Truyện Già Thiên : chương 200: trong nguyên có nữ tử

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 200: Trong Nguyên Có Nữ Tử
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Đã hơn nửa tháng, nhưng Thần Vương Khương Thái Hư vẫn không lên tiếng, giống như là đã tọa hóa ở trong nham thạch.

Tuy Diệp Phàm đã hiểu được thức mở đầu, nhưng càng hiểu thì hắn càng cảm thấy một thức này thật thâm sâu huyền ảo. Lực công kích mạnh đến nỗi hắn phải thấy kinh hãi.

Hắn cảm thấy nếu như nhận được toàn bộ bí pháp thì uy lực của thức này còn vượt xa Hư Không Đại Thủ ấn. Đây là một loại bí thuật công phạt vô thượng, đúng là đấu chiến thánh pháp.

Vào ngày thứ mười bảy, Thần Vương Khương Thái Hư tỉnh dậy, truyền âm thanh suy yếu ra, nói:- Tiền bối, ngài đã tỉnh rồi.

Diệp Phàm thở dài một cái. Hắn có thể thấy được trạng thái của đối phương không tốt lắm, có thể chết bất cứ lúc nào. Diệp Phàm không dám kéo dài thời gian, nói:- Ra...tay...

Khương Thái Hư muốn xem thành quả của hắn.

Diệp Phàm không che giấu thực lực của mình, diễn luyện theo một đấu pháp vô cùng xinh đẹp, đánh thức mở đầu ra. Vào giờ khắc này, hắn không tự chủ được mà bộc phát một cỗ chiến ý cường đại, muốn đánh thủng cả vòm trời trên cao.

Hắn có ý nghĩ như vậy cũng là nhờ loại bí thuật vô thượng này, loại bí thuật này làm cho khí chất người ta cũng biến chuyển, giống như được Chiến thần phụ thể. Một cỗ chiến lực cường đại mênh mông mãnh liệt thoáng cái dâng tràn ra ngoài.Khương Thái Hư thấy Diệp Phàm kín đáo mà ẩn sâu, có thể lĩnh hội được loại bí thuật công phạt kinh khủng này thì hài lòng nói ra hai chữ.Hắn cảm thấy đối phương dạy hắn bí pháp, nhất định là có yêu cầu nào đó.

Nhưng dường như Khương Thái Hư có điều tiếc nuối, nói:Diệp Phàm không nói thêm gì, lẳng lặng chờ đối phương mở miệng.

Xoẹt!

Trên bề mặt khối nham thạch thô ráp lại xuất hiện một thân ảnh khô gầy, xương sườn lộ rõ, chân mảnh như củi, có thể nói là gầy trơ cả xương, toàn thân thể mà không có một chút thịt nào cả.

Thân ảnh ấy liên tục diễn luyện ra nhiều loại tư thế, đồng thời truyền một đoạn khẩu quyết vào trong lòng Diệp Phàm. Những tư thế ấy được diễn luyện nhanh đến mức làm cho người ta hoa cả mắt.

Mặc dù không có thần lực dao động, nhưng Diệp Phàm lại cảm thấy áp lực kinh khủng. Phảng phất như Khương Thái Hư lúc này đã hóa thành một vị thần, chỉ là những động tác do bóng ảnh diễn luyện thôi mà cũng có hào quang vô tận hiện lên trên bề mặt nham thạch, bao phủ cả khối lại.

Vào giờ khắc này, toàn bộ các việc khác tựa như đã bị xem nhẹ đi, ngay cả lực triệu hoán đầy ma tính sâu trong Tử sơn thoáng cái cũng suy yếu tới mức yếu nhất.

Bóng ảnh của Khương Thái Hư trên bề mặt nham thạch có một cỗ khí thế đặc biệt: mặc kệ người đối diện là ai, nhưng ta vẫn độc tôn duy ngã khắp trời đất. Loại chiến ý này làm cho người ta phải run sợ, đúng là hóa thân của đấu chiến thánh giả.

Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Phàm giật mình như vậy, hắn đã bị loại bí pháp này chấn nhiếp hoàn toàn rồi. Nếu như không phải thần thức hắn rất cường đại, nếu như không phải tay hắn đang cầm hạt Bồ Đề, căn bản sẽ không thể nắm giữ toàn bộ được.

Bí thuật vô thượng này vô cùng phức tạo, thuật pháp công phạt biến hóa vô tận, mỗi một tấc thịt trên cơ thể cũng là vũ khí cường đại nhất.

Cuối cùng, tốc độ bóng ảnh Khương Thái Hư càng lúc càng chậm, mọi biến hóa phức tạp thoáng cái đơn giản, thiên biến vạn hóa quy nhất, đại đạo tinh giản (1), công phạt tập trung vào một thuật!

Chỉ trong phút chốc, thân thể khô gầy đó đã từ phức tạp biến thành đơn giản, cả người giống như một đại đạo đang tập trung lại làm một, mãi mãi không thay đổi, đọng lại ở nơi đó.Diệp Phàm kinh hãi nhìn bóng ảnh Thần Vương đang đứng đó, có cảm giác thân thể mình muốn nứt vỡ ra, linh hồn không thể nào tồn tại được nữa, tựa như muốn tan biến.- Thật ra bí pháp vô thượng này chỉ có một thức, quy nhất bổn nguyên. Nhưng lại có thể diễn biến vạn pháp...

Diệp Phàm tay cầm hạt Bồ Đề, dùng tâm cảm nhận.

Ầm!

Dường như đối phương nghe được tâm ngữ (2) của Diệp Phàm, khối nham thạch thô ráp bỗng nhiên lay động mạnh mẽ, bóng ảnh trên đó thoáng cái đã biến mất.

Diệp Phàm mặc niệm đoạn khẩu quyết bí thuật này trong lòng. Tổng thể không dài, nhưng lại rất tối nghĩa. Hiện giờ trong đầu hắn đang hiện ra vài hình ảnh, mỗi một động tác Khương Thái Hư diễn luyện đều được hắn dùng tâm cảm nhận.Diệp Phàm dùng thân thể của mình để kết ấn, ban đầu bắt chước theo những gì Khương Thái Hư đã làm, mọi động tác như thiên biến vạn hóa. Đến một lúc sau, hắn từ từ nắm được căn bản, bắt đầu diễn sinh được ý cảnh quy nhất bổn nguyên (3).

Chỉ cần nắm được thần tủy là có thể định được hình dạng, sau đó biến hóa ngàn vạn. Một khi đã nắm được căn bản, mọi hình thái đều có thể hiện ra.

Diệp Phàm đi vào một trạng thái kỳ diệu. Đã qua hơn mười ngày mà hắn vẫn đắm chìm trong đó, mỗi khi thân thể chuyển động lại mông lung như ảo.

Hắn dùng thân thể để kết ấn không chỉ đơn giản là dùng tay kết ấn, mà mỗi một tấc huyết nhục cũng là một phần của đạo ấn. Có cảm giác cả thân thể hắn đã trở nên to lớn, nhưng lại tự do biến hóa, có thể diễn hóa đại đạo ra vô số hình thế khác nhau.

Cuối cùng, trong lòng hắn bỗng nhiên có một tiếng động ầm nổ vang, rồi có một thân ảnh mãi mãi không thay đổi xuất hiện. Thiên biến vạn hóa đã quy nhất, kết xuất một thể thế (4) duy nhất!

Một loại thể thế này lại khái quát được toàn bộ bí thuật, đây là đấu chiến thánh pháp!

Cho đến lúc này, Diệp Phàm mới hoàn toàn tỉnh đậy. Hắn cũng hiểu được đôi chút về những gì mình đã lĩnh hội được, đây là một loại bí pháp chỉ dùng để tấn công giết chóc, không một loại bí pháp nào có thể so sánh lực lượng công phạt với nó.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn đã nắm giữ được bí thuật này hoàn toàn, mà hắn đã hiểu rõ được tinh túy bên trong, biết nên tu hành như thế nào, biết nên đi tiếp như thế nào.

Một đời Thần Vương tự mình diễn luyện bí pháp đã giúp đỡ hắn rất nhiều, giúp cho hắn thấy được bổn nguyên bí thuật, qua đó nắm được bản chất, vững vàng khắc hạ được thể thế bổn nguyên quy nhất.

Sớm muộn gì cũng có một ngày hắn nắm giữ được bí thuật này hoàn toàn, diễn sinh ra chiêu thức công phạt cho bản thân.

Cửu Bí, thần bí và cường đại. Mỗi một loại bí thuật trong đó đều làm cho cả quỷ thần phải kinh khiếp, trời đất phải sợ hãi.

Loại bí thuật lấy được ở Chuyết phong Thái Huyền mô giúp cho chiến lực hắn thoáng cái tăng lên được gấp mười lần, được xưng tụng là kỳ thuật có một không hai. Nếu như phát huy ra được, bất kỳ địch thủ nào cũng phải run sợ.

Mà loại bí thuật do Thần Vương Khương Thái Hư truyền xuống lại có lực công kích vô cùng khủng bố, khó có bí thuật nào vượt qua được. Diệp Phàm cho rằng cả Hư Không Đại Thủ ấn cũng không thể sánh được.Diệp Phàm ở lại trong cổ mỏ tu hành nhiều ngày, nhưng vẫn không thấy Thần Vương Khương Thái Hư tỉnh dậy. Lòng hắn trầm xuống, có cảm giác sợ rằng đối phương đã là đèn cạn dầu rồi.

Chịu khổ đến bốn ngàn năm, đây là việc gì chứ? Nếu như ở bến bờ Trái Đất của hắn, quay ngược hai ngàn năm là đã đến thời đại Tần Hán rồi.

Bốn ngàn năm...nói thì rất dễ, nhưng nếu tinh tế cảm nhận thì năm tháng thật dài đăng đẳng, cảnh vật vội vã mất đi, cũng không biết đã có bao nhiêu triều đại hưng thịnh rồi suy vong trên vùng đất này.

Thật ra Diệp Phàm vẫn luôn đề phòng đối phương, dù sao hắn đã trải qua quá nhiều hung hiểm kể từ lúc đi tới thế giới này. Nhưng lúc này thấy Khương thần vương lại im lặng không nói gì, hắn chỉ có thể thở dài một tiếng, rồi yên lặng bái lạy khối nham thạch kia một cái.

Hắn không có thời gian để trì hoãn, Tử sơn có rất nhiều hung hiểm, chính là nơi đại hung, không thể ở đây lâu được.

Diệp Phàm rời khỏi cổ mỏ, một lần nữa trở về động phủ to lớn. Hắn hơi do dự một chút, thật phải rời đi sao? Diệp Phàm không cam lòng, bởi vì Nguyên Thiên thư hắn cần lại chưa thấy đâu cả.

Lực lượng triệu hoán đầy ma tính sâu trong Tử sơn càng lúc càng mạnh mẽ, làm cho tâm tình hắn không thể bình tĩnh được.Diệp Phàm tự đánh giá tình hình, quyết định chưa thể rời đi được. Theo những gì Khương Thái Hư nói, nguy hiểm còn chưa chân chính phủ xuống, có lẽ hắn còn có thể đi tới trước một đoạn nữa. Diệp Phàm quyết định đánh cược một lần.

Khi đi sâu vào trong Tử sơn được khoảng trăm trượng nữa, bộ quần áo bằng da đá hắn đang mặc bỗng nhiên phát sáng. Thấy điều này, lòng hắn khẽ động, chẳng lẽ có thần nguyên ư?

Ở sâu trong động phủ có nối thông tới một cổ mỏ vô cùng trống trải, khi đi đến gần nơi đó, bộ quần áo da đá hắn đang mặc không ngừng tản phát ánh sáng, cả thanh đao và cái tinh bàn bằng đá kia cũng có sắc màu khác lạ lưu chuyển xung quanh.Diệp Phàm giật mình trong lòng, chắc chắn sâu trong cổ mỏ này có rất nhiều nguyên.

Phương vị lực lượng triệu hoán đầy ma tính kia không phải nằm trong cổ mỏ này, hắn yên tâm to han đi về phía trước.

Lần này phải đi hơn hai - ba dặm, Diệp Phàm mới đi tới chỗ sâu trong cổ mỏ. Phía trước có ánh sáng nhàn nhạt truyền đến, một cỗ khí tức thần thánh ào tới mặt hắn.

Chỉ trong thoáng chốc, Diệp Phàm đã phải mở to mắt, hốc mồm ra. Hắn nhìn thấy một nữ tử tuyệt mỹ, nữ tử này giống như một đóa hoa sen nổi trên mặt nước, thân thể không một chút tỳ vết, thanh lệ xuất trần.

Ở ngay đó có một khối nguyên khổng lồ cao khoảng hai thước, khối nguyên này phong ấn nàng ở bên trong, nhấp nháy phát sáng.

Đôi mắt nữ tử này nhắm chặt lại, không nhúc nhích. Giống như là một mỹ nhân đang yên ngủ, rất an tường.

Da đầu Diệp Phàm bắt đầu tê dại, không ngờ hắn có thể nhìn thấy một sinh vật được phong ấn trong nguyên, điều này làm hắn cảm thấy bất an!

Điều đầu tiên hắn nghĩ đến là phải thừa dịp đối phương còn chưa tỉnh dậy, nhanh chóng rút lui khỏi nơi này.

Nhưng tại sao không cảm giác được nguy hiểm? Lực lượng triệu hoán đầy ma tính sâu trong Tử sơn cũng không phải từ nơi này phát ra.

Diệp Phàm điều chỉnh cơ thể đến trạng thái tốt nhất, tiểu đỉnh Huyền Hoàng lúc nào cũng có thể tế ra, hai loại thần thuật lại càng điên cuồng vận chuyển.

Lần đầu tiên hắn nhìn về ngọc thể trong khối nguyên to lớn này, điều làm hắn chú ý nhất chính là cánh tay ngọc thon dài. Hắn chú ý đến cánh tay đó bởi vì hắn không bao giờ quên được những đồ án được khắc hạ trên vách động trong mạch nguyên kia.

Mấy chục vạn năm trước, khi vị Đại Đế kia trấn áp sinh vật Thái Cổ, trong khối thần nguyên đã có một cánh tay ngọc nhỏ xinh vươn ra ngoài.Diệp Phàm cảm thấy cả người trở nên tê dại.Diệp Phàm từ từ rút lui, nói hắn không khẩn trương là điều không thể. Phải biết rằng vị Đại Đế kia đã phải dùng đến vũ khí Cực Đạo mới trấn áp được nàng vào trong thần nguyên, có thể thấy được thực lực nàng đáng sợ đến thế nào.

Diệp Phàm lui ra ngoài vài chục bước, nhưng khối nguyên khổng lồ vẫn không có phản ứng gì, nữ tử đó cũng không nhúc nhích.Hắn cảm thấy không thể hiểu được.

Trong cổ mỏ này, nguyên khí nồng nặc khắp nơi, làm cho cảnh vật chung quanh trở nên tường hòa, không có chút sát khí hay sát ý nào.Diệp Phàm rất kinh ngạc. Nữ tử bị phong trong nguyên không có những đặc điểm của quái vật, ngược lại, nàng còn là một đại mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành.Đến bây giờ, Diệp Phàm đã không sợ hãi nữa. Khoảng cách giữa hắn và khối nguyên gần như thế, nếu như đối phương có tri giác thì dù thế nào đi nữa, hắn cũng không chạy thoát được.

Nhưng nếu đối phương lại vô tri vô giác, rất có thể đây chính là đại cơ duyên của hắn. Một khối nguyên lớn như thế là báu vật hiếm thấy trên thế gian, tuyệt đối có giá trị liên thành.

Diệp Phàm không lui về sau nữa, ngược lại còn đi tới gần để quan sát cẩn thận.

Chung quanh khối nguyên khổng lồ có sương mù vây quanh, làm cho nó trở nên mông lung.

Diệp Phàm quan sát một hồi, rồi nói:Răng rắc!

Chân hắn dẫm lên phải một thanh đao bằng xương, nhưng điều này không làm cho Diệp Phàm kinh hãi, chân chính làm cho hắn phải biến sắc chính là bên cạnh khối nguyên đó có một con sinh vật hình người đang nằm sấp.Tim Diệp Phàm đập thình thịch. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Đây là một sinh vật Thái Cổ, cả người được lân phiến màu bạc bao phủ, hai cánh giương rộng ra, ở ngay mi tâm có một cái sừng dài, hơn nữa, nó còn có sáu cánh tay.(1) tinh giản: làm cho trở nên đơn giản.

(2) tâm ngữ: lời nói trong tâm.

(3) quy nhất bổn nguyên: mọi thứ đều quay trở lại nguồn gốc ban đầu.

(4) thể thế: tư thế thân thể.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 200: Trong Nguyên Có Nữ Tử được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close