Truyện Thời Đại Cấm : chương 78: hắc sắc lão hổ

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Thời Đại Cấm
Chương 78: Hắc sắc lão hổ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Tu luyện giả có cần nhất thiết phải ngủ không?

Không phải quá cần, bất quá ngủ say có thể hồi phục lại tinh lực cho cơ thể, trên căn bản là cũng có một tác dụng không nhỏ. Vậy nghĩa là ngủ là không có lỗi.

Trên thực tế, tồn tại rất nhiều chủng tộc dựa vào kích phát huyết mạch, sau đó lâm vào ngủ say mà đột phá. Thậm chí, cũng có một số các kỹ năng công kích đặc biệt mà phải yêu cầu tiến vào trong giấc mộng thì mới có thể thực hiện được, mà hiệu quá cũng vô cùng cao.

Tuy nhiên ngủ say tới mức có gọi dậy thiên hôn địa ám cũng vẫn không tỉnh, đó chính là một sai lầm chết người. Trừ phi ngươi muốn chết, chứ vĩnh viễn không bao giờ tại các loại từ trung cấp thế giới ngủ quá say, bởi khi đó ngươi sẽ gần như là không có phòng vệ, ngoại trừ một số cá thể hi hữu.

Đây cũng chính là lý do chính mà Lưu Chính Minh “nhẹ nhàng” nhắc nhở tiểu Kim, thậm chí còn cấm ngủ luôn.

Lưu Chính Minh vẫy tay một cái, làn thanh sắc hoả diễm tại trên mông của tiểu Kim cũng nhanh chóng tiêu tán, rất nhanh để lộ ra một cặp mông đen thui, trọc lốc.

Trên căn bản là Lưu Chính Minh cũng có khống chế, đồng thời uy lực của Bất Diệt Linh Viêm cũng không có nhằm vào thiêu đốt mà lại nhằm vào hồi phục làm chủ, vậy nên căn bản là tiểu Kim cũng không có vết thương nào, ngoại trừ cái chỗ đen thui này mà thôi.

Cả hai gần như không có gì để thu dọn, dập tắt đám lửa nướng thịt, rồi lại tiếp tục hành trình đi tìm làng mạc thành thị xung quanh.

Ba ngày sau,...

“Haizz, sao đi mãi mà vẫn không thấy được cái thành nào nhỉ? Coi như chỉ là một cái trấn nhỏ thôi cũng được.” Tiểu Kim cảm thán.

“Đừng có kêu nữa nhức óc ta, muốn chui lại vào trong ống tay áo không? Ba hôm nay chỉ riêng câu này ngươi nói hàng chục lần rồi. Mà chúng ta mới đi được có mấy trăm dặm chứ mấy?”

Lưu Chính Minh lộ ra một bộ không quan trọng biểu lộ. Bởi vì mấy ngày hôm nay hắn thu hoạch trong rừng nhưng là nhiều lắm, tam phẩm dược liệu cũng có mấy gốc, thậm chí còn đạt được cả một gốc tứ phẩm dược liệu.

Khai Quang Triệt Độ hoa.

Một trong các dược liệu tốt nhất để luyện chế, Quang Phụng Thừa Đan. Một loại tứ tinh cửu phẩm đan dược bên trong hệ thống, dễ dàng khiến cho tu sĩ tu luyện quang thuộc tính càng dễ dàng lĩnh ngộ được thành Quang Chi Lĩnh Vực.

Dưới thần niệm của [ Quỳnh Thiên Phong ] mà nói, toàn bộ chu vi 100km xung quanh con đường hắn đi gần như không còn sót chút dược liệu nào, nếu còn cũng chỉ là do chưa thành thục.

Bất quá thu hoạch nhiều nhưng là nhiều, Lưu Chính Minh hắn cũng muốn nhanh chóng tìm thấy một cái thành thị nào đấy, chứ cứ mãi ở trong rừng thì làm thế nào được?

Thế nên hắn cũng liên tục lấy thần niệm hoá thành [ Quỳnh Thiên Phong ], tuy rằng hình ảnh sẽ rất mờ nhạt, bất quá để xác định được một nơi có người sinh sống là cũng đủ rồi.

Nhưng hôm nay lại là ngoại lệ, trời xuân gió thổi mưa phùn, thần niệm tản ra của hắn cũng vì vậy mà bị giảm phạm vi rất nghiêm trọng, tới mức chỉ còn lại trong chu vi 10km.

Nhưng trên đường đi, vẫn là nhờ vào những thần niệm tản mát này, hắn cũng nhìn thấy một số mấy loài dã thú nhỏ, nhưng tất cả đều tựa như có một quy luật nhất định, giống như là đang giám sát hắn.

Đột nhiên, Lưu Chính Minh cảm giác được ở hướng nam bỗng nhiên có sinh vật lao đến, vận tốc cũng không phải là quá mức nhanh, chỉ có tầm trăm mét trên giây. Đối với một vị Kim Đan kỳ, không, là Nhập Thánh cảnh cũng là vô cùng nhanh, bất quá đứng trước Lưu Chính Minh thì tốc độ này vẫn là có vẻ chậm.

[ Bạch Nhãn ] nhanh chóng được triển khai, hắn nhanh chóng nhìn thấy rõ được người đến. Đó là một con hổ lông đen sẫm, hai mắt loé lên ánh vàng, từ khí thế trên thân có thể đoán được là một Nhập Thánh cảnh hậu kỳ.

Lưu Chính Minh quay sang với tiểu Kim nói ra:

“Cẩn thận, kẻ đến không thiện.”

Bạch Kim Kim nghe vậy thì cũng trở nên cảnh giác, bởi vì hắn biết là trong mấy chuyện này chủ nhân sẽ không lấy ra để đùa nó.

Rất nhanh, chỉ có hai phút sau, thân ảnh nó đã nhanh chóng xuất hiện trước cả hai, nhe răng gầm lên những tiếng đe doạ, toàn thân uy áp Nhập Thánh cảnh hậu kỳ nhanh chóng phát ra, nhanh chóng khiến cây cối phạm vi cả chục mét nhanh chóng phải cúi rạp.

Bất quá cái uy áp này đối với Lưu Chính Minh mà nói, coi như là gió thổi cũng không đủ để tính. Chỉ thấy hắn vẫy tay một cái, nói ra:

“Tiểu Kim! Hỏi xem rằng nó đến đây làm gì? Nếu như có ý đồ xấu tất giết không tha.”

Tiểu Kim tuy rằng cảnh giới thấp hơn, bất quá huyết mạch nó cao quý nguyên do, nên về mặt khí thế cũng không thua kém chút nào. Cả hai liên tục gầm gừ nhìn nhau, bắt đầu trao đổi với nhau những âm thanh chỉ có thân là Thú Tộc mới hiểu được.

“Gầm gừ gầm gừ.”

“Khẹc khẹc khẹc khẹc.”

“Gầm gừ gầm gầm gừ gừ.”

“Khẹc khục khẹc khẹc khục.”

“...”

Nhìn lấy hai con thú trước mắt đang liên tục gầm gừ về sau, thậm chí còn tới mức đỏ mặt tía tai, Lưu Chính Minh cũng không lời để nói. Bảo chỉ là hảo hảo nói chuyện chút thôi, nhanh gọn hỏi nó xem là nó có định đến để xơi mình hay không mà thôi, cần gì hỏi lâu vậy?

Cuối cùng, sau một buổi đấu võ mồm kéo dài hai nén hương, kém chút hai bên lao vào đánh nhau, tiểu Kim mới dừng lại để thở một chút, tiện thể huobgws Lưu Chính Minh nói ra:

“Chủ nhân, con hổ này nó vốn là xưng vương ở nơi này. Nó được thuộc hạ bẩm báo rằng là chúng ta đã tiến vào lãnh địa của nó, nên nó mới quyết định ra đây để đuổi chúng ta đi, không muốn chúng ta cướp lãnh thổ của nó. Ta mới bảo là chúng ta thèm gì vào lãnh thổ nhỏ bé này của nó, thì ta với mó lại băt sđầu cãi nhau.”

Lưu Chính Minh nghe vậy cảm thấy ngạc nhiên, hỏi:

“Thế tại sao nó không dùng tu vi cảnh giới để ăn luôn chúng ta? Rõ ràng là cách tận hai cái tiểu cảnh giới còn gì, chẳng lẽ nó lại không dám?”

“Chủ nhân, con hổ này nó kể rằng là từ khi sinh ra và tu luyện đến nay, nó vẫn chưa có ăn thịt bất cứ loài động vật nào, chỉ có dựa vào ăn rau củ thảo dược mà sống. Nó cũng không biết cha mẹ nó là ai, vừa sinh ra đã bị bỏ lại nơi đây rồi.”

“Tốt, khoan đã, làm sao mà ngươi biết được đến cha mẹ nó?”

“Ta vừa định lôi họ ra thăm hỏi nha, nếu không ngài nghĩ ta với nó cãi nhau như thế nào?”

Lưu Chính Minh: ”...”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Thời Đại Cấm

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Jimmybuck252004.
Bạn có thể đọc truyện Thời Đại Cấm Chương 78: Hắc sắc lão hổ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Thời Đại Cấm sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close