Truyện Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống - Dạ Bạch Vô Nha (full) : chương 4: đời này, kiếp này

Trang chủ
Ngôn Tình
Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống - Dạ Bạch Vô Nha (full)
Chương 4: Đời này, kiếp này
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Tuấn Phong cảm thấy thế giới quan của mình đang bị đảo lộn, thật sự có người từ trên trời rớt xuống sao, không nói đúng hơn là một người đến từ thế giới khác xuyên qua thời không mà rớt vào nhà anh.

Anh cảm thấy đầu mình càng đau hơn rồi, nếu cô là một người nào đó bởi vì mục đích nào đó mà tiếp cận anh thì còn có thể giải quyết, nhưng nếu thật sự cô là người của một thế giới nào đó mà anh không biết thì phải làm sao đây.

“Chàng sao vậy.” Nhìn thấy anh cau mày Võ An Tú liền đưa tay lên xoa mày anh để nó giản ra rồi hỏi.

“Phiền phức rồi đây.” Trần Tuấn Phong nhìn nàng sau khi thấy vết máu thấm ra quần áo nàng liền thở dài nói “Cô để bác sĩ khám trước được không?”

Võ An Tú nghe anh nói bác sĩ liền biết là người đàn ông mặc áo màu trắng kia liền lắc đầu mặt nghiêm túc nói “Nam nữ thụ thụ bất tương thân.”

“Được rồi.” Nhìn thấy cô kiên quyết không để người đàn ông khác đến gần mình Trần Tuấn Phong đành bất lực nhượn bộ: “Anh Hạo.”

Anh gọi ra bên ngoài, nhìn thấy người đàn ông vạm vỡ mở cửa đi vào thì hạ lệnh: “Mời một bác sĩ nữ đến đây.”

“Rõ.” Anh Hạo nghi hoặc nhìn anh sau đó nhìn cô đang để hai tay lên chân anh. Tuy muốn hỏi nhưng anh ta không hỏi ra, chuyện của chủ không thể quá xía vào huống hồ khí tràng của một quân nhân không thể khinh thường.

Vài phút sau một nữ y tá bước vào, lần này Võ An Tú nhìn nữ nhân đi vào thì không phản khàng nữa mà ngoan ngoãn trở về giường rồi nằm xuống cho y tá khám bệnh.

Trần Tuấn Phong thấy cô đã chịu hợp tác liền thở phào mà lăn bánh xe chuẩn bị ra khỏi phòng.

“Chàng đi đâu?” Nghe tiếng bánh xe, Võ An Tú liền nhanh chóng hỏi.

“Ngoan ngoãn khám bệnh đi, ta đi ra ngoài một chút rồi quay lại.” Trần Tuấn Phong nhìn cô căng cứng người khi thấy anh rời đi liền nhỏ giọng an ủi.

“Được rồi.” Võ An Tú bĩu môi đáp lại, tuy cô đã thả lỏng một chút nhưng hai mắt vẫn phòng bị nhìn chằm chằm bác sĩ nữ đang khám cho mình.

Trần Tuấn Phong ra khỏi phòng, rồi để anh Hạo đẩy anh vào thư phòng, tuy anh không quá thích xem phim kiếm hiệp nhưng anh vẫn biết được trong những bộ phim đó đều nói người luyện võ công có thính giác cực cao, có thể nghe thấy âm thanh từ rất xa, vì vậy nếu anh muốn nói về chuyện của cô thì tốt nhất vào thư phòng, bởi vì nơi này có cách âm.

Anh để anh Hạo đẩy anh đến bàn làm việc trong thư phòng sau đó đưa tay bấm nút xanh bên góc bàn, vài phút sau tiếng gõ cửa vang lên.

Anh Hạo mở cửa ra để quản gia đi vào.

“Thiếu gia.”

“Cậu Minh, tìm hiểu cho tôi những ai có tên Võ An Tú.” Tuy đã tin cô phần nào nhưng Trần Tuấn Phong vẫn phải điều tra thật kỹ.

“Đây là cô gái kia.” Quản gia Minh đáp lại rồi hỏi.

Trần Tuấn Phong gật đầu “Nếu như không tìm ra thì liên hệ với tổng bộ làm chứng minh thư cho cô ấy.”

“Vâng.”

“Còn nữa, chọn ngày lành cho tôi.” Trần Tuấn Phong nghiêm mặt nói, tuy anh không biết quyết định của mình có đúng hay không, nhưng lời đã nói ra khỏi miệng không thể chối bỏ được, là một quân nhân anh phải gánh lấy những thứ mình đã nói ra.

“Ngày lành?” Quản gia Minh cùng anh Hạo kinh ngạc. Anh Hạo khó hiểu hỏi “Để làm gì vậy?”

“Kết hôn.” Trần Tuấn Phong bình tĩnh thả ra một quả bom khiến hai người kia ngơ ngác.

“Ta sẽ kết hôn với cô ấy.”

“Thiếu gia!” Quản gia Minh hét lớn: “Ngài sao có thể kết hôn với một cô gái không có lai lịch như vậy.”

Trần Tuấn Phong liếc anh ta một cái rồi chậm rãi nói “Đây là quyết định của tôi. Đi làm đi.”

“Rõ.” Tuy muốn khuyên can nhưng đây là mệnh lệnh của thiếu gia, quản gia Minh không thể làm gì khác mà gật đầu rồi đi ra ngoài.

“Thiếu gia, ngài đã nghĩ kỹ rồi sao?” Anh Hạo hỏi.

Trần Tuấn Phong gật đầu không nói gì. Anh Hạo thấy vậy cũng không hỏi thêm nữa.

Anh ngồi trong thư phòng một chút rồi kêu anh Hạo đẩy anh về phòng cô.

Bên trong phòng cô đang ngồi trên giường mà nhìn chằm chằm cánh cửa, nữ bác sĩ sau khi khám xong để lại thuốc rồi rời đi, hiện tại chỉ còn một mình cô ở trong phòng mà thôi. Nhìn cánh cửa mở ra hai mắt cô liền sáng rực rồi nhỏ giọng gọi:

“A Phong.”

Trần Tuấn Phong nghe cô gọi thân mật như vậy liền thoáng sững người nhưng gất nhanh giống như không có việc gì mà tự mình đẩy xe vào phòng, để cho anh Hạo ở bên ngoài.

“A Phong.” Nhìn người đi vào thực sự là anh, Võ An Tú liền vui vẻ chạy lại, cô là một người rất thích gọi tên của người khác, chỉ cần là người cô nhận định là quen thuộc thì cô sẽ gọi tên người đó mà không gọi cả họ cùng tên. Dù sao cô cũng sống ở nông thôn, những người dân ở đó không hề chú ý đến lễ nghi như quý tộc quan lại, vì vậy nghe cô gọi tên bọn họ còn vui vẻ mà trêu ghẹo cô.

Cũng vì vậy khi cô nhận định anh là phu quân của mình cô liền gọi tên của anh mà không chút ngại ngùng.

“Tôi đây.” Trần Tuấn Phong đáp lại “Vết thương thế nào rồi?”

“Không có gì đáng ngại.” Võ An Tú mỉm cười nói, những vết chém li ti trên người cô thật sự không có gì chỉ là vết thương ở bụng hơi sâu nhưng may mắn thay nó không đâm vào chổ yếu hại nên hiện tại cô mới có thể còn ngồi ở đây được.

“An Tú, cô thực sự mướn gả cho tôi?” Trần Tuấn Phong bỗng nhiên nghiêm túc nhìn cô mà hỏi “Tôi đã cho người chọn ngày lành, nếu như hiện tại cô đổi ý thì vẫn chưa muốn.”

“Nếu như cô chỉ muốn có nơi để ở thì không cần thiết phải gã cho tôi, thời đại này đã không còn giống thời đại của cô nữa rồi, phụ nữ không nhất thiết phải lấy một người chồng.”

Võ An Tú nghe anh xong liền sửng sốt “Thời đại này không giống thời đại của a? Vậy là sao? Rốt cuộc đây là nơi nào?”

“Đúng vậy không còn là thời đại phong kiến của cô nữa rồi, đây là thời đại tiên tiến, những thứ sử dụng cũng đều được làm từ máy móc công nghệ.” Trần Tuấn Phong gật đầu nói.”

“Mấy móc, công nghệ…” Võ An Tú lập lại, tuy cô có thể nói ra nhưng cô hoàn toàn không hiểu hai từ này có nghĩa là gì.

Từ sau khi bị gãy hai chân anh hoàn toàn không còn cười nữa, cho dù là trước mặt gia đình hay những người bạn bè thân thiết của anh anh cũng không cười với họ nữa, khuôn mặt anh lúc nào cũng lạnh lùng mà âm trầm, đây là lần đầu tiên suốt một năm trời anh đã nở nụ cười.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống - Dạ Bạch Vô Nha (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống - Dạ Bạch Vô Nha (full) Chương 4: Đời này, kiếp này được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cô Vợ Từ Trên Trời Rơi Xuống - Dạ Bạch Vô Nha (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close