Truyện Chân Ngắn Phi Thường - Giang Sơn Thương Lan (full) : chương 20-2: có người xấu

Trang chủ
Ngôn Tình
Chân Ngắn Phi Thường - Giang Sơn Thương Lan (full)
Chương 20-2: Có người xấu
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ước chừng trôi qua hơn mười phút, Lạc Mính Cầm mới không còn khóc dữ dội như vậy nữa, Giản Tiểu Tinh đang suy nghĩ muốn chạy nhanh chở người đưa xuống núi hỏi Phong Đường bây giờ phải làm sao, ai dè Lạc Mính Cầm tháo đai an toàn, đẩy ra cửa xe đi ra ngoài, ngồi xổm ven đường tiếp tục khóc……

A……

Giản Tiểu Tinh nhanh chóng gọi điện thoại cho Phong Đường.

Phong Đường đang ở sân vận động trong khu sinh thái đánh tennis sinh cùng cặp song sinh, cặp song sinh lấy hai chọi một cũng không có thể đánh bại Phong Đường, nhưng bản thân lại nằm rạp trên mặt đất thở không ra hơi. Đám người Thu Dịch và Chu Ninh cũng đang ở sân bóng chày bên cạnh, nơi có máy ném bóng tự động..

Nhận được điện thoại cầu cứu của Giản Tiểu Tinh, trên mặt Phong Đường lại lộ ra nụ cười, không hề có dấu hiệu lo lắng cho em họ của mình, ngược lại còn nói: “Em giỏi thật đấy, tuy rằng chân thì ngắn nhưng mặt thì lại lớn.” Không ngờ lại có khả năng thuyết phục người khác. Đúng là tiểu quỷ mê người.

Giản Tiểu Tinh rơi vào trạng thái không hiểu gì, hoàn toàn không biết Phong Đường có ý gì, rõ ràng là muốn hắn hướng dẫn xem bây giờ nên làm cái gì, sao lại bắt đầu tiến hành công kích dáng người cô rồi? Chân vừa ngắn, mặt vừa lớn? Có phải anh không còn yêu em nữa không!

Sân bóng chày ở bên cạnh, từng tiếng từng tiếng đánh bóng có quy luật vang lên. Thu Dịch và Chu Ninh mỗi người cầm một cây gậy bóng chày, vừa đánh bóng vừa nói chuyện phiếm, “Nói cách khác, cuối cùng đã bước vào giai đoạn cuối rồi, cô Lạc nên hoàn toàn hết hy vọng?”

Chu Ninh nói: “Đúng vậy.”

“Đúng là ông chủ không hề có chút lo lắng nào luôn.”

“Tính cách của cô Lạc không xấu, không phải người phụ nữ có cái gì tâm cơ thâm trầm (mưu mô xảo quyệt), nếu không ông chủ cũng sẽ không để cô ấy sang đây. Đợi đến khi cô ấy tự nhìn rõ mọi chuyện thì sẽ không để ý những chuyện vụn vặt nữa, có thể bình yên trải qua cuộc sống hàng ngày rồi.”

Chu Ninh coi như đã hiểu rõ, việc này không thể dựa vào Phong Đường được, trước kia Phong Đường từng từ chối Lạc Mính Cầm rất nhiều lần rồi, nhưng là vì lúc đó chính hắn cũng không nói rõ bản thân thích người như thế nào, cũng không cảm thấy Lạc Mính Cầm quan trọng đến mức hắn cần phải suy nghĩ làm thế nào để cô ấy hoàn toàn hết hy vọng, tất cả là mất kiên nhẫn và từ chối thẳng thừng ngay trước mặt, tặng quà không nhận, thái độ lạnh nhạt, cho nên cho dù có từ chối Lạc Mính Cầm như thế nào đi chăng nữa cũng không đủ để cô ấy hết hy vọng, làm cô ấy có cảm giác mình vẫn còn cơ hội.

Còn sau khi thích Giản Tiểu Tinh, Lạc Mính Cầm chưa từng nhắc lại chuyện này với Phong Đường, Phong Đường cũng không muốn gọi điện thoại qua nói với người ta “Nhìn thấy chưa, ông đây thích người như thế đó”, nếu nói như vậy vẻ lại thành vừa không lịch sự vừa kỳ lạ.

“Cũng tốt, nếu không tôi lại cứ cảm thấy cô ấy đáng thương.” Lại lần nữa đánh ra một cú đánh nữa.

Trong màn đêm đen trên núi Bàn Vân, đường núi uốn lượn quanh co giống một con mãng xà lớn nằm ở nơi đó, gió núi râm mát, bóng cây đung đưa.

Không có đèn đường, ánh sáng duy nhất là từ đèn xe của Giản Tiểu Tinh phát ra. Trước kia một mình Giản Tiểu Tinh lái xe với tốc độ mà mọi hình ảnh chỉ lướt qua như ảo ảnh nên cũng không có cảm giác gì, bây giờ bước xuống xe thì lại cảm thấy có chút nguy hiểm.

Cô đi đến bên cạnh Lạc Mính Cầm, ngồi xổm xuống, ” Cô Lạc, chúng ta xuống núi trước đã, có được không? Nếu cô thật sự không vui thì tôi dẫn cô đến quán bar chơi? Hoặc là đi phòng tắm hơi? Nước mắt không tốt đối với làn da, đôi mắt cũng không tốt, chúng ta làm hơi nước thoát ra từ trong cơ thể, nhưng cũng không đến mức để nó chảy xa từ tuyến lệ mà, cô nói có phải không?”

Lạc Mính Cầm không động đậy, khóc nức nở quay đầu dùng hai mắt đẫm lệ mờ mịt nhìn Giản Tiểu Tinh, cô ấy nhìn cô gái cách đây không lâu còn làm người ta tràn ngập cảm giác không phục, trên người tỏa ra ánh sáng, mà tầng ánh sáng này lại là thứ mà cô ấy không hề có.

Thời điểm Lạc Mính Cầm được nhận nuôi là khi cô ấy được chín tuổi, đã là một cô bé rất hiểu chuyện. Những đứa trẻ ở tuổi này rất khó để được nhận nuôi, cho nên lúc cô ấy được nhận nuôi cũng không dám đặt quá nhiều kỳ vọng. Sau khi ở nhà ba mẹ nuôi cũng cẩn thận quá mức, chỉ sợ lỡ như khiến họ không vui mà đem mình trả lại cô nhi viện. Tuy rằng mọi người ở cô nhi viện đều rất tốt, nhưng cô ấy thực sự muốn có một gia đình thực sự thuộc về mình. Trôi qua một năm, khó khăn lắm mới hòa nhập được với gia đình, đột nhiên mẹ nuôi lại mang thai, thần kinh của cô ấy căng như dây đàn, cô ấy đã từng nghe rất nhiều trường hợp của những đứa trẻ sau khi mẹ nuôi mang thai thì thường hay bị ngược đãi hoặc bị đưa trả về cô nhi viện, tuy cha mẹ nuôi của cô ấy không phải người như vậy nhưng cô ấy vẫn không thể không cảm thấy lo lắng.

Mẹ nuôi thuận lợi sinh được một cặp long phượng thai (song sinh có cả trai lẫn gái), Lạc Mính Cầm nhìn bọn họ, thầm nghĩ mình cần phải đối xử với chúng như thế nào thì tốt, cô ấy cũng chỉ có thể đối xử tốt với chúng, nếu không người khác sẽ nói như thế nào? cô ấy chỉ là con gái nuôi mà thôi. Trong lòng mang từng đó lo lắng, cô ấy cùng cha mẹ nuôi đến Nhật Bản, khi ở trên máy bay được nghe kể về Phong Đường, đây là lần đầu tiên cô ấy nghe thấy cái tên này, mẹ nuôi kể về anh ta, bốn năm trước lão phu nhân mang con của con chồng trước từ Trung Quốc qua đây, mọi chuyện có vẻ phức tạp, nhưng không thể nghi ngờ việc anh ta là kẻ ăn nhờ ở đậu, điều này làm cô ấy cảm thấy phí hoài việc mình sinh ra chút cảm giác gần gũi, như thể tìm được đồng loại có thể hiểu được tâm trạng của bản thân.

Cô đang chuẩn bị cua xuống núi, nhưng giây tiếp theo da đầu cô đột nhiên cảm thấy tê dại, cô nhìn thấy ánh đèn từ kính chiếu hậu, chiếc xe vừa mới lướt qua các cô lúc nãy, bây giờ lại quay đầu đuổi theo xe của các cô.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Chân Ngắn Phi Thường - Giang Sơn Thương Lan (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Giang Sơn Thương Lan.
Bạn có thể đọc truyện Chân Ngắn Phi Thường - Giang Sơn Thương Lan (full) Chương 20-2: Có người xấu được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Chân Ngắn Phi Thường - Giang Sơn Thương Lan (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close