Truyện Vợ Tôi Là Gia Trưởng : chương 8: những người thân đầu tiên, cảm giác đầu tiên.

Trang chủ
Đô Thị
Vợ Tôi Là Gia Trưởng
Chương 8: Những người thân đầu tiên, cảm giác đầu tiên.
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
1/01/2018
Bệnh viện Đại học Quốc gia Hà Nội
Phòng cấp cứu

Không biết đã trả qua bao nhiêu thời gian, chàng trai còn đang trong giấc ngủ thì thì hắn cảm thấy một trận chấn động kịch liêt. Tiếp theo đó liền phát hiện rằng thứ nước sền sệt từ trước tới nay vẫn bao quanh thân thể mình đang dần dần trôi đi.

Đồng thời hắn cũng thoáng thoáng ghe được những tiếng kêu gọi vội vã, những âm thanh luống cuống tay chân từ bên ngoài truyền đến.Chàng trai trong thời gian trọng bụng mẹ đã tiếp cận được một chút kiến thức của người ở đây, cậu biết được ngày đầu tiên mình xuất hiện trên thế giới này đã đến.

Chàng trai dựa vào những gì mình đã học được khi còn trong bụng mẹ cậu đem thân thể đảo ngược lại. Tư thế đầu hạ xuống giúp Nhan Nghiên dễ sinh hơn. Đồng thời cậu còn hóa nhỏ mình một chút cho mẹ dễ sinh

Ngoài phòng bệnh, Lãnh Văn đi qua đi lại khuôn mặt đầy vẻ lo âu. Mọi người ai cũng căng thẳng
"Haha giờ cậu hiểu cảm giác của tớ lúc Thanh Thanh sinh rồi chứ, Nhan Nghiên không có chuyện gì đâu"- Tuấn Kiệt thấy không khí có vẻ căng thẳng nên cố gắng làm dịu

"Cảm ơn cậu, Tuấn Kiệt"- biết Tuấn Kiệt đang an ủi mình những Lãnh Văn vẫn không ngừng lo cho vợ của mình

"Đúng đấy Lãnh Văn, Nghiên Nghiên nhất định không sao"- Tống Thanh tay ôm Cẩm Tú, tuy an ủi Lãnh Văn nhưng trong giọng còn mang theo chút lo âu

"Mẹ mẹ , d..dì.. Nghiên "- Cẩm Tú ráng nói

Lãnh Văn sờ đầu Cẩm Tú, hôm nay vợ chồng Tuân Kiệt đến chơi. Đang trong bữa ăn tối thì Nhan Nghiên bỗng trở dạ.Hôm nay ông bà cụ Lãnh không có nhà, may là có Tống Thanh ở đó, nếu không Lãnh Văn cũng không biết mình nên làm gì

Trong phòng bệnh, Nhan Nghiên càng lại không ngừng kêu rên thảm thiết, nàng đang cố gắng hết sức để cho đứa bé chui ra sau nhiều lần khổ cực cố gắng, đến khi chàng trai nghe được một tiếng la vui mừng lẫn sợ hãi vang lên: "Ra rồi đứa bé ra rồi. Má ơi… to thật…” thì cậu lại bắt đầu lăn ra ngủ

Bác sĩ Trương cả người ước đẫm mồ hôi, nhìn vào đứa trẻ mới sinh đang ôm trong ngực, nhìn không được hít một hơi. Thần tiên ơi, đứa nhỏ này thật là bự, thật là nặng, sợ là tối thiểu cũng 5kg

Lòng vẫn còn sợ hãi nhìn về phía Nhan Nghiên còn đang hôn mê trên giường, thân thể nhỏ nhắn đầy mồ hôi cùng khuôn mặt đẹp tuyệt trần, nhịn không được lại lên tiếng niệm phật, đứa trẻ lớn như vậy, mẹ vóc dáng lại nhỏ như vậy. Vậy mà mẹ con đều bình an, thật sự là được ông trời phù hộ. A di đà phật.

Tin tức Nhan Nghiên sinh bình an nhanh chóng truyền đi ra ngoài, đám người Lãnh Văn đang đứng ở chánh sảnh vốn hết sức nóng ruột vội vã chạy vào. Lãnh Văn khuôn mặt đầy vẻ vội vàng, thương tiếc cùng yêu thương, vừa đi vào phòng liền không để ý tới ai hết, vọt tới bên cạnh giường người mẹ trẻ "Nghiên Nghiên, nàng có sao không có đau chỗ nào không"

"Sao rồi, Nghiên Nghiên sao rồi, con bé có sao không"- Giọng bà cụ Lãnh từ đằng sau vang tới. Khi vừa về đến nhà, nghe quản gia nói Nhan Nghiên trở dạ bà cụ Lãnh vội kêu người đưa tới bệnh viện liền. Bà trách mình thật sơ ý biết trong thời gian này rất quan trọng vậy mà đi ra ngoài để tụ họp với mấy cụ bà khác, bà còn kéo theo ông cụ Lãnh đi theo nữa. May là lúc đó có Tống Thanh ở đó

"Con không sao cả chỉ hơi mệt một chút thôi, lát nữa là con khỏe đấy mà"- Thấy mọi người ai cũng quan tâm mình Nhan Nghiên trong lòng thầm cảm thấy hạnh phúc

Lãnh Văn chạy lại ôm đứa bé từ tay bác sĩ Trương, khuôn mặt đầy vẻ hạnh phúc rồi đưa cho ông bà cụ Lãnh


Chàng trai chậm rãi mở mắt, trước mặt hắn từ từ hiện lên khuôn mặt già nua, khóe mắt có vài nếp nhăn, tóc hoa râm, lúc này đang cười toe tét không thấy cả mắt, khóe miệng cơ hồ kéo lên tới mang tai.

Chàng trai trong lòng nhộn lên không nhịn được nở nụ cười tươi

"Nó cười kìa, thằng bé cười kìa. Haha đúng là cháu ta mà"- Ông cụ Lãnh cười lớn

"Lão già, bị điên à, la lớn như vậy, dọa cháu ta bây giờ? Ái chà, ngươi tay chân thô kệch, sao mà ôm đứa nhỏ được? Đưa ta, đưa ta, mau đưa đây. Ừm, cháu ngoan, để bà nội ôm một cái. Ha ha, xem cháu của ta tuấn tú chưa kìa. Cái mũi nhỏ này, đôi mắt bé xíu này, quả thực giống vớicha nó như đúc” Bà cụ Lãnh mặt mày hiền hòa đi đến bên cạnh, đoạt lấychàng trai rồi ôm vào trong ngực như là bảo bối.

"Cho cháu xem với, cho cháu xem với"- Tống Thanh nói
Cụ bà Lãnh đưa đứa bé cho Tống Thanh, vợ chồng Tống Thanh mỉm cười nhìn đứa bé, đứa bé thấy vậy mỉm cười lại "Coi kìa đứa bé vừa cười với con kìa, mọi người thấy không"- Tống Thanh vui cười nói

"Mọi người có thể cho con thấy đứa bé được không"- giọng nói đầy dịu dàng của Nhan Nghiên vang lên

Không bao lâu, chàng trai giác được mình đang tiến vào nằm trong một lòng ngực ấm áp, dễ chịu, trong đó tràn đầy khí tức quen thuộc, thân thiết. Vừa vào lòng ngực này, chàng trai liền cảm giác được một loại hạnh phúc khó hiểu, một loại cảm giác, tựa hồ như, trong lòng ngực này, vô luận mưa gió cỡ nào cũng không thể hại đến mình.

Chàng trai biết lồng ngực này, chỉ có thể thuộc về một người, chính là mẹ của mình. Chàng trai kể từ khi đầu thai đến thế giới này, đã tiếp cận được chút kiến thức nên biết đây chính là tình mẫu tử

Chàng trai mở mắt, liền thấy một khuôn mặt tuyệt mỹ, đang mỉm cười một cách ôn nhu của một nữ nhân hết sức mỹ lệ, nhỏ nhắn lúc nàng đang nhìn mình không hề che dấu nét mặt đầy vẻ sủng nịnh, từ sâu trong lòng, một lại tình cảm nồng nàn không tự chủ được dâng lên.

Đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy trọn vẹn như vậy. Trước đây lúc nào cũng chỉ có một mình, cô độc cô độc và cô độc. Đó chính là cuộc sống của cậu, một cuộc sống tịch mịch đầy cô đơn, nhưng bay giờ cậu đã có nhưng người thân bên cạnh, những người thân đầu tiên của cậu. Trong lòng cậu đã hạ quyết tâm, không được bất kì ai được đụng đến họ nếu không sẽ trả giá thật đắt

Cậu không nhịn được, một dòng lệ chảy xuống mà cậu cũng không hay biết
"Bảo bối đừng khóc, mẹ đây nè, đừng sợ, mẹ sẽ bảo vệ con nha" Chàng trai trong lòng mẹ nhẹ nhàng ngoe nguẩy, trong đáy lòng dâng lên một loại cảm giác an dật kỳ dị.

------To Be Continued---


P/s-1 Tác chưa từng đến Hà Nội nên chỉ truy cập vài nơi nổi tiếng của Hà Nội trên mạng thôi
2 Truyện này cấp bậc tu luyện vẫn như cũ -
Luyện Khí- Trúc Cơ- Kim Đan, Nguyên Anh- Phân Thần- Hợp Thể- Đại Thừa- Độ Kiếp- Thánh
Thể- Hoàn Vũ- Bán Tiên- Chân Tiên- Sáng Thế Thần.
3 Tác con non tay mong mọi người thông cảm
4 Truyện này ngôn tình nên main chỉ có một vợ nha.
Và 5 Main nữ chưa xuất hiện @@

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vợ Tôi Là Gia Trưởng

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đô Thị    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả khnguyen37.
Bạn có thể đọc truyện Vợ Tôi Là Gia Trưởng Chương 8: Những người thân đầu tiên, cảm giác đầu tiên. được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vợ Tôi Là Gia Trưởng sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close