Truyện Quang Minh Thánh Thổ : chương 754: tâm tính thiện lương

Trang chủ
Mạt thế
Quang Minh Thánh Thổ
Chương 754: Tâm tính thiện lương
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi sẵn lòng dâng hiến mạng sống cho Giáo Đình!” Đỗ Kiến Huy khom người thật sâu rồi nói, âm thanh chân thành xuất phát từ tận đáy lòng của cậu ta.



Một người bị dồn vào đường cùng, không một nơi chứa chấp cậu, bỗng nhiên lại nghe thấy lời nói của Giáo Hoàng, một tổ chức mạnh mẽ chịu chấp nhận cậu, làm sao cậu không cảm thấy vui vẻ chứ?



Dù là bán mạng vì Giáo Đình mấy trăm năm đi nữa thì Đỗ Kiến Huy vẫn không oán trách.



Ít nhất, Đỗ Kiến Huy được bảo hộ bởi Giáo Đình trong khoảnh thời gian đó khỏi sự truy lùng của tổ chức Hắc Sát Thiên Mạc.



“Nhiễu một giọt máu của ngươi vào đây, khế ước hoàn thành.” Thanh Vũ thản nhiên khoát tay, một tờ Giấy Khế Ước ghi sẵn các điều lệ do Thanh Vũ đặt ra bay đến tay Đỗ Kiến Huy.



Đỗ Kiến Huy không thèm nhìn trên đó viết gì, nhanh chóng cắn vỡ đầu ngón tay rồi in lên Giấy Khế Ước, tờ giấy liền biến thành hai vệt sáng bay vào đầu của Đỗ Kiến Huy và Thanh Vũ, khế ước giữa hai bên đã hoàn thành.



Mọi người trong Chính Điện nhìn thấy hành động lưu loát, quyết đoán của Đỗ Kiến Huy thì không khỏi gật đầu tán thưởng, một kẻ thông minh, chẳng trách tổ chức sát thủ không thể bắt Đỗ Kiến Huy, để cậu ta chạy đến nơi này.



“Ngươi là người mới, ta ban cho ngươi chức danh Tín Sứ.” Thanh Vũ chầm chậm nói ra.



“Cảm ơn Giáo Hoàng ban thưởng!” Đỗ Kiến Huy cúi đầu trong khi một cột sáng màu trắng bao phủ cậu, cột sáng này đến từ hư không, giống như bỗng nhiên xuất hiện, rất là thần kỳ làm Đỗ Kiến Huy giật mình, nhưng lập tức cậu ta liền nhắm lại, hưởng thụ cảm giác tuyệt vời mà cột sáng mang đến, nó đang cải tạo thể chất của Đỗ Kiến Huy, một phúc lợi nho nhỏ của Giáo Đình.



Ngoài ra, Đỗ Kiến Huy còn cảm nhận rõ ràng rằng tốc độ hấp thụ linh khí có trong không gian xung quanh tăng mạnh, khoảng chừng hai mươi lăm phần trăm, hơn nữa, những sự ảo hiệu trong pháp thuật mà cậu ta từng tu luyện cũng trở nên đơn giản, dễ hiểu, đồng nghĩa với tốc độ học tập pháp thuật tăng mạnh.



Đó là sự ảnh hưởng của Danh Hiệu Giáo Hoàng Cao Cấp.



“Trời cũng đã tối rồi, mọi người hãy trở về nghỉ ngơi đi.” Thanh Vũ nhìn ra ngoài Chính Điện, một mảnh bầu trời đen, có rất nhiều ngôi sao đang khoe nhau tỏa sáng.



“Vâng!” Mọi người khẽ đáp lại.



Sáng ngày hôm sau, bên trong khu vườn lớn của Vương Cung, các loài hoa đua nhau nở rộ, có dòng suối thanh ngọt chảy róc rách, giữa khu vườn xinh xắn mỹ lệ này là một mái đình nghỉ mát.



“Ngươi hãy thử tu luyện chú thuật này!” Thanh Vũ đưa một bản pháp thuật trông cổ điện cho Đỗ Kiến Huy.



Sau khi nghỉ ngời một đêm, dùng đan dược chữa thương mà Giáo Đình đưa cho, toàn bộ vết thương ngoài da hay nội thương của Đỗ Kiến Huy đều khỏi hết, tinh thần tốt hơn nhiều, vẻ mặt sáng sủa.



Đỗ Kiến Huy nghi hoặc nhìn bản chú thuật trên tay, nét mặt hơi chần chờ, cậu ta biết rằng bản thân là Thiên Sát Cô Tinh, có thể miễn dịch toàn bộ chú thuật của Chú Sư, đó là mộ kiến thức bình thường, nhưng cậu ta chưa bao nghĩ là bản thân lại học tập chú thuật.



“Đây là cơ sở chú thuật, ngươi hãy thử dùng Diệt Linh Chú tấn công ta.” Thanh Vũ bình tĩnh nói ra.



“Tôi chưa bao giờ học tập chú thuật, làm sao có thể sử dụng Diệt Thân Chú?” Đỗ Kiến Huy cười khổ.



Diệt Thân Chú, Diệt Hồn Chú, hai loại chú thuật tấn công nổi tiếng của Chú Sư.



Diệt Thân Chú phá hủy một bộ phận trên cơ thể của kẻ bị trúng phải, còn Diệt Hồn Chú thì tấn công vào linh hồn, bởi vì ở khoảng cách xa nên kẻ bị trúng chú không thể phát hiện Chú Sư, giết người trong vô hình.



Ngoài ra còn có nhiều loại chú thuật khác có trong bản chú thuật cơ sở như chú cho đối phương bị bệnh nặng, tìm kiếm vị trí, giảm tốc độ tu luyện, nhiễu loạn tinh thần, cảm xúc hỗn loạn bất thường, thậm chí là chú thuật mạnh mẽ như Tâm Ma Chú, gọi ra tâm ma của chính kẻ địch rồi tiêu diệt kẻ địch, cực kỳ khủng bố.



Đỗ Kiến Huy chưa từng tiếp xúc với Chú Thuật nên không thể dùng chúng chỉ trong một khoảng thời gian vài phút sau khi học tập được, yêu cầu của Thanh Vũ rất vô lý, thế nhưng người đó là Giáo Hoàng, Đỗ Kiến Huy không thể không tuân lệnh.



Đỗ Kiến Huy mở ra quyển sách khá dày rồi bắt đầu đọc, học tập từng chữ một trong quyển sách, nó ghi lại cách sử dụng chú thuật, dùng chú ngữ ngưng tụ chú văn, chú văn càng phức tạp thì chú thuật càng mạnh mẽ, vì bản này chỉ là cơ sở nên rất ít chú văn, chú thuật mạnh nhất chỉ ảnh hưởng được tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ, còn muốn ảnh hưởng đến tu sĩ mạnh hơn cần chú thuật phức tạp hơn, dùng vật liên quan đến kẻ dịch làm môi trường dẫn sức mạnh chú thuật.



Cậu ta càng nhìn thì mắt của cậu ta càng không thể chuyển dời khỏi quyển sách, nó giống như đang tỏa ra một ma lực hấp dẫn Đỗ Kiến Huy, từng chú văn hiện ra trong đầu của Đỗ Kiến Huy, miệng của cậu tụng ra chú ngữ biến thành những chú văn phức tạp kết nối với nhau trong không khí, chú văn càng nhiều sức mạnh càng lớn, nó tỏa ra cảm giác kỳ dị khiến người khác rùng mình.



Ầm!!



Đột nhiên, ngay khi mấy chục chú văn vừa kết nói với nhau thành một cây dao găm thì có một tia sét nổ vang trên bầu trời, một cảm giác đè nén khủng bố giáng xuống từ trời cao phảng phất như trời đất đang tức giận, muốn hủy diệt kẻ gây ra chuyện này.



“Thiên phạt!” Thanh Vũ ngưng trọng nhìn trời, hắn nhận ra đây là một hoàn cảnh như tu sĩ đang độ kiếp, nhưng lại ác liệt hơn gấp trăm lần, rõ ràng đất trời không dung thứ cho Đỗ Kiến Huy sử dụng chú thuật.



Ầm! Ầm!



Một tia lôi điện vừa biến mất thì mất tia lôi điện khủng khiếp lại rầm vang trên trời làm cho toàn bộ người trong Vương Thành hoảng sợ.



Ầm! Ầm!!



Lôi điện lóe lên không dứt, âm thanh nổ vang rền, mây mù đen ngưng tụ che phủ toàn bộ bầu trời của Vương Thành.



“Có tu sĩ đang độ kiếp?”



“Trời ạ lôi kiếp quá mạnh mẽ, có tu sĩ đang đột phá đến cảnh giới Hóa Thần Đại Tôn sao?”



Người dân và các tu sĩ đến từ bên ngoài bàn tán xôn xao, ai nấy đều cảm thấy khiếp sợ.



Đỗ Kiếp Huy vừa mở mắt ra, cậu ta không thèm nhìn con dao găm mà cậu ta vừa sử dụng, nó là hình thái của Diệt Linh Chú mà Đỗ Kiến Huy tưởng tượng ra dùng để tấn công kẻ địch, cậu ta đang bị hoảng loạn bởi lôi kiếp, nó nhắm thẳng vào cậu.



“Ngài Giáo Hoàng…!” Đỗ Kiến Huy ngập ngừng kêu lên.



“Đừng sợ…” Thanh Vũ cười khan một tiếng, hắn nào biết khi Đỗ Kiến Huy dùng chú thuật thì sẽ bị lôi kiếp đánh chết?



Tiếng nói Thanh Vũ còn chưa dứt thì lôi điện đã bổ xuống, hàng chục tia lôi điện gào thét tấn công Đỗ Kiến Huy.



“Thôi xong…!” Đỗ Kiến Huy tuyệt vọng nhìn trời, mỗi một tia lôi điện kia đủ đánh chết tu sĩ Tứ Dương đỉnh phong, cậu chỉ là tu sĩ Tam Dương sơ kỳ bé nhỏ làm sao sống nổi chứ?



Thanh Vũ hiển nhiên không thể để Đỗ Kiến Huy bị lôi kiếp đánh thành tro đen, hắn định đứng ra ngăn cản lôi điện thì chuyện lạ đã diễn ra, Quang Minh Thần Ấn trên bàn tay phải của Thanh Vũ đột ngột nóng lên, nó tỏa ra ánh sáng màu trắng vàng rực rỡ rồi ngưng tụ thành một màn sáng bảo vệ Đỗ Kiến Huy.



Lôi điện đánh tới màn sáng nhưng không gây ra sóng gió hay âm thanh gì, tựa hồ màn sáng kia đã hấp thụ năng lượng của lôi điện, cùng lúc đó, một luồng năng lượng hủy diệt chảy ngược vào cơ thể Đỗ Kiến Huy rồi tuông về phía chú thuật mà cậu vừa sử dụng.



Xẹt! Xẹt!



Đỗ Kiến Huy trừng mắt lên nhìn con dao găm chú thuật, nó cũng đang phát ra tia lửa điện, sức mạnh hơn trước gấp mấy chục lần, con dao găm này dư sức đánh giết tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ mà cậu chỉ là tu sĩ Tam Dương sơ kỳ!



Hai mươi bảy lôi điện hoàn toàn bị hóa giải bởi màn sáng ngưng tụ từ năng lượng khí vận của toàn thể Quang Minh Giáo Đình, dường như mấy triệu Tín Đồ đang đứng ra bảo vệ Đỗ Kiến Huy khỏi sự trừng phạt của trời đất.



“Dùng nó tấn công ta!” Thanh Vũ thản nhiên nói ra.



“Vâng!” Đỗ Kiến Huy hít sâu một hơi để tinh thần ổn đỉnh lại, sau đó cậu ta liên kết với chú thuật rồi điều khiển nó lao vùn vụt tới, đâm thẳng vào Thanh Vũ, trên đường bay, cây dao găm nhỏ bé phát ra âm thanh như sấm sét vang rền, cực kỳ đáng sợ.



Thanh Vũ lạnh nhạt đưa một bàn tay ra, dùng sức mạnh nắm chặt cây dao găm, năng lượng cuồng bạo truyền tới từ lòng bàn tay làm cho Thanh Vũ cảm thấy hơi tê dại, hắn hơi dùng sức bóp mạnh nghiền nát cây dao găm chú thuật thành nhiều mảnh vỡ.



Đỗ Kiến Huy chăm chú nhìn xem một màn này.



“Bóp nát chú thuật có thể đánh giết tu sĩ Tứ Dương kỳ…” Đỗ Kiến Huy kinh hãi trong lòng, Thanh Vũ làm việc quá nhẹ nhàng, chính xác, giống như một tu sĩ lão thành rất điêu luyện trong việc chiến đấu, không tiêu hao nhiều năng lượng dư thừa để chống lại chú thuật.



“Không tồi!” Thanh Vũ cười khẽ một tiếng.



“Sau này ngươi hãy tu luyện chú thuật đi.”



“Nhưng mà…” Đỗ Kiến Huy muốn kháng nghị vì cảnh vừa rồi khiến cậu cảm thấy hơi sợ, đó là thiên kiếp, mỗi lần dùng chú thuật liên bị thiên kiếp đánh, chuyện này quá kích thích.



“Không sao, thiên kiếp không thể làm gì được ngươi, ngược lại, thiên kiếp càng mạnh, chú thuật của ngươi càng mạnh!” Thanh Vũ cười nói nhẹ như gió xuân.



Đỗ Kiến Huy im lặng, cậu ta cảm thấy Thanh Vũ hình như đang chê thiên kiếp yếu ớt, muốn thiên mạnh hơn nữa thì phải, bộ Giáo Hoàng không nhìn thấy người bị thiên kiếp nhắm tới là cậu hay sao?



“Nếu như ngươi không học chú thuật, vậy thì không có tác dụng đối với Giáo Đình.” Thanh Vũ từ tốn nói.



Đỗ Kiến Huy nghiêm nghị đáp: “Vâng, tôi sẽ học tập chú thuật cho thật tốt.”



“Cố lên, ta rất coi trọng ngươi!” Thanh Vũ khích lệ tinh thần Đỗ Kiến Huy một câu.



“Dạo thời gian gần đây ngươi không thể an toàn trở về tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình để chuyên tâm tu luyện, hãy ở gần ta, rất nhiều sát thủ Hắc Sát Thiên Mạc vẫn còn chưa từ bỏ ý đồ với ngươi.”



“Cảm ơn Giáo Hoàng đã cưu mang tôi.” Đỗ Kiến Huy lại cúi đầu nói.



“Được rồi, ngươi lui ra đi.” Thanh Vũ khẽ nói.



Đỗ Kiến Huy gật đầu rồi trở về phòng, lật quyển sách ra để học tập chú thuật, đây là con đường duy nhất mà cậu ta có được để sinh tồn, nếu như không học cho tốt thì cậu ta sẽ bị Giáo Đình đá ra bên ngoài, tự sinh tự diệt.



“Cái tên Hệ Thống này không nói Thiên Sát Cô Tinh dùng chú thuật sẽ bị sét đánh.” Thanh Vũ nghiến răng nghĩ thầm.



Hệ Thống nhắc nhở Đỗ Kiến Huy có tư chất tuyệt nhất để trở thành Chú Sư cho nên Thanh Vũ đưa cho Đỗ Kiến Huy bản chú thuật mà hắn mua từ Cửa Hàng của Hệ Thống, không ngờ lại gây ra tiếng động lớn đến vậy, may là hắn không còn cảm thấy sợ hãi, nếu không đã luống cuống tay chân một phen rồi.



Hệ Thống chọn nơi khởi đầu của Thanh Vũ tại thế giới này là có lý do, ở Thiên Quy Đảo tụ tập rất nhiều người tài giỏi, có tài năng phi thường trong những nơi có độ nguy hiểm thấp của toàn thế giới, Thanh Vũ phải tìm kiếm người tài giỏi đó bằng chính đôi tay của mình, còn lần này, Đỗ Kiến Huy tự nhảy vào hố, không phải Thanh Vũ tìm cậu ta.



Dù Đỗ Kiến Huy sẽ trở thành một Chú Sư đáng sợ trong tương lai, có thể đánh giết kẻ địch mạnh mẽ ở khoảng cách xa nhưng Thanh Vũ không kiêng dè Đỗ Kiến Huy vì ít nhất trong vòng một trăm năm, cậu ta không có khả năng phản bội lại Giáo Đình, nếu không, hồn phi phách tán.



“Giáo Hoàng, ngày mai là ngày Phi Hạc Thương Hội tổ chức đấu giá và mở phường thị bán nhiều loại mặt hàng giúp ích cho chuyến đi Vạn Thú Uyên.” Diêu Hạo cùng với Hạc Vĩnh Tuân đi vào trong đình nghỉ mát, Diêu Hạo cất tiếng nói.



“Lần này một trong hai Phó Hội Trưởng của thương hội là Bạch Kim Hà.” Hạc Vĩnh Tuân tiếp lời, nói đến ba chữ Bạch Kim Hà, vẻ mặt của cậu ta liền khó chịu.



Bạch Kim Hà, cha của Bạch Giật Thần, một trong các Thiếu Chủ của thương hội đang tham gia tranh đấu, dạo gần đây, Hạc Vĩnh Tuân bị công kích mạnh bởi phe phái của Bạch Giật Thần, kẻ đứng sau giật dây cho Bạch Giật Thần chỗ dựa là Bạch Kim Hà.



Vạn Thú Uyên mở ra, hấp dẫn nhiều tu sĩ Tam Dương, Tứ Dương kỳ, Phi Hạc Thương Hội rất coi trọng sự kiện lần này, họ ngoài đấu giá các món hàng quý hiếm còn bán nhiều loại nhu yếu phẩm khác như đan dược, pháp bảo, độc dược, phù chú bình thường không hiếm có và Bạch Kim Hà, tu sĩ nửa bước Ngũ Dương kỳ tự mình tọa trấn.



“Ngày hôm sau xuất phát, tiến đến nơi đấu giá.” Thanh Vũ thản nhiên nói.



“Ngài định làm gì?” Vĩnh Tuân nghi hoặc, cậu ta tưởng Thanh Vũ sẽ cử nhiều tu sĩ giúp đỡ cậu chống lại mưu đồ xảo trá của Bạch Giật Thần, tạo điều kiện cho cậu phát triển sản nghiệp giành lấy vị trí Hội Trưởng, nhưng không ngờ rằng Thanh Vũ lại muốn đi tham gia đấu giá.



“Lấy lại những gì đã mất!” Thanh Vũ hờ hợt nói một câu.



Hạc Vĩnh Tuân biến sắc, vẻ mặt hốt hoảng, lời nói của Thanh Vũ giống như đang ruồng bỏ cậu, không muốn giúp đỡ cậu nữa, nếu như mất đi nơi dựa dẫm là Giáo Đình, cậu sẽ chết không toàn thây!



“Ta cho cậu hai lựa chọn, một là gia nhập Giáo Đình, hoàn toàn rời khỏi thương hội, hai là trở về tiếp tục tranh đấu vị trí Hội Trưởng rồi bị người khác giết chết.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói trong khi nhìn vào Hạc Vĩnh Tuân.



“Đó là thương hội, tâm huyết cả đời của cha tôi.” Hạc Vĩnh Tuân đắng chát nói.



“Một cái thương hội nhỏ bé, từ trên tới dưới đều là sâu đục thân, cần gì phải lưu luyến.” Thanh Vũ hờ hững nói ra rồi quay người rời khỏi.



“Giáo Hoàng là một người tốt, còn Phi Hạc Thương Hội có rất nhiều người xấu, cậu hãy lựa chọn cho thật kỹ!” Diêu Hạo khẽ nói với Hạc Vĩnh Tuân và đi theo sau Thanh Vũ, cậu có nhiều chuyện muốn kể với Thanh Vũ, chuyến đi dài ngày này chuẩn bị kết thúc, Diêu Hạo nên trở về Giáo Đình.



Hạc Vĩnh Tuân ngồi ở đình nghỉ mát như người mất thần, giống như thế giới đang từ bỏ cậu.



Tầm mắt của Thanh Vũ đã vượt qua Phi Hạc Thương Hội, hắn có thể tạo ra một cái thương hội còn lớn hơn Phi Hạc Thương Hội nhưng hắn không muốn làm bởi vì phải tốn rất nhiều công sức và thời gian, hắn có thể nâng đỡ các thương hội nhỏ hơn, giúp bọn họ phát triển để bọn họ không thể không dựa vào Giáo Đình.



Rất nhiều thương hội nhỏ đang làm ăn với Tiệm Tạp Hóa hay các vùng đất tín ngưỡng, Thanh Vũ có thể bắt tay vào thực hiện từ đó, tuy nhiên, hắn không có kiến thức gì về việc làm ăn buôn bán cho nên mãi không thể thực hiện, hắn đang cần người tài giỏi quản lý sản nghiệp của Giáo Đình, đó là Hạc Vĩnh Tuân.



Hạc Vĩnh Tuân được chủ thương hội lớn nuôi dạy từ bé, quán thâu nhiều kiến thức, tư tưởng trong việc vận hành thương hội, một người được bồi dưỡng từ bé, cậu ta rất thích hợp trở thành người đó.



Lúc này là thời khắc quyết định vận mệnh của Hạc Vĩnh Tuân, nó nằm ở trong lòng bàn tay của cậu ta.



“Diêu Hạo, những ngày qua khổ cực cho cậu rồi!” Thanh Vũ khẽ nói với Diêu Hạo với giọng điệu hòa ái.



“Nhờ vào nhiệm vụ này nên em có thể học tập nhiều thứ từ thế giới bên ngoài.” Diêu Hạo mỉm cười lắc đầu.



Diêu Hạo và Thanh Vũ bắt đầu nói chuyện phiếm, Diêu Hạo kể về chuyến đi cùng với Hạc Vĩnh Tuân, bôn ba qua nhiều nơi, vận chuyển hàng hóa đi bán, hợp tác với nhiều gia tộc, tông môn, vương triều, trên đường đi gặp đủ thứ kỳ lạ, từ việc bị ám sát bởi sát thủ cho đến các hung hiểm như gặp phải hung thú, nơi tu luyện của ma tu, vượt qua những vùng đang có chiến sự căng thăng, pháp thuật, pháp bảo bay đầy trời, máu tươi phun ba thước…



Có thể nói, chuyến đi này hoàn toàn làm Diêu Hạo thay đổi, từ một đứa trẻ cho đến người trưởng thành.



“Anh Thanh Vũ… em đã giết người.” Sau cùng, Diêu Hạo bật khóc.



“Trước khi chết, người nó dùng ánh mắt căm hận nhìn em, người đó rất hận em…”



“Người đó cũng có gia đình, có người thân, những người thân của người đó đang chờ đợi ở quê nhà…”



Thanh Vũ lẳng lặng ở một bên nghe Diêu Hạo nói, nhìn Diêu Hạo khóc, hắn không có lời nào để an ủi Diêu Hạo nhưng hắn sẽ lắng nghe tâm sự của cậu ta, một người thiếu niên ngây thơ vừa đặt chân vào thế giới tàn khốc.



Mà kẻ dẫn đường cho Diêu Hạo chính là Thanh Vũ.



Diêu Hạo nói rất lâu, sau đó cậu ta ngủ thiếp đi, Thanh Vũ rời khỏi căn phòng đứng nhìn bầu trời, thật lâu sau, hắn quay trở về tu luyện, tìm hiểu Thần Thông cao cấp.



Dù hắn có khuyên bảo gì thì Diêu Hạo vẫn không thể thoát ra khỏi cảm giác tự trách đó, giết người chính là giết người, dùng lý do gì biện hộ cũng không thể thay đổi được sự thật đó. Diêu Hạo cần suy nghĩ thông suốt, tự mình vượt qua khoảng thời gian trưởng thành này.



Bởi vì, Diêu Hạo còn có một Ảnh Bộ cần cậu làm chủ, một bộ phận quan trọng của Giáo Đình.



Ngày hôm sau, Thanh Vũ cùng với năm người Trần Liễu và Kiến Huy bước ra từ cổng thành dưới sự đưa tiễn của Bảo Trụ An Vương và Kim Vương cùng với nhiều người khác.



“Tiến thẳng về phía phường thị của Phi Hạc Thương Hội!” Thanh Vũ đề cao giọng nói, Lam Sương Thiên Điểu phát ra tiếng kêu xông thẳng vào bầu trời cao.



“Giáo Hoàng, tôi có thể đi cùng chứ?” Bỗng nhiên, một người chạy tới từ nơi xa, đó là Hạc Vĩnh Tuân.



“Tôi muốn nhìn thấy tận mắt cảnh ngài lấy lại những gì thuộc về Giáo Đình!” Hạc Vĩnh Tuân nói với vẻ mặt kiên định, cậu ta suy nghĩ thông suốt trong vòng một ngày.



“Có gì không thể!” Thanh Vũ cười nhạt một tiếng rồi khoát tay, linh lực tuôn trào đưa Hạc Vĩnh Tuân lên lưng của Lam Sương Thiên Điểu.



Lam Sương Thiên Điểu vỗ mạnh đôi cánh tạo ra cuồng phong, nó bay thẳng lên bầu trời, năm Trạm Huyền Tinh Thú mở rộng bốn vó vội vàng đạp không theo sau.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Quang Minh Thánh Thổ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Mạt thế    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả thanhsontv2009.
Bạn có thể đọc truyện Quang Minh Thánh Thổ Chương 754: Tâm tính thiện lương được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Quang Minh Thánh Thổ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close