Truyện Già Thiên : chương 129: xin hỏi trời cao, có tiên hay không?

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 129: Xin hỏi trời cao, có tiên hay không?
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trong mắt thiếu nữ áo tím hiện lên sự sợ hãi vô cùng.

Dưới đáy hồ vô cùng hỗn loạn và đen tối, thân thể Diệp Phàm tán phát ra hào quang, giống như 1 ngọn đèn di chuyển trong nước.

Phía trước là một toà điện rỉ xanh, nói chính xác hơn nó là một tòa cung điện bằng đồng to lớn, nó truyền ra một loại lực lượng, ba động truyền tới vô cùng kỳ dị.

Diệp Phàm nhấc theo thiếu nữ áo tím lùi về sau, khói đen phun ra, phía sau bức tường đổ lại có thêm 6, 7 chá thi xuất hiện, trông có vẻ vô cùng quỷ dị.



Thiếu nữ áo tím nước mắt lưng tròng, trông rất tội nghiệp, sắc mặt nàng trắng bệch.

Diệp Phàm cũng không phải là kẻ lỗ mãng, ở trong hoàn cảnh hắn không biết một chút gì như thế này, thì không bao giờ hắn mạo hiểm, hắn nhanh chóng rẽ nước bơi lên, ý muốn rời khỏi đáy hồ.

Nhưng mà, ở ngay phía dưới lúc này có một cỗ khí tức vô cùng đáng sợ, tràn ngập khắp thiên địa, làm cho hai người sợ tới mức run rẩy.

Có một bóng đen như một đám mây che khuất mặt trời, đang từ từ bay lên.

Diệp Phàm cũng không ngồi im bị động, quang hoa từ trong thân thể tỏa ra, nhưng trong nháy mắt này, Diệp Phàm và thiếu nữ áo tím cảm giác như ngừng thở, bởi có một lực lượng vô cùng lớn ép xuống, làm cho hai người bắn trở lại đáy hồ.



Diệp Phàm kinh sợ không thôi, Thần Thức cường đại của hắn tán phát, chỉ như cát ném xuống biển, cái bóng đen trước mặt đang bay tới, giống như một con quái vật khổng lồ.

Hắn không cam lòng, hắn lại nhấc thiếu nữ áo tím lên, bơi về một hướng khác, sau đó lại rẽ nước bơi lên.

Nhưng mà, chuyện tương tự giống lần trước lại phát sinh, phía trên có một bóng đen, như ma khí được một hắc động phun ra, sức ép như một ngọn núi lớn dìm xuống nước.

Áp lực như núi cao, khiến người ta hít thở không thông, Diệp Phàm giống như bị chiếc búa lớn của lôi thần đập trúng, thân thể hắn chấn động, lần thứ hai rơi xuống, nhưng khác với lần trước, lần này hắn không đi lên nữa.



Thần sắc hắn ngưng trọng, có một cảm giác rất không ổn.

Thiếu nữ áo tím thần lực bị phong ấn, bị áp lực kinh khủng này xô tới, lúc này nàng đã sắp ngất đi rồi, vô lực rúc vào trên người Diệp Phàm.



Diệp Phàm đem lắc lắc, nói.



Thiếu nữ áo tím mặt cắt không còn một giọt máu, trong đôi mắt to linh động chỉ còn toàn vẻ sợ hãi, không còn chút nào tinh nghịch như trước.

Bóng đen to lớn giống như một loại Cổ thú thời khai thiên tích địa, lớn tới vô cùng, bao phủ toàn bộ mặt nước, làm cho Diệp Phàm không thể nào bơi lên được.

Hắn lại muốn tìm một mạch nước ngầm, theo dòng nước thoát khỏi nơi đây, thế nhưng hắn tìm không được.

vô căn chi hàthông u chi hà

Thiếu nữ áo tím vừa khóc nức nở, vừa uể oải nói.

(1) Vô căn chi hà: con sông không có nguồn.

(2) Thông u chi hà: Con sông chết.

Lúc này, bốn phương bị phong bế, không có cách nào rời đi cả, Diệp Phàm cũng không tìm tòi nữa, hắn ổn định tâm tình, hỏi kỹ:



Thiếu nữ áo tím nhíu mày, vẻ mặt đau khổ, đôi mắt to híp lại, khóc:





Diệp Phàm không chút khách khí, gõ lên cái trán mịn màng của nàng một cái.



Thiếu nữ áo tím than thở.



Trong lòng Diệp Phàm hiện giờ đang vô cùng bất an.





Diệp Phàm không rõ. Bạn đang đọc truyện được copy tại

..



Diệp Phàm hít một hơi khí lạnh, Thanh Đồng Tiên điện này dường như có lai lịch rất lớn.



Sự sợ hãi của thiếu nữ đã qua đi, tâm tình của nàng cũng ổn định lại không ít, nhưng tinh thần vẫn uể oải, vuốt cái mũi của mình, nói:





Diệp Phàm đang tập trung suy nghĩ, nếu mà như vậy, Thanh Đồng Tiên Điện nó đã xuyên suốt toàn bộ lịch sử của Đông Hoang rồi còn gì.



Theo những gì thiếu nữ áo tím nói, thì Thanh Đồng Tiên Điện này vô cùng thần bí, đây chính là một khu di tích di động dưới lòng đất của Đông Hoang, mỗi một thời gian sẽ xuất hiện ở một khu vực khác nhau, dựa theo dòng chảy của mà trôiNếu truyền thuyết là thật, thì nhất định sẽ có biện pháp.Ngươi nghĩ lại thật kỹ xem, còn chỗ nào bỏ qua hay không?Những điều ta biết này, chỉ được ghi lại trong sách cổ, chẳng qua chỉ là một vài ghi chép nhỏ mà thôi.Dường như còn có một chuyệnCó người nói đó là một bộ thi thể của tiên nhân...Thật sự là có tiên hay sao?!Chuyện này không ghi trong sách cổ, đây chỉ là một lời đồn lưu lại ở Đông Hoang mà thôi, không biết thực hư ra sao.Bộ thi thể tiên nhân kia sau này ra sao?Dường như... Bị Thánh Địa cùng Thái Cổ Thế Gia chia đều.Lại còn có chuyện như vậy...Nói như vậy, Cơ gia các ngươi chẳng phải cũng được một bộ phận của thi thể tiên nhân hay sao?Có người nói, đã rất lẩu rồi, nhà chúng ta có được một cánh tay của Tiên nhân, nhưng các lão giả trong gia tộc một mực phủ nhận, cho nên ta chưa thấy bao giờ.Cho dù chuyện này là thật, thì họ cũng phủ nhận, làm sao có thể cho một tiểu nha đầu như ngươi biết đượcUy uy uy, tiểu đệ đệ đừng có ra vẻ người lớn như vậy, ngươi lớn hơn ta sao?.Lão nhân gia ta sống hơn mười vạn tuổi, tiểu nha đầu, ngươi sao có thể so sánh với ta được."

Tòa đồng điện này to lớn như một thành trì, khí thế bàng bạc, đã bị rỉ xanh loang lổ, những nét chạm khắc chứa đầy hơi thở của thời gian.

Diệp Phàm đi xung quanh mấy vòng, nhưng không dám đi vào bên trong.

Nó từng xuất hiện ở Đông Hoang mấy lần, mai táng không biết bao nhiêu nhân vật tuyệt đỉnh, nhưng vẫn không có ai làm sáng tỏ lai lịch của nó được, cũng chẳng còn ai còn sống mà đi ra, chuyện này càng làm nó thần bí khó lường hơn.

Diệp Phàm ngưng mắt, nhìn về phía mấy Chá Thi, hắn muốn tìm một số manh mối trên những thi thể này.

"Những thi thể này rất có khả năng, ngày xưa là những cường giả cái thế...Thả ta ra đi, để ta tìm manh mối."

Trong lòng Diệp Phàm không thể nào bình tĩnh lại được, nếu thật đây là tuyệt đỉnh cường giả trong cổ sử, nói không chừng có thể tìm được trọng bảo trên người bọn họ.

Hắn bóc lớp sáp bên ngoài thi thể ra, bên trong để lộ ra một thân thể sống động, đây là một đạo cô xinh đẹp như hoa, giống như đang ngủ thật say, sinh động vô cùng.

Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt, sắc mặt hồng nhuận của đạo cô nhanh chóng khô đi, sau đó huyết nhục biến mất, hóa thành một bộ xương, gió thổi khẽ lay, bộ xương cũng nát bấy, không còn lại chút gì.

"Chuyện này… Thời gian là lực lượng đáng sợ nhất, nếu không thành tiên, thì không ai có thể chống đối lại nó.Cỗ thi thể này đã tồn tại qua vô tận năm tháng, được cỗ lực lượng thần bí bao phủ, có thể tồn tại tới tận bây giờ, sau khi được bóc, làm thân thể lộ ra, thì lại hoàn toàn biến mất.Đây là người thời Thái Cổ, cũng không biết đã tồn tại qua bao nhiêu vạn năm rồi, chẳng còn sót lại chút gì cả...Buông ta ra, ta có thể tìm được manh mối đấyKhông tốt, chúng ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!"

Hắn nhấc thiếu nữ áo tím lên, xông lên phía trên, hắn muốn mạnh mẽ phá lên, nhưng cỗ lực lượng này đã bao trùm lên bọn họ.Ai nha, chạy mau!"

Thiếu nữ áo tím kêu sợ hãi, nàng phát hiện hai người đang bay ngược về hướng đồng điện, có vẻ như sắp rơi vào trong đó rồi.

Diệp Phàm giật mình, Khổ Hải của hắn sôi trào, Mệnh Tuyền phun ra dữ dội, hắn dùng toàn bộ thần lực, nhưng không cách nào thoát khỏi trói buộc, đồng điện như có ma lực kỳ dị, hút thẳng bọn hắn vào.



Hai người rơi xuống đất, chất chồng lên nhau, bên trong đồng điện vô cùng trống trải, yên tĩnh không ra yên tĩnh, hỗn loạn cũng không phải hỗn loạn, có thể nhìn được khung cảnh một cách mờ nhạt.

Nơi đây như một sa mạc, không có sinh cơ, không tìm thấy cửa điện, thời gian bên trong này như dừng lại, như tới tận cùng của thế giới.

"Ta không muốn chết đâu, Cơ Tử Nguyệt ta phong hoa tuyệt đại, diễm tuyệt thiên hạ, chưa tu luyện thành Tiên, sao có thể chết ở nơi này được...Ngươi đừng có tự sướng như thế được hay không?"

Diệp Phàm đúng là thua nàng rồi.

Bên trong đồng điện trống trải, khói tỏa mông lung, không thể nào nhìn tới tận cùng, giống như là thời kỳ thiên địa mới hình thành.



Có tiếng vỡ vụn truyền đến, thiếu nữ áo tím nhất thời kêu sợ hãi, nói:

Người này lúc còn sống nhất định vô cùng cường đại, hắn không được lực lượng thần bí bao phủ, nhưng vẫn có thể lưu lại di cốt của chính mình.Xin hỏi trời cao, có tiên hay không?"

Đây chính là mấy chữ mà trước khi người này chết lưu lại, tràn đầy hận ý và sự không cam lòng.

Người có thể lưu lại di cốt của mình, tuyệt đối là một cường giả, nhưng tới tận lúc chết hắn vẫn còn nghi hoặc, có thể đoán hắn vô cùng tiếc nuối, đám mây mù chưa được vén màn bí ẩn.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 129: Xin hỏi trời cao, có tiên hay không? được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close