Truyện Hậu Tinh Thần Biến : chương 453: phù lục trong mật thất
Hậu Tinh Thần Biến
-
Bất Cật Tây Hồng Thị
Chương 453: Phù lục trong mật thất
Tới lúc này Tần Vũ có thể nói đã nắm trong tay cả Minh Huyễn tinh cùng với gần một ngàn binh lính Chiến Thần giới
Dương Thiên Hành thấy thân ảnh Tử Băng Linh sắc mặt không khỏi đại biến, vội vàng quỳ xuống nói:
Tử Băng Linh con mắt sáng ngời, cuối cùng cũng gặp một người biết thân phận của mình, hỏi:
Tử Băng Linh nhíu mày lắc lắc đầu:
Lúc này Tần Vũ không để ý chút nào đến Tử Băng Linh, thẳng hướng thành chủ phủ đi tới
Tử Băng Linh đi theo phía sau Tần Vũ chẳng ý tứ gì gọi tựa hồ là vì vừa rồi xấu hổ mà sinh ra cáu giận
Tần Vũ lạnh nhạt nói nhưng không có một chút gì gọi là cung kính
Tử Băng Linh cười hắc hắc:
Tần Vũ không chút nào tin lời Tử Băng Linh, từ đôi mắt nàng đã có thể thấy lời nói thật hay giả
Tử Băng Linh tức giận quyệt môi:
Tần Vũ không để ý tới nàng, lúc này đã về tới trong địa lao, xuyên qua các lao phòng cực nhanh. Dương Thiên Hành và Tử Băng Linh đi theo phía sau hắn, tu vi của Tử Băng Linh đang ở vào Đại Huyền trung kì cảnh giới cho nên tốc độ tất nhiên chậm hơn một bậc
Dương Thiên Hành thấy thần sắc ngưng trọng của Tần Vũ, hỏi:
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng:
Lúc trước Vũ Văn Thác sớm có dự tính đi tới địa lao này cho nên nhất định không thể để ai biết, thần thức Tần Vũ phóng ra cực hạn sau khi tìm kiếm độ nửa canh giờ thì một năng lượng ba động kì dị khiến cho Tần Vũ chú ý
Tâm trạng Tần Vũ trầm xuống cực nhanh hướng tới đoàn năng lượng ba động kia, lớn tiếng hô:
Dương Thiên Hành và Tử Băng Linh cũng rất ngạc nhiên theo sát phía sau Tần Vũ
Trong nháy mắt Tần Vũ đã tới một góc khuất được tạo bởi hai bức tường nghiêng nghiêng, một cái động khẩu cực kì bí mật xuất hiện trước mặt mọi người. Phía ngoài động khẩu dày đặc những đám cỏ màu đen cơ hồ phủ kín toàn bộ cừa động, mắt thường không thể nhìn vào bên trong. Nếu không phải từ nơi này truyền đến một năng lượng ba động sợ rằng không có dễ dàng phát hiện như vậy
Tần Vũ lắc mình đi vào dọc theo hai bên có thể cảm giác được mùi đất ẩm mốc, một cỗ khí tức âm lãnh phả vào mặt. Sau khi đi tới cuối bắt gặp một thạch thất, ánh sáng trong này lúc tỏ lúc mờ có vẻ cực kì quỷ dị
Vũ Văn Thác cười đứng trong thạch thất nhìn Tần Vũ vẻ mặt đắc ý
Tần Vũ ánh mắt một mảnh cười lạnh một tiếng, nói:
Tử Băng Linh và Dương Thiên Hành cũng là cực kì tò mò nhìn gian thạch thất này, nét mặt cũng vô cùng kinh ngạc
Vũ Văn Thác cười nói:
Tần Vũ nhướng mày, nhìn xung quanh thạch thất đánh giá một phen phát hiện trên mỗi một bức tường đều có khắc một loại văn tự kì quái thấu phát ra một cỗ khí tức viễn cổ thần bí, nhưng loại văn tự này Tần Vũ không thể hiểu. Bất quá … điều làm người ta chú ý nhất chính là ở trung tâm thạch thất có đặt một chiếc bàn đá, trên mặt bàn có khắc một đồ án huyền bí rắc rối, càng không thể phá giải
Vũ Văn Thác hít một hơi, nói:
Dương Thiên Hành hỏi
Vũ Văn Thác có chút miệt thị cười lạnh một tiếng:
Tử Băng Linh đi vòng quanh bốn phía, mặc dù có thể cảm giác được cực kì quen thuộc rồi lại không thể nghĩ ra
Vũ Văn Thác nghe thấy Tử Băng Linh nói, trong khi nhìn kĩ lại dung mạo nhất thời đại kinh hãi:
Tử Băng Linh đắc ý cười nhưng nhìn kỹ dung mạo của Vũ Văn Thác đột nhiên có cảm giác quen thuộc, nói:
Vũ Văn Thác trọng trọng lắc đầu, nói:
Tử Băng Linh nhìn qua có chút kiêu hãnh, cười nói:
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng cắt đứt tràng ca ngợi thao thao bất tuyệt sắp tới, trầm giọng nói:
Vũ Văn Thác cười thần bí, nhìn Tử Băng Linh nói:
Tử Băng Linh có chút kinh ngạc, khó trách lại có cảm giác quen thuộc
Vũ Văn Thác gật đầu nói:
" Đúng vậy, lúc trước Tà thần Tử Sắc Thương Long từ trong Hỗn Độn khai tích vũ trụ, tại một số ít chủ tinh có để lại mật thất như thế này, Minh Huyễn tinh chính là một trong số đó. Bất quá trong thạch thất này … không phải là tâm pháp Tà thần huyền ảo mà là một chút cấm thuật do hắn sáng tạo ra, chỉ có thể tại cảnh giới Hoàn Hư mới lĩnh ngộ pháp quyết chí cao này "
Dương Thiên Hành nhìn đến loá cả mắt, nói:
Tần Vũ nhìn thật sâu Vũ Văn Thác, nét mặt tràn đầy ý vị nói:
Vũ Văn Thác lè lưỡi không phủ nhận cũng không đồng ý, lại đi tới bên Tử Băng Linh công chúa nịnh nọt
Thạch thất này hiển nhiên đã có tuổi ngàn ngàn năm tháng, từ bên trong thấu phát ra một cỗ khí tức thần bí, tản khắp những đám văn tự. Tần Vũ mặc dù không cách nào hiểu được hàm ý trong đó nhưng từ bên trong cảm giác được cảnh ngộ trong khi Tà Thần lĩnh ngộ Hỗn Độn, đó là một loại mơ hồ gợn sóng nhưng tâm cảnh lại cực kì ổn định như đang ở trung tâm vũ trụ vô hạn, cho dù là vật đổi sao dời, vũ trụ biến ảo vẫn không thay đổi
Dương Thiên Hành hỏi:
Tần Vũ hơi nhíu mày, nói:
Dương Thiên Hành gật đầu lập tức hướng về chủ lực quân Tà Thần giới phát ra tin tức, rất nhanh sau đó đã nhận được tin tức phản hổi
Dương Thiên Hành hưng phấn nói
Tần Vũ lạnh nhạt cười:
Dương Thiên Hành theo như lời Tần Vũ đưa sự việc cướp Minh Huyễn tinh hướng tới chủ lực quân phát ra, nếu không có tình hình đặc biệt gì phát sinh sau vài ngày nữa quân chủ lực sẽ tới nơi này
Tử Băng Linh hắc hắc âm hiểm cười nói:
Dương Thiên Hành và Vũ Văn Thác không chút nào do dự liền gật đầu, trong lòng bọn họ Tử Băng Linh cùng với Tà thần Tử Sắc Thương Long tựa hồ là tồn tại thần thánh
Tần Vũ dừng ở vách tường, ngón tay quệt qua nhẹ nhàng vuốt ve đám văn tự đồ án thầm cảm khái nói:
Qua vài lần chiến đấu vô luận là Chiến Tôn hay là binh lính Chiến Thần giới, Tần Vũ ngay cả năng lực phá huỷ trạng thái phách thể bọn họ cũng không có, chỉ có thể nương vào Tử Vân kì áp chế để chiếm thượng phong. Năng lực không đủ khiến hắn khắp nơi thụ chế, ngoài ra cũng là muốn một lần nữa hoán tỉnh Lục đạo luân hồi, dù sao với trạng thái bị áp chế bây giờ của Tần Vũ chỉ có lực lượng Lục đạo luân hồi mới là cường đại nhất
Danh Sách Chương: