Truyện Già Thiên : chương 370: thần nguyên đột phá

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 370: Thần Nguyên đột phá
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Thần Thành nguy nga hùng vĩ giống như phủ đệ của thần linh, có truyền thuyết nói rằng nó từ Tiên giới rơi xuống.

Diệp Phàm sắp rơi đi, quay đầu nhìn lại Thần Thành, cảm thấy một loại khí tức to lớn và tang thương. Nó có phạm vi trăm dặm, lớn khôn cùng, trải qua niên đại thái cổ, tới hiện giờ vẫn bất hủ.-trở về đi.

Diệp Phàm cáo biệt với Lý Hắc Thủy, đi nhanh về phía trước, dần dần biến mất tại chân trời.

ở phía trước, An Diệu Y đang đợi hắn, váy dài trắng như ánh trăng, thắt lưng ngọc lấp lánh, eo thon nhỏ tinh tế, dáng người thon thả, thướt tha động lòng người.

Nàng giống như một gốc tiên hoa, duyên dáng yêu kiều, hương thơm tung bay. Gió nhẹ thổi tới, mái tóc đen dài phiêu động, giống như muốn thuận gió mà bay đi.

Hai người cùng lên đường, rời xa Thần Thành, cổ mộc và tử đằng càng ngày càng ít. sắp rời khỏi vùng đất ấm áp này.

Linh tuyền róc rách cũng ít dần. cỏ cây ngày càng thưa thớt, khí lạnh bay tới. Thực vật màu xanh biếc cũng biến mất dần.An Diệu Y khẽ nói.

ở phía trước là một vùng tuyết trắng xóa giống như áo trắng phủ khắp cả núi sông.

Thần Thành đúng là một địa phương đặc thù. Địa vực xung quanh nó quanh năm bừng bừng sinh cơ, xuân về hoa nở.

Sau khi rời khỏi Thần Thành, thời tiết thực mới hiện ra. vô tình đã tới mùa đông, tuyết như lông ngỗng bay tán loạn, gió bắc gào thét.

Bắc Vực mờ mịt, cả vùng lạnh khủng khiếp, gió rét thổi tới phát ra tiếng ù ù, cuốn từng đám tuyết bay cuồn cuộn.An Diệu Y đẹp tuyệt mỹ, gương mặt tinh xảo không thể tìm ra chút tì vết.Diệp Phàm đạp tuyết mà đi.Da thịt An Diệu Y trong suốt, còn trắng hơn cả tuyết, non mịn như ngọc. Đi trong trời tuyết giống như tiên tử đạp sóng vậy.

Diệp Phàm đích xác có cảnh giác với nàng. nữ tử này dung mạo không chút tì vết lại cùng rời khỏi Thần Thành với hắn, không quá trùng hợp đi.- Còn chưa xác định, cổ Phong tiểu đệ nếu không chê phiền thì hay là chúng ta đồng hành một thời gian đi.

Ánh mắt An Diệu Y lưu chuyển.Tuy nàng rất xinh đẹp nhưng động cơ lại không trong sáng, nếu là ngày thường thì hắn có thể ăn luôn viên đạn bọc đường này. Nhưng hiện tại lại không phải lúc để phong hoa tuyết nguyệt. Các Thánh địa và bách giáo chư tử Trung Châu tấn công Tử Sơn. hắn không còn bao nhiêu thời gian để lãng phí nữa.

An Diệu Y cười khẽ, nụ cười động lòng người, nói:Trên đường đi thỉnh thoảng nàng lại nhắc tới những đồ đồng khắc mặt quỷ, rồi lại nói tới cả Thánh binh Cực Đạo, thực sự là vô cùng hấp dẫn.

Khi trời sắp tối thì Diệp Phàm ngừng lại trong vùng đất bị tuyết phủ, xoay phắt người nhưng lại không thấy gì.

Vừa rồi hắn rõ ràng cảm thấy có người nhìn trộm, trong lòng lập tức căng thẳng. Chẳng lẽ An Diệu Y liên hợp cường giả tới ra tay với hắn?Diệp Phàm không nói gì thêm, tăng tốc độ đi về phía trước, không hề có dấu chân lưu lại trên mặt đất. Hắn giống như một đạo hư ảnh bay đi.

Ốc đảo chỗ Thần Thành cực kỳ rộng lớn. phạm vi có thể tới mấy vạn dặm, thành trấn rất nhiều. Buổi chiều tối bọn họ đã tới một thành nhỏ.

Gió tuyết thổi cửa sổ phát ra những tiếng lạch cạch.

Không lâu sau khi Diệp Phàm nằm xuống giường liền cảm thấy có điều dị thường. Hắn liền kẹp Long Văn Hắc Kim Thánh Linh Kiếm vào ngón tay.

Ước chừng qua một canh giờ, hắn mới cảm thấy có sinh vật tiến vào trong phòng này, nhẹ nhàng phi thường, không hề có chút tiếng động.

Trong phút chốc hắn liền tiêu trừ cảnh giác. Hóa ra là sinh linh nhỏ màu vàng kia.

Nó lấm la lấm lét, thành công thu liễm khí tức bản thân, ngay cả thần thức cũng rất khó nắm bắt được. Nếu không phải trong khoảng cách gần như vậy thì Diệp Phàm còn chưa chắc đã phát hiện ra nó.Trong lòng hắn kinh ngạc.

Đồng thời hắn cũng cảm thấy rất buồn cười. Tiểu tử này cũng nhẫn nhịn giỏi như vậy, trong thời gian dài như thế mới tiến vào nhà.

Hắn không cần suy nghĩ nhiều cũng biết vì sao sinh linh nhỏ màu vàng này tới. Khẳng định là nó nhớ nhung Thần Nguyên kia mà tới, một đường đuổi theo muốn trộm lại.

Đột nhiên thân thể nó dừng lại, hai mắt to tròn chớp chớp, nghi hoặc nhìn Diệp Phàm trên giường, sau đó xoay người bỏ chạy.

Diệp Phàm kinh ngạc. sinh linh nhỏ màu vàng này rất cảnh giác. Hắn ra tay rất nhanh, chụp về phía trước.

Vù!

Kim quang lóe lên. sinh linh nhỏ màu vàng kia lập tức xuyên qua cửa sổ chạy mất.An Diệu Y cười khẽ, đang đứng chặn phía trước, tay ngọc phất lên một cái. Một quầng sáng trùm về phía trước. Nguồn truyện:

sinh linh nhỏ màu vàng này dùng tốc độ khó tin xoay người, hóa thành một đạo kim tuyến, nhoáng một cái đã xông lên bầu trời đêm.Trong gió lạnh truyền tới tiếng gọi của công chúa Đại Hạ.

Diệp Phàm xông lên bầu trời liền phát hiện ra huynh muội hoàng tử Đại Hạ. Hai người bọn họ thật lo lắng. Mất tám mươi vạn cân Nguyên mới có được Thần Tàm, vừa được mấy ngày đã chạy mất rồi.Hoàng tử Đại Hạ hỏi. Hắn đuổi tới đây là vì cảm thấy phân nửa Thần Tàm vì Diệp Phàm mà tới.Diệp Phàm chỉ về một hướng.Hai huynh muội này liền vội và đuổi theo.

Diệp Phàm sờ sờ cằm, nở nụ cười. Con vật nhỏ này đúng là thú vị, có lẽ tương lai có thể trực tiếp hấp dẫn nó trở về.

Hắn không dừng lại mà nhân cơ hội này vừa may có thể thoát khỏi An Diệu Y. Diệp Phàm biến mất trong đêm tuyết.

Dựa theo người của Thần Thành phỏng đoán thì các Thánh địa nếu muốn vận dụng vũ khí Cực Đạo tối thiểu phải chuẩn bị một tháng trở lên. bởi vì có chuyện gì đó khiến bọn họ không thể lấy ra ngay lập tức.

Diệp Phàm biết thời gian hữu hạn. Hắn muốn nhanh chóng đột phá cảnh giới.

Cứ như vậy, hắn mai danh ẩn tích hai mươi ngày, không ai biết hắn ở đâu, ngờ sinh linh nhỏ màu vàng kia...

Đây là một vùng không người rộng lớn, tuyết lớn bay tán loạn, núi rừng đất đai đều trắng xóa.

Nơi này rời xa ốc đảo, mấy chục năm tới mấy trăm năm cũng không có mấy người đi ngang qua. cực kỳ hoang vắng.

Nhưng gần hai mươi ngày này trong vùng núi bị băng tuyết phong tỏa này lại không ngừng có linh khí tràn ra, nhất là mấy ngày gần đây, ánh sáng thần thánh lúc nào cũng xông lên tận trời.

Cả vùng núi tuyết này chính là nơi Diệp Phàm bế quan. Hắn phong ấn bản thân trong lòng núi nhưng vẫn thể ngăn cản được rất nhiều Nguyên khí tràn ra.

Thần Nguyên và Nguyên dị chủng ở cùng một chỗ, tuy rằng thoạt nhìn không nhiều nhưng cũng ẩn chứa linh khí rất mênh mông, muốn ngăn cũng không ngăn nổi.

Diệp Phàm cũng không biết là ngay ngoài cấm chế mà hắn bày ra, một sinh linh nhỏ màu vàng mấy ngày nay vẫn giương nanh múa vuốt, tức giận nghiến răng, đáng tiếc là không thể vào trong được.

Mấy trăm cây đại kỳ đều là do Hắc Hoàng tự mình chế tạo, bên trên có đạo văn thâm ảo vô cùng, sinh linh nhỏ màu vàng này không thể đột phá được.

đã nhiều ngày rồi rồi Nguyên khí trong núi vẫn cuồn cuộn ra như khói, gần như hóa lỏng.

sinh linh nhỏ màu vàng rốt cục cũng yên tĩnh lại, bắt đầu hút như trâu uống nước. Nguyên khí cuồn cuộn mênh mông tỏa ra quá nồng đậm, cũng đủ cho nó hưởng thụ rồi.

Diệp Phàm trong khi bế quang cũng cảm giác có hơn phân nửa Nguyên đã tiêu tan nhưng hắn lại không thể nào ngăn nổi.

Hắn phát hiện ra mình đã hao phí vô số Nguyên, cũng không phải để hấp thu toàn bộ mà dùng để phá vỡ một xiềng xích nào đó.

Một đống Nguyên dị chủng lớn đủ để so với trăm vạn Nguyên tinh thuần đều bị luyện hóa toàn bộ nhưng hắn vẫn không thể thăng cấp tới Đạo Cung ngũ trọng thiên.

Tất cả mọi chuyện đều giống như hắn dự đoán, cần tới cả trăm vạn cân Nguyên tinh thuần.

Cuối cùng hắn cắn răng một cái, bắt đầu luyện hóa Thần Nguyên to bằng đầu người kia. Lập tức thần quang tỏa ra bốn phía, ánh sáng bừng lên tận trời cao.

Lực lượng của Thần Nguyên không thể ngăn cản nổi, tấn công thân thể hắn, tẩy rửa toàn thân, khiến toàn thân hắn trong suốt, thoạt nhìn giống như thần linh vậy.

Trong Đạo Cung, ngũ đại thần đều chấn động, tiếng của đại đạo vang vọng, tung ra đại kinh nghĩa, câu động chủ mệnh, khiến kiếp này được vĩnh hằng.

Một tiểu đỉnh chìm nổi trong Đạo Cung, ở giữa ngũ đại Thần Tàng. Từ sau khi tiến vào Đạo Cung Bí Cảnh, Vạn Vật Mau Khí đỉnh đã từ Luân Hải bay vào trong Đạo Cung.

sinh linh nhỏ màu vàng bên ngoài vô cùng hưởng thụ. Khí tức của Thần Nguyên lao ra bao phủ toàn bộ thân thể nó, khiến nó ở trong một vùng sáng mờ.

Nguyên khí mênh mông tẩy rửa thân thể Diệp Phàm, căn bản không có khả năng hấp thu toàn bộ, đại đa số đều xông ra ngoài. Đây đúng là một hành vi tiêu xài xa xỉ cực độ.

Tiếng kinh vang vọng trong Đạo Cung, vang vọng cả dãy núi khiến cho Thần Tàm bên ngoài nghi hoặc không thôi. May mắn là không ai đi qua khu vực này, bằng không nhất đinh sẽ rất kinh hãi.

Tiếng kinh kệ vang lên liên tục ba ngày, Nguyên khí vô tận bao phủ cả ngọn núi này, hòa tan tuyết động, cỏ cây đâm chồi, sinh cơ bừng bừng.

Biến hóa này khiến sinh linh nhỏ màu vàng kia giật mình há hốc miệng, càng cố gắng hấp thu khí Thần Nguyên hơn.

Ầm!

Đột nhiên một tiếng chấn động kịch liệt vang vọng hai mươi bốn tầng trời, ánh sáng hùng lên tận trời cao, đẩy bay cả sinh linh nhỏ màu vàng ra ngoài, rơi xuống đất, mặt xám mày tro.

Khi tinh khí Thần Nguyên tan hết thì nơi này lại rơi vào yên lặng, tràn ngập một luồng khí tức tường hòa, giống như thần giáng xuống thế gian.

Trong lòng núi, Diệp Phàm mở hai người, thân thể trong suốt giống như một Tiên Vương. Hắn chậm rài đứng lên, nắm chặt cánh tay, trong khoảnh khắc có cảm giác có thể nắm toàn bộ thiên địa trong lòng bàn tay.

Đây là một loại tự tin cường đại. Hắn đột phá tiến vào Đạo Cung ngũ trọng thiên, không có Thánh địa hỗ trợ, hoàn toàn dựa vào bản thân mà cũng tới được bước này.

Thể xác và tinh thần Diệp Phàm thực sự yên lặng, vô cùng tường hòa. Hắn không dám xuất thần lực ra bởi vì căn bản không cần như vậy. Rốt cục bản thân mạnh tới mức nào hắn đã biết rất rõ ràng.

Giờ khắc này hắn có sự tự tin không gì sánh nổi.

Thân thể hắn rốt cục đã có một tia uy lực nên có của thánh thể thái cổ, cực kỳ mạnh mẽ.

Trong khoảnh khắc Diệp Phàm xuất quan, hắn lập tức nở nụ cười. Hắn cảm ứng được sinh linh nhỏ màu vàng kia đang bực bội ở bên ngoài.không thể không nói sinh linh nhỏ màu vàng cảnh giác phi thường, trong nháy mắt liền cảm nhận được thứ gì đó, hóa thành một đạo kim quang bỏ trốn, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.Diệp Phàm không đuổi theo, sờ sờ cằm, lộ nụ cười. Cứ như vậy thì hoàng triều Đại Hạ bỏ ra tám mươi vạn cân Nguyên chi sợ lại thành công dã tràng thôi.

Hắn đứng trên ngọn núi, lấy ra một đài Huyền Ngọc, chuẩn bị vượt qua hư không.

Đây là thứ Hắc Hoàng tế luyện thành, có thể mang theo bên người, chỉ cần cung cấp Nguyên là có thể vượt qua một khoảng cách nhất định.

Cứ như vậy, Diệp Phàm tổn rất nhiều Nguyên, dùng mười mấy đài Huyền Ngọc, cuối cùng cũng tới được địa vực của Khương gia.Khương gia cách Thần Thành tới hai mươi mấy vạn dặm, nếu ở vùng Bắc Vực mênh mông vô ngần mà nói thì cùng chỉ là một khoảng cách rất ngắn

Vùng địa vực này có rất nhiều quốc gia, Diệp Phàm sau khi hỏi mới biết Khương gia sinh hoạt ở trong một vùng tịnh thổ thần thánh.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 370: Thần Nguyên đột phá được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close