Truyện Tiên Nghịch : chương 101: ngoại vực chiến trường

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Tiên Nghịch
Chương 101: Ngoại Vực chiến trường
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Hai mắt người khổng lồ lộ vẻ tham lam, cười lớn, nói:
 
- Được, được! Bao nhiêu công lao hôm nay là của lão tử. Lần này thu hoạch được rất nhiều thứ. Đầu tiên là nhìn thấy lệ khí, sau đó là lại thấy được hạt châu đó. Lâm Dịch! Nếu tranh đoạt, ngươi có tin ta dám giết ngươi hay không? - Nói xong, người khổng lồ liền lộ hẳn thân hình cao hơn mười trượng của hắn, tỏa ra một sự áp bức.
 
Từ thân thể hắn phát ra những tiếng răng rắc, nhanh chóng thu nhỏ lại, cho đến khi đạt tới độ cao như người bình thường. Trên mi tâm của hắn có hình một cây búa.
 
- Ý của ngươi là gì? - Lâm Dịch lạnh lùng nói.
 
Hắn trừng mắt nhìn Lâm Dịch một cái, rồi đi vào trong vòng tròn bao quanh thông đạo tiến vào ngoại vực. Sau khi bước chân vào đó, hắn vung tay phải lên, trong nháy mắt thông đạo lại hóa thành hai con giao long, trong chớp mắt biến mất vô tung, vô ảnh. Bầu trời sáng trở lại như cũ.
 
Toàn bộ mây đen tiêu tán không còn một mảnh.
 
Nét mặt Lâm Dịch cực kỳ khó coi. Hàn quang trong mắt hắn lóe lên, quay đầu lại nhìn Đằng Hóa Nguyên đang ngơ ngác, cười lạnh vài tiếng. Chân hắn khẽ động một cái, thân thể nhanh chóng bay lên, hóa thành một đạo cầu vồng, biến mất phía chân trời.
 
Đám tu sĩ Triệu quốc bên ngoài Quyết Minh cốc, bất kỳ người nào cũng nhớ kỹ thanh niên chiến đấu cùng với cao thủ Nguyên Anh kỳ kia. Ngoại hình và cái tên Vương Lâm đã in sâu vào trong lòng mọi người.
 
Lần này, tư cách tiến vào chiến trường ngoại vực của Triệu quốc bị hủy bỏ thì cho dù có lệnh bài hay không cũng chẳng còn giá trị. Sứ giả phụ trách mở ra thông đạo cũng bỏ đi thì còn gì để nói nữa.
 
Lâm Dịch vô cùng tức giận. Hắn phải trơ mắt nhìn vật phẩm nhiệm vụ bay qua trước mắt mình, lại bị người khác cướp mất. Cái cảm giác đó khiến cho hắn tức muốn hộc máu. Nhất là nghĩ đến hạt châu đó không ngờ vẫn ở Triệu quốc mà hắn lại là sứ giả giám sát ở đây.việc này mà để truyền ra ngoài thì đúng là mất mặt.
 
Nét mặt Đằng Hóa Nguyên âm trầm. Hắn không xác định được Vương Lâm đã chết hay chưa. Nhưng chẳng biết tại sao trong lòng hắn vẫn có một cảm giác sợ hãi.
 
Tất cả mọi người bắt đầu tản đi. Chuyện có liên quan tới Vương Lâm từ từ được lan truyền. Trong khoảng thời gian ngắn, người tu chân Triệu quốc gần như đều biết tới hắn.
 
Phác Nam Tử dẫn đám đệ tử trở về Huyền Đạo tông. Đi sát sau hắn là một nữ tử. Đó chính là Liễu Mi. Lúc này, trong lòng nàng đang hết sức đau khổ.
 
Đối với Vương Lâm, không biết tại sao nàng luôn có một chút hảo cảm. Từ trước đến nay, cảm giác đó không hề phai nhạt mà cứ ngày càng đậm hơn.
 
Đêm đến, khi không gian hoàn toàn yên tĩnh, hình bóng của hắn lại hiện lên trong lòng nàng.
 
Vương Trác và Vương Hạo cũng dần biết tất cả những chuyện xảy ra ngoài Quyết Minh cốc. Nguyên trong lòng vẫn oán hận Vương Lâm rước lấy tai họa, dần biến mất.
 
Hai người bọn họ tự hỏi đều không có đủ can đảm như Vương Lâm dám quyết đấu với Nguyên Anh kỳ cao thủ. Nhưng việc đó cũng không có nghĩa là hai người bọn họ bỏ qua việc báo thù. Vương Trác và Vương Hạo cùng đặt mục tiêu giết chết Đằng Hóa Nguyên.
 
Sau khi trở về Phác Nam Tử mới biết được bi kịch của Vương gia. Suy nghĩ một lúc, dưới sự cầu khẩn của Liễu Mi, hắn liền thu Vương Hạo làm đệ tử. Liễu Mi biết đó là chuyện duy nhất nàng có thể giúp đỡ Vương Lâm vào lúc này. Mặc dù, chuyện đó có thể Vương Lâm vĩnh viễn không bao giờ biết.
 
Đằng Hóa Nguyên mang theo cảm giác sợ hãi. Sau khi về tới Đằng Gia thành, hắn bắt đầu bế quan. Thề không đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ sẽ không chịu xuất quan.
 
Khắp Triệu quốc thoáng cái đã trở nên an tĩnh.
 
Chiến trường ngoại vực luôn có những cơn cuồng phong và các vết rách không gian tồn tại vô số năm. Lúc này, trong đó có hơn mười nước tam tam cấp tu chân quốc, với số lượng đạt tới hơn ngàn người.
 
Trong số những người đó, cao nhất chính là Trúc Cơ hậu kỳ. Theo lý mà nói thì với tu vi như vậy mà đi vào chiến trường ngoại vực thì bước được
 
nửa bước cũng khó, làm sao có thể hoàn thành được mục tiêu.
 
Trên thực tế, khi tiến vào chiến trường ngoại vực, sứ giả giám sát của mỗi nước đều phát cho mỗi người một cái ngọc phù. Cái ngọc phù đó có tác dụng chắn gió, đồng thời cũng là tín vật sau năm mươi năm, truyền tống quay về quốc gia của mính.
 
Nhưng đối với những vết rách không gian thần bí khó lường, thường xuất hiện một cách bất ngờ trong chiến trường ngoại vực thì tác dụng của ngọc phù cũng rất nhỏ.
 
Vì vậy, chiến trường ngoại vực đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Nhưng nếu cẩn thận một chút, công thêm một chút may mắn, chắc chắn có thể bình yên vô sự.
 
Đại khái, xác suất ở chiến trường ngoại vực là ba mươi phần trăm.
 
Tuy không cao lắm nhưng so với việc ở đây vào lúc cuối cùng sẽ chiếm được rất nhiều tài liệu và pháp bảo, thì có nguy hiểm đến mấy cũng không sao. Người tu tiên vốn luôn phải đấu lại với trời, thì nguy hiểm càng cao lại càng đạt được nhiều lợi ích.
 
Hơn nữa, trong những tông phái, bất cứ người nào có thể trở về từ ngoại vực chiến trường thì địa vị cũng đều cao hơn một bậc. Một khi có thể trở về, tu vi tăng lên nhanh hơn so với việc tu luyện ở môn phái rất nhiều.
 
Dù sao thì chiến trường ngoại vực có linh khí rất nồng hậu lại phải luôn đối mặt với sinh tử nên tu vi hiển nhiên tăng lên một cách nhanh chóng.
 
Cơ bản, mỗi lần kết thúc, cũng có người kết đan thành công. Điểm đó cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ không sợ sinh tử vẫn đến đây.
 
Lúc này, ở góc đông bắc của chiến trường ngoại vực, có một thanh niên với khuôn mặt trắng bệnh, đang ở bên cạnh một cái thi thể, dùng một con dao mà bới móc. Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện người đó chỉ chọn một số vị trí xung quanh cái áo giáo trên cái xác mà xuống đao. Hiển nhiên là rất quan tâm tới bộ giáp đó.
 
Bộ áo giáp đó có rất nhiều tổn hại. Có nhiều vị trí còn dấu vết bị lửa thiêu. Nhất là trên ngực của thi thể có một vị trí bị vỡ vụn, lộ ra một
 
vết thương bằng nắm tay người thường. Ngoại trừ việc đó, trên mi tâm người khổng lồ cũng có một đồ án hình cây búa. Cái đồ án rất mờ, nếu không nhìn kỹ rất khó nhận ra được.
 
Người thanh niên đó tên là Mã Lương, một tu sĩ của Chiến Thần điện thuộc tam cấp tu chân quốc Hỏa Phần quốc. Người đó đã ở chiến trường ngoại vực hơn ba mươi năm, nên có rất nhiều kinh nghiệm.
 
Cần phải nói rõ một chút: Chiến trường ngoại vực là một địa phương thần bí. Ở đây, dung nhan con người sẽ giữ nguyên. Chỉ khi rời khỏi mới nhanh chóng thay đổi.
 
Hắn đang đào bới, chợt biến sắc ngã xuống đất. Từ xa, một đạo ánh sáng nhanh chóng lao tới, vọt qua bên cạnh hắn. Thanh niên ngẩn người. Vừa rồi, hắn thoáng nhìn thấy trong làn ánh sáng đó có một hạt châu. Vì vậy hắn không nói tiếng nào, vứt bỏ bộ giáp của người khổng lồ, nhanh chóng đuổi theo.
 
Hắn ở không gian ngoại vực đã ba mươi năm. Ngoại trừ người sống ra, hắn cũng thấy được vài cái pháp bảo biết bay. Nhưng lần nào cũng khiến cho vô số người tới tranh đoạt. Có một lần, Mã Lương chứng kiến có ít nhất một trăm tu sĩ có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ tranh nhau một thanh phi kiếm.
 
Cuối cùng tuy không có một ai cướp được nhưng Mã Lương có nghe người ta nói, những vật có thể tự bay như vậy đa phần là có linh hồn. Những bảo bối như thế đều có uy lực rất mạnh.
 
Mã Lương triển khai tốc độ nhanh nhất đuổi. Càng đuổi theo, trong lòng hắn càng hưng phấn. Nơi này rất hẻo lánh, hắn đã ở đây một năm vẫn chưa nhìn thấy một ai. Nghĩ tới việc đó, trái tim hắn lại đập thình thịch, thầm kêu may mắn. Nếu có thể chiếm được bảo bối đó, sau này trở lại môn phái, tiểu sư muội chắc chắn sẽ nhìn ta bằng một ánh mắt mới. Đến lúc đó, đưa cái bảo bối này cho chưởng môn, khiến cho hắn đem sư muội gả cho làm đạo lữ song tu với mình, chẳng phải là rất tốt hay sao? Mang theo viễn cảnh trong đầu, Mã Lương xuất ra toàn bộ khí lực đuổi theo.
 
Nhưng tốc độ của hạt châu lại quá nhanh. Mã Lương càng đuổi lại càng tụt lại phía sau. Hắn cắn chặt răng lấy từ trong túi trữ vật ra một cái vật phẩm. Nó là một cái thoi màu đỏ. Từ trên thân nó tỏa ra một luồng khí nóng.
 
Đây là thứ tốt nhất mà Mã Lương tìm kiếm trong chiến trường ngoại vực thu hoạch được. Bình thường hắn vẫn không dám lấy ra vì sợ bị người khác chiếm đoạt. Nhưng bây giờ thấy tốc độ của tia sáng quá nhanh, sắp sửa biến mất, hắn mới bất chấp tất cả lấy ra con thoi ném về phía trước.
 
Kích thước con thoi tăng lên mấy lần, vù một tiếng nhanh chóng lao về phía trước. Trong nháy mắt, ngay khi con thoi hóa lớn, Mã Lương đã ôm chặt lấy nó. Hắn chỉ cảm thấy cuồng phong cuồn cuộn thổi quanh mình. Cố gắng lắm hắn mới mở được hai mắt. Trong nháy mắt khoảng cách với ánh sáng đã được kéo lại một chút.
 
Mang theo tâm trạng hưng phấn, Mã Lương ôm chặt lấy con thoi, đuổi theo.
 
Thời gian nhanh chóng trôi đi, sau khi có con thoi, tuy Mã Lương vẫn có thể bám theo tia sáng nhưng nếu muốn đuổi theo hoặc chặn nó lại thì đó là chuyện không thể. Hắn chỉ có thể duy trì khoảng cách không đổi mà thôi.
 
Cho đến ngày thứ ba, Mã Lương nhìn khung cảnh xa lạ của chiến trường ngoại vực, trong lòng đã muốn lui lại. Phải biết rằng trên chiến trường ngoại vực có rất nhiều cuồng phong và vết nứt không gian nguy hiểm ở những vị trí xa lạ.
 
Xa lạ có rất nhiều ý nghĩa. Nơi đó có thể đột nhiên xuất hiện rất nhiều vết rách không gian, nuốt chửng mọi thứ. Trước kia, Mã Lương đã nghe một lão nhân nói, chiến trường ngoại vực rất lớn. Bọn họ mới chỉ tìm kiếm được trong một phạm vị nhỏ mà thôi. Mà trong phạm vi đó thì rất ít nơi xuất hiện nhiều vết rách không gian.
 
Đang do dự, Mã Lương chợt phát hiện thấy phía trước xuất hiện vô số những vết mỏng màu trắng. Vừa nhìn thấy những vết đó, Mã Lương biến sắc, không chế con thoi dừng lại, nhanh chóng lui về phía sau.
 
Những dấu vết màu trắng đó, hắn rất quen thuộc. Đó chính là những vết rách không gian. Khi chúng vừa mới xuất hiện liền có dấu hiệu như thế.
 
Sau đó, những vệt đó càng lúc càng lớn, cuối cùng hiện ra một vết rách không gian thực sự, cắn nuốt tất cả mọi thứ.
 
Mã Lương tái mặt nhìn quanh. Sau khi thấy chỉ có ở phía trước mới có vết rách không gian, hắn thở phào nhẹ nhõm, cười khổ nói:
 
- Thôi! Vì một cái pháp bảo không biết tác dụng mà vất bỏ tính mạng thì chẳng đáng. Ta còn chưa được song tu với tiểu sư muội. Nếu như vậy mà đã chết thì ta chết không được nhắm mắt. Thôi, không đuổi theo nữa.
 
Đúng lúc này, phía trước tia sáng chợt xuất hiện một vết mảnh. Tia sáng không hề dừng lại, chui vào trong vết rách biến mất.
 
Mã Lương thở dài, mắng:
 
- Vết rách không gian khốn kiếp! Ngươi lại nuốt của lão tử một cái bảo bối. Lão tử ở đây hơn ba mươi năm đã thấy ngươi nuốt không biết bao nhiêu thứ. Không phải một vạn thì cũng tới tám ngàn. Nhiều như thế mà ngươi không để lại cho lão tử một cái nào hay sao?
 
Hắn vừa mới mắng xong, chợt cảm thấy toàn thân lạnh toát. Một bàn tay chợt vỗ lên vai hắn.
 
Mồ hôi lạnh trong nháy mắt chảy ra. Thân thể hắn run run, từ từ quay người lại. Chỉ thấy sau lưng hắn có một trung niên hán tử đang đứng. Nét mặt hán tử đang rất khó coi, nhìn Mã Lương nói:
 
- Tiểu tử kia! Ngươi nhìn thấy tia sáng đó?
 
Mã Lương liếc mắt nhìn trung niên nhân thì thấy ở mi tâm của hắn có một cái đồ án hình cây búa. Hít một hơi thật sâu. Hắn ở chiến trường ngoại vực đã ba mươi năm, đã nhiều lần nhìn thấy đồ án đó. Thậm chí vài ngày trước, hắn còn gặp một cái.
 
Loại đồ án đó, hắn đã từng nghe một số người nhắc đến. Đó chính là dấu hiệu của Cự Ma tộc ở ngũ cấp tu chân quốc. Tộc nhân của Cự Ma tộc trời sinh đã có linh lực. Bọn họ chính là những kẻ tu chân tốt nhất, đồng thời cũng là tông phái duy nhất trong ngũ cấp tu chân quốc.
 
Tộc nhân của Cự Ma tộc đạt tới Anh Biến kỳ mới có thể tùy ý thay đổi kích thước thân thể. Trung niên trước mặt này có vóc dáng của một người bình thường hiển nhiên là cường giả Anh Biến kỳ của Cự Ma tộc.
 
Mã Lương sợ hãi, không dám giấu diếm, vội gật đầu nói:
 
- Tiền bối! Ta có thấy tia sáng đó bay về phía đằng kia, bị vết rách không gian nuốt chửng.
 
Hán tử trung niên này chính là người đuổi theo từ Triệu quốc. Dọc đường đi, càng đuổi, hắn càng cảm thấy kinh hãi. Tốc độ của hạt châu không ngờ sánh ngang với tốc độ của hắn. Hơn nữa, mỗi lần bị hắn chặn lại nó đều tránh được. Thậm chí, tốc độ không hề giảm xuống mà còn tăng lên. Cuối cùng thì hắn cũng bị bỏ rơi.
 
Hơn nữa, trên đường đi thỉnh thoảng lại xuất hiện vết rách không gian.
 
Mặc dù hắn không sợ, nhưng nếu bị dính phải nó thì đúng là hơi có chút rắc rối. Với tu vi Anh Biến kỳ của hắn đối mặt với vết rách không gian cũng chỉ làm cho bản thân không bị hút vào mà thôi. Sau mỗi lần gặp vết rách không gian, tốc độ của hắn lại bị giảm xuống. Mặc dù còn có thể thuấn di, nhưng cũng không thể bám sát được nữa.
 
Truy đuổi được nửa đường, hắn chợt phát hiện thấy Mã Lương. Không ngờ, sau khi Mã Lương sử dụng con thoi, tốc độ lại còn nhanh hơn cả hắn.
 
Sau khi nghe Mã Lương nói lại, nét mặt hắn âm trầm, trong lòng vô cùng căm tức. Không gian ngoại vực rất lớn. Nhưng hắn biết, nó cũng có giới hạn. Nhưng trong vết rách không gian lại vô cùng vô tận. Mặc dù có quay về tộc, tìm cường giả Anh Biến hậu kỳ cũng chỉ sợ là tìm kim dưới đáy biển.
 
Nghĩ tới đây, hắn liếc mắt nhìn Mã Lương . Tay phải khẽ chộp một cái, hút lấy con thoi vào tay. Sau khi nhìn qua một chút, hắn liền quát:
 
- Vật này từ nay thuộc về lão tử.
 
Nói xong, thân thể hắn thoáng động cũng chẳng nhìn Mã Lương một cái, bay theo đường cũ trở về. Đợi đối phương đi rồi, Mã Lương lau mồ hôi trên trán, hít một hơi thật sâu. Sau đó vội vàng bỏ đi.
 
Hắn cũng không biết rằng người đó có danh tiếng rất lớn tại ngũ cấp tu chân quốc. Thanh danh của hắn gắn liền với tính cách chiếm đoạt độ vật của người khác. Bản thân hắn mới chỉ ở tam cấp tu chân quốc, tất cả đều phải thông qua cột sáng của Thông Thiên tháp mà đi thì làm sao có thể nghe thấy.
 

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tiên Nghịch

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Nhĩ Căn.
Bạn có thể đọc truyện Tiên Nghịch Chương 101: Ngoại Vực chiến trường được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tiên Nghịch sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close