Truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng : chương 236 : diệp phi linh tâm tư

Trang chủ
Đồng Nhân
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Chương 236 : Diệp Phi Linh Tâm Tư
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phi Linh vốn dĩ không định rời khỏi cánh rừng này trước.



Ngụy tạo phải làm đến hoàn hảo nhất, mới khiến mọi người tin là thật.



Đương nhiên cũng là chút tâm tư nhỏ của nàng, Diệp Phi Linh kỳ thực hi vọng chính mình có thể một mình tiêu dao độc bộ, nhưng cũng sợ xuất hiện hồn thú quá cường đại.



Nhắc đến hồn thú, Thái Thản Cự Viên cùng Thanh Thiên Ngưu Mãng là tồn tại cấp bậc thập vạn niên.



- Ngươi đã tạo rất nhiều dấu vết rồi, rút cục mục đích của ngươi là gì ?



Độc Cô Bác thanh âm cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng. Diệp Phi Linh đem váy vóc hoàn toàn xé nát, đổi một bộ quần áo đơn giản khác, còn đem cả trang sức bỏ lại.



- Ông nói xem, nếu một cái nữ hài chết trong rừng sâu, xung quanh không có người thân quan tâm, ai sẽ là người đi tìm nàng trước tiên ?



Độc Cô Bác nhíu mày. Diệp Phi Linh đánh đố hắn làm cái gì ?



Diệp Phi Linh nhàn nhạt cười, trong tay thả ra một chút bột phấn.



Rừng sâu rất nhiều trùng độc, chút bột phấn này cũng chỉ đủ cho chúng ăn mòn quần áo thôi.



- Không ai tìm ngươi cả, đúng không ?



Diệp Phi Linh gật đầu, nhìn tới ánh nắng xuyên qua tàng cây dần tắt, cuối cùng đem lửa đốt lên.



Vốn dĩ có thể dùng Tử Cực Ma Đồng dò xét, nhưng là nơi này không quá quan trọng.



Những nơi ẩm thấp như thế này tồn tại rất nhiều hồn thú kỳ dị, cái mà Diệp Phi Linh thuận đường muốn tìm, chính là một con sâu màu đỏ.



Loài sâu này tên thật là Huyết trùng, ưa thích sống ở nơi ẩm ướt, thích hút máu động vật khác. Bắt lấy mười con, mỗi ngày đều dùng máu mình dưỡng, sau hai tháng chúng liền quen mùi máu, có thể bắt đầu tiến hành cho sinh sản.



Sau khi thu được trứng huyết trùng, dùng máu tươi còn nóng ấp nở. Sơ trùng dựa vào loại máu sẽ trở nên thuần máu hoặc ăn tạp.



Thuần máu, có thể ấp thành Tử cổ.



Ăn tạp, có thể dưỡng thành tạp thi cổ trùng, chuyên dùng để hút khô động vật khác.



Sinh cổ còn dựa vào Băng Trùng. Mặc dù hơi khó tìm một chút, loài này sống ký sinh ở cùng với Băng Tằm, giãy dụa trong băng ngàn năm vẫn tồn tại. Hơn nữa hình thể của chúng khá nhỏ, kích cỡ vừa vặn một hạt đậu, điểm duy nhất nổi trội chính là công hiệu phục dụng không khác gì thuốc tiên, trong nháy mắt đem vết thương chữa lành.



Thần kỳ như vậy, nhưng Băng Trùng rất dễ chết. Rời khỏi Băng Tằm quá mười hai giờ đồng hồ, chúng chết. Không có thức ăn, chúng cũng chết.



Mà thức ăn chính của Băng Trùng chính là sinh lực ký chủ. Ký chủ khỏe chúng liền khỏe, ký chủ ốm chúng liền tiết ra chất dinh dưỡng hồi phục ký chủ.



Nghĩ đến cái công hiệu buồn cười này, Diệp Phi Linh không biết không gian có thể trợ giúp Băng Trùng sinh sản hay không, sau đó sở dụng Băng trùng làm phẫu thuật thẩm mỹ cao cấp.



Nghĩ nhiều, đường đi có chút nhanh.



Không ngoài dự liệu, Diệp Phi Linh sớm nhìn thấy một bầy sâu đỏ dài dài nằm trên tàng lá. Huyết trùng rất thích ngụy trang xinh đẹp, chỉ cần đợi con mồi nhìn thấy chính mình ngọ nguậy, lập tức hút khô máu huyết nó, cuối cùng trở nên béo mầm.



- Thứ đó rất nguy hiểm, tránh ra !



Độc Cô Bác nhìn tới Huyết trùng, bằng vào kiến thức của hắn, dĩ nhiên biết đây là thứ gì .



Nhưng mà Diệp Phi Linh cũng không có tránh đi, chỉ là đem bình ngọc gạt lấy mười con sâu.



- Ngươi thế nào không sợ sâu ?



Độc Cô Bác buồn bực hỏi.



- Ta vì sao phải sợ sâu ?



Diệp Phi Linh kỳ quái hỏi ngược lại. Còn muốn theo Đường Tam bồi dưỡng Đường Môn, sợ mấy cái sâu này không phải là bị người cười chết ?



- Sâu này có thể hút máu, ngươi thu thập chúng làm gì ?



Diệp Phi Linh vẻ mặt vi diệu nhìn tới Độc Cô Bác, trầm ngâm một chút mới nói.



- Đương nhiên là hại người, ta vốn dĩ muốn hại rất nhiều người !



Độc Cô Bác nghe nàng thẳng thừng nói ra như vậy, nhất thời cực kỳ ngạc nhiên.



- Ngươi cũng sẽ như vậy ư ? Không phải trước giờ ngươi rất ngoan sao ?



Ngoan ?



Diệp Phi Linh chớp mắt nhìn một cái.



- Ta ngoan chỗ nào ? Ông không nhìn lầm ta với ai đấy chứ ?



Độc Cô Bác trầm mặc.



Nàng còn mặt khác mà hắn chưa biết hay sao ?



- Kẻ thù của ngươi là ai ?



Diệp Phi Linh nhàn nhạt lắc đầu.



- Không phải kẻ thù của ta, mà là của Đường Tam. Ông hẳn là cũng rõ ràng Hạo Thiên Đấu La vì cái gì mà trốn chạy ! Trên hết những cái đó, người chết lại là mẹ Đường Tam !



Độc Cô Bác lúc này mới hiểu rõ, vì cái gì mà Đường Tam ngoan cố đối đầu Võ Hồn Điện đến như vậy.



- Sao ngươi không nói sớm ? Biết vậy thì Bản Tọa đã không phải chờ ở nơi này lâu như vậy !



Nếu sớm biết nguyên nhân là như vậy, hắn bằng mọi giá cũng sẽ đưa Đường Tam chạy đi, sau đó bằng mọi cách bồi dưỡng hắn lớn mạnh.



Diệp Phi Linh lắc đầu.



- Cho dù ông biết, thì ông cũng làm được gì ? Chuyện này không liên quan đến ông, còn muốn kéo cả vận mệnh của Thiên Đấu Đế Quốc chôn cùng ư ?



Diệp Phi Linh lời nói làm hắn khựng lại một chút.



Cũng phải, hắn bây giờ vận mệnh còn chung thuyền với Thiên Đấu Đế Quốc. Mặc dù đã gả Nhàn Nhàn đi, coi như bớt một phần ràng buộc, nhưng bây giờ còn có một cái Sử Lai Khắc học viện.



- Kể cả là như vậy thì ta vẫn định nhúng tay vào ! Hắn đối với ta rất quan trọng !



Nghe tới lời này, Diệp Phi Linh chợt nghĩ đến vài năm trước hai người Đường Tam cùng Độc Cô Bác ở chung. Bọn họ thân thiết vô cùng, ngay cả nàng cũng khó mà tin được, thật sự trên đời có một loại tình cảm cách biệt tuổi tác đến vậy.



Có khi nào phát sinh biến cố mới rồi không ? Đây sẽ thành đam mỹ thế giới ?



- Ừm, tôi biết là ông thích sư huynh rồi, cũng đâu cần phải nói rõ thế cơ chứ ?



Diệp Phi Linh khụ một tiếng, quay mặt đi hướng khác tủm tỉm cười. Hào quang nam chủ này hút hàng thật sự , Phong Hào Đấu La cũng phải mê đắm hắn.



Độc Cô Bác nhìn Diệp Phi Linh tinh nghịch nói, trong lòng có một loại xúc động muốn gõ đầu.



- Ngươi nói linh tinh gì đấy ! Ta thích hắn lúc nào ?



Diệp Phi Linh nghiêng đầu nhìn, tự tin mà nói :



- Lúc nào cũng thích !



Đương nhiên lời này cũng chỉ là khiến Độc Cô Bác buồn cười. Điệu bộ Diệp Phi Linh trêu chọc hắn không chút ngại ngùng, khiến hắn có chút chờ mong tương lai sắp tới .



Nàng ở cạnh hắn, mỗi ngày có thể tươi cười như vậy thì tốt.



- Vậy còn ngươi ? Không phải ngươi cũng thích Đường Tam à ?



Diệp Phi Linh lắc lắc đầu.



- Không có, người ta thích không phải Đường Tam !



Dĩ nhiên khi trong lòng thông suốt, nàng đã coi Đường Tam thành sư huynh thật sự, không nghĩ tới nửa phần tình cảm còn sót lại.



- Ồ, cũng đúng a, giờ ngươi là nhị thiếu phu nhân tương lai của Lam Điện Bá Vương Long rồi !



Độc Cô Bác nghiến răng nói. Đều là do lão cha nàng ngu xuẩn, đẩy con gái mình vào hố lửa.



- Đúng vậy, cho nên ta nhất định sẽ thích người kết hôn cùng với ta, người khác không cần để trong lòng quá nhiều !



Diệp Phi Linh hì hì cười, nhỏ giọng nói. Đều nói dựa vào tương lai, nhưng mà tương lai này sẽ thay đổi. Ai biết được chính mình sẽ thích Ngọc Thiên Tâm hay không ?



- Chỉ cần kết hôn cùng ngươi là được sao ? Hừm, đáng tiếc là Bản Tọa không có cháu trai, bằng không nhất định sẽ đem hắn gả cho ngươi !



Diệp Phi Linh nghe giọng hắn tiếc nuối, phụt cười một trận.



- Tiền bối, ta thực kính trọng ngài, nếu không ta liền làm cháu gái ngài, như vậy ngài không cần phải gả cháu trai rồi ?



- Không được !



Độc Cô Bác bực bội nói. Hắn cùng Diệp gia hiềm khích không dứt, sẽ không bao giờ nhận con gái của địch nhân làm cháu gái.



- Ta đùa chút thôi, ngài không cần để bụng !



Diệp Phi Linh thấy biểu cảm Độc Cô Bác khó chịu, biết ý mà dừng lại.



Nàng vẫn không hiểu nguyên nhân thật sự hai bên hiềm khích là cái gì.



'' Có thời gian tìm hiểu một chút xem sao vậy ! ''



Diệp Phi Linh nghĩ thầm, cước bộ nhanh hơn một chút, càng lúc càng đi sâu vào bên trong rừng tối.



Đến đây là đủ rồi !



Diệp Phi Linh đem lửa dập tắt, đồng thời xóa sạch mấy cái dấu vết cuối cùng.



Ngụy tạo cái chết hoàn hảo đến vậy, cuối cùng sư phụ thật sự sẽ phát điên nhỉ ?



- Xin hãy đưa ta đến Sát Lục Chi Đô !



Thanh âm nàng nhỏ bé cầu xin, Độc Cô Bác gật đầu, một thoáng liền đưa nàng rời khỏi cánh rừng.



******



Không giống với lúc đi cùng Đường Hạo, Độc Cô Bác tốc độ chậm hơn một chút, còn có đem áo choàng của hắn che khuất gương mặt nàng lại.



Diệp Phi Linh cũng không có trải nghiệm cảm xúc gió tát vào mặt như trước, trong lòng âm thầm cảm kích.



Đợi nàng tìm được sư huynh, liền hỏi mượn hắn cái phương thức điều trị Bích Lân Xà kịch độc đưa cho ông ta vậy.



Từ lãnh địa Lam Điện Bá Vương Long đi tới Sát Lục Chi Đô, thời gian cũng không lâu lắm, với tốc độ của Phong Hào Đấu La, Diệp Phi Linh chỉ mất đúng hai ngày.



- Đến nơi rồi !



Diệp Phi Linh ngẩng đầu lên, bầu trời ở Sát Lục Chi Đô là một màu đen đặc, xung quanh có từng luồng hắc khí đẩy lên không dứt.



- Cảm ơn ngài, nơi này thật nguy hiểm, ta sẽ đợi sư huynh ở bên ngoài !



Diệp Phi Linh nhìn tới khu vực, lân cận không có thành trấn, cũng không có người, rất thích hợp để chính mình dã ngoại đợi người.



- Cách đây hai mươi dặm là phụ cận Tinh La Đế Quốc, nếu ngươi có quen biết với Hoàng Thất Tinh La, tốt nhất đừng để lộ thân phận. Còn có đừng nghĩ đi vào cánh cửa đá, nơi đó đi vào không ra được !



Độc Cô Bác dặn dò mấy điều, Diệp Phi Linh gật đầu. Nàng biết, chính mình còn cần một chút thời gian.



- Đường Tam sắp ra ngoài rồi sao ?



Diệp Phi Linh gật đầu. Lúc này đã là hơn ba năm ròng, thời gian hắn tiến vào đó sẽ không quá một năm, còn có dựa vào Bát Chu Mâu cường hóa lần hai, hẳn là sớm hơn so với nguyên tác một ít.



Nhưng so với cốt truyện, Diệp Phi Linh càng tò mò nghĩ tới Đường Tam cùng Hồ Liệt Na sẽ là dạng gì ?



Bất quá Độc Cô Bác còn đứng ở đây, nàng lại không thể hành động được, thật sự muốn ông ta biến mất, đành phải yêu cầu hắn đi trước.



- Ngài trở về đi, ta an toàn !



Độc Cô Bác đã xem kỹ, Diệp Phi Linh đúng thực sự là có bản lĩnh này, kể cả trên xe ngựa cùng chiến đấu hắn đều đã nhìn thấy, nhất là khả năng quậy phá tan tành Lâm Đạt Minh của nàng.



Đây là muốn đuổi hắn đi ?



Con nhóc vô lương tâm này !

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng Chương 236 : Diệp Phi Linh Tâm Tư được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close