Truyện Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full) : chương 14: đánh rắn phải đánh cho chết, đánh người phải đánh cho phục

Trang chủ
Kiếm Hiệp
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Chương 14: Đánh rắn phải đánh cho chết, đánh người phải đánh cho phục
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chị Na rộng rãi thật đấy!”, Lưu Hồng Vũ giơ ngón cái lên với Châu Na: “Nhưng mà ấy, Lưu Hồng Vũ tôi đây bướng bỉnh lắm, chỉ thích cô bé này thôi, không làm thịt cô ta được thì tôi cũng ăn không ngon, ngủ không yên. Chị Na, cô dạy tôi với, tôi phải làm sao đây?”

“Tổng giám đốc muốn sao?”

Lưu Hồng Vũ nhìn Châu Na không chút kiêng dè: “Tôi vẫn giữ câu nói ấy, nếu cô đồng ý thay cô ta, tôi nhất định sẽ hài lòng”.

“Nếu tôi nói không thì sao?”, Châu Na thu lại nụ cười, lạnh lùng hỏi.

Lưu Hồng Vũ cười hề hề: “Còn một cách khác nữa, chuyển cổ phần quán bar của cô cho tôi, quán này để tôi kinh doanh, tất nhiên tôi sẽ cho cô một cái giá tốt”.

Châu Na ngẩn ra, sau đó lập tức cười khanh khách.

Nụ cười này của chị ta tựa nhành hoa rung rinh trước gió, khiến những người đàn ông xung quanh nhìn thấy đều rung động.

“Thì ra tổng giám đốc Lưu để mắt đến cái quán nhỏ này của tôi. Được, tôi không có ý kiến. Nhưng tổng giám đốc Lưu ông đây cũng biết, quán bar này không phải của một mình tôi. Thế này đi, để tôi gọi điện cho chú Minh, nếu chú ấy đồng ý, tôi sẽ không có vấn đề”.

Vừa nghe đến chú Minh, mặt Lưu Hồng Vũ đã biến sắc, ông ta cười xoà: “Chị Na, tôi chỉ đùa thôi, ha ha ha, thôi được rồi, chuyện hôm nay coi như xong xuôi, chúng ta đi thôi”.

Họ đang định đi.

Thì chợt nghe thấy có người nói từ phía sau lưng: “Ông đi được hả?”

Người nói chính là Lý Dục Thần.

Lưu Hồng Vũ quay người lại: “Mày muốn sao?”

“Quỳ xuống dập đầu nhận lỗi, hoặc là để lại một cái chân”, Lý Dục Thần trả lời.

Lưu Hồng Vũ xoè hai bàn tay ra, nhún vai nhìn Châu Na: “Chị Na, cô thấy đấy, không phải là tôi không nể mặt cô đâu nhé”.

Châu Na khẽ cau mày.

Mã Sơn ở bên cạnh vội nói: “Chị Na, đây là người anh em của em, tên là Lý Dục Thần ạ”.

Châu Na gật đầu: “Hoá ra là anh em của Mã Sơn, được rồi, cậu coi như nể mặt tôi mà bỏ qua đi”.

Lý Dục Thần lại lạnh lùng hỏi vặn lại: “Tại sao tôi phải nể mặt chị?”

Châu Na sa sầm nét mặt: “Mã Sơn, có chuyện gì với người anh em này của cậu thế?”

Mã Sơn cũng không ngờ Lý Dục Thần sẽ nói như thế: “Dục Thần, bỏ qua chuyện hôm nay đi, em đưa Đinh Hương về trước đi”.

Lý Dục Thần nhướng mày, nhìn chằm chằm vào Mã Sơn: “Anh Mã Sơn, hiện tại em còn gọi anh một tiếng anh là vì lúc trước anh từng chiếu cố đến chúng em. Từ nhỏ em đã coi anh là một người đàn ông đội trời đạp đất, là anh hùng. Em nhớ anh từng nói sẽ không bao giờ để người khác bắt nạtvĐinh Hương. Bây giờ có người bắt nạt Đinh Hương, anh nói xem phải làm sao đây?”

Không phải Lý Dục Thần muốn ép buộc Mã Sơn, anh chỉ muốn biết Mã Sơn có còn là Mã Sơn của trước kia, có còn đáng để anh coi như anh em hay không thôi.

Ánh mắt Mã Sơn hơi phức tạp: “Người anh em, không phải do anh sợ, em không hiểu chuyện ở chỗ này đâu”.

Lý Dục Thần không nói lời nào, bỗng chốc tiến lên vả cái “chát” vào miệng Lưu Hồng Vũ.

Lưu Hồng Vũ không ngờ anh lại ra tay bất ngờ, không hề phòng bị, ngay cả vệ sĩ bên cạnh ông ta cũng ngơ ngác.

“Chúng mày còn đứng ngây ra đó làm gì hả, giết nó cho tao!”, Lưu Hồng Vũ ra lệnh.

Mã Sơn biết không còn đường lui nữa, bèn cầm ống thép quơ ngang, hét lớn: “Để xem ai dám xông lên!”

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Lưu Hồng Vũ ôm mặt, chỉ vào Châu Na: “Chị Na, cô muốn làm khó dễ tôi thật sao?”

Châu Na cũng nhíu chặt mày: “Mã Sơn…”

Mã Sơn đáp: “Chị Na, mấy năm nay chị có ơn với em, chỉ cần em còn sống, sau này em nhất định sẽ báo đáp chị. Em rất xin lỗi chị về chuyện ngày hôm nay”.

Dứt lời, anh ta vung ống thép lên đập thẳng vào đầu gã đầu trọc xăm mình, làm phát ra một tiếng “cốp”.

Lý Dục Thần mỉm cười gật đầu.

Được lắm, vẫn là Mã Sơn ấy.

Mã Sơn không sợ trời, không sợ đất, coi trọng nghĩa khí nhất ấy.

Khi Mã Sơn ra tay, Lý Dục Thần cũng hành động.

Anh nhấc chân lên đá vào đầu gối Lưu mặt sẹo.

Một tiếng xương gãy giòn giã vang lên, chân của Lưu Hồng Vũ đã bị gập ngược lại.

Cùng với tiếng la hét thê thảm, Lưu Hồng Vũ ngã xuống đất.

“Tôi đã cho ông cơ hội rồi mà”, Lý Dục Thần lắc đầu.

“Á…”, Lưu Hồng Vũ hét thảm thiết: “Gọi người! Mau gọi người! Gọi hết người tới cho tao, giết chết nó! Á…”

“Không thể để ông ta gọi người tới!”, Châu Na phản ứng rất nhanh.

Nhân viên bảo vệ lập tức đóng cửa lại.

Nhưng Lý Dục Thần lại bảo: “Cứ để ông ta gọi người đi”.

Nghe anh nói câu này, cuối cùng Trương Nhất Bình cũng có thể khẳng định người này là một kẻ điên.

Còn Chu Húc thì chỉ muốn cắn anh một phát chết tươi luôn.

Để Lưu mặt sẹo đi gọi người, thế chẳng phải là muốn chết à?

Châu Na khoanh hai tay trước ngực nhìn Lý Dục Thần, hỏi: “Cậu có biết Lưu mặt sẹo là ai không? Có bao nhiêu đàn em không vậy? Đợi ông ta gọi người tới, quán bar của tôi còn kinh doanh được nữa à?”

“Tôi nhớ lúc còn nhỏ, anh Mã Sơn thường dạy chúng tôi rằng, đánh rắn phải đánh cho chết, đánh người phải đánh cho phục”, Lý Dục Thần nhìn thoáng qua Mã Sơn.

Châu Na ngây người, chị ta đã hiểu được phần nào đó.

Được Lý Dục Thần nói như thế, Mã Sơn cũng bắt đầu hăng hái: “Chị Na, chị yên tâm, chuyện hôm nay là của hai anh em bọn em, chắc chắn sẽ không làm liên luỵ đến quán bar đâu”.

Châu Na trừng Mã Sơn, cậu nói không liên luỵ là không liên luỵ được à.

Chị ta lập tức ra lệnh: “Đóng cửa, miễn phí cho tất cả khách đang ở đây, gửi thêm cho họ một tờ phiếu giảm giá”.

Một nhân viên bảo vệ rời đi, bên ngoài nhanh chóng vang lên tiếng hò hét ầm ĩ, quán bar đột ngột đóng cửa khiến khách hàng đều vô cùng bất mãn.

Lý Dục Thần quay sang nói với Lâm Mộng Đình: “Các cô cũng đi đi, làm phiền cô chăm sóc cho Đinh Hương nhé”.

Lâm Mộng Đình im lặng gật đầu.

Lý Dục Thần lại dặn Đinh Hương: “Em ra ngoài đợi bọn anh nhé, nhớ phải đi cùng với cô Lâm đấy”.

Lâm Mộng Đình không hiểu vì sao Lý Dục Thần lại phải nhấn mạnh bảo rằng Đinh Hương đi cùng với cô.

Trong lòng Lý Dục Thần cũng biết rõ thân phận của Lâm Mộng Đình, chỉ cần Đinh Hương đi theo cô thì nhất định sẽ an toàn.

Đinh Hương hết sức lo lắng nhưng vẫn đi theo Lâm Mộng Đình.

Mấy người đám Trương Nhất Bình cũng đi ra ngoài.

Nhân lúc này, vệ sĩ của Lưu Hồng Vũ đã báo tin với bên ngoài, người của họ đang trên đường đến đây.

Khi vệ sĩ nhắn tin, Châu Na có nhìn thấy.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Kiếm Hiệp    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Ss Tần.
Bạn có thể đọc truyện Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full) Chương 14: Đánh rắn phải đánh cho chết, đánh người phải đánh cho phục được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close