Truyện Quang Minh Thánh Thổ : chương 570: phù chú bá đạo

Trang chủ
Mạt thế
Quang Minh Thánh Thổ
Chương 570: Phù Chú bá đạo
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trời ạ, đó là phù chú cấp bốn!” Đoàn Thế Thành biến sắc nhìn con cá khổng lồ tung hoành giữa bầy kiến lửa, giọng nói ẩn chứa sự rung động lớn.



“Không thể nào, làm sao người đó lại sở hữu một lá phù cấp bốn!” Có tu sĩ không khỏi hoảng loạn.



“Chúng ta được cứu rồi.” Nhưng rất nhanh, nhiều người tỉnh hồn lại, bọn họ đều cảm thấy vui vẻ vì thoát khỏi kiếp nạn sinh tử.



Hệ thủy đối đầu với hệ hỏa, cả hai khắc chế lẫn nhau, tuy nhiên, phù chú cấp bốn lại mạnh mẽ hơn Xích Nghĩ Ma Tộc rất nhiều, nó hoành hành tiêu diệt phần lớn kiến lửa.



Sau cùng, con cá khổng lồ kia dồn hết phần năng lượng còn lại rồi bạo tạc, hàng chục ngàn giọt nước tựa như các mũi tên kinh hồn bắn ra bốn phía, tiêu diệt rất nhiều Xích Nghĩ Ma Tộc.



Một lá phù áp đảo cả một chủng tộc hung thú!



Đó là sự cường đại của phù chú cấp bốn, cho thấy nếu như tu sĩ Chân Quân đứng ở đây thì bọn Xích Nghĩ Ma Tộc chắc chắn không chống đỡ nổi.



Uy quyền của Chân Quân thể hiện một cách trực tiếp!



“Mau rời khỏi đây!” Thanh Vũ lớn tiếng nói để đánh thức mọi người trong sự rung động kia.



“Đi mau!” Các Bách Trưởng lập tức ra lệnh.



“Rời khỏi đây thôi!” Những người khác cũng hô hào theo.



Thế là cả nhóm hơn hai ngàn người đi ra khỏi vùng nguy hiểm vì một lá phù đã diệt sạch Xích Nghĩ Ma Tộc gần đó, uy hiếp đến bọn ở ngoài xa khiến chúng cảm thấy sợ hãi của tử vong nên tạm thời chúng không tiến công nữa.



“Cảm ơn.” Lúc Đoàn Thế Thành đi ngang Thanh Vũ, ông chân thành cúi đầu.



“Không có gì, trận chiến vẫn chưa kết thúc, đừng vội thả lỏng.” Thanh Vũ gật đầu nhẹ rồi nói ra.



“Chúng ta tiếp tục!” Thanh Vũ quay sang nhìn mọi người, thản nhiên nói.



“Vâng!” Trần Đình Hải cố gắng nén sự choáng ngợp trong lòng, hắn ta càng kính nể Thanh Vũ hơn nữa.



“Tôi không được chạm tay vào một con kiến lửa nữa.” Hắc Tinh nhăn nhó nói.



“Hay là để tôi đề nghị Giáo Hoàng cho cậu tách nhóm, tự mình đi cứu người.” Không Yên mỉm cười nói.



Hắc Tinh nghe vậy, cậu ta vội vàng lắc đầu đáp: “Không cần đâu, bọn kiến lửa này quá đông, một mình tôi thì không đánh nổi.”



“Vậy thì cứ theo sau Giáo Hoàng thôi.” Lâm Phong khẽ nói.



“Chúng ta cũng theo sau họ.” Mạc Ảnh Quân ngưng trọng ra lệnh.



“Phù chú cấp bốn, cho dù sư phụ tôi cũng quý trọng nó, không nỡ xài lãng phí một tờ nào.” Kỷ Lãnh Hoàng kinh ngạc.



“Ngay cả tiền bối cũng không nỡ sử dụng?” Mạc Ảnh Quân ngạc nhiên nói.



“Đúng vậy đó, nếu không tôi đã sử dụng cứu người rồi.” Kỷ Lãnh Hoàng bình thản gật đầu trả lời.



Dù Phù Sư ba sao cũng quý trọng phù chú cấp bốn, coi đó là thủ đoạn bảo vệ mạng sống, họ có thể luyện chế phù cấp bốn nhưng nguyên liệu thì đắt đỏ nên số lượng khá ít ỏi, ngoại trừ các phù sư giàu có, chứ phần lớn phù chú cấp bốn đều phải nộp lên cho thế lực.





Vì vậy Kỷ Lãnh Hoàng thân là đệ tử của một Phù Sư ba sao, cậu ta cũng không có một lá phù cấp bốn, chỉ toàn lá phù cấp ba thượng phẩm mà thôi, số lượng thì hơi nhiều nên cũng bù vào chất lượng được đôi chút.



“Cậu có vẻ không vui thì phải.” Mạc Ảnh Quân tinh ý nhìn nét mặt u buồn của Kỷ Lãnh Hoàng.



“Cứ thế này thì tôi không thể đứng ra bảo vệ họ lúc nguy hiểm rồi.” Kỷ Lãnh Hoàng suy tư nói, nét mặt khó khăn.



“Thì ra là đang lo chuyện đó.” Mạc Ảnh Quân không khỏi im lặng.



Cái người này có vấn đề ở đầu óc hay sao?



“Họ đã đi khá xa rồi, chúng ta nên bắt kịp họ thôi.” Mạc Ảnh Quân khẽ nói.







Nhóm giải cứu người bị mắc kẹt trong rừng do Thanh Vũ dẫn đầu làm việc rất có hiệu quả, cứ tiếp cận một nhóm người nào đó thì Thanh Vũ lại sử dụng một lá phù cấp bốn, tạo ra một sự rung động lớn dành cho mọi người.



Sau đó, họ vội vàng bỏ chạy, không dám ở lại đây thêm một giây phút nào nữa, nội tâm họ đã có một bóng mờ đối với vùng đất nóng bỏng này rồi.



“Rốt cuộc thì người đó có bao nhiêu lá phù cấp bốn?” Mạc Ảnh Quân nói trong khi khóe miệng co giật, nội tâm đã miễn dịch cảnh Thanh Vũ sử dụng phù chú.



“Đây là lần thứ sáu!” Kỷ Lãnh Hoàng nói trong khi hai mắt ước ao, phù chú cấp bốn, có thể sử dụng một lá chắc cảm giác sẽ rất thoải mái.



Đối với một người nghiện sử dụng phù như Kỷ Lãnh Hoàng, phù chú cấp bốn giống như một thứ hấp dẫn không thể chối từ.



“Tôi nhặt lên khoảng mấy chục kg bột phấn của kiến nhỏ rồi, giá trị của nó khoảng nhiêu nhỉ.” Hắc Tinh hiếu kỳ hỏi trong khi vỗ nhẹ vào cái túi trữ vật đang cầm trên tay.



“Tính luôn cái túi trữ vật nhặt bên đường kia thì giá trị của chúng chừng hơn hai triệu linh thạch hạ phẩm.” Không Yên suy nghĩ một hồi rồi trả lời.



“Hơn hai triệu linh thạch hạ phẩm!!” Hắc Tinh, Lâm Phong giật mình thốt ra.



Hai người chỉ đi theo sau lưng Thanh Vũ nhặt đồ, không cần các nguyên liệu như thân thể của kiến lửa, họ chỉ lấy phần bột phấn hiếm có mà thôi, không ngờ tổng giá trị của chúng lại lớn đến thế.



“Vậy mà cũng kinh ngạc à?” Không Yên lắc đầu thở dài.



“Giáo Hoàng sử dụng số phù chú kia, tổng giá trị của chúng rất lớn, hơn hai triệu linh thạch rất nhiều, căn bản là chúng ta đang làm một việc lỗ vốn.”



“Ông nói cũng phải.” Hắc Tinh than thở.



“Nhưng dù lỗ nặng, chúng ta lại được một thứ khác, sự kính trọng của mọi người.” Lâm Phong nhẹ nhàng nói trong khi nhìn số đông tu sĩ đang theo sau Thanh Vũ.



Từ nhóm từ hai trở đi, nhiều tu sĩ cam nguyện theo Thanh Vũ hành động, giải cứu người. Giờ thì số lượng lên đến gần tám ngàn tu sĩ rồi, một đội ngũ khổng lồ.



Họ không cần làm gì ngoài trầm trồ trước sự cường đại của những lá phù cấp bốn.



Tất nhiên, họ không quên trò chuyện nhỏ, suy đoán thân phận của Thanh Vũ.



“Có thể người này may mắn lấy được một bảo tàng của Phù Sư ba sao.”



“Không may mắn như vậy chứ?”



“Có thể Thanh Vũ Chân Nhân là người đến từ một thế lực cường đại nào đó.”



“Khó nói, chúng ta đều nợ Thanh Vũ Chân Nhân một mạng sống.”



“Nhìn xem, tới nhóm thứ bảy rồi.”



“À, có cả Xích Nghĩ Ma Tộc cảnh giới Kết Đan đỉnh phong, một cá thể rất mạnh đấy.”



“Nó sẽ giết được tôi bằng một cái hắt hơi.” Một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ cười khổ.



Lại là một cảnh tượng quen thuộc, hơn mười ngàn Xích Nghĩ Ma Tộc đang bao quây một nhóm tu sĩ, còn các tu sĩ thì dùng linh lực phòng ngự, sau đó lại dùng pháp thuật, pháp bảo tấn công.



“Lạc Thạch Thuật!!”



Linh lực ngưng tụ thành một viên đá đầu nhọn bay vèo ra ngoài vòng bảo vệ, đâm thủng đầu của một con kiến lửa.



“Hỏa Thú Thuật.”



Linh lực hóa thành một con báo lửa nhào ra ngoài cắn xé kiến lửa, có vẻ như người sử dụng loại pháp thuật này không chăm chỉ cho lắm, nên chỉ dùng ngay hệ hỏa để đánh với Xích Nghĩ Ma Tộc mà không dùng pháp thuật hệ nào khác nữa.



Tác dụng chẳng có bao nhiêu, Xích Nghĩ Ma Tộc trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của Hỏa Thú Thuật.



“Băng Thứ Thuật.”



“Thủy Cầu Thủy.”



“Thủy Kích Thuật.”



Các tu sĩ Trúc Cơ kỳ ra sức dùng hết pháp thuật mạnh nhất để tấn công, còn tu sĩ Kết Đan kỳ thì mạnh mẽ hơn nhiều, bọn họ dùng pháp bảo cấp ba tấn công, pháp thuật sát thương diện rộng, phù chú cấp ba, mỗi một thứ đều càng quét nhiều Xích Nghĩ Ma Tộc.



“Phong Ma Chưởng!”



“Thủy Linh Ấn!”



“Hàn Linh Kiếm Thuật.” Đây là một loại kiếm thuật của Hàn Linh Tông.



Kiếm khí bắn ra loạn xá, pháp bảo bay đầy trời, ánh lửa phóng cao lên thiên không, cả hai bên đánh nhau rất ác liệt, mỗi một giây đều có hung thú hoặc tu sĩ vẫn lạc.



Tuy nhiên, tình trạng kia đã chấm dứt vì sự xuất hiện của hơn chín ngàn người.



“Chúng ta được cứu rồi!!” Một tu sĩ phấn khởi quát to một tiếng như sấm rầm.



“Haha, viện quân đến rồi!!” Một tu sĩ cười như điên.



“Cuối cùng cũng kết thúc.” Một nữ tu sĩ thở phào nhẹ nhõm.



“Các vị, hãy cùng chúng tôi tiêu diệt lũ khốn kiếp này.” Một Bách Trưởng cảnh giới Kết Đan hậu kỳ cao giọng đề nghị, ánh mắt căm phẫn.



Cái hắn ta nhận được là một sự thờ ơ, bình thản của hơn chín ngàn người, tất cả họ đề ngừng bước, tập trung vào một người thanh niên trẻ tuổi.



“Kết Đan sơ kỳ?” Bách Trưởng kia cau mày lẩm bẩm.



“Kết Đan sơ kỳ?” Những người khác nghi ngờ nói.



“Tới rồi, đây là biểu tình đặc trưng...” Một người trong đội quân tiếp viện phấn khích nói.



“Không thể chê vào đâu được, sáu nhóm trước đều có biểu tình như thế.” Có người hăng hái nói.



“Chờ xem Thanh Vũ Chân Nhân sử dụng phù thì nét mặt của họ càng đặc sắc hơn nữa.”



Xích Nghĩ Ma Tộc cảm nhận được nguy hiểm, chúng chuyển mục tiêu tấn công thành đám người tiếp viện, nào ngờ, chúng chưa tiếp cận được bao xa, Thanh Vũ đã đưa một tay cầm phù chú cấp bốn lên rồi kích hoạt.



“Thủy Xà Đại Pháo Phù.” Hắc Tinh ngưng trọng nói.



“Không thể nhầm lẫn được.” Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu.



Ngọc Trang cũng chăm chú nhìn lá phù, đó là những tri thức đáng để học tập, với thiên tư vô song của cô, chỉ cần tiếp xúc nhiều kiến thức, pháp thuật, cô sẽ lấy đó làm nền tảng khai thác tiềm lực của bản thân.



Hiện giờ, Ngọc Trang đã sáng tạo ra gần mười thần thông đạt đẳng cấp Vô Thượng Thần Thông, mỗi một cái đều cường đại làm người khác tuyệt vọng, ít nhất tu sĩ Nguyên Anh kỳ không thể chống lại Ngọc Trang khi cô sử dụng Vô Thượng Thần Thông đó.



Vù! Vù!



Cuồng phong gào thét, linh lực sôi trào, cả vùng trời bị nhấn chìm trong cảnh tượng căng thẳng, năng lượng của lá phù biến đổi thành một hình bóng cao to hơn một trăm mét, với một cái đầu như rắn hổ mang dữ tợn, ánh mắt lạnh lẽo không có cảm xúc, nó đứng hiên ngang giữa trời đất.



“Má ơi!” Một nữ tu sĩ bật khóc khi nhìn thấy hình bóng kia.



“AAA!”



“Đó là cái gì vậy.” Một người kinh hãi hét to.



Những người trong đội quân tiếp viện nhìn thấy biểu tình kia, bọn họ cười thầm trong lòng, trước đó không lâu, họ cũng giống vậy đó, mặc dù bọn họ rất muốn giải thích nhưng không thể.



Chẳng lẽ lại nói lớn: “Các ngươi đúng là đồ nhà quê, kia là phù chú cấp bốn, tôi đã nhìn thấy nó năm lần rồi.”



Bỏ qua sở thích lâm thời của nhóm người, con quái vật tạo nên bởi linh lực hệ thủy chiếm cứ một vùng trời, nó nhìn từ trên cao xuống, tạo ra một áp lực kinh khủng đè nặng lên cơ thể bọn kiến lửa.



“GRAA!” Mấy trăm con Xích Nghĩ Ma Tộc cảnh giới Kết Đan kỳ trở lên cùng nhau hét dài đe dọa, thậm chí là tập hợp tất cả bầy đàn lại để hăm dọa con rắn nước.



Đáng tiếc, con rắn nước không phải sinh vật sống, cho nên nó chỉ đang hoàn thành nhiệm vụ của nó mà thôi.



Trước ánh mắt ngây dại của hàng chục ngàn người, con rắn nước há to mồm hút không khí vào miệng, cái miệng nó phình ra trông như một quả cầu khổng lồ, chưa đến ba giây sau, nó liền phun một cột nước to lớn bắn thẳng vào đám Xích Nghĩ Ma Tộc, cột nước mạnh mẽ mang đến sức ép nghiền nát thân thể bọn chúng.



Ầm!



Một tiếng động rung chuyển cả vùng đất, hàng ngục ngàn Xích Nghĩ Ma Tộc bị xóa xổ trong nháy mắt!



Ầm!



Phần nước dư thừa bay ngược lên trời cao rồi biến thành một cơn mưa nặng hạt, hàng chục ngàn người vừa sửng sốt vừa bị ướt bởi nước mưa.



“Chúng, chúng chết sạch rồi ư?” Một tu sĩ kinh hãi nói, hắn nhìn cái hố sâu vừa được con rắn nước tạo ra, vẻ mặt như đang nằm mơ vậy.



“Nó là thứ gì…” Nhiều tu sĩ chưa từng thấy phù chú cấp bốn nên không biết.



“Không quan trọng nữa, chúng ta được cứu rồi!!!” Một người quát to một tiếng.



“Haha, sống sót rồi!!”



Cả nhóm người lâm vào bầu không khí vui vẻ, ai nấy đều nở nụ cười, họ nhìn Thanh Vũ bằng một đôi mắt ẩn chứa lời cảm ơn lớn lao.



“Chúng ta tiếp tục.” Thanh Vũ mỉm cười nói ra.



“Vâng!” Cả đám viện quân đồng thanh đáp lại y như Trần Đình Hải làm lúc trước, có lẽ họ bị Trần Đình Hải cảm hóa chăng?



“Thủy Xà Đại Pháo Phù, một loại phù chú cấp bốn do Nguyệt Linh Đường Chủ chế tạo.” Hắc Tinh nghiêm giọng nói ra.



“Lấy cảm hứng từ một con rắn nước trong dòng sông lớn tại Huyễn Linh Chiến Trường để phác họa nên một phù chú cường đại.”



“Nó rất mạnh!” Không Yên gật đầu nói ra.



Ngọc Trang nghe mấy người lại diễn màn giới thiệu lai lịch, xuất thân của phù chú, cô không khỏi cười mỉm.



Nhóm viện quân đến vội vàng, đi dứt khoát, để lại cả nhóm vừa được cứu bởi Thanh Vũ, họ đứng ngây ngốc một chỗ nhìn theo bóng lưng của nhóm tiếp viện, ánh mắt cũng ngây dại nốt, cả người thì ướt như sủng, trông rất buồn cười.



“Mọi người đừng sợ hãi, viện quân tới rồi đây!” Đột nhiên, một tiếng nói vang ra từ phía sau, kế đến, hơn mười ngàn tu sĩ bay đến gần, dưới sự dẫn dắt của một tu sĩ Hợp Ma Tông dưới quyền của Lương Phi Nguyên.



“Viện quân cái gì?” Một Bách Trưởng nghi hoặc.



“Trời ạ, toàn là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đi nộp mạng hay sao?”



“Không biết xấu hổ, Trúc Cơ kỳ cũng tự xưng viện quân, chắc là muốn kiếm ít danh tiếng bỏ bụng rồi.” Một tu sĩ khó chịu nói.



Lúc họ gặp nguy hiểm sau không đến? Giờ đến làm gì nữa? Chắc chắn có ý đồ xấu xa.



“Hừ, mặc kệ bọn họ, chúng ta đi theo sau Thanh Vũ Chân Nhân thôi.” Một Bách Trưởng đề nghị.



“Được đó.” Cả nhóm hăng hái lên đường.



“…” Tu sĩ Hợp Ma Tông và hơn mười ngàn tu sĩ tiếp viện khác.



Tại sao có cái gì đó không đúng ở đây? Rõ ràng họ được giao nhiệm vụ giải cứu người trong rừng, nào ngờ cả chặng đường yên tĩnh đến kỳ lạ, đâu đâu cũng thấy toàn là xác chết của Xích Nghĩ Ma Tộc, không nhìn thấy tu sĩ còn sống nào hết.



Vất vả lắm mới nhìn thấy người sống, thế nhưng rõ ràng bọn họ bị người ta ghét bỏ là sao?!



Các tu sĩ quay mặt nhìn nhau, không nói một lời, nét mặt khó hiểu.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Quang Minh Thánh Thổ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Mạt thế    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả thanhsontv2009.
Bạn có thể đọc truyện Quang Minh Thánh Thổ Chương 570: Phù Chú bá đạo được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Quang Minh Thánh Thổ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close