Truyện Già Thiên : chương 1586: tiên phủ trung châu

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 1586: Tiên Phủ Trung Châu
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Búp bê giống như gốm sứ khờ dại rực rỡ, một chút không vì Diệp Phàm là cường giả sánh vai Đại Thánh mà khiếp đảm, thái độ ngây thơ, lời nói hồn nhiên tự nhiên.

Diệp Phàm chú ý tới dây chuyền Trường Mệnh đeo trên cái cổ trắng ngần của cô bé, trong lòng hiểu rõ, biết cô bé là hậu đại của ai, không khỏi có chút cảm khái.

Dây chuyền Trường Mệnh là dùng tử kim mài mà thành, tuy rằng bị cố ý che dấu sáng bóng và chỗ phi phàm, trông không có gì xuất chúng như vậy, nhưng cái loại khí tức tường hòa đó vẫn có thể cảm nhận được.

Mặt dây chuyền này khó lường, là Phật Đà luyện chế Hàng Ma Xử còn dư lại, được chúng Bồ Tát Tây Mạc chế tạo thành dây chuyền bảo mệnh, sau lại thất lạc ra ngoài, từng được Trung Hoàng Hướng Vũ Phi đeo, sau đó rơi vào trong tay Đoạn Đức.

Cuối cùng, Diệp Phàm, Vũ Điệp công chúa, Đông Phương Dã ở thế giới Tiên Phủ đánh lén, đánh ngã đạo sĩ vô lương, trấn lột sạch sẽ của hắn, dây chuyền Trường Mệnh rơi vào trong tay Vũ Điệp.

- Công chúa nàng có khỏe không?

Diệp Phàm hỏi.

- Nương ta tốt lắm, từng nhiều lần nhắc tới thúc thúc, bảo ta phải học tập thúc thúc, cố gắng tu luyện!

Búp bê gốm sứ thực vui vẻ nói.

Trung Châu có bốn đại hoàng triều, ở phía dưới còn có chín Đại vương triều, có bách gia chư tử khác. Vũ Điệp công chúa là người thừa kế của Đại vương triều An Bình Quốc, ngày nay đã trở thành Nữ vương.

Ngày xưa Diệp Phàm đã cứu Vũ Điệp, được nàng tặng cho một quyển Cổ Kinh, giải thích về huyền bí của đại đạo tự nhiên. Hư hư thực thực là của một vị Đại đế Nhân tộc lúc tuổi già tạo ra, từng khiến Lý Nhược Ngu ở Chuyết Phong như lấy được chí bảo, mà chính bản thân Diệp Phàm cũng từng được dẫn dắt sâu sắc.

Vũ Điệp là một trong mấy nữ nhân xinh đẹp ở Trung Châu, được người hiểu chuyện xếp hạng vị thứ ba. Ở trên địa vực này có vô số người theo đuổi, nhân khí trong cùng một thế hệ rất cao.

Cô gái xinh đẹp năm đó ngày nay đã trở thành người mẹ, Diệp Phàm chỉ có thể cảm khái, năm tháng vội vàng!

- Nương ta nói, néu có thể gặp được thúc thúc, nhất định phải thỉnh giáo học hỏi, còn phải mời về nhà làm khách!

Búp bê gốm sứ mắt to rất sáng, ngây thơ nói.

Diệp Phàm nở nụ cười, sờ sờ đầu của cô bé, đứa nhỏ này thực đáng yêu.

Trên thực tế, đứa bé gái này đúng thật là tuyệt không sợ người lạ, thỉnh giáo Diệp Phàm rất nhiều vấn đề, lại hỏi về chuyện trên cổ lộ tinh không.

Bên cạnh một đám người rất hâm mộ, cuối cùng tu sĩ trẻ tuổi một thế hệ đều chạy tới, thật náo nhiệt. Ai nấy đều tràn ngập tò mò với Thánh thể trong truyền thuyết, hỏi dò tiền bối hết chuyện này tới chuyện khác.

Xa xa, một nhóm tu sĩ tu đạo gần hai trăm năm yên lặng không nói gì. Những người này từng trải qua cùng thời đại với Diệp Phàm, chứng kiến hắn là quật khởi như thế nào, giờ quay đầu lại, chợt bừng tỉnh giấc mộng, ngày nay tất cả đều khác biệt.

Bọn họ tự nhiên đều là thiên tài danh chấn một phương, nhưng so với Diệp Phàm hiện tại mờ nhạt hơn nhiều lắm. Giết chết Thiên Hoàng tử, bước trên cổ lộ Nhân tộc, tranh phong cùng Đại Thánh, trong cơn giận dữ định san bằng Tu Di Sơn. Những chuyện này đâu có chuyện nào không phải là đại sự chấn nhiếp trên trời dưới đất?

- Ôi năm tháng! Thật sự đã biến đổi nhiều lắm!

Một ít người yên lặng thở dài.

Có cường giả tuổi tác cũng không lớn, nhưng chứng kiến một trăm năm phong vân này, không ngờ lại sinh ra lòng muốn thoái ẩn, không muốn tiếp tục phấn đấu tranh đua ở thời buổi hỗn loạn này.

Diệp Phàm vừa nói một ít chuyện trên cổ lộ với đoàn người trẻ tuổi, vừa đi vào chỗ sâu trong Kỳ Sĩ Phủ. Hắn muốn tìm lão Phủ chủ dò hỏi một ít tình hình.

Đáng tiếc, hắn không thể như nguyện, lão Phủ chủ cũng biến mất gần cả trăm năm nay, sớm đã không còn ở đây.

- Thúc thúc! Ta mời thúc uống rượu!

Búp bê gốm sứ chạy tới, lôi kéo hắn đi vào một tửu quán nhỏ. Trong phủ dãy núi tú lệ, ven đường hoa đào nở rộ, mùi thơm ngát ập vào mũi.

Tiểu tử kia rất ham học hỏi, thỉnh giáo rất nhiều về vấn đề tu luyện. Sau đó còn cả gan bảo Diệp Phàm dạy mình thuật Nhất Khí Phá Vạn Pháp, rất là khẩn trương.

Diệp Phàm nở nụ cười, nói:

- Được! Vậy truyền cho ngươi một quyển Đạo Kinh đi!

Các kinh văn khác, hắn còn không tiện truyền lung tung, dù sao phân biệt thuộc về Dao Trì, Khương gia... nếu tùy tiện truyền ra ngoài sẽ xảy ra vấn đề lớn. Còn với Đạo Kinh thì không cần phải băn khoăn gì.

Búp bê gốm sứ lập tức hoan hô, dùng sức nắm chặt nắm tay nhỏ, hiển nhiên tiểu nha đầu chính là muốn lãnh giáo áo nghĩa của quyển kinh văn này.

Diệp Phàm điếm một lóng tay ngay mi tâm của cô bé, sau đó để nó lại một mình suy nghĩ, hắn đứng dậy đi ra xa xa.

- Thúc thúc! Trong thế giới Tiên Phủ rất náo nhiệt! Nhiều năm qua chư thánh Vực ngoại không ngừng lui tới, tất cả đều đang thăm dò, thúc thúc không đi sao?

Ta cùng một ít bằng hữu cũng muốn đi vào đấy.

Tiểu nha đầu ở phía sau kêu lên.

- Các ngươi đi trước đi, ta sẽ đi theo sau!

Diệp Phàm đáp lại, hắn biết búp bê gốm sứ muốn đi vào, lại sợ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, rất mong được hắn bảo hộ.

Diệp Phàm đến Trung Châu mục đích lớn nhất chính là tiến vào thế giới Tiên Phủ, cho nên cũng không có cự tuyệt, hậu đại của cố nhân có thể quan tâm một vài chuyện không thể chối từ.

Hắn vào một tiệm rượu khác, gặp được một ít người nhìn quen mắt, nghĩ là tu sĩ cùng thế hệ ngày xưa, trò chuyện với nhau một hồi quả nhiên đúng thế. Sau mở lời tán gẫu, khi bị dò hỏi hắn cũng không ngại kể lại một chút chuyện trải qua mấy năm nay.

- Diệp huynh ngày nay danh chấn thiên hạ, giết đến chư thánh Vực ngoại cũng không dám lỗ mãng, mà chúng ta lại còn là kẻ vô tích sự, đạo hạnh không ra gì, thật là uổng phí thời gian năm tháng!

- Nói những vô dụng này làm chi! Diệp huynh còn nhớ tới chúng ta, vậy mời uống thêm rượu, uống cho thống khoái!

Qua phút ngại ngùng lúc mới đầu, mọi người cũng buông lỏng. Diệp Phàm cũng từ trong miệng bọn họ biết được không ít chuyện, Bắc Đẩu Tinh Vực nhiều năm qua nổi phong vân rung chuyển.

Nhiều năm trôi qua, khí tức mãng hoang trong thế giới Tiên Phủ không thay đổi, man thú hoành hành, dị cầm thường lui tới, mà ở chỗ sâu còn sinh ra Thánh giả cường đại.

Nhiều năm qua như vậy, thế giới này sớm đã mở ra cho bên ngoài, đầu tiên là Cổ tộc làm khó dễ, bởi vì nghe nói Bất Tử Thiên Hoàng mai táng trong này, có Thần Chi Niệm của hắn.

Rồi sau đó là chư thánh Vực ngoại buông xuống, hiểu rõ nơi này có thể có liên quan tới con đường thành tiên ngày xưa, từng người từng người tất cả đều đã tìm đến, muốn dò tra đến nơi đến chốn.

Trong mấy chục năm, ngươi tới ta đi, chư hùng thường lui tới, tra xét ra được không ít bí mật, nhưng đối với chỗ sâu nhất kia vẫn như cũ khó có thể chạm tới, nơi đó còn là một vùng cấm.

- Diệp tiền bối sẽ đến chứ?

Đây là một đám người trẻ tuổi, cộng tất cả sáu bảy tên, không ngừng quay đầu lại quan sát phía sau.

- Yên tâm đi! Diệp thúc thúc đến đây rồi!

Búp bê gốm sứ nói rất chắc chắn, bởi vì cô bé nghe được hắn ngấm ngầm truyền âm.

Diệp Phàm đích xác đã tới đây, là đáp ứng làm hộ pháp cho bọn họ ba ngày, sau đó sẽ rời đi.

Vượn hú hổ gầm, Thương long vắt ngang không trung, Cự bằng giương cánh bay lượn... những năm gần đây sinh linh nơi đây càng ngày càng cường đại. Quy tắc thiên địa biến đổi làm cho nơi này càng thích hợp tu luyện hơn, hơn xa ở bên ngoài.

Ngày thứ nhất, đoàn người tuổi trẻ này liền gặp nguy hiểm, bị một con ngô công dài hơn một ngàn trượng truy kích, phun ra độc khí như mây trên trời, đuổi giết bọn họ chạy trối chết mấy ngàn dặm, suýt nữa gặp nạn.

Diệp Phàm không có ra tay, yên lặng nhìn xem bọn họ chạy trốn, không đến thời khắc mấu chốt hắn không ra mặt.

Rốt cục, những gương mặt phấn chấn tinh thần này đã biết lợi hại, không còn dám tùy tiện xông vào, chỉ ở khu vực bên ngoài lịch lãm.

Thời gian nhoáng lên một cái liền trôi qua ba ngày, Diệp Phàm xuất hiện, nói:

- Nếu nguyện ý, ta mang bọn ngươi vào chỗ sâu một chuyến. Nhưng không coi là lịch lãm, cũng chỉ là cho các ngươi mở mang chút kiến thức!

- Tốt quá!

Một đám người hoan hô.

Diệp Phàm đi đến chỗ trần quan của Bất Tử Thiên Hoàng. Hắn đã nghe nói Thần Chi Niệm biến mất, có người nói ác niệm kia bị tan biến trong năm tháng, cũng có người nói hắn chạy thoát.

Còn tấm da của Bất Tử Thiên Hoàng kia thì mấy đại Cổ Hoàng tộc trải qua can thiệp nhiều lần, từ trong tay Nhân tộc nghênh thỉnh về cung phụng trong Thần Miếu tối cao.

Địa phương này trống không, đài ngọc cao vạn trượng kia buông xuống hỗn độn mờ mịt như thác nước bàn, nhưng cổ quan, tấm da, Thần Chi Niệm của Thiên Hoàng ngày xưa rốt cuộc không tìm thấy.

- Như vậy cũng tốt, bằng không Thần Chi Niệm này tác loạn, lại xảy ra phiền toái lớn!

Diệp Phàm lẩm bẩm tự nói.

Ác niệm thực sự cũng thôi đi, nếu thời điếm cuối cùng hắn kêu gọi kiếp trước, làm cho Bất Tử Thiên Hoàng chân chính thức tỉnh, đó chính là quét ngang vạn linh, trên trời dưới đất vô địch.

- Bất Tử Thiên Hoàng quá mức khủng bố, ngay cả sinh tử đều gần như thành câu đố không lời giải đáp!

Diệp Phàm than nhẹ.

Ngày xưa, Bất Tử Thiên Hoàng mất đi táng ở trong Tử Sơn, vạn tộc đều biết. Nhưng mà, sự thật hoàn toàn không phải như vậy, cũng không biết qua bao nhiêu vạn năm, nơi này lại xuất hiện quan tài của hắn.

Một người như thế nào có thể mai táng hai lần? Trước chôn ở Tử Sơn, sau lại hạ quan tài ở nơi này, thời gian đó có hơn kém, rõ ràng khi đó Bất Tử Thiên Hoàng chưa chết!

Đủ loại dấu hiệu cho thấy, hắn mai táng ở Tử Sơn sau đó sống lại, thân thể tọa hóa tái hiện ở thế thế, rồi sau đó tới nơi này khai mở con đường thành tiên, muốn đánh vào Tiên vực.

Diệp Phàm rời nơi này, một đường đi vào chỗ sâu trong thế giới Tiên Phủ. Cả không gian này rất rộng lớn, chiều ngang cả vạn dặm.

- Sát...

Tiếng hô sát rung trời, ở chỗ sâu trong vùng đất lành này xuất hiện một khu chiến trường lớn, không có một ngọn cỏ, ma vân cuồn cuộn, sát khí ngập trời.

Chính là địa phương này, cũng không biết ngăn cản bao nhiêu người, gần như chư thánh đều không qua được, bị sát niệm chí cường ngăn cản.

Hắc vụ quay cuồng, sát ý chấn nhiếp muôn đời. Ngày xưa nơi này tất nhiên có đại chiến trời sụp đất nứt, có tàn văn của Đại đế lưu lại, đất đai khô cằn không có một chút sinh cơ.

Mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều thân ảnh đang đại chiến trong sương mù, đây là tàn ảnh lưu lại từ trước thái cổ, trải qua năm tháng vô tận cũng không bị làm tan biến.

Rất khó tưởng tượng, trận chiến ấy rốt cuộc đáng sợ tới cỡ nào! Thiên quân vạn mã hóa thành ừo tàn, để lại oán giận và sát khí, lạc ấn trong vùng đất vỡ nát này.

- Bất Tử Thiên Hoàng!

Có người rống giận, thanh âm chấn động thiên địa. Mặc dù trôi qua muôn đời, còn chấn cho hai tai mọi người kêu vang "ông ông", có thể tưởng tượng tiếng rống khí thế ngất trời lúc ấy kinh người tới mức nào.

Diệp Phàm giật mình, đám búp bê gốm sứ từng người sắc mặt tái nhợt, tất cả đều kinh sợ! Tuy rằng bọn họ còn trẻ tuổi, nhưng đối với Hoàng của Thái cổ tự nhiên từng nghe nói qua, lúc này nghe tiếng hét to như thế, tâm thần đều run rẩy.

- Hắn thật sự từng khai mở con đường thành tiên ở đây?

Diệp Phàm lẩm bẩm tự nói, càng ngày càng chắc chắc.

Hắn để đứa nhỏ ở lại nơi này, không cần xông loạn, sau đó tự thân hóa thành một luồng hư ảnh, quay chung quanh khu chiến trường lớn này bắt đầu đo đạc, cẩn thận quan sát.

Tất nhiên là một hồi hạo kiếp, trận văn Đại đế đều vỡ nát: "Đây là mạnh mẽ xông vào con đường thành tiên gây nên, hay là kết quả đại chiến giữa hai vị Thái Cổ Hoàng?!"

Ngay cả Diệp Phàm đều không tìm được chính xác! Khu chiến trường này quá mức đáng sợ, ngày nay pháp tắc cùng oán khí các thứ tuy rằng phần lớn bị tan biến, nhưng vẫn còn có một ít không tiêu tan tạo thành thanh thể bực này.

Cũng chính vì vậy, chư thánh bị ngăn cản tại chỗ này, hết chín phần mọi người không qua được. Chỉ chốc lát Diệp Phàm liền phát hiện không dưới mười tám vị Thánh nhân quanh quẩn ở chỗ này.

Có Cổ tộc, cũng có hiền giả Vực ngoại, mỗi người đều rất cường đại, đang dò xét tại đây.

- Mấy đứa nhỏ chưa dứt sửa như thế nào cũng vào được, sẽ không sợ chết không có chỗ chôn sao?

Một Thánh giả dị vực đi tới, gặp đám người búp bê gốm sứ, ánh mắt yêu tà nhấp nháy phát sáng.

Người tới tự nhiên ngoại phóng khí cơ cường đại ập tới, áp lực làm cho xương cốt đám người búp bê gốm sứ sắp gãy đoạn, gần như lập tức sẽ quỵ xuống.

- Ngươi có vấn đề gì sao?

Diệp Phàm vô thanh vô tức mà đến, lạnh lùng nhìn chòng chọc vào hắn.

- Ngươi... Ngươi là Thánh thể Nhân tộc?!

Người cường giả dị vực này thanh âm phát run, bịch bịch bịch thối lui lại, mau chóng làm một cái đại lễ, sau đó một câu cũng không nói vội vàng đi xa.

Chư thánh ở gần đó đều biết Diệp Phàm đã tới đây, lập tức dẫn phát một trận bất an, mọi người hướng bên này gật đầu, nhưng đều úy kỵ tránh né từ xa, nhanh chóng lui ra phía sau, rời xa địa phương này.

Diệp Phàm cũng không dây đưa, thân thể nở rộ hoàng kim quang khởi động Thánh vực màu vàng, mang theo mấy người trẻ tuổi cùng nhau đi vào chiến trường, cứ như vậy đi băng qua.

Một cảnh tượng này chấn khiếp rất nhiều Thánh giả trợn mắt há hốc mồm.

- Đạo hữu quả nhiên không tầm thường, ngày nay phong thái tuyệt thế!

Diệp Phàm mới vừa ra tới, liền gặp được một người quen, là Hồn Thác Đại Thánh vị vua chuyên khuyên can này cười tủm tìm chào hỏi hắn, vẻ mặt ôn hòa.

Nhìn một vòng, chiến trường bên này có mấy thân ảnh, không có người nào là kẻ yếu, tất cả đều là Đại Thánh. Bọn họ đang ngưng trọng nhìn chằm chằm cảnh tượng phía trước!

- Đó là cái gì, chẳng lẽ là tiên gặp nạn?

Có một người lên tiếng, thanh âm run run. Hiển nhiên cũng là một người mới đến, còn chưa rõ tình huống nơi đây.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 1586: Tiên Phủ Trung Châu được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close