Truyện Quang Minh Thánh Thổ : chương 610: tử vi cửu kiếm, vong phượng

Trang chủ
Mạt thế
Quang Minh Thánh Thổ
Chương 610: Tử Vi Cửu Kiếm, Vong Phượng
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tử Vi Cửu Kiếm, Tử Vi Kiếm Tông?!” Đường Ngọc Lan Anh ngây người lẩm bẩm, vẻ mặt không thể tin được.



“Tại sao Tử Vi Cửu Kiếm lại có mặt ở đây? Còn đi chung một lần chín người?”



“Yêu tộc tên Hắc Tinh lại là kẻ nào nữa? Có thể thoải mái ứng chiến với Cửu Kiếm trong Tử Vi Cửu Kiếm?”



Quá nhiều câu hỏi đột ngột xuất hiện trong lòng của Đường Ngọc Lan Anh.



Thân là một Đại Tướng Quân của Đại Hiền Tân Quốc, Đường Ngọc Lan Anh đương nhiên hiểu rõ Tử Vi Cửu Kiếm có ý nghĩa gì.



Một trong chín người đứng đầu cùng thế hệ của Tử Vi Kiếm Tông, mỗi một người đều lực áp thiên tài, khiến cho toàn bộ Tử Vi Kiếm Tông đều công nhận địa vị của bọn họ,



Còn Tử Vi Kiếm Tông là gì thì ai cũng biết rõ, thế lực ba sao bá chủ vùng đất gọi là Tử Vi Châu, một thế lực khiến cho tám mươi sáu thế lực hai sao ở trên vùng đất này khi nghe đến tên liền biến sắc!



Đủ thực lực để được tôn xưng là thế lực nắm giữ hàng tỷ mạng người trong tay!



Chỉ cần một mệnh lệnh liền hiệu lệnh quần tu, còn chưa nói đến các Thái Thượng Trưởng Lão hay Tử Vi Kiếm Tôn bá tuyệt vô song, kiếm đạo tinh thông đến cảnh giới khó lường.



Đường Ngọc Lan Anh không ngờ đến, chín vị thiên tài Tử Vi Kiếm Tông lại đang có mặt trong Trúc Cơ Cốc.



Đây là một tin tức chấn động lòng người, nếu có thể tạo ra ấn tượng tốt với Tử Vi Cửu Kiếm thì từ này về sau con đường tu luyện sẽ dễ đi hơn nhiều, thậm chí, một khi kết bạn liền có cơ hội trèo đến cây cao Tử Vi Kiếm Tông, trở thành đệ tử của thế lực ba sao, địa vị cao hơn cả Quản Sự hay Trưởng Lão Ngoại Môn, Nội Môn của một thế lực hai sao!



Đây có thể nói là một bước lên trời!



Ai mà không động tâm?



Ầm!



Tiếng động nổ rung trời làm Đường Ngọc Lan Anh bỏ di hết suy nghĩ vu vơ trong đầu. Bây giờ, cô phải tìm cách để thoát khỏi bầy trùng độc, bọn chúng cứ đập cánh tạo ra tiếng vo ve khiến cho cô lạnh sống lưng.



Số lượng dày đặc như một đám mây đen vậy.



Khoảng chừng ba giây sau, Đường Ngọc Lan Anh ngưng thần nhìn về phía đám Dược Hình Trùng Độc đang cảnh giác, hai bóng đen lao tới đây, còn đánh nhau rất ác liệt, hai bóng đen cứ va chạm vào nhau rồi tách ra, sau đó cứ tiếp tục tạo ra những tiếng nổ vang liên hồi.



Mỗi một lần chạm trán đều khiến cho một lớp cát nặng bay lên trời cao rồi chuyển biến thành một cơn bão cát nhỏ. Một kích của bọn họ thậm chí mạnh hơn cả Kết Đan trung kỳ!



Đường Ngọc Lan Anh chăm chú quan sát, cô thấy rõ rệt hình dáng của hai bóng đen đang chiến đấu, một bóng đen cao to lực lưỡng, thân thể tráng kiện, giống như con người nhưng lại có bộ lông màu đen, đặc biệt là ở trên đỉnh đầu có một nhúm lông màu trắng tinh khiết, luôn dùng đôi bàn tay to khỏe kia để chiến đấu, Hắc Viên tộc, Hắc Tinh!



Bóng đen còn lại thì là một người thanh niên trẻ tuổi, khuôn mặt còn rất trẻ, chưa đến hai mươi nhưng hai con ngươi lăng liệt sắc bén như một thanh kiếm tuyệt hảo, vũ khí là một thanh kiếm màu lam nhạt, thần thái lạnh nhạt tựa khối băng ở trên băng sơn ngàn năm, không bao giờ tan chảy.



Tử Vi Cửu Kiếm, Cửu Kiếm, Hàn Hạo Nguyên!



Xuất thân từ gia tộc họ Hàn, truyền thừa thể chất Địa Thể, Ma Hàn Kiếm Thể!



“Hàn Hạo Nguyên, chẳng trách tại sao có thể sở hữu thực lực ngang với Kết Đan trung kỳ.” Đường Ngọc Lan Anh nhẹ giọng nói ra.



“Bọn Dược Hình Độc Trùng đang đề phòng hai người họ ư?” Đường Ngọc Lan Anh nghiêm nghị quan sát tình thế, một khi gặp cơ hội thì cô liền sẽ rời khỏi Độc Sa Quật, một vùng đất được xem như lãnh địa của Dược Hình Độc Trùng.



Khi tiến vào Trúc Cơ Cốc, tất cả mọi sinh linh sẽ bị dịch chuyển đến vị trí tùy ý, không ai có thể điều khiển được.



Xem như Đường Ngọc Lan Anh đã gặp vận rủi, dịch chuyển ngay đến hiểm địa, may là gặp phải một người quen, giúp cô tránh thoát khỏi một nạn nhưng lại chưa ở ngoài vòng nguy hiểm.



Có lẽ bọn Dược Hình Độc Trùng đang trong thời điểm sinh sản nên lười để ý Đường Ngọc Lan Anh, nhưng bọn chúng lại cảm nhận nguy hiểm diệt tộc từ hai kẻ đang đến gần đây.



“Haha, ngươi chưa ăn cơm ư?” Hắc Tinh cười hớn hở trong khi đẩy ngược Hàn Hạo Nguyên ra một khoảng cách xa, lời nói của Hắc Tinh mang theo sự chế giễu làm Hàn Hạo Nguyên tức giận đến rung người.



“Khốn kiếp, yêu tộc chết tiệt, ta sẽ không cho ngươi bước vào Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn! Cơ duyên của Trúc Cơ Cốc phải nằm trong tay Tử Vi Cửu Kiếm bọn ta!” Hàn Hạo Nguyên thét dài trong khi cầm lấy thanh kiếm chém xuống.



Ma Hàn Linh Kiếm! Nhờ vào Kiếm Thể nên Hàn Hạo Nguyên có một thanh kiếm hư ảo trong cơ thể, càng tu luyện thì thanh kiếm kia càng ngưng thực và có thể hợp nhất với thanh kiếm vật chất, phát huy ra phần lớn sức mạnh của Kiếm Thể.



Một vệt kiếm khí to chừng mười mét lao tới tấn công Hắc Tinh, kiếm khí rất kỳ lạ, nó có màu tím pha lẫn một chút màu đen, lại tỏa ra một cảm giác lạnh lẽo khiến cơ thể Hắc Tinh hơi ngưng trệ một chút.



Ma Hàn Kiếm Thể!



Bành!



“Quá yếu, ta có thể đánh bại ngươi dễ như trở bàn tay nhưng ta lại thích đánh một lần chín tên như ngươi.” Hắc Tinh cười nhạt trong khi đấm ra một quyền, mạnh bạo đánh nát kiếm khí của Hàn Hạo Nguyên.



“AA! Ngươi đến từ đâu!!” Hàn Hạo Nguyên phẫn nộ hét lớn.



“Quang Minh Giáo Đình!” Hắc Tinh trầm giọng nói.



“Được lắm, ta sẽ nhớ kỹ cái tên của ngươi vào trong đầu, còn bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh chân chính của Ma Hàn Kiếm Thể!” Hàn Hạo Nguyên cao giọng nói ra, ánh mắt nghiêm túc đến lạ thường, một tay cầm kiếm càng nặng nề hơn trước, có một luồng khí thể màu đen lạnh buốt bay ra từ hắn, trong nháy mắt sau, nhiệt độ xung quanh hắn giảm xuống mạnh.



“Ta đang chờ ngươi thể hiện đây!” Hắc Tinh thản nhiên lên tiếng, cậu cảm thấy khá hứng thú với Tử Vi Cửu Kiếm, hiếm khi mới có thể đánh một trận với loại thiên tài khác ngoài thiên tài của Giáo Đình cho nên Hắc Tinh đã không dùng toàn lực.



Không phải chiến thắng kẻ địch một cách nghiền ép là Hắc Tinh sẽ thu được nhiều kinh nghiệm hay cảm ngộ, cậu ta cần tìm hiểu sâu hơn nữa về Ma Hàn Kiếm Thể, từ đó học hỏi những gì tốt nhất để tăng cường bản thân.



Đây là những thứ đơn giản nhất trong Quang Minh Thánh Điển, thu nạp kiến thức, sáng tạo ra Thần Thông độc hữu!



Giờ đây, Hắc Tinh đã tìm thấy ý cảnh của bản thân cậu, một ý cảnh liên quan đến cả Hắc Viên tộc, cậu ta đang mang trên mình sứ mệnh của chủng tộc, chỉ có tiến không thể lùi bước, nghĩa là cậu ta đủ tư cách sáng tạo Thần Thông.



“Đây là Ma Hàn Kiếm Thể!” Đường Ngọc Lan Anh kinh ngạc nhìn Hàn Hạo Nguyên.



Bởi vì, một lớp khí thể đang ngưng kết tạo thành lớp giáp băng màu đen bao phủ Hàn Hạo Nguyên, để lại ra một đôi con ngươi băng lãnh bên dưới cái mũ giáp, thanh kiếm màu lam cũng chuyển thành màu đen khủng khiếp.



“Ma Hàn Băng Diệt!” Hàn Hạo Nguyên lạnh lùng nói ra, hai tay cầm chặt thanh kiếm rồi vung mạnh về phía Hắc Tinh, khí thể màu đen lạnh băng sôi trào lên, tựa hồ có một bóng mờ đen như ma đang gào thét.



Xẹt!



Răng rắc!



Một vệt kiếm khí màu đen lạnh giá quét tới, trên đường đi, nó biến tất cả hơi nước thành băng đen, còn vạch ra một vệt kiếm sâu vào trong sa mạc, kiếm khí này đã mạnh ngang với Kết Đan hậu kỳ.



“Không tệ lắm!” Hắc Tinh gật gù nói ra, sau đó liếc về hướng Đường Ngọc Lan Anh và đám Dược Hình Độc Trùng.



“Ở đây có người đang gặp nạn này, để ta giúp người một chút.”



Nói xong, Hắc Tinh đưa một chân đá vào kiếm khí vừa bay đến gần mình, vệt kiếm khí kia bị sức mạnh của Hắc Tinh làm đổi hướng, nó lao vụt đến Dược Hình Độc Trùng.



Răng rắc!



Kiếm khí xuyên thấu qua cả bầy độc trùng, trong nháy mắt sau, mấy ngàn độc trùng bị đông cứng thành tượng băng rồi tan vỡ.



“Ngươi…!” Hàn Hạo Nguyên kinh hãi nhìn Hắc Tinh, hai mắt trừng lớn, vẻ mặt không thể nào tin được.



“Ồ, một kiếm kia khá mạnh đấy, đủ để cô gái kia thoát khỏi bầy trùng độc rồi.” Hắc Tinh giơ ngón tay cái lên trong khi nói với nét mặt hài lòng, điều này càng khiến Hàn Hạo Nguyên tức điên.



“Ngươi ẩn dấu thực lực!” Hàn Hạo Nguyên cắn răng nói ra.



“Ồ, ta từng nói là ta đã sử dụng toàn lực ư?” Hắc Tinh nghi hoặc hỏi lại.



“Đáng chết, ngươi đang khinh thường ta!” Hạn Hạo Nguyên phẫn nộ nói.



“Không, ta đang học hỏi kiếm thuật của ngươi, nhưng mà ngoài cái Kiếm Thể khá hay ho kia thì kiếm thuật của ngươi rất tệ hại.” Hắc Tinh nhẹ nhàng lắc đầu nói ra.



“Ngươi thì biết cái gì về kiếm thuật.” Hàn Hạo Nguyên hừ lạnh. Một yêu tộc sống trong rừng, chiến đấu bằng tay không lại đang chê bai kiếm thuật do hắn luyện tập mấy chục năm trời, so thực lực không bằng nhưng khi so về kiếm thuật thì Hàn Hạo Nguyện sẽ không lùi bước.



“Ngay cả Kiếm Tâm cũng không lĩnh ngộ được mà cũng dám kiêu ngạo.” Hắc Tinh bĩu môi nói ra.



“Nhớ cho kỹ, cho dù ngươi có mạnh cỡ nào, mạnh ngang với ta đi chăng nữa thì ta vẫn có thể đùa giỡn với ngươi giống như ngày hôm nay.”



“Kiếm thuật của ngươi quá yếu, trăm ngàn chỗ hở, ta chỉ cần hơi dùng một chút lực liền chuyển hướng kiếm chiêu của ngươi, dù cho ngươi có tấn công như thế nào đi chăng nữa thì cũng không chạm đến được ta.”



“Lĩnh ngộ ra Kiếm Tâm rồi tính tiếp!” Hắc Tinh cười nhạt nói ra.



“Khốn kiếp!” Hàn Hạo Nguyên tức giận đến không thể phản bác, hắn dựa vào Kiếm Thể nên chen vào vị trí Cửu Kiếm của Tử Vi Cửu Kiếm, thực ra chưa lĩnh ngộ ra Kiếm Tâm, kiếm thuật như một đống rác, vừa xuất kiếm liền bị người khác đánh vỡ, chỉ cần gặp phải tu sĩ cùng cấp ngộ ra Kiếm Tâm, Đao Tâm, Quyền Tâm, Luyện Tâm… thì chắc chắn thua cuộc!



“Ngươi chạy đâu đó!” Hắc Tinh nghi ngờ hỏi vì thấy Hàn Hạo Nguyên bực tức bỏ kiếm vào vỏ, sau đó quay đầu chạy thẳng một mạch mà không nói lời nào.



“Đừng đi theo ta!” Hàn Hạo Nguyên tức giận hét lên.



“Không, ta phải đi theo ngươi, bởi vì ngươi đang đi về phía Lưỡng Giới Trúc Cơ Cốc.” Hắc Tinh nghiêm mặt nói.



“Còn nữa, có vẻ như Tử Vi Cửu Kiếm các ngươi cũng đến đó.”



“Này cô gái, còn đứng đó ngây người làm gì, mau mau bỏ chạy đi, bọn độc trùng sắp nổi điên rồi kia.” Hắc Tinh không quên nhắc nhở Đường Ngọc Lan Anh.



Lần đầu tiên trong cuộc đời, cô nhìn thấy cảnh tượng choáng ngợp đến mức làm cô sửng sốt.



Đường Ngọc Lan Anh vừa thấy gì? Tử Vi Cửu Kiếm bị một yêu tộc chê bai thậm tệ, còn lên lớp dạy dỗ một trận nhớ đời.



Chẳng phải Tử Vi Cửu Kiếm được tu sĩ khen ngợi hết lời hay sao? Hay là Hàn Hạo Nguyên này là một người giả mạo?



Nhưng Đường Ngọc Lan Anh lại không tiếp tục suy nghĩ cho mệt, chuyện của người khác để người khác lo, vì thế cô liền bay theo Hắc Tinh và Hàn Hạo Nguyên.



Hết cách rồi, muốn đột phá cảnh giới cao hơn thì phải đến Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn, dù cho không muốn đột phá hay tranh đoạt tạo hóa thì cũng bắt buộc phải đến nơi đó, vùng đất an toàn duy nhất trong Trúc Cơ Cốc.



“Xì!” Mấy chục ngàn bóng đen phát ra tiếng kêu gào, tuy nhiên, bọn chúng không đuổi theo vì nhận ra kẻ địch quá mạnh mẽ, tất cả chìm sâu vào trong lòng đất rồi biến mất, tiếp tục sinh sản độc trùng.







Trúc Cơ Cốc, nhìn từ trên bầu trời, cả thế giới kỳ dị này được phân thành hai phần, một là sa mạc kéo dài hàng ngàn dặm, hai là một vùng biển mênh mông với các đảo nhỏ trải rộng, đủ loại sinh vật mạnh mẽ đang sống trong thế giới này.



Các tu sĩ vừa đặt chân đến liền bước vào lãnh địa của bọn chúng, trở thành mục tiêu bị săn đuổi.



Cho nên, các trận chiến diễn ra liên tục, mỗi một giây phút đều có tu sĩ, yêu tộc, hung thú chết đi, biến thành chất dinh dưỡng cho kẻ khác mạnh mẽ hơn.



Đường Ngọc Lan Anh bị dịch chuyển về phía nam, cùng với Hắc Tinh, Hàn Hạo Nguyên bắt đầu di chuyển về Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn.



Ngay tại thời điểm này, ở phía tây, giữa một sa mạc cát vàng, dưới cái nắng cao độ của Mặt Trời.



Một người đang khụy một chân, tay cầm một thanh kiếm chống lên mặt đất, toàn thân đang run rẩy vì sợ hãi.



Một trong Tử Vi Cửu Kiếm, Bát Kiếm, Nguyễn Duy Nhật, sở hữu thể chất Huyền Sa Kiếm Thể!



Có thể biến thân thành cát bụi, mỗi một hạt cát đều là lưỡi kiếm!



Đứng trong hoàn cảnh sa mạc, sự cường đại của Huyền Sa Kiếm Thể càng thể hiện rõ rệt, thế nhưng Nguyễn Duy Nhật đang ở trong tình cảnh hết sức chật vật, quần áo rách rưới, lưỡi kiếm đang hoảng sợ.



Bên cạnh Nguyễn Duy Nhật, mấy người thanh niên cầm kiếm đang nằm la liệt trên mặt đất, hai mắt vô thần nhìn một người mặc quần áo đen đang bước đi giữa sa mạc.



Tử Vi Cửu Kiếm, Thất Kiếm, Cơ Truy Tiễn, Hỏa Tốc Kiếm Thể! Tốc độ ra kiếm cực nhanh, giết người trong nháy mắt.



Tử Vi Cửu Kiếm, Lục Kiếm, Ngô Thế Hào, Lục Hình Hư Kiếm Thể! Kiếm thể hóa lục hình, biến hóa vô số, mỗi một kiếm chiêu đều khó đoán trước.



Tử Vi Cửu Kiếm, Ngũ Kiếm, Phan Gia Khánh, Bá Kim Kiếm Thể! Kiếm thể hệ kim, vô cùng sắc bén, không có gì không thể phá!



Tử Vi Cửu Kiếm, Tứ Kiếm, Phạm Thanh Ngân, Khinh Ngọc Kiếm Thể, mỗi một kiếm đều nhẹ nhàng tựa lông hồng, giết người không thấy máu.



Năm trong số Tử Vi Cửu Kiếm đã bị đánh bại! Tâm linh nhận lấy sự trùng kích nặng nề, nếu không vượt qua thì thành tựu tương lai có hạn.



Mà người đánh bại bọn họ là một người thanh niên mặc đồ đen, bước chân chậm rãi như thể đang đi dạo chơi giữa chốn hoa viên thơm ngát mùi hoa cỏ, mặc dù đánh bại thiên tài nổi tiếng thế nhưng người thanh niên kia không hề biểu lộ một chút cảm xúc gì trên gương mặt tuyệt trần làm cho phái nữ ghen tỵ kia.



“Ngươi… là ai?” Bát Kiếm, Nguyễn Duy Nhật run giọng hỏi.



Một kích!



Người đó chỉ dùng một pháp thuật duy nhất, không, đây không thể gọi là pháp thuật! Đó chỉ là những bước chân nhẹ tênh, không chứa đựng một chút sức mạnh gì.



Cùng là cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, thế nhưng chênh lệch lại cách xa ngàn tỷ dặm!



“Vong Phượng!” Người thanh niên dừng bước, sau đó quay đầu nhìn Tử Vi Cửu Kiếm, cậu ta mỉm cười nói ra hai chữ rồi tiếp tục bước đi, đích đến là Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn.



“Vong Phượng…” Nguyễn Nhật Duy lẩm bẩm một tiếng rồi ngã xuống, hắn là người có thể đứng sau cùng vì đây là sa mạc, giúp cho sức chiến đấu Huyền Sa Kiếm Thể tăng lên gấp năm, sáu lần.



Ở trong tầm mắt mơ hồ của năm người, bóng hình của người thanh niên Vong Phượng dần nhạt nhòa đi, thay vào đó là một sinh vật to lớn đến không cách nào hình dung, toàn thân cháy rực lên ngọn lửa màu đen tuyền, hai cánh mở rộng che phủ luôn cả thế giới, hai mắt còn lớn hơn Thái Dương, phảng phất như một ánh mắt của sinh vật kia đủ để phần thiên diệt địa!



Phượng Hoàng!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Quang Minh Thánh Thổ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Mạt thế    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả thanhsontv2009.
Bạn có thể đọc truyện Quang Minh Thánh Thổ Chương 610: Tử Vi Cửu Kiếm, Vong Phượng được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Quang Minh Thánh Thổ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close