Truyện Hậu Tinh Thần Biến : chương 601: nhất nhâm thần thiên
Hậu Tinh Thần Biến
-
Bất Cật Tây Hồng Thị
Chương 601: Nhất nhâm Thần Thiên
Từ tin tức trong Nguyên thủy thần thiên bảng, Phong Thần Nguyệt gần như đã dung hợp được sáu loại nguyên tố pháp tắc trở thành Thượng bộ Thần Thiên, từ khẩu khí của hắn có thể phán định dường như mấy trăm năm này đã có đột phá
Phong Thần Nguyệt lạnh lùng nói:
Trong lời nói của Tiêu Bất Phàm pha lẫn tự tin kinh người, hắn cùng với Tần Vũ giống nhau, đều là trảm sát bát đại nguyên tố pháp tắc mà trở thành Thần Thiên. Bát thần hợp nhất cũng đã thành công điều khiển trạng thái một cách hoàn mỹ nhất, đối với vận dụng huyền ảo trong nguyên tố pháp tắc hiển nhiên cao hơn bất cứ một vị Thần Thiên nào, chỉ trừ đệ nhất nhâm Thần Thiên đại nhân
Đối với chí cao Thần Thiên đó, điều khiển trạng thái của Tiêu Bất Phàm cùng Tần Vũ căn bản không tính là gì
Phong Thần Nguyệt khẽ phất tay áo, trầm giọng nói:
Tiêu Bất Phàm cười lạnh một tiếng:
Phong Thần Nguyệt trầm giọng nói:
Từ trước nay, nhâm Thần Thiên là cường giả chí cao của Nguyên thủy vũ trụ nắm trong tay quyền lực tuyệt đối, là đỉnh cấp nhân vật khắp cả vũ trụ, sâu trong nội tâm vốn là tồn tại một sự cao ngạo
Không có địch nhân, không thể cao hơn nữa!
Hôm nay các nhâm Thần Thiên này cũng bởi vậy mà sống lại, cũng là cơ hội khiêu chiến của bọn họ
Tiêu Bất Phàm không có cự tuyệt, lại càng không muốn thế, có thể cùng đỉnh cảnh giới Thần Thiên đại chiến một lần cũng là cầu không được. Ngàn vạn diễn kỉ cô độc trên đỉnh cao, vào lúc này có thể hoàn toàn tuyên tiết
Sát na trong lúc này, bề mặt thân thể Phong Thần Nguyệt dâng lên một cỗ khí lãng màu vàng, ở trong lớp khí lãng này phảng phất ẩn chứa huyền ảo vô cùng khiến người khác không thể nhìn ra
Tần Vũ bên cạnh thấy thế không khỏi trong lòng cả kinh:
Nhâm Thiên Tuyệt lúc này linh hồn đã bị trọng thương, sắc mặt tái nhợt, toàn thân đều run lên nhè nhẹ, gật đầu nói:
Tần Vũ cau mày nói:
Vừa nói một tia Hỗn Độn lực li ti đã tản ra, trong hư không nhất thời hiện xuất từng đạo sóng gợn
Nhâm Thiên Tuyệt ánh mắt nhất liễm, trầm giọng nói:
Ánh mắt Tần Vũ tập trung lên người Phong Thần Nguyệt, lông mi lúc này thấu xuất một tia lo lắng
Đỉnh cảnh giới Thần Thiên đối chiến, chạm đến là chết!
Phong Thần Nguyệt đột nhiên phát động thế công, khí lưu màu vàng toàn thân lúc này xảy ra biến hóa, vô số đạo phong nhận như mũi tên huyền ảo lung linh phá không tới, hoàn toàn phong tỏa đường lui của Tiêu Bất Phàm
Khóe miệng Tiêu Bất Phàm dắt một nụ cười quỷ dị, hư không bốn phía xung quanh phảng phất bị đẩy vào trong lò luyện trong nháy mắt, một đoàn khí nóng bỏng phóng lên cao, không gian bình diện không ngừng nổi lên những đợt vặn loạn
Hỏa nguyên tố pháp tắc, dong luyện hư không!
Mấy trăm đạo phong nhận trong hư không nhất thời tan rã, Phong Thần Nguyệt hừ lạnh một tiếng, huy động Phong nguyên tố pháp tắc, trong một khoảng cách ngắn tốc độ vượt qua cả thuấn di, trong lúc này đã đi tới trước người Tiêu Bất Phàm, một quyền xuất ra
Tiêu Bất Phàm ánh mắt nhất liễm, cũng xuất ra một quyền, nắm tay chớp động khói trắng như tuyết
Khi chạm đến nắm tay Phong Thần Nguyệt một tích tắc chợt cảm giác được một cỗ hấp lực vô cùng cường hãn, cùng lúc đó Lôi nguyên tố pháp tắc ẩn chứa Hỗn Độn lực cũng xâm chiếm toàn thân Phong Thần Nguyệt, bố bào toàn thân nhất thời tan nát lộ ra nhục thể
Mặc dù Phong Thần Nguyệt trúng một kích toàn lực nhưng khuôn mặt Tiêu Bất Phàm lại toát ra thần sắc kinh dị, chỉ cảm thấy toàn thân giống như bị cỗ hấp lực kia kiềm chế
Bồng!
Phong Thần Nguyệt hung hăng bổ xuống một quyền, một đạo hỏa quang nóng cháy phóng lên cao, Tiêu Bất Phàm nhất thời bạo lui mấy trăm trượng
Tuy nhiên, sinh mệnh nguyên lực ẩn chữa Hỗn Độn lực trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân Tiêu Bất Phàm, thương tổn một quyền kia thoáng chốc đã khép lại
Tiêu Bất Phàm lạnh lùng nhìn Phong Thần Nguyệt:
Phong Thần Nguyệt cười lạnh nói:
Thanh âm vừa dứt, Phong Thần Nguyêt giống như lưu phong cuồng tới, phía sau hắn đột nhiên đằng khởi ba con rồng trắng bằng khói, vô số đạo điện quang phóng lên cao dung hợp Hỗn Độn lực với Lôi nguyên tố pháp tắc giờ khắc này đã phát huy đến cực hạn
Tiêu Bất Phàm hít sâu một hơi liền thi triển Thủy nguyên tố pháp tắc, tuy nhiên một cỗ năng lượng kì dị lại từ trên trời giáng xuống với tốc độ kinh người hội tụ lại, trong vũ trụ hư không u ám hình thành một hư ảnh lớn vô cùng
Đó là Hỗn Độn lực, trong vũ trụ rộng lớn không thể tưởng kia, Hỗn Độn lực đang điên cuồng ngưng tụ. Tần Vũ nhất thời cảm giác được cả Bát Thần vũ trụ đều run rẩy, phảng phất toàn bộ lượng Hỗn Độn vật chất trong khoảnh khắc đều bị diễn hóa
Trong nháy mắt, một cỗ uy áp đáng sợ bộc phát
Tiêu Bất Phàm là người đầu tiên quỳ xuống, dù sao trong số những người tại đây cũng chỉ có hắn từng gặp qua đệ nhất nhâm Thần Thiên này. Mà Đệ nhất nhâm Thần Thiên rốt cục tên gọi là gì cho tới bây giờ cũng chưa ai biết, Nguyên thủy thần thiên bảng cũng không ghi lại về hắn, ít lại càng ít
Giờ khắc này, dường như dưới sự uy áp khủng khiếp Lôi nguyên tố pháp tắc của Phong Thần Nguyệt ầm ầm băng hủy, hắn kinh ngạc nhìn một màn, lông mi trong lúc này toát ra khiếp sợ vạn phần
Chỉ bằng vào uy áp là có thể phấn toái Nguyên tố pháp tắc của hắn, năng lượng như vậy rốt cục là khủng khiếp đến nhường nào
Trong hư không hiện lên một huyễn ảnh cao gần trăm trượng, đó là một lão nhân mặc trường vào vàng trắng, nhìn qua có vẻ hiền từ hòa ái, cầm trong tay một cây trụ trượng, trán đầy nếp nhăn. Đôi con ngươi phát ra tia sáng khiếp sợ khiến người ta cảm giác không thể cưỡng lại, toàn thân thấu phát phong thái của thần thánh
Tần Vũ cùng Nhâm Thiên Tuyệt nét mặt khiếp sợ vô cùng không tự chủ được liền quỳ xuống. Phong Thần Nguyệt không biết là vô tình hay hữu ý, hay là dưới uy áp kia cũng quỳ xuống
Cũng trong lúc này một thanh âm già nua vang lên trong tai mọi người
Vô danh sơn
Thanh âm già nua nặng nề kia quanh quẩn trong tai tất cả Thần Thiên, gồm cả Tần Vũ cùng với Nhâm Thiên Tuyệt
Tiêu Bất Phàm gật đầu nói, nhất nhâm Thần Thiên xuất hiện hiển nhiên là muốn át chế cuộc chiến giữa các Thần Thiên đỉnh cảnh giới
Dưới cỗ uy áp này, Phong Thần Nguyệt cũng cảm giác được thực lực của Đệ nhất nhâm Thần Thiên quá cường đại, bản thân so với hắn khó có thể nói rõ ràng, thậm chí so với con kiến còn nhỏ bé hơn
Thoáng chốc thân ảnh thật lớn kia ầm ầm tiêu tán, uy áp đáng sợ cũng theo đó mà biến mất không thấy đâu, tựa hồ cho tới giờ chưa từng xuất hiện
Tiêu Bất Phàm thật sâu nhìn Phong Thần Nguyệt một cái:
Phong Thần Nguyệt lạnh lùng nói:
Nói xong, thân ảnh Phong Thần Nguyệt cũng từ từ mơ hồ cuối cùng biến mất trong hư không
Xem ra đối với mệnh lệnh Nhất nhâm Thần Thiên hắn là không dám cãi lời
sau khi thân ảnh Nhất nhâm Thần Thiên biến mất, Nhâm Thiên Tuyệt mới dám thở phào nhẹ nhõm, đi tới trước mặt Tiêu Bất Phàm nói:
Tiêu Bất Phàm có chút nghiêm trọng gật đầu, lập tức nhìn Nhâm Thiên Tuyệt một cái nhíu mày nói:
Nhâm Thiên Tuyệt cười khổ một tiếng:
Tiêu Bất Phàm khẽ lắc đầu xòe bàn tay ra, trên đó ẩn chứa sinh mệnh nguyên lực trong nháy mắt nhập vào trong thân thể Nhâm Thiên Tuyệt, tốc độ cắn nuốt của thanh sắc ti tuyến kia nhất thời cũng giảm hẳn, ước chừng qua thời gian một nén nhang tất cả thanh sắc ti tuyến đều bị sinh mệnh nguyên lực thôn phệ, biến mất không còn chút nào
Danh Sách Chương: