Truyện Phong Lưu Chân Tiên : chương 166: đại bí ẩn

Trang chủ
Đô Thị
Phong Lưu Chân Tiên
Chương 166: Đại Bí Ẩn
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Đổi phòng?
Lời đề nghị đột ngột của Tô Nguyệt Nhi khiên Dương Thiên bất ngờ. Đến lúc hắn nhìn thấy vết chém trên cánh cửa liền hiểu ra vấn đề.
- Nguyệt Nhi, chúng ta ở cùng một phòng được không. Ngươi xem, mỗi phòng đều chia ra làm hai phòng nhỏ, hai người ở cũng không thành vấn đề.
- Không được, cửa là do ngươi phá, ngươi phải tự chịu trách nhiệm.
Năn nỉ vô ích, Dương Thiên đành phải đổi phòng với Tô Nguyệt Nhi. Trước khi vào phòng, Tô Nguyệt Nhi chợt hỏi một câu nàng vẫn canh cánh trong lòng:
- Dương Thiên, ngươi nói Chân Tiên có phải là điểm cuối cùng hay không?
- Đương nhiên, Chân Tiên chính là tồn tại chí cao trong thiên địa này. Bọn hắn đã thoát khỏi phàm thai, có được Tiên Thể, thọ cùng tuế nguyệt, mang theo lực lượng vô tận. Chẳng lẽ ngươi nghĩ phía sau Chân Tiên còn có cảnh giới khác cao hơn?
Tô Nguyệt Nhi lắc đầu:
- Chỉ là câu hỏi nhất thời của ta thôi. Ngươi không cần để tâm.
Tô Nguyệt Nhi trở về phòng, Dương Thiên không vội trở về phòng ngủ mà bước lên mũi thuyền ngắm trăng.
Trời đã khá khuya, xung quanh không có bất kì một ai. Dương Thiên chọn một chiếc ghế nằm xuống. Nhìn bầu trời đen kịt, không gian mênh mông rộng lớn, tâm hồn hắn lại treo lên câu hỏi của Tô Nguyệt Nhi:
- Chân Tiên có phải là điểm cuối cùng hay không?
Câu hỏi này Dương Thiên chưa từng nghĩ đến, hay nói đúng hơn là trong suy nghĩ của hắn, Chân Tiên đã là đích đến mà mọi Tu Chân giả mong muốn. Nhưng đó có thực sự là điểm cuối cùng, phía sau Chân Tiên liệu còn có cảnh giới cao hơn hay không?
Suy nghĩ mông lung, linh hồn hắn hòa vào thiên địa, ngao du giữa các vị diện rồi lạc vào một nơi lạ lẫm. Dương Thiên còn chưa kịp nhận ra mình đang ở đâu, một âm thanh tang thương, mang theo hương vị hoài cổ đã truyền đến tai hắn:
- Hỗn Độn, ngươi đã đến rồi sao?
Giật mình, Dương Thiên vội quay lại phía sau, một thân ảnh mờ ảo đang ngồi ở gần đó. Dương Thiên chưa từng gặp qua nam nhân nào hoàn mỹ như vậy. Dáng người cao ráo, da trắng, hai đồng tử màu đen, gương mặt toát ra vẻ yêu mị.
Từ trên người nam tử này, Dương Thiên cảm nhận được một sự áp chế. Mặc dù đối phương chỉ là một mảnh tàn hồn, nhưng Dương Thiên có thể chắc chắn, người này lúc còn sống vô cùng cường đại. So với hắn còn mạnh hơn rất nhiều.
Câu hỏi chưa có lời giải của hắn đã có câu trả lời, Chân Tiên quả nhiên vẫn chưa phải điểm cuối cùng. Trong đầu Dương Thiên lại xuất hiện thêm một nghi vấn khác, nam tử này mạnh như vậy, ai có thể giết được hắn đây?
Nam tử thấy Dương Thiên đứng một hồi vẫn chưa chịu tiến lại liền gọi:
- Hỗn Độn, còn không mau đến đây để vi sư nhìn ngươi một cái.

Dương Thiên ngẩn ra, người này vừa tự nhận hắn là cái gì? Vi sư? Dương Thiên không nhớ mình có một vị sư phụ cường đại đến mức này.
Có điều đây chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi, tâm linh Dương Thiên cảm giác được người trước mặt rất gần gũi với hắn. Thân thể không tự chủ được, tự động bước lại gần.
Ngồi xuống trước mặt mỹ nam tử, Dương Thiên ổn định lại tâm thần, bắt đầu đặt câu hỏi:
- Ngươi là ai, tại sao ta lại có cảm giác rất thân thiết. Loại cảm giác này phát ra từ trong máu thịt, không thể nào giả tạo được.
Linh hồn mỹ nam tử đặt một tay lên trán Dương Thiên. Ý thức hắn muốn kháng cự nhưng thân thể dường như lại rất hưởng thụ cảm giác này. Một luồng khí lạnh chảy vào đầu Dương Thiên, thân thể của hắn buông lỏng, mặc kệ mỹ nam tử muốn làm gì.
Chỉ một thoáng chốc, mỹ nam tử rút tay lại, ánh mắt nhìn hắn trìu mến, như trưởng bối đang nhìn hài tử của mình:
- Hài tử, vất vả cho ngươi rồi. Trọng trách cứu lấy mảnh thiên địa này, vi sư cũng chỉ có thể để lại cho ngươi gánh vác. Thật xin lỗi.
Dứt lời, linh hồn Dương Thiên bị một lực hút mạnh mẽ kéo trở về, hắn chỉ kịp hét to:
- Khoan đã, ngươi nói như vậy là có ý gì?
Không có tiếng đáp lại, linh hồn Dương Thiên nhanh chóng trở về thân thể. Hai mắt hắn đột nhiên mở ra, ngẩn đầu nhìn về phía trời cao:
- Chuyện này là như thế nào. Nơi này đang gặp nguy hiểm gì? Tại sao ngươi không nói rõ một chút.
Chuyện vừa rồi để lại cho Dương Thiên rất nhiều câu hỏi lớn. Mỹ nam tử kia rốt cuộc là ai? Hắn nói mảnh thiên địa này đang gặp nguy hiểm là có ý gì?
Quá nhiều nghi vấn không có lời giải, Dương Thiên đành phải bỏ qua một bên. Hắn tin tưởng, mỹ nam tử đã nói như vậy, sớm muộn hắn cũng sẽ tiếp xúc với bí mật này.
Trở về phòng, Dương Thiên vừa nằm xuống giường đã phát hiện có người đang đi đến. Thần thức nhanh chóng tỏa ra, phát hiện một người mặc áo đen đang đứng trước cửa phòng hắn, mang theo một vật hình thù kì dị.
Dương Thiên không vội hành động, hắn muốn chờ xem tên kia muốn làm gì.
Người áo đen nhìn thấy vết chém trên cửa phòng, hơi khựng lại một chút rồi lấy ra một mảnh giấy. Xác định không đến nhầm phòng, hắn nhẹ nhàng đặt vật kia xuống rồi lùi xa ra.
Vật này vừa chạm đất đã xuất hiện những vết nứt. Vết nứt từ từ lan dần ra rồi tan vỡ. Một con rắn nhỏ, toàn thân màu đỏ, dài khoản 3cm xuất hiện, hướng về phòng ngủ của Dương Thiên bò vào.
Tiểu xà vừa chui qua khe cửa, Dương Thiên đã một tay bắt lấy, đánh giá qua một lần:
- Đây là loại rắn gì, ta chưa từng thấy qua a. Kịch đột rất mạnh, dù là Kim Đan kỳ tu sĩ cũng sẽ bị tê liệt trong một thời gian ngắn. Đây ban đầu là phòng của Nguyệt Nhi, chẳng lẽ có người muốn đối phó với nàng?
Tiểu xà thấy uốn éo không có tác dụng, miệng mở to ra cắn mạnh vào tay Dương Thiên. Hắn nhìn sinh vật bé nhỏ trong tay, lắc đầu:
- Muốn chết đến vậy sao, để ta thành toàn cho ngươi.
Một ngọn lửa bốc lên, tiểu xa lập tức biến mất như chưa từng tồn tại. Dương Thiên quay lại giường năm xuống kiên nhẫn chờ đợi. Hắn tin tên kia sẽ sớm bước vào.
Không phụ sự mong đợi của Dương Thiên, người áo đen đứng bên ngoài đợi 5 phút không nghe thấy tiếng động phát ra. Cho rằng kế hoạch đã thành công, vội vã tiến vào.
Cửa phòng mở ra, Dương Thiên vẫn nằm nhắm mắt bất động. Người áo đen nhìn thấy hắn liền ngẩn ra:
- Đây là, không phải trên kia đã nói rõ đây là phòng của Tô Nguyệt Nhi sao? Chẳng lẽ…
Biết mình nhầm lẫn, người áo đen vội vả rút lui. Hắn vừa xoay người định rời đi, Dương Thiên đã lười biếng đứng dậy:
- Đã đến đây rồi, cũng nên nói cho ta nghe một chút, là kẻ nào đã phái ngươi đến đây ám sát Tô Nguyệt Nhi?
Không quay mặt lại, như một phản xạ, người áo đen ném ra ba cái phi tiêu về phía Dương Thiên rồi chạy nhanh ra ngoài. Thân ảnh Dương Thiên đột nhiên biến mất, xuất hiện ngay trước mặt người áo đen. Một cước đạp nhẹ vào bụng, tên kia cả người bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn ngẩn đầu lên nhìn Dương Thiên, hai mắt không hề có chút cảm xúc nào:
- Ngươi là ai? Tại sao lại ở trong phòng Tô Nguyệt Nhi?
- A, hình như ta mới là người có quyền đặt câu hỏi, không phải là ngươi.
Ánh mắt người áo đen thay đổi, vẻ mặt hung ác:
- Đã như vậy, chúng ta cùng chết đi.
Không đợi hắn kịp hành động, Dương Thiên đã đứng ở phía sau lưng hắn, đặt một tay lên đầu. Hỏi nhiều cũng chỉ phí lời, Dương Thiên trực tiếp thi triển Sưu Hồn thuật.
Rất nhanh hắn đã có được đáp án. Ngoài tên này ra còn có một kẻ khác cũng đến đây. Hai người đều là sát thủ đặc biệt được cử đến để giết Tô Nguyệt Nhi. Người này được ra lệnh ra tay trước, nếu thành công thì cả hai sẽ cùng rời đi. Còn nếu thất bại, người còn lại sẽ kích hoạt quả bom đã cài sẵn trên thuyền, chôn vùi Tô Nguyệt Nhi cùng tất cả hành khách trên tàu. Đương nhiên hai người bọn hắn cũng không ngoại lệ.
Cả hai tên sát thủ đều là người bình thường, không phải Tu Chân giả. Lý do bọn người kia thuê hắn Dương Thiên có thể hiểu được. Tu Chân giả luôn xem thường phàm nhân, vì vậy mức độ cảnh giác cũng sẽ nằm ở mức tối thiểu.
Bọn hắn làm vậy hoàn toàn không sai, nếu không phải có linh cảm từ trước, Dương Thiên và Tô Nguyệt Nhi sẽ không để tâm đến những người này.
Chỉ có một điểm hơi đáng tiếc, người này không biết vị trí của tên còn lại ở đâu. Dương Thiên vừa định sử dụng thần thức đê tìm kiếm, một tiếng cảnh báo đã phát ra trong lòng hắn.
- Không kịp rồi.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Phong Lưu Chân Tiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đô Thị    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả ❉ ๖ۣۜKyul ๖ۣۜKyung ❉.
Bạn có thể đọc truyện Phong Lưu Chân Tiên Chương 166: Đại Bí Ẩn được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Phong Lưu Chân Tiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close