Truyện Già Thiên : chương 194: chín con rồng cùng bảo vệ một châu

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 194: Chín Con Rồng Cùng Bảo Vệ Một Châu
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Diệp Phàm cùng Nhị Lăng Tử trở về thôn trại.

Mấy ngày sau đó, hắn luôn đi tìm những lão nhân trong thôn trại để học tập phương pháp tìm nguyên.

Đồng thời hắn cũng tích cực chuẩn bị để đi vào Tử sơn, hắn muốn tìm hiểu mọi việc về nó.Thấy Diệp Phàm trong mấy ngày vừa qua luôn hỏi những chuyện liên quan đến Tử sơn, Trương Ngũ Gia nhíu mày, nói:- Ngài không muốn tìm Nguyên Thiên thư về sao?

Diệp Phàm cười nói.Theo như những gì Trương Ngũ Gia nói, Nguyên Thiên thư là một linh vật, nhưng có thể dùng như một vũ khí.Trương Ngũ Gia lắc đầu, nói:- Ta tự biết cách bảo vệ bản thân mình, ngài yên tâm đi.

Dù hắn có nói thế nào, Trương Ngũ Gia cũng phản đối việc hắn đi vào Tử sơn mạo hiểm.

Năm ngày sau, Diệp Phàm đi tới một cổ mỏ cách thôn trại hơn trăm dặm, đây chính là nơi bọn Trần đại hồ tử đã phát hiện thấy cổ ngọc.

Khối cổ ngọc đó có liên quan với Tử sơn, tất nhiên hắn phải tới đây tìm tòi nghiên cứu một chút.

Đây là một mảnh đất hoang vu, căn bản không có người ở. Quanh cổ mỏ có quỷ khí nồng nặc, cũng không biết đã hoang phế bao nhiêu năm rồi, bên trong còn có mùi nấm mốc tản ra.

Cái cổ mỏ này rất khổng lồ, giống như được chính trời đất tạo thành vậy. Có thể thấy ở bên trong tối như mực, sâu không thấy đáy, Diệp Phàm một mình đứng ở chỗ này cảm thấy hơi sợ hãi.Bên trong mỏ quặng cực kỳ yên tĩnh, không có âm thanh nào. Diệp Phàm đi xuống dưới gần hơn ngàn thước mới chạm tới đáy. Hắn lập tức bị chấn kinh, rõ ràng đây là một mạch nguyên khổng lồ hiếm thấy, chắc chắn năm xưa đã đào được rất nhiều nguyên ở đây.

Đáng tiếc mọi thứ đã được lấy đi hết từ trước Thái Cổ rồi, không còn bảo nguyên hiếm thấy gì lưu lại nữa.

Răng rắc!

Dưới chân có tiếng vang truyền lên, Diệp Phàm dẫm phải một cụ xương khô. Người ở đây chỉ mới chết được hơn trăm năm, không phải là thi hài được lưu lại từ thời thượng cổ.

Xung quanh cổ mỏ khổng lồ có rất nhiều dấu vết đao rìu, đây là những vết tích do tiền nhân lưu lại, ghi lại máu và nước mắt của những người khai thác nguyên năm xưa.Diệp Phàm nhanh chóng đi đến địa điểm cổ ngọc được phát hiện, nhưng nơi đó không có gì đặc biệt cả. Hắn tìm kiếm xung quanh chỗ đó khoảng một canh giờ, rồi tiếp tục đi về phía trước, hắn muốn tới chỗ sâu nhất của cổ mỏ đê tìm tòi một chút.

Hắn đã đi dưới mặt đất được khoảng năm ngàn thước mà vẫn không tới cuối, cái cổ mỏ này giống như một con đường dẫn tới địa ngục, đen nhánh mà tịch mịch.

Lại tiếp tục đi tới ba ngàn thước nữa, Diệp Phàm không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Một cái mỏ cổ đã dài hơn tám ngàn thước mà còn chưa tới cuối, đây là mỏ quặng quái quỷ gì vậy?

Một mỏ quặng bình thường chỉ khoảng mấy trăm thước mà thôi, cái cổ mỏ khổng lồ này thật quá tà dị. Hắn cảm thấy đây không thể nào là một mạch nguyên được, nếu như là một mạch nguyên thì phải có nhiều hầm mỏ nhỏ khác đào thông đến đây, nhưng tại sao ở đây chỉ có một đường ra vào duy nhất?Diệp Phàm giật mình với chính suy nghĩ của mình. Nói cách khác, có thể nơi đây đã từng dựng dục một chút thần nguyên.

Rất hiển nhiên, sau thời đại Thái Cổ đã có không ít người tới nơi này, bởi vì ở đây còn rất nhiều dấu vết.

Sau khi đi được hơn một vạn thước, Diệp Phàm mới đi đến cuối cổ mỏ. Lúc này hắn nghe thấy tiếng nước chảy ầm ầm.

Diệp Phàm cảm thấy ngạc nhiên: rõ ràng cổ mỏ này chỉ có một đường thông xuống duy nhất, thẳng tắp xuống động sâu, vậy tiếng nước chảy ầm ầm này từ đâu mà có?

Diệp Phàm nhìn xuống phía dưới, cảm thấy sông ngầm dưới đất vô cùng rét lạnh, giống như là có những con dao sắc lạnh bén nhọn, làm cho da thịt cảm thấy đau nhức.Hắn khẽ suy nghĩ một chút rồi nhảy ầm xuống nước, theo mạch sông ngầm dưới đất này đi tới phía trước.

Nước sông lạnh thấu xương, tuy hắn đã dùng thần lực hộ thể nhưng vẫn cảm thấy rất lạnh. Khi đi tới trước được mười dặm, Diệp Phàm nhận thấy xung quanh hai bên bờ sông ngầm không còn vết tích đao rìu của những người khai thác mỏ lúc trước nữa.

Diệp Phàm cắn răng, tiếp tục đi về phía trước. Hắn phát hiện có một hiện tượng khác lạ, hắn cảm thấy hướng con sông chảy vẫn thẳng tắp như cũ, đã đi được hai mươi dặm mà vẫn như thế.

Cuối cùng hắn tiếp tục đi tới phía trước thêm khoảng bốn năm mươi dặm nữa, rồi dừng bước lại.

Bởi vì ngay lúc đó hắn cảm thấy sự nguy hiểm tột độ, hình như phía trước xuất hiện một cái hắc động khổng lồ. Toàn bộ sông ngầm dưới đất chảy vào bên trong, nhưng tựa như không bao giờ lấp đầy nó được.

Cũng không biết tại sao sau khi đến nơi này, Diệp Phàm bỗng nhiên rùng mình lên một cái. Cái hắc động khổng lồ phía trước dường như có thể thôn phệ tâm thần của hắn, gây cho hắn cảm giác sởn cả tóc gáy lên.Diệp Phàm không muốn tùy tiện xâm nhập vào cái hắc động khổng lồ dưới lòng đất này, hắn dọc theo sông ngầm quay về đường cũ, cho đến khi về lại trong cổ mỏ thì hắn mới khẽ thở dài một hơi.Ngay lúc này Diệp Phàm cả kinh, dường như hắn nghĩ tới điều gì đó, lẩm bẩm:Hắn nhanh chóng chạy ngược lên cổ mỏ sâu hơn một vạn thước. Sau khi lên tới mặt đất, hắn liền xác định phương vị sông ngầm dưới lòng đất, rồi chạy vội trên mảnh đất màu nâu đỏ.

Khi chạy được khoảng năm mươi dặm, cũng chính là chỗ đối ứng với điểm con sông và hắc động khổng lồ kia sát với nhau, Diệp Phàm liền thất kinh. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Ngay ở phía trước có một dãy sơn lĩnh cô quạnh chắn ngang cả vùng đất màu nâu đỏ, chặn đường đi của hắn lại. Dãy sơn lĩnh này giống như một cái sừng rồng quanh co khúc chiết, trông thật nguy nga cao vút.

Nếu như lấy Tử sơn làm trung tâm rồi nhìn ra xa, có thể thấy rõ có tất cả chín dãy sơn lĩnh hội tụ về phía nó, đây là một dãy trong số đó.Diệp Phàm cảm thán. Cả phương viên mười dặm chung quanh, thậm chí là trăm dặm...tất cả đều có liên quan tới ngọn núi màu tím kia.

Đã không ít lần Diệp Phàm bay lên trời cao quan sát, hắn có thể thấy rõ cả chín dãy sơn lĩnh đều hướng về Tử sơn, rất có quy luật.

Hắn khẽ suy tư một lúc, rồi trở về thôn trại. Sau đó lấy địa thế của chín dãy sơn lĩnh và Tử sơn vẽ lên một tấm da trâu theo một tỷ lệ tương đối chính xác, hắn đưa cho Trương Ngũ Gia xem, rồi hỏi:Tuy Trương Ngũ Gia suốt đời sống ở nơi này, nhưng dù sao cũng chỉ là một người phàm, không thể huyền phù ở ngay giữa không trung để quan sát hết mọi vật chung quanh như Diệp Phàm được.

Sau khi nhìn thấy được địa thế trên tấm da trâu, hắn giật mình đứng lên, nói:- Nói như vậy, ngài biết địa thế này là gì ư?Trương Ngũ Gia mở rộng tấm da trâu ra, nói:- Ta cũng không biết, chỉ cảm thấy chín dãy sơn lĩnh hình như được sắp xếp sẵn, tất cả đều quay về Tử sơn ở ngay trung tâm.Diệp Phàm thật không biết nói gì nữa. Chín dãy sơn lĩnh này có giống con rồng nào đâu chứ? Mà cái ngọn núi màu tím kia giống y như một thanh kiếm sắt dựng thẳng lên trời, càng không giống một hạt châu.- Điều này từng được ghi lại sao?- Có bí ẩn gì trong này?

Diệp Phàm hỏi tới.Diệp Phàm nghe mà trong lòng ngứa ngáy, hỏi:- Không có, nhưng ta có thể khẳng định rằng tổ tiên của ta vì muốn nhìn thiên cơ của Tử sơn nên mới kinh sợ thối lui. Đồng thời, người cũng không dám để cho Dao Trì tiên tử tương trợ.Diệp Phàm càng lúc càng rung động.Diệp Phàm rất muốn biết bí mật đó là gì, vội vàng hỏi:- Rất nhiều tổ tiên đều nhất trí cho rằng tất cả đều do vị Đại Đế cổ đại kia tạo nên, rất có thể vị Đại Đế đó đã để lại một đồ vật rất đáng sợ ở ngay đây...Diệp Phàm tự nói:Diệp Phàm không thể nào hiểu nổi. Một vị Đại Đế đã sớm trở về với cát bụi dưới đất, làm những thứ này để làm gì?Trương Ngũ Gia lắc đầu, nói:, Diệp Phàm khẽ nói thầm trong lòng, hắn không thể suy đoán được mục đích của vị Đại Đế kia.Diệp Phàm nói tới cái cổ mỏ hoang phế kia.

- Thật ra, mỗi dãy sơn lĩnh đều có cổ mỏ nối thông với nhau, nhưng lòng đất dưới chín dãy sơn lĩnh đó đều bị đào rỗng rồi.Diệp Phàm thất kinh, nói:- Thủ đoạn của Đại Đế cổ đại không thể nào tưởng tượng được, gần như có thể làm được mọi việc trên đời.Diệp Phàm hỏi.

Trương Ngũ Gia nói:- Tại sao phải làm như vậy?

Diệp Phàm cả kinh.Dựa theo cách nói của Trương Ngũ Gia, tất cả những gì Đại Đế bố trí đều có liên quan tới ngọn núi màu tím kia, chín dãy sơn lĩnh cũng chỉ là nhỏ bé mà thôi.Từ xưa đến nay, cả Đông Hoang mới chỉ có mấy vị Đại Đế mà thôi. Các vị Đại Đế này có thể tế luyện được vũ khí Cực Đạo, có thể khai sáng ra các kinh cổ thâm ảo nhất, thủ đoạn thật kinh thiên.

Một vị Đại Đế tốn nhiều công sức để tạo nên một lớn như thế, rốt cuộc muốn làm gì?

Thời gian trôi qua vội vã, nháy mắt đã hơn hai tháng rồi. Trong khoảng thời gian này, Diệp Phàm cũng học hỏi được chút ít da lông của .

Đồng thời hắn cũng chuẩn bị rất nhiều thứ, thậm chí cả việc vị tổ tiên Trương gia năm xưa từ hướng nào tiến vào Tử sơn cũng bị hắn điều tra kỹ càng.

Bây giờ hắn quyết định hành động, tiến vào Tử sơn để tìm kiếm Nguyên Thiên thư.

Tử sơn có rất nhiều bí mật, mà Nguyên Thiên thư lại có ma lực vô tận. Chỉ cần tu thành mọi điều cuốn sách đó ghi lại, hẳn có thể hiểu rõ toàn bộ mọi chuyện.Diệp Phàm quyết định tiến vào Tử sơn!(1) Đại thủ bút: Từ này có rất nhiều nghĩa, hầu như là để chỉ những sự vật sự việc quá lớn, gây ngạc nhiên cho người nhìn thấy. Ở đây Diệp Phàm cảm thấy việc chín dãy sơn lĩnh cùng hướng vào Tử sơn thật quá lớn lao, không thể nào tưởng tượng nổi nên mới nói thế.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 194: Chín Con Rồng Cùng Bảo Vệ Một Châu được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close