Truyện Cửu Long Đoạt Vị- Tuyệt Thế Thái Tử - Ss Tần (FULL) : chương 12 tất cả đều đáng chết!

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Cửu Long Đoạt Vị- Tuyệt Thế Thái Tử - Ss Tần (FULL)
Chương 12 Tất cả đều đáng chết!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù Tư Mã Lan cao nhã thanh khiết thông minh hơn người, nhưng trong lúc nhất thời nàng cũng có hơi bối rối!

Trong mắt Tư Mã Qua hiện lên một hình ảnh, khuôn mặt lạnh lùng càng đỏ bừng: “Tiểu thư, đó là mấy lời thầm kín giữa nam nhân với nhau.”

Nàng ta thì thầm vào tai Tư Mã Lan.

Ngay lập tức.

Tư Mã Lan hiểu được!

Những rạng mây đỏ bay qua khuôn mặt xinh đẹp trắng như ngọc của nàng, sắc mặt ửng đỏ.

“Tiểu Qua, ngươi có chỗ không thích hợp!”

“Thiếu nữ chiến sĩ lạnh lùng bình thường đâu rồi?”

“Ngươi đó, nha đầu chết tiệt này... ta bảo ngươi đi chú ý việc phòng thủ của Thân Vệ Doanh, ngươi đi rình coi bọn họ tắm rửa làm cái gì?”

Tư Mã Qua mím môi đỏ mọng, vẻ mặt bất mãn: “Đều là do đám thân vệ khiếm khuyết đó, chỉ cần ta đến gần thám thính, bọn họ sẽ đề phòng ta giống như đề phòng kẻ cướp vậy!”

“Làm cho ta giống như nội gián từ bên ngoài đến, thật đáng ghét!”

“Ha ha ha...”

Tư Mã Lan lắc đầu khẽ cười: “Không phải đang đề phòng ngươi!”

Tư Mã Qua sửng sốt: “Vậy bọn họ đang đề phòng ai?”

Tư Mã Lan nghiêm túc nói: “Hắn đang đề phòng tất cả người ngoài!”

Tư Mã Qua: “...”

Thấy thủ lĩnh thân vệ của mình nghi hoặc, Tư Mã Lan đành phải giải thích: “Tiểu Qua, mặc dù ta và hắn đã có hôn ước vua ban, nhưng tình thế hiện tại của chúng ta giống như đang đánh cược vậy!”

“Nếu hắn muốn sống sót đi đến Đại Hoang Châu, trở thành Hoang Châu Vương danh xứng với thực, hắn không thể giao phó mạng sống của mình cho người ngoài!”

“Hắn là một người vô cùng thận trọng!”

“Cho nên, ngay cả chúng ta, hắn cũng phải đề phòng!”

“Bởi vì hắn không thể thua!”

“Thua có nghĩa là chết!”

Tư Mã Qua bừng tỉnh hiểu ra: “Thì ra là vậy!”

“Tiểu thư, nếu đã như vậy thì chúng ta cũng tự bố trí phòng ngự cho mình đi!”

“Được!”

Tư Mã Lan mỉm cười nhìn ra bên ngoài, ẩn ý sâu xa: “Mạng sống của chúng ta nhất định phải nằm trong tay chúng ta!”

“Một khi thích khách tới đây, cũng sẽ không bỏ qua cho ta chỉ vì ta là Nhị tiểu thư của phủ Tư Mã!”

Sắc mặt Tư Mã Qua trở nên ngưng trọng: “Tiểu thư, nếu là vị ở Đông cung ra tay, nhất định sẽ dùng thế sấm vang chớp giật mà đến. Chỉ sợ đám tàn binh của Hoang Thân Vương sẽ không ngăn cản được!”

Tư Mã Lan không tỏ rõ ý kiến: “Phải xem vận mệnh của hắn!”

“Tuy rằng hắn thông minh hơn người, nhưng thủ hạ của hắn lại đầy thương binh, không bột sao gột nên hồ!”

“Tiểu Qua, khi trận chiến bắt đầu, ngươi hãy ở bên cạnh hắn, bảo vệ cho hắn!”

“Vâng!”

Tư Mã Qua nhận mệnh lệnh: “Tiểu thư yên tâm, hắn là chìa khóa mở ra cánh cửa tự do của người, ta sẽ dùng mạng sống của mình bảo vệ hắn chu toàn!”

Tư Mã Lan suy nghĩ một chút: “Nếu không thể làm gì được, ngươi có thể rút lui!”

“Tuy tự do đối với ta rất quan trọng!”

“Nhưng ngươi cũng quan trọng với ta!”

Tư Mã Qua không khỏi cảm động: “Ta tự nguyện quên mình để phục vụ tiểu thư!”

Bên kia.

Hai mươi dặm phía trước Đào Hoa Ổ Bảo, có một ngọn núi tuyết khổng lồ tên là Mãnh Hổ.

Nơi này núi cao rừng rậm, địa thế hiểm trở.

Dưới chân núi là con đường chính dẫn đến phía tây Đế Đô.

Do mấy ngày gần đây tuyết rơi dày đặc, nên trên con đường chính đã phủ một lớp tuyết dày, cao đến đầu gối của một người lớn, khiến việc đi lại trở nên khó khăn.

Vì vậy, trên đường có rất ít người qua lại.

Mà ở Mãnh Hổ trại.

Nơi này là sào huyệt của một băng cướp trên núi Mãnh Hổ, được xây dựng sâu trong núi Mãnh Hổ, vách núi bao vây đường đi hiểm trở, dễ phòng thủ nhưng khó tấn công.

Ba năm sau khi Mãnh Hổ trại được thành lập, phần lớn đạo tặc trong trại đều là tội phạm truy nã chạy trốn khỏi Đế Đô, trên người mỗi tên đều mang một án giết người, kết bè kết cánh ở núi Mãnh Hổ cướp bóc người qua đường.

Cướp của, cũng cướp sắc!

Giết người cũng diệt khẩu!

Trong ba năm qua, đám cướp này đã gây ra vô số vụ giết người trên con đường chính này!

Nhưng bởi vì phong cách tàn nhẫn diệt sạch tất cả người sống của bọn chúng mà khiến cho quan phủ không thể tìm ra được tung tích của đám cướp này.

Vào lúc này.

“Ah...”

Tiếng kêu sợ hãi của một thiếu nữ vang lên từ trong Tụ Nghĩa đường của Mãnh Hổ trại.

Trong âm thanh lộ ra sự đau đớn vô tận, giống như tiếng kêu của một con chim sơn ca bị thương.

“Cầu xin các người, hãy tha cho ta!”

Một thiếu nữ xinh đẹp đầu tóc rối bù đang bị bốn tên cướp hung ác đè xuống một chiếc bàn gỗ dài, nước mắt rơi như mưa, đau khổ cầu xin.

Làn da trắng nõn đầy vết bầm tím.

Đột nhiên.

“Chậc, chậc, chậc...”

Hai mắt đám cướp trong Tụ Nghĩa đường tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào thân thể của thiếu nữ, hầu kết lăn lộn trên dưới, mặt đỏ tai hồng hét lên: “Cởi ra! Cởi ra! Cởi ra!”

Ngay sau đó.

“Hừ...”

Một tên nam nhân đầu trọc cao lớn sốt ruột không chờ nổi vọt lên.

Bỗng nhiên, một thanh kiếm mỏng nhanh như chớp xuyên qua cổ họng tên nam nhân đầu trọc, mũi kiếm lóe lên tia máu quỷ dị.

“Bùm...”

Tên nam nhân đầu trọc cao lớn chết không nhắm mắt, mềm nhũn ngã vào giữa đôi chân dài của thiếu nữ.

“Phốc...”

Thanh kiếm bị rút ra.

Máu đỏ tươi phun ra từ lỗ máu, bắn tung tóe khắp người thiếu nữ!

Ngay sau đó.

“Vèo vèo vèo…”

Một bóng dáng mảnh khảnh như mộng như ảo, nhanh chóng vung ra bốn ánh kiếm quang, tựa như rắn độc xé nát không khí, cắt cổ bốn tên đạo tặc ở mép bàn.

“Phốc phốc phốc phốc...”

Mưa máu phun ra từ cổ họng của bốn tên đạo tặc, bao trùm da thịt trần trụi của thiếu nữ, như thể đang rửa sạch tội lỗi mà bọn chúng đã gây ra với thiếu nữ.

Toàn thân thiếu nữ nhuốm đầy máu, cơ thể cứng ngắc như tạc tượng, bị dọa đến choáng váng!

Lúc này.

Đám cướp trong Tụ Nghĩa đường mới lấy lại phản ứng, một tên cướp mập mạp gần lên như heo bị chọc tiết: “Kẻ địch tấn công!”

“Trại chủ và bốn đương gia bị ả ta giết chết!”

“Các huynh đệ, bắt lấy tiểu cô nương này, làm chết ả ta, báo thù cho trại chủ và mấy vị đương gia!”

Đúng vậy!

Kẻ sát nhân là một thiếu nữ xinh đẹp mặc một thân hắc y.

Nàng ta có dáng vẻ xinh đẹp trắng nõn, khuôn mặt trẻ con, thân hình hoàn mỹ, vẻ mặt ngây thơ.

Tuy nhiên, thanh liễu kiếm đẫm máu trong tay nàng ta đang nói cho đám cướp biết một sự thật... đây là một tiểu cô nương thủ đoạn tàn độc!

Giết người không chớp mắt!

“Giết...”

Bọn cướp hét lên: “Giết chết tiểu cô nương này!”

“Giết ả ta!”

Lúc này

“Vù vù vù…”

Một đám hắc y nhân bay đến bên ngoài Tụ Nghĩa đường, mỗi người đều có thân thủ cao cường, lao vào giữa đám cướp.

“Phốc phốc phốc...”

Đám hắc y nhân võ nghệ cao cường, đao kiếm lướt ngang qua, máu rơi như mưa, một kiếm đoạt mệnh.

Đám cướp hoàn toàn không phải đối thủ của đám hắc y nhân này!

Một lúc sau.

Tất cả bọn cướp trong trại đều bị giết sạch!

Trên bàn gỗ, thiếu nữ dính đầy máu run rẩy đứng lên, nàng ta cởi áo khoác của trại chủ với ánh mắt đầy thù hận, quấn quanh người.

Sau đó.

Nàng ta quỳ xuống trước bàn gỗ, dập đầu: “Diệp Kim Liên tạ ơn ân nhân đã cứu mạng!”

“Không biết có thể nói cho Kim Liên biết tên của ân nhân được không?”

“Sau này Kim Liên sẽ lập một bài vị trường thọ cho ân nhân ở trong nhà, cầu phúc cho ân nhân cả đời!”

“Ha ha ha...”

Nữ hắc y Đồng Nhan cười lạnh: “Nếu ngươi đã dám mặc quần áo của người chết ở trên người, chứng minh ý chí sống sót của ngươi đã vượt qua nỗi nhục nhã của ngươi, sau này nhất định có thể sống tốt!”

“Ngươi không cần biết tên của ta, cũng không cần phải lập bài vị trường sinh cho ta, ta chỉ là vừa vặn cứu được ngươi mà thôi!”

“Sở dĩ ta không giết ngươi... là bởi vì nơi này đã có quá nhiều người chết!”

“Đi thôi!”

Thiếu nữ tên Kim Liên nhìn kỹ thiếu nữ hắc y một cái, sau đó lại tìm được một ít bạc vụn trên người tên trại chủ đầu trọc, nhặt một cái đùi gà dính máu trên bàn gỗ, vừa ăn vừa đi ra ngoài.

Máu tươi trên đùi gà nhuộm đỏ đôi môi tái nhợt của nàng ta, giống như dã thú đã xé sống con mồi!

Nhưng nàng ta lại không chút để tâm!

Hiện tại nàng ta chỉ muốn sống!

Người nhà của nàng ta đã bị đám cướp này giết sạch!

Đám cướp lại bị đám hắc y nhân đồ sát.

Mặc dù kẻ thù của nàng ta đã chết.

Nhưng, tất cả kẻ cướp trong thiên hạ này đều đáng chết.

Tất cả đều đáng chết!

Sau khi bóng dáng Kim Liên biến mất, nữ hắc y Đồng Nhan mới giòn giã nói: “Sư tỷ ra lệnh cho chúng ta ám sát Cửu Hoàng tử ở dưới chân núi Mãnh Hổ này!”

“Theo như tính toán, lúc chạng vạng đoàn người của Cửu Hoàng tử sẽ đến đây!”

“Ta sẽ mang đầu của Cửu Hoàng tử đi gặp tỷ ấy!”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cửu Long Đoạt Vị- Tuyệt Thế Thái Tử - Ss Tần (FULL)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Ss Tần.
Bạn có thể đọc truyện Cửu Long Đoạt Vị- Tuyệt Thế Thái Tử - Ss Tần (FULL) Chương 12 Tất cả đều đáng chết! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cửu Long Đoạt Vị- Tuyệt Thế Thái Tử - Ss Tần (FULL) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close