Truyện Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (full) : chương 30 gỗ trầm hương

Trang chủ
Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (full)
Chương 30 Gỗ trầm hương
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 30: Gỗ trầm hương
“Đây, đây là… xích huyết hồng ngọc?” ông Vương đang cười lạnh bỗng nhiên đứng bật dậy.
“Không sai, là xích huyết hồng ngọc, điều kiện hình thành vô cùng khó khăn, đặc biệt là loại màu sắc thế này, cho dù là được khai thác ở hiện đại thì số lượng cũng có hạn, nếu đem ra đấu giá ở chợ đá quý thì ít nhất cũng phải tới ba mươi triệu tệ.” Trần Vũ cười lớn.
“Ha ha ha, người anh em à, anh thật sự không làm tôi thất vọng.” Hạ Thiên cười không ngậm được mồm: “Tôỉ nói lời giữ lời, tiền lời sau khi đấu giá tôi chia anh một nửa.”
“Không cần đâu cậu Hạ, thân chú mèo này giao cho tòi là được.” Trần vũ cười nói.
“Thân của con mèo này có gì thần kỳ sao?” Hạ Thiên ngạc nhiên.
“Đúng là có chỗ thần kì, nhưng anh không dùng được, nhưng đối với tôi lại có tác dụng vô cùng lớn.” Trần Vũ thành thực trả lời.
Trên thân con mèo có điều kì diệu, nếu không nhầm thì trên thân con mèo có chứa Lỉnh Sa, là một loại linh thạch có nồng độ tinh khiết thấp, anh ấy phải về nhà luyện chế mới được, loại linh lực ẩn chứa trong Linh Sa này có thể
giúp anh tu hành.
Nếu muốn sớm ngày đột phá Thái Huyền Thánh Thanh Kinh thì anh phải dựa vào thứ này.
“Được, vậy thứ này tặng anh, lợi nhuận vừa nói kia cũng cho anh.” Hạ Thiên cười lớn, chút tiền này anh ta thực sự không quan tâm, nhưng có thể trút giận.
“Thực sự không cần đâu, lần này tôi đã kiếm hời rồi.” Trần Vũ cười nói.
“Được, vậy coi như là để kết bạn đi.” Hạ Thiên gật đầu.
“Hừ, vài chục triệu mà thôi, làm như nhặt được cả kho báu không bằng?” Sắc mặt Triệu Trung không tốt lắm.
‘Vài chục triệu là số tiền nhỏ, nhưng đây chỉ là chơi cho vui mà thôi, ánh mắt của ông Vương tốt thật.” Hạ Thiên cười lớn, không nể nang ai.
Ông Vương sắc mặt trắng bệch, từ trước đến giờ danh tiếng ông ta luôn vô cùng tốt, chưa bao giờ nhìn nhầm, hôm nay vậy mà lại mắc sai lầm ở đây.
“Ông Vương, gần đây tôi mới mua được một tác phẩm điêu khắc gỗ, ông có muốn xem thử không?” Triệu Trung không còn để ý đến Hạ
Thiên nữa, từ trong túi lấy ra một kiện hàng, một chiếc thuyền buồm màu tím hiện ra trước mắt mọi người.
Chiếc thuyền buồm có màu tím đậm, mang lạỉ cảm giác cũ kĩ, hơn nữa hoa văn được chạm khắc vô cùng tỉnh xảo, nhân vật trên thuyền sinh động như thật.
“Đây là… Thuyền Công Thâu?” ông Vương kinh ngạc, nhanh chóng cầm lên xem xét kĩ lưỡng.
“Haha, ông Vương tinh mắt quá, Lỗ Ban hay còn là Công Thâu Tử, vật phẩm điêu khắc này là do chính tay ông ấy làm ra, tôi tìm thấy trong một quầy hàng ở phố đồ cổ, ba trăm nghìn thôi thực sự rất đáng tiền.” Triệu Trung nói chuyện một cách đắc ý.
“Cậu Triệu” Ông Vương xem xét cẩn thận hồi lâu, sau đó lắc đầu nói: “Vật phẩm mà Lỗ Ban làm ra được truyền lại đến nay thực sự rất ít, thành thực mà nói, tôi cũng không xác định được, nhưng tôi có thể khẳng định, từ chất liệu làm ra con thuyền này thì có thể xác định niên đại cao nhất là 60 năm thôi.”
“Gì cơ?” Tiếng cười của Triệu Trung đột nhiên dừng lại, sắc mặt trở nên khó coi, lời ông Vương nói rất rõ ràng, vậy phẩm này chỉ là sao
chép, là đồ giả.
“Ha ha, cậu Triệu đừng buồn, cứ coi như là làm từ thiện đi.” Hạ Thiên vừa nói vừa cười lớn: “ Nhưng bỏ ba trăm nghìn để mua một khúc gỗ nát, mắt nhìn của cậu Triệu đúng là chả ra sao cá.
“Anh câm miệng, tôi tiêu là tiền của tôi, chỉ là ba trăm nghìn mà thôỉ, coi như là vứt đi cho vui thôi.” Triệu Trung tức giận, trước giờ đối đầu với Hạ Thiên, giờ lại bị Hạ Thiên chèn ép như vậy, anh ta đương nhiên cảm thấy không thoải mái.
“Nếu như đã không đáng bao nhiêu tiền thì cứ vứt đỉ, tôi cũng không thiếu chút tiền này.” Triệu Trung đè nén tức giận.
“Nếu vứt đi thì tiếc quá, hay là bán cho tôi đi.” Trần Vũ lên tiếng.
“Hừ, bán cho anh cũng được thôi, nhưng anh có đủ ba trăm nghìn không chứ?” Triệu Trung cười lạnh: “Không phải là tôi coi thường anh, nhưng ba trăm nghìn thì cũng phải năm năm sau anh mới kiếm đủ”
“Không sao, tôi có thể cho anh ấy mượn.” Hạ Thiên cười lớn đến tận mang tai: “Nhưng người anh em à, anh quyết định muốn mua khúc gỗ nát này sao? Bên trong thứ này lại có
cơ quan gì thần kì sao?
“Thứ này thì lạỉ không có, nhưng chất liệu làm chiếc thuyền này hình như là một loại gỗ trầm hương, một loại dược liệu tương đối hiếm trong trung y, thứ này có thể dùng để giúp ngủ ngon hơn.” Trần Vũ cười nói.
Cơ quan thần kì gì thì anh không dám khẳng định, nhưng từ thân chiếc thuyền toả ra một mùi hương mơ hồ, hơn nữa mùi hương lưu rất lâu và nồng nặc, ít nhất là một loại thuốc quý hiếm.
“Ba trăm nghìn, bán không?” Hạ Thiên hỏi.
“Nếu tôi đã bỏ tiền ra để mua một món đồ, mà món đó không thể bán được gấp đôi thì tôi nhất định sẽ không bán.” Triệu Trung cười lạnh nói: “Nếu muốn thì mau đưa sáu trăm nghìn đây.”
“Chốt kèo!” Hạ Thiên trực tiếp chuyển tiền, chiếc thuyền buồm đã đến tay Trần Vũ.
“Người anh em à, tôi biết chắc chắn trong đây có huyền cơ nào đó, anh cứ nói thẳng đỉ.” Hạ Thiên chuyển khoản xong liền cười nói.
“Thực ra món đồ này thực sự không phải là vật phẩm của Lỗ Ban làm ra, điểm này ông Vương nói không sai, nhưng mà…” Trần Vũ vừa
nói, vừa lấy công cụ chọc vào giữa thuyền một cái, chiếc thuyền chia làm hai.
Chỉ nhìn thấy một cây miếng trầm hương to bằng cỡ quả óc chó ở giữa thuyền, nhìn bề ngoài của chiếc thuyền này chỉ như là một vật phẩm điêu khắc, nhưng mà thực tế thì lại có cơ quan.
“Đây là cái gì?” Mọi người trong phòng xôn xao đứng hết dậy.
“Mười triệu, tôi mua nó!” Một người trong phòng nhanh chóng đứng dậy ra giá, mắt không rời khỏi miếng trầm hương, ông ấy là một người kỉnh doanh thuốc nam, cũng biết món đồ này.
“Mười triệu ?” Trần Vũ cười nói: “Nếu này đã biết món đồ này, thì có lẽ cũng biết giá trị của nó nhỉ.”
“Đây là gỗ trầm hương.” Hai mắt người đàn ông phát sáng trả lời: “Là một loại dược liệu”
“Là loại trầm hương cực phẩm, sinh trưởng ở vùng phía Bắc lạnh giá xa xôi, khi đốt lên có mùi thơm lạ, có thể xua đuổi tà khí, sốt rét, thanh lọc cơ thể và tâm trí, bồi bổ ngũ tạng, bổ hương, tăng cường sinh lý, làm ấm eo, đầu gối, làm ngừng cảm lạnh, nôn mửa và tiêu chảy, cai nghiện…”
Trần Vũ cười đáp: “Hơn nữa niên đại càng cao, mùi hương sẽ càng nồng đậm, giá trị cũng càng cao, nhìn số tuổi của miếng trầm hương này chắc ít nhất cũng được năm trăm năm hoặc lâu hơn, giá trị ngang bằng với nhân sâm ngàn năm tuổi”
“Thứ này tốt như vậy sao?” Hạ Thiên vui mừng.
“Năm mươi triệu, nhiều hơn thì tôi không có” Người đàn ông kia liên tục nhìn chằm chằm vào miếng trầm hương, chỉ hận không thể bước lên mà giành lây.
“ít nhất là tám mươi triệu.” Trần Vũ lắc đầu.
“Ha ha, một trăm triệu, tôi mua.” Hạ Thiên trực tiếp ra tay giành lấy: “Sếp Vương, đừng trách tôi ác nhé, nhìn thấy đồ tốt thì tôi sẽ không nhịn được mà ra tay.”
“Cậu Hạ, món đồ này ở trong tay cậu thực sự không phát huy được tác dụng thực sự của nó, thứ đồ này là một loại thuốc trung y, thuốc trung y chia làm các loại: Trân, Nguyên, Linh, Tiên. Đây là thuốc thuộc loại Trân, tôi lấy về để làm bảo vật trấn cửa hàng mà.” Người đàn ông họ Vương có chút hụt hẫng.
“Như vậy cũng không thể để anh em của tôi chịu thiệt được.” Hạ Thiên nói: “Đồ vật đáng
giá tám mươi triệu, năm mươi triệu mà ông cũng muốn giành lấy? Không được.”
“Tôi… tôi!” Người đàn ông cắn răng, chỉ đành ngồi xuống, hai mắt có chút đỏ.
“Một trăm triệu, là của tôi rồi, haha! Cậu Triệu, phải cảm ơn anh rồi.” Hạ Thiên khá là vui vẻ: “Đây là nhường tài lộc cho anh em của tôi fôỉ.”
Triệu Trung sắc mặt tối sầm, tuy nhà họ Triệu cũng là một trong bốn đại gia tộc, một trăm triệu này cũng không tính là gì, nhưng đồ vật của hắn bị người khác hẫng tay trên kiếm lấy một trăm triệu, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Ve phần ông Vương, ông Vương run rẩy, bệnh tỉm gần như tái phát.
Triệu Trung là chủ của ông ta, nhưng ông ta lại mắc sai lầm những hai lần, đây vẫn chưa phải là điều quan trọng nhất, quan trọng là danh tiếng của ông ta đã bị huỷ hoại.
Hạ Thiên vô cùng vui vẻ, anh ta trực tiếp chuyển một trăm triệu sang tài khoản của Trần Vũ, sau đó cười lớn: “Trần Vũ, sau này chúng ta chính là anh em, tôi phải về nghiên cứu những món đồ này rồi, sau này mời anh ăn bữa cơm.”
“Được, thế tôi cũng quay về đây.” Trần Vũ cười nói, hai người đứng dậy rời đi.
“Người anh em, đây là danh thiếp của tôi, tôi là Vương Phàm, kinh doanh dược liệu, sau này có đồ vật gì tốt liên quan đến thuốc trung y thì nhất định phải tìm tôi” Người họ Vương chạy tới đưa danh thiếp.
“Được, tôi là bác sĩ trung y, chúng ta coi như cùng ngành, sau này qua lại nhiều chút.” Trần Vũ cười nói.
Triệu Trung hừ một tiếng rồi rời đi, sau đó ra ngoài cửa gọi một tên cấp dưới tới, dùng vẻ mặt nham hiểm nói: “Mau theo dõi tên nhóc đi cùnq với Hạ Thiên, tra rõ lai lịch của hắn!”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Cửu Ca.
Bạn có thể đọc truyện Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (full) Chương 30 Gỗ trầm hương được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cao Thủ Y Đạo - Trần Vũ (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close