Truyện Già Thiên : chương 334: diệu dục

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 334: Diệu Dục
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Thần Thành ban đêm cũng không yên tĩnh, mỗi con đường nhỏ cổ xưa đều có người đi lại, tiếng nhạc du dương truyền tới từ mỗi tòa nhà.

Trên đường cái, cung điện nhiều không đếm nổi, xanh vàng rực rỡ, đèn đuốc sáng trưng. Nhìn khắp tầm mắt, ánh sáng khắp nơi, tiếng ca sâu kín mờ ảo vọng tới, động tâm tình người ta, khiến người ta say mê không thôi.

Thánh thành là một tòa thành không có ban đêm, từng cung điện đều có thần hoa bao phủ, ánh sáng nhiều màu nở rộ, cảnh tượng giống như ảo mộng.

Diệp Phàm nói:Lý Hắc Thủy cười nói:Ánh sao sáng chiếu xuống, ánh trăng như nước. Cả tòa thành đều được bao phủ trong một tầng sa mỏng thần thánh, vô cùng đẹp đẽ. Tiếng hát và tiếng đàn nhẹ nhàng truyền khắp không gian.

Hương rượu thơm từ bầu trời bay xuống, những vùng Thiên Cung rực rỡ lóa mắt, đèn đuốc sáng trưng, lơ lửng trên bầu trời của con đường.Lý Hắc Thủy nhìn lên cung điện trên bầu trời, lộ vẻ say mê nói:- Đại nhân vật cũng cao sang phách lối vậy sao?

Diệp Phàm kinh ngạc.

Lý Hắc Thủy lắc lắc đầu nói:

- Đây không phải là cao sang phách lối. Người ở trên cao không tránh khỏi lạnh lẽo, tiên lộ vô vọng vô cùng, vì cái gì lại cứ phải khổ tu? Đạo tu luyện có hàng ngàn hàng vạn cách, người bất đồng có đạo bất đồng. Có người ở trong hồng trần tự độ chính mình. Nhất là những đại nhân vật kia tới cảnh giới nhất định sẽ không nhất thiết phải bế quan mà không ít người trải qua ngũ sắc, tiến nhập vào thế giới hồng trần, tìm kiếm cơ hội đột phá.

Diệp Phàm lộ vẻ ngạc nhiên nói:- Những điều này không phải là thể ngộ của ta mà là của vài vị gia gia cường đạo thôi. Chúng ta nhìn hồng trần vẫn là hồng trần, bọn họ lại có thể thấy hồng trần là Tiên giới. Người bất đồng, đạo bất đồng, nhìn vào lại thấy cảnh bất đồng.Diệp Phàm gật gật đầu nói:Lý Hắc Thủy nói:- Người nào?

Diệp Phàm giật mình.Lý Hắc Thủy lắc đầu. Nguồn truyện:

Trên bầu trời, cung điện trôi nổi, ánh đèn rực rỡ, hương rượu nồng nàn truyền qua không gian mà tới như say lòng người. Tiếng đàn tiếng ca vang lên động long người.Lý Hắc Thủy phỏng đoán.- Mở tiệc chiêu đãi trong này cần tốn bao nhiêu Nguyên?

Diệp Phàm hỏi.Diệp Phàm nghe tới đây lập tức phải hít một hơi khí lạnh. Thế này cũng quá xa xỉ rồi. Một bữa cơm mà tốn cả vạn cân Nguyên, thế là ăn những thứ gì?- Tuyệt đối không khoa trương. Long Sâm, Thần Hoàng Sí...mấy thứ này chỉ nghe tên là ngươi phải biết nó trân quý tới mức nào, thậm chí các bậc Đại Năng còn có thể uống Ngộ Đạo Trà đó.

Diệp Phàm há hốc miệng, thật sự không biết nói thế nào, qua một thời gian dài nói.- Gia tộc Hoàng Kim Bắc Nguyên, lai lịch rất dọa người. Trong tám hàng rượu trong Thánh thành thì nó có thể xếp trong ba hạng đầu đó.Diệp Phàm cười nói.Lý Hắc Thủy lắc đầu.

Thần Thành ban đêm thật sự không giống nơi nào khác, dọc những con đường cổ kính là những vùng cung điện, khiến người ta như thấy lạc vào tiên giới, tựa như ảo mộng vậy.

Ở phía trước là một vùng ánh sáng, Diệu Dục Hồ trông đẹp như một viên mỹ ngọc, lấp lánh lam quang, giống như một khối bảo thạch khổng lồ.

Bên hồ sớm đã có đầy người đứng, hầu hết đều là thanh niên, tất cả đều đang ngẩng đầu chờ đợi.Các loại hoa cỏ bên bờ đều lóe sáng mờ mờ, hòa vùng nước hồ màu lam trong sốt, giống như một khu vườn thần tiên thế ngoại.

Ánh trăng trắng như bạc chiếu xuống, trên mặt hồ có mười mấy chiếc thuyền ngọc lướt nhẹ, trên đó đều là những mỹ nhân y phục phất phơ, sáo ngọc du dương, giống như từ chốn bồng lai truyền tới, gột rửa tâm thần người khác.

Ở chỗ xa hơn có những con thuyền rồng phượng các, tất cả đều lấp lánh ánh sáng năm màu, dưới bóng đêm có vẻ thật bí ẩn.

Mà ở sâu trong bầu trời của hồ lớn lại là những cung quỳnh điện ngọc mỹ lệ, như ẩn như hiện, bị sương mù và bóng đêm bao trùm, thỉnh thoảng lại lóe lên trong suốt.Diệp Phàm nói.- Rất nhiều người đều hẳn hiểu được tại sao lại thế này, vì sao vẫn đổ xô vào chứ? Ngay cả truyền nhân của các Thánh địa cũng không phải là ngoại lệ.

Lý Hắc Thủy cười cười nói:Diệp Phàm gật đầu nói:- Nhưng cũng khó nói lắm. Dù sao thì An Diệu Y cũng bất đồng với những am chủ trong quá khứ, tiên tư vô song. Một nữ tử không tì vết như vậy, nói không chừng thật sự sẽ khiến những truyền nhân này phải trầm luân đó.

Diệp Phàm cười nói:- Ta...có thể ôm mỹ nhân về tất nhiên là rất hay rồi.

Lý Hắc Thủy cười to.- Quả thật là phải cẩn thận. Nhất là Tiểu Diệp Tử ngươi còn nhỏ tuổi, tâm chí không thế nào kiên định, chưa thấy qua chuyện này thì đừng có nói.

Diệp Phàm chẳng biết nói gì.Khóe miệng Diệp Phàm lộ nụ cười lạnh nói:- Ngàn vạn lần đừng có khinh thường, ngươi nếu khinh thường rất có thể sẽ rơi vào đạo của nàng đó.

Lý Hắc Thủy lộ vẻ trịnh trọng bất ngờ nói:- Bọn họ rốt cục tu luyện công pháp gì? Chẳng lẽ có thể so với cổ kinh sao?- Song tu... Thật đấy à?

Diệp Phàm tuy rằng có nghe nói tới nhưng không tin là có pháp môn tu luyện như vậy.Lý Hắc Thủy cười hắc hắc nói.Diệp Phàm sờ sờ cằm, không nói gì thêm nữa.

Bỗng nhiên tiếng đàn sáo đồng thời vang lên, tiếng ca tuyệt vời vang vọng khắp bầu trời đêm, động tới tâm linh của mọi người.Tiếng nói như tiếng trời truyền tới. An Diệu Y rốt cục xuất hiện. Nàng giống như tiên tử trên cung quảng, kỳ ảo xuất trần dưới ánh trăng, áo trăng phất phơ, bay về phía một chiếc thuyền hoa.

Đó là một ngọc thuyền ngũ sắc, chất đầy hoa tươi, đủ màu đủ sắc chỗ nàng tiến vào sâu trong mây mù trên hồ lớn.Có người khó hiểu hỏi.Bờ hồ lập tức sôi trào, sau đó rất nhiều người liên tiếp tiến lên muốn mua thuyền ngọc, đi vào bên trong hồ. Những tiếng rầm rĩ ầm ầm nổi lên.

Diệp Phàm và Lý Hắc Thủy tiến tới hỏi thăm mới biết cần số lượng Nguyên vô cùng lớn khiến bọn họ đều líu lưỡi. Nhưng rất nhiều người đều không thèm để ý, chỉ cần có thể gặp mặt và gần gũi với An Diệu Y là được.Lý Hắc Thủy chẳng biết nói gì. Ngay cả mua thuyền ngọc cũng ra giá trên trời nhưng lại vẫn có rất nhiều người vung Nguyên như rác.Diệp Phàm nói.Lý Hắc Thủy nghĩ một chút, tìm kiếm trong đám người, ánh mắt sáng lên nói:Hắn nhìn thẳng về một đệ tử đại giáo, cười hắc hắc nói:Đệ tử của Ngũ Hành cung này trả giá trên trời để mua một con thuyền rồng thật lớn dùng để du sơn ngoạn thủy, so với những thuyền ngọc bên cạnh cao hơn nhiều, trông rất hùng vĩ.

Diệp Phàm nghĩ chắc hắn định thuận thế mà lên thuyền, nào ngờ Lý Hắc Thủy lại đi tới, gọi một gã tùy tùng của đệ tử Ngũ Hành Cung kia ra rồi thì thầm một lúc.

Kết quả là tên tùy tùng kia giống như lửa đốt mông, vọt lên thuyền rồng bẩm báo.

Đệ tử thứ bảy của Ngũ Hành Cung lập tức biến sắc, đi xuống thuyền rồng rất nhanh, vội vã đi xuyên qua đám người.

Lý Hắc Thủy nghênh ngang đi lên thuyền rồng, sau đó ngoác ngoác Diệp Phàm, mời hắn đi lên.

Những người xung quanh đều không hiểu gì, chẳng biết thế này là thế nào. Chủ nhân của thuyền rồng đột nhiên lại thay đổi, cứ như vậy nhìn họ tiến vào trong hồ lớn.Diệp Phàm hỏi.Lý Hắc Thủy chẳng hề để ý chút nào nói.Diệp Phàm bước đầu hiểu được thủ đoạn làm việc của Lý Hắc Thủy.

Lý Hắc Thủy cười hắc hắc nói:Trong hồ lớn có rất nhiều thuyền ngọc, nhưng lớn như thuyền rồng thì số lượng lại có hạn, đều bị một số đệ tử đại giáo mua rồi.

Bọn họ đứng trên đầu thuyền, dùng thần lực khống chế, rẽ gió vượt sóng, đi vào sâu bên trong hồ lớn.

Sát khí.

Hai người đều cảm nhận được sát khí phi thường cường địa, tuy nhiên lại không phải hướng về phía bọn họ.

Cách đó không xa, một con thần thuyền còn lớn hơn cả thuyền rồng của bọn họ, phía trên có một nam nhân mặc áo tím đang đứng, chắp hai tay sau lưng, tóc đen tung bay, đôi mắt thâm thúy vô cùng.Lý Hắc Thủy cả kinh nói.

Ở phía đối diện có một con thuyền hoàng kim lớn, cũng rất to lớn, giống như cả một cung điện vậy, phía trên cũng có một nam tử đang đứng.

Hắn mặc một bộ hoàng kim chiến y, cao lớn oai hùng, làn da màu đồng cổ, sắc mặt như đao khác, lông mày rậm to, có vẻ vô cùng oai hùng.Lý Hắc Thủy cười hắc hắc nói:-o0o-

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 334: Diệu Dục được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close