xa.

- Giết!

Hoàng Hư Đạo, Hỏa Kỳ Tử, Hỏa Lân Nhi ra tay, vừa muốn tiến lên quấn lấy, Cơ Tử phun máu đuổi theo, nhưng không cách nào cản được ba người.

-Ha ha...

Ánh mắt Thiên Hoàng tử càng khiếp người, lãnh khốc cười to, quét qua mọi người, hắn đang nhìn thấy thắng lợi.

- Phá!

Diệp Phàm hét lớn, liều mạng vận chuyển bí quyết chữ Hành, phát huy đến cực hạn, dưới chân tràn ra đạo văn khôn cùng, lập tức đan vào chỗ Thiên Hoàng tử.

Xoạt!

Hai người hóa thành hai đạo ánh sáng lóe lên biến mất khỏi chiến trường. Diệp Phàm hợp một thân đạo hạnh thi triển bí thuật này đến tận cùng trước mắt, không chỉ gần như hóa thành ánh sáng, ngay cả Thiên Hoàng tử cũng bị kéo đi.

- Không xong!

Rất nhiều Cổ tộc kêu to.

Diệp Phàm cùng Thiên Hoàng tử đồng thời xuất hiện trên bầu trời cách đó mấy chục dặm, đại chiến kịch liệt. Tinh khí thần của Diệp Phàm kéo lên đến cực hạn, đánh đến máu sôi trào. Thiên Hoàng tử rống to, vung Thiên Đao bất tử, ánh sáng trắng chói lọi chín tầng trời, nhưng liên tục thua trận, không ngừng bị đè ép.

Diệp Phàm liều mạng tấn công, một thương chọc xé đầu hắn, nếu không phải Thiên Hoàng tử có Thánh khí hộ thể, chỉ một thương này đã lộn ngược thiên linh cái.

Trong lòng Diệp Phàm nghẹn lửa giận, tốc độ càng lúc càng nhanh, thi triển bí quyết chữ Hành, thân thể gần như hóa thành ánh sáng, đánh cho xương cốt toàn thân Thiên Hoàng tử không ngừng vang ra tiếng, liên tục hộc máu, bị đánh bay mấy lần.

Ở xa xa, mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, con của Thần hôm nay bị đánh

thật thảm, liên tục bị ba người hành hung, kẻ sau mạnh hơn người trước.

Giết!

Khoảng cách mấy chục dặm có thể bỏ qua, đại quân bát bộ thần tướng đánh tới như thủy triều, mấy người Hoàng Hư Đạo, Hỏa Kỳ Tử nhanh như điện giật, nháy mắt đi tới.

"Đi Chân Hiền Thành!"

Diệp Phàm âm thầm truyền âm với đám người Thánh Hoàng tử, Cơ Tử, Hắc Hoàng, bởi vì hắn dự cảm được có thể sẽ có Thánh nhân giá lâm.

Lúc này, Diệp Phàm nắm giữ bí quyết chữ Hành xuất thần nhập hóa, đạo văn dầy đặc dưới chân, đan ra một mảnh sáng lạn, lúc này bí thuật thăng cấp đến trạng thái kỳ diệu.

Diệp Phàm tế ra một cái trận thai, dùng ánh sáng khó tưởng của bí quyết chữ Hành, bao bọc kéo theo Thiên Hoàng tử khoảnh khắc tiến vào vực môn, biến mất khôi chiến trường.

- Chuyện lớn không xong rồi!

Mọi người Cổ tộc hoảng loạn.

Bát bộ thần tướng cùng Bán Thánh có đông hơn cũng không làm gì được, đi đâu đánh? Kẻ địch kéo theo Thiên Hoàng tử vượt qua không gian, biết đi tới chỗ nào.

Cùng lúc, đám người Thánh Hoàng tử, Cơ Tử, Hắc Hoàng cùng mở ra vực môn, biến mất khôi nơi này.

Ầm!

Gần như cùng lúc, thánh uy viễn cổ phát ra dập nát thiên địa, nhưng không thể thay đổi được gì.

Lúc đại chiến thì Diệp Phàm đã biết, xảy ra chuyện lớn như thế, quá nửa sẽ dẫn ra nhân vật khó lường, vào lúc mấu chốt sẽ ra tay ngăn cản, khiến bọn họ thất bại trong gang tấc.

Còn bây giờ vượt qua hư không, khoảng khắc chạy xa, dù cho Thánh nhân cũng không thể lập tức đuổi tới, đổi một chiến trường khác có thể giết được Thiên Hoàng tử.

Trong quá trình này, hai người quyết đấu dữ dội, tử chiến giữa hư vô bóng tối, thiếu chút đánh thủng đường hầm không gian.

Diệp Phàm tạo ra dị tượng củng cố xung quanh, gắn chặt bên trong, quyết chiến sinh tử.

Thiên Hoàng tử có được thể chất huyết mạch đứng đầu thiên hạ, không phải chỉ có hư danh. Hắn chấn ra các loại ánh sáng cản trở dị tượng đánh tới, mấy lần thiếu chút trốn ra hư không vô tận.

Cuối cùng ánh sáng lóe lên, bọn họ lại xuất hiện trong thế giới thật, ở trong một mảnh sơn mạch ngoài Chân Hiền Thành.

- Thiên Hoàng tử, ta xem ngươi chạy đi đâu!

Diệp Phàm thu hồi trường thương ầm kim, vừa xông lên là Lục Đạo Luân Hồi Quyền, huyết khí hoàng kim ngập trời ầm ầm bao phủ phía trước.

- Quả nhiên là ngươi!

Thiên Hoàng tử vừa kinh vừa sợ, dốc sức nghênh chiến, nhưng đáy lòng e ngại, rõ ràng lọt vào thế xấu.

Phốc!

Trong chiến khí hoàng kim sôi trào, đôi tay của Thiên Hoàng tử gần như gãy nát, phun máu bắn ra.

- Ngươi lại đây cho ta!

Thánh Hoàng tử xuất hiện, vừa đặt bước ra khỏi vực môn, vừa lúc thấy hắn bị đánh bay, vung thiết côn đập xuống.

Bùm!

Thiên Hoàng tử kêu thảm thiết, thiếu chút nữa bị đáng gãy ngang, cả thân thể co rụt.

Một vực môn khác mở ra, Cơ Tử bước ra, một lời không nói, một chưởng đánh xuống đánh gãy không biết bao nhiêu xương sườn của Thiên Hoàng tử, chấn hắn trở lại.

Thiên Hoàng tử kêu thảm thiết, cả người đầy thần huyết, từ khi xuất thế hắn tiến thẳng một đường, những năm gần đây đứng trên Đông Hoang nhìn xuống thiên hạ, ai dám đối đầu với hắn?

Nhưng hôm nay thảm thiết như thế, bị ba đại cao thủ trước sau chà đạp, hành hung muốn chết.

Ầm!

Diệp Phàm không chút che giấu, huyết khí hoàng kim sôi trào, quét đùi phải ngang ra ngoài, đá Thiên Hoàng tử bay ra mấy trăm trượng, lại gãy nhiều khúc xương.

Ngay sau đó, Hắc Hoàng, Diệp Đồng lao ra vực môn, nhìn một màn này đều thét to, một đám xoa tay nắn chưởng.

Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử, Cơ Tử vây quanh Thiên Hoàng tử, hành hung một trận, mỗi lần đều có thần huyết bắn ra, không ngừng vang lên tiếng hét thảm.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 1137: Hành Hung Thiên Hoàng Tử được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close