Truyện Ánh Kiếm Màu Bạc - Lâm Tuý Vũ : chương 7: chào mừng đến với hệ thống thực nghiệm số 8

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
Ánh Kiếm Màu Bạc - Lâm Tuý Vũ
Chương 7: Chào mừng đến với Hệ thống Thực nghiệm số 8
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Tối nay Trình Thanh không về kí túc xá.

Nói trắng ra thì bản thân hắn ta không biết kí túc nằm ở đâu, mà dù có đến được thì cũng chả biết phòng của mình là số mấy.

Trình Thanh nép mình vào một góc ở sân thượng, ánh trăng len lỏi xua tan bóng tối làm dịu đi sự kích động đang lan tỏa trong cơ thể hắn. Trình Thanh cúi đầu nhìn đôi tay của mình, bàn tay trắng trẻo, không một vết chai sần của nam sinh nhìn cứ như một giấc mộng xa vời.

Hắn dời mắt lấy điện thoại từ túi quần ra, bỏ qua hàng loạt tin nhắn đến từ một người tên Nguyễn Đoan Hà rồi bật camera, phản chiếu trên màn hình điện thoại là một thiếu niên có vẻ ngoài không tệ với mái tóc đen tuyền, chỉ là cặp kính của cậu ta quá dày che khuất cả khuôn mặt, Trình Thanh nhìn ảnh phản chiếu của mình thật lâu.

Đây không phải là mặt của hắn.

Hắn vốn tên là Lý Khê, đã 30 tuổi, là một công nhân làm việc ở công trường. Lý Khê nhớ rõ mới lúc nãy bản thân mình đang phụ trách khiên vật liệu như mọi khi, sau đó tiếng la hét của đồng nghiệp vang lên rồi tiếp đến là một mảng tối đen. Khi hắn mở mắt ra thì đã thấy mình nằm trong phòng y tế.

Chả lẽ hắn xuyên không rồi?



Lý Khê hay còn gọi là "Trình Thanh" hưng phấn đến run tay, chắc chắn là do ông trời thấy hắn quá khổ cực nên ban cho hắn một cơ hội làm lại cuộc đời! Trình Thanh bắt đầu ảo tưởng về một tương lai tốt đẹp đang chờ hắn.

"A, tìm được rồi"

Màn đêm trên sân thượng yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe tiếng gió thoảng qua cùng với tiếng ve kêu thoang thoảng, vì vậy, khi một giọng nói khác vang lên ngay sau lưng mình, Trình Thanh cảm giác như tim của hắn đập chậm một nhịp.



Cơ thể hắn đưa ra phản ứng trước khi kịp não bộ kịp suy nghĩ, Trình Thanh nhanh chóng xoay người rồi lùi về phía sau, đập vào mắt là một học sinh nam mặc áo khoác màu xanh lam, màu áo tôn rõ màu tóc nhuộm đỏ của cậu ta, nam sinh kia thản nhiên đặt hai tay ở túi áo rồi hướng về phía hắn tinh nghịch cười hì hì, Trình Thanh thấy phía sau cậu ta thấp thoáng có mấy người đang đứng, tất cả bọn họ đều mang vẻ mặt nghiêm túc, cũng chẳng định bố thí cho hắn một ánh mắt.

"Các...các người là ai?", Trình Thanh run giọng ngập ngừng hỏi.

Cô gái duy nhất có vẻ bất mãn, cô ta giở giọng cáu kỉnh: "Ê này, Thẩm Bân, cậu có chắc hắn ta không phải NPC chứ? Đừng có tự chủ trương đi làm chuyện thừa thãi!"

Nam sinh tên Thẩm Bân kia cũng không tỏ ra khó chịu khi bị chỉ trích, chỉ thấy cậu ta tiếp cận Trình Thanh trong phút chốc, nhân lúc hắn còn đang ngây người lập tức lật cổ tay hắn lên rồi nhấn một cái, Trình Thanh bỗng thấy trước mặt mình xuất hiện một màn hình trong suốt màu xanh lục, hiển thị trên đó là tên tuổi của bản thân cùng với dữ liệu cá nhân, ngày sinh tháng đẻ, sở thích, công việc,...

"Không phải NPC, là người chơi mới", Thẩm Bân bình thản nói rồi phủi bàn tay vừa chạm vào Trình Thanh, một sự ghét bỏ lóe lên trong mắt cậu ta.

Trình Thanh hoang mang nhìn vào dòng chữ rồi cất giọng sợ sệt: "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"

Trong ánh trăng chiếu lên sân thượng, tất cả những người kia im lặng đứng trong bóng tối, có vẻ không ai muốn mở miệng giải thích cho hắn, chỉ duy nhất cái áo khoác của Thẩm Bân nổi bật dưới ánh sáng, cậu ta chậc một tiếng thầm lẩm bẩm "Tôi ghét nhất phải làm việc này.." rồi bày vẻ mặt tươi cười về phía Trình Thanh.

"Cái trên tay cậu là màn hình hệ thống, nói cho đơn giản, cậu đã đọc tiểu thuyết vô hạn lưu bao giờ chưa?"

"Vô hạn gì cơ?", đối với một công nhân làm việc ở công trường, Trình Thanh làm gì có thời gian dư ra để đọc tiểu thuyết.

"Ầy, không có gì, cứ hiểu nó như là một trò chơi thăng cấp là được", như đoán trước được kết quả, Thẩm Bân xua tay rồi vỗ vai Trình Thanh.

"Chào mừng đến với Hệ thống Thực nghiệm số 8"

"Cậu sẽ không thích nó đâu", giọng nói mỉa mai của cô gái kia chen vào.

Những người kia cũng không quá để Trình Thanh vào mắt, sau khi xác định hắn là đồng loại liền không để ý đến hắn nữa rồi tiếp tục thảo luận.

"Chỉ có bấy nhiêu đây thôi sao?", một người đàn ông mặc quần áo thể dục nhíu mày lên tiếng, có vẻ thân phận của hắn là một giáo viên trong trường.

Nhóm người tính thêm Trình Thanh vừa vào thì chỉ có đúng 4 mống, quá ít cho một phó bản thông thường.



"Tất nhiên là không, những người còn lại đang phân bố ở ký túc, một đám chết nhát mà thôi", cô gái kia lên tiếng, giọng điệu khinh thường.

"Thôi nào Chiêu Linh, những người đó khôn ngoan đấy chứ", Thẩm Bân bất đắc dĩ nói.

"Vậy, giờ chúng ta làm gì?", Trình Thanh ngập ngừng hỏi. Bản thân đã xác định những người trước mắt là người chung thuyền, hắn ngay lập tức muốn đi theo những người chơi có kinh nghiệm này.

"Hiện giờ hệ thống không có bất cứ thông báo nào, có nghĩa là vẫn chưa có nhiệm vụ, vì vậy, trước hết chúng ta cứ đi xung quanh tìm kiếm manh mối, làm quen với map đã", giọng điệu của Thẩm Bân cho thấy cậu ta là người từng trải, tất cả những ở đây đều vô thức tin tưởng rồi làm theo cậu ta.

"Cứ làm như vậy trước đã", Chiêu Linh tán thành nói.

Trước khi giải tán nhóm người, Thẩm Bân cười cười dặn dò Trình Thanh, từng câu từng chữ đều như câu từng lớp da gà của hắn lên.

"Đừng để bất cứ NPC nào phát hiện cậu bất thường, hậu quả tôi không chịu trách nhiệm mà cậu cũng không gánh nổi đâu".

Mặt Trình Thanh trắng bệch, hắn nhớ đến cậu nam sinh trong phòng y tế kia, cậu ta an tĩnh ngồi trên ghế, màu mắt đen như vực sâu nhìn chầm chầm vào hắn, cảm tưởng như ánh mắt ấy có thể xuyên qua lớp da nhìn thẳng vào linh hồn hắn, Trình Thanh lo lắng đi sau Thẩm Bân về ký túc, thầm an ủi bản thân rằng NPC kia chắc hẳn sẽ không phát hiện gì đâu, nhỉ.

- ---

Vị NPC nọ trong miệng của Trình Thanh đã thản nhiên chìm vào giấc ngủ.

Đã sắp sang tháng 5, có nghĩa là sắp đến mùa mưa rồi, Lâm Túy Vũ rất thích không khí mát mẻ thoải mái như thế này, thiếu niên khoác lên mình bộ đồ ngủ màu đen rộng rãi, cậu nằm trên giường hai tay ôm lấy gối ôm, cả người như chìm vào trong chăn. Mái tóc tản ra, khuôn mặt xinh đẹp dụi vào gối, nhịp thở đều đều phập phồng dưới chăn, bộ dáng làm người nhìn vào chỉ muốn lao đến cắn một phát.

Trái ngược với Lâm Túy Vũ đã chìm vào giấc ngủ, Liễu Chi Viễn lại không có cách nào chợp mắt được.

Cậu ta lén mở giao diện hệ thống ra, chăm chăm nhìn vào thanh nhiệm vụ trống trơn, bình thường sau khi vào một phó bản mới hệ thống sẽ ngay lập tức phát nhiệm vụ, tại sao lần này lại không có động tĩnh gì?

Những điều nằm ngoài dự tính đều là những thứ mà Liễu Chi Viễn lo sợ, cậu ta chỉ mới qua được một phó bản duy nhất, vẫn còn là người mới, mà chủ yếu là do được người chơi khác giúp đỡ, nói là do ăn may cũng không ngoa.

Theo những gì cậu ta đã tìm hiểu về hệ thống, tên đầy đủ của nó là Hệ thống Thực nghiệm số 8, mặc dù cũng không ai biết tại sao lại là số 8 hay là tại sao nó lại tồn tại. Theo những người chơi cũ lí giải, hệ thống sẽ định kì chọn một số người không may qua đời có tâm nguyện chưa hoàn thành, để bọn họ không ngừng vượt qua các phó bản, cuối cùng là thực hiện nguyện vọng của bản thân.



Nghe đồn đã từng có người đến được tới phó bản cuối cùng, tuy nhiên, không một ai biết người đó đã thực hiện được nguyện vọng của mình hay không. Chỉ biết sau đó tên của người đó đã biến mất khỏi bảng xếp hạng, hệ thống thực nghiệm cũng thay đổi một loạt các trình tự. Một số người suy đoán người đó đã đạt được điều ước rồi thoát khỏi trò chơi, một số khác lại bảo người đó đã bỏ mạng ở phó bản cuối cùng, có lẽ đến cuối cùng, chỉ bản thân người đó biết chuyện gì đã xảy ra.

Liễu Chi Viễn tự giễu bản thân mình cũng sắp lo không nổi mà hơi đâu lại đi nhớ đến những tin đồn đó làm gì.

Nhưng không biết có phải do ảo giác của cậu ta không, hình như sau khi cậu nam sinh tên Lâm Túy Vũ kia vừa rơi vào giấc ngủ, nhiệt độ không khí xung quanh Liễu Chi Viễn như giảm xuống, cậu ta cả người cứng ngắt không dám cử động.


Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Ánh Kiếm Màu Bạc - Lâm Tuý Vũ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Anh Lâm.
Bạn có thể đọc truyện Ánh Kiếm Màu Bạc - Lâm Tuý Vũ Chương 7: Chào mừng đến với Hệ thống Thực nghiệm số 8 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ánh Kiếm Màu Bạc - Lâm Tuý Vũ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close