Truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng : chương 300 : triệu vô cực như ý

Trang chủ
Đồng Nhân
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Chương 300 : Triệu Vô Cực Như Ý
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phi Linh khoác thêm áo choàng, cánh tay nàng đã đông cứng lại, còn có dấu hiệu muốn thạch hóa từ bả vai xuống. Triệu Vô Cực nhìn đồ đệ chui vào trong xe ổn định tốt, lúc này mới đánh xe ngựa rời đi.

Đại Sư từ trên tầng bốn của nội viện nhìn xuống, lúc này bọn họ chưa thể rời đi được, đành để Triệu Vô Cực đi theo bảo hộ nàng.

- Nha đầu kia lúc nãy nói gì ?

Đại Sư hiện tại hỏi đến. Phất Lan Đức vừa rồi hẳn là đã đả thông tư tưởng Diệp Phi Linh, cho nên nàng mới bình tĩnh đến vậy.

- Tiểu Cương, nàng không có ý đó !

Phất Lan Đức lắc đầu. Thành thật mà nói năm đó tại Võ Hồn Thành nếu không phải bọn họ cùng Võ Hồn Điện kéo lên thù oán, chắc hẳn cũng sẽ lựa chọn người trong Võ Hồn Điện.

- Ta hiểu được !

Diệp Phi Linh đối với chuyện nam nữ có một loại dửng dưng không để ý, ba vị sư phụ từ lâu đã quan sát kỹ, ngay cả Mã Hồng Tuấn cùng Ngọc Thiên Tâm cũng không đả động được tâm tư nàng. Đường Tam nàng cũng nói không thích, như vậy thì còn có ai đây ?

- Ta nghe Trữ Vinh Vinh nói có một người rất thích nhị đồ đệ, hai người còn từng đi chơi với nhau, hơn nữa còn là đồ đệ của Tần Minh ?

Đại Sư lúc này lại lắc đầu. Phất Lan đức thoáng thấy nét mặt mình già nua, thở dài.

- Tiểu tử đó là con trai nhà Áo gia, về phần này thì Tần Minh đã nói lại với ta, con bé cũng không nghĩ tiếp tục gặp lại tiểu tử đó !

Liễu Nhị Long vỗ vỗ mặt, đến là bó tay với nhị đồ đệ. Xem nàng như con gái gả đi, kén cá chọn canh tính toán lại không vừa.

Diệp Tát Khắc có cùng suy nghĩ với bọn họ, cũng từng đến đây nói qua chuyện này một lần, người làm cha cùng người làm thầy đều mong muốn cho Diệp Phi Linh có một kết cục tốt nhất, đáng tiếc cuối cùng mọi chuyện lại không như ý.

Cho nên chỉ có thể chờ con bé suy nghĩ thấu đáo lại lần nữa.

*******

Medusa chạy trốn, nhưng cũng bị hỏa độc ăn mòn thân thể. Trên đường đi vết thương không ngừng rỉ máu, lại hóa thành dấu hiệu dẫn đường cho Độc Cô Bác.

- Nhân loại đáng hận, ta nhất định cầu cạnh năm người kia, bọn họ nhất định sẽ giết chết nhân loại !

Ty Thư lẩm bẩm nói, trong người giống như muốn thiêu đốt hết thảy. Cho dù nàng đã là cường giả mấy vạn năm của Xà Nhân tộc, vậy mà vẫn bại bởi nhân loại hồn sư.

Độc Cô Bác đi theo dấu tích, sớm đã thấy một màn này. Hồn thú cường đại khó kiếm, không ngờ lại cùng nữ hài kia quen biết.

Nhưng điều đó cũng chẳng thể ngăn cản được dã tâm của hắn muốn bắt sống đầu hồn thú này làm quà cho Độc Cô Nhàn. Mấy chục năm trở về trước chính hắn cũng từng hấp thu một đầu Medusa, kỳ thực kỹ năng của hồn thú này khá hữu dụng, hơn nữa vì là xà loại, cũng có tác dụng bồi bổ thể cốt của Nhàn Nhàn nhiều hơn.

Mà cũng bởi vì hắn hấp thụ được khối đầu bộ hồn cốt thạch hóa của Medusa, cho nên hôm qua chiến đấu mới không ăn thua thiệt lớn đến vậy. Kỹ năng này vào thời khắc nhất định đông cứng địch nhân, cho dù chỉ khiến đối phương mất khống chế một vài giây cũng đủ khả năng quyết định hết thảy.

Mà bây giờ, kỹ năng này vừa vặn lại dùng để đối phó Medusa. Độc Cô Bác không cho Medusa thời gian tỉnh hồn, lập tức đem đệ bát hồn kỹ cùng đầu bộ hồn cốt kỹ năng phóng đến.

Lấy từ trong trữ vật hồn đạo khí một bộ xích, Độc Cô Bác thành thạo đem thủ pháp thôi hóa quấn lấy Medusa. Từng đạo xích xuyên thấu xương cốt, trong nháy mắt Medusa bị con người giam hãm, trở thành đồ vật trong tay hắn.

- Nhân loại đáng hận, ngươi lại chính là người giết hại tộc nhân của ta !

Medusa gào lên thảm thiết. Trong rừng rậm lập tức vang vọng lên tiếng gào thét điên cuồng phẫn hận, nhưng thoáng chốc liền trở về câm lặng.

Độc Cô Bác phiền chán nhíu mày. Đầu hồn thú này quá ầm ĩ, trước hắn thu vào trong trữ vật hồn đạo khí, đợi sau hôn lễ Nhàn Nhàn liền xử nó.

*******

Đường Nguyệt Hoa nhận được tín vật của Tam Trưởng Lão, trong lòng hết sức cả kinh. Nàng đương nhiên không nghĩ đến Sử Lai Khắc học viện lại liên quan mật thiết đối với mình như vậy.

Cho nên ... một chút bí mật của Thiên Đấu Hoàng Thất không cũng được nàng từ từ hé lộ. Chuyện đó chẳng có gì xa lạ, chính là việc Độc Cô gia cầu cứu Thiên Đấu Hoàng Thất tìm người trị bệnh cho con trai độc nhất.

Diệp Phi Linh nghe tới tin tức, cả người hoàn toàn sửng sốt. Lại có chuyện như vậy ?

Thoáng ngẫm lại, chuyện này cũng không phải là trong tình tiết hay sao ? Chính là bởi vì con trai chết, cho nên Độc Cô Bác mới đột phá Phong Hào Đấu La, dưỡng thành cái tính cách cô độc không mở lòng với ai hay sao ?

- Nhưng ta hoài nghi lúc đó Ngân gia động tay chân, chuyện này có thể nghĩ lại xem sao ! Năm đó Diệp gia đúng lúc sinh trưởng nữ, tức là tỷ tỷ của con đấy, mà ta nghĩ Ngân gia ngăn không cho Diệp gia cứu Độc Cô gia !

Bởi vì biết được Diệp Phi Linh trở thành đồ đệ Tam Trưởng Lão, đương nhiên Đường Nguyệt Hoa liền coi nàng trở thành người nhà, trong lòng có phần thân cận hơn. Triệu Vô Cực ở bên ngoài canh gác, coi như con muỗi cũng khó lọt, đương nhiên không thể thiếu được việc quang minh chính đại nhìn thấy người trong lòng.

Diệp Phi Linh nghe Đường Nguyệt Hoa phân tích, cảm thấy mơ hồ nhận ra thứ gì tiếp diễn.

- Nếu đúng là như vậy thì chỉ có chuyện Ngân gia ngăn cản Diệp gia không cứu trị con trai ông ta, nhưng lý do không cứu thì là gì chứ ?

Đường Nguyệt Hoa nghĩ đến điểm này, năm đó lúc nàng dạy dỗ Thái Tử, cố nhiên có nghe thấy Tuyết Dạ Đại Đế phiền lòng.

- Ta nghe được bọn họ phản hồi là bởi vì phu nhân khó sinh, vậy nên mới không chữa trị cho Đôc Cô gia !

Diệp Phi Linh kinh ngạc, đáy mắt lại là minh tưởng rõ ràng.

- Khó sinh ?

Ha, nàng cuối cùng cũng hiểu được cái lý do khiến cả hai gia tộc nhìn nhau như nước với lửa. Ngân gia năm đó đổ tội cho Độc Cô Bác, hẳn chính là đổ thừa cái này đi.

Khiến cho hai gia tộc nội đấu loạn đấu nhìn nhau không vừa mắt, nhưng lại không nghĩ rằng Độc Cô Bác tấn thăng thành Phong Hào Đấu La, vậy nên cơ hội bóp chết Độc Cô gia lại không thực hiện được.

Lại nghĩ đến vấn đề của Thiên Đấu Hoàng Thất, Diệp Phi Linh giống như thanh tỉnh hơn rất nhiều. Kỳ thực nếu không phải vì lão già kia đột phá, hẳn là Thiên Đấu Hoàng Thất đều bị Thiên Nhận Tuyết tính kế thu thập từ lâu đi.

- Phu nhân, ta nghĩ thời gian này người liền chuyển qua học viện công tác đi, về phần tiền lương hay nơi ở đều không cần lo lắng, ta cam đoan sẽ để ngài yên tâm làm việc !

Đường Nguyệt Hoa nghĩ một lát, có những chuyện tại Sử Lai Khắc học viện nàng cũng không hiểu rõ, hơn nữa dựa vào thời điểm này trừ bỏ Thiên Đấu Hoàng Thất còn chút quan hệ, nàng có cảm giác bản thân bị người theo dõi.

- Tốt, ta qua đó công tác, cũng thuận tiện mở lớp dạy nghi lễ. Viện trưởng sẽ không phiền chứ ?

Diệp Phi Linh gật đầu vui mừng đáp :

- Sẽ không, ngài qua đó ta còn mong có thể thường xuyên gặp ngài nhiều hơn !

Đường Nguyệt Hoa thoáng cười. Đứa bé này miệng như bôi mật, nói lời nào cũng khiến người khác ưa thích, lại thêm nàng thời gian này có chút phiền.

Có kẻ thường xuyên gửi hoa cho nàng, mà nàng lại không rõ là ai. Đổi một địa chỉ khác, có khi lại tránh được những bó hoa này.

Như vậy, lúc đi hai người, khi về lại thành ba, Triệu Vô Cực trong lòng ngâm nga ca hát, Diệp Phi Linh thoáng an tĩnh hơn.

Nếu nói biến dị võ hồn khiến hồn lực không thể tăng trưởng được, vậy thì chỉ có thể thử một cách khác.

Đường Nguyệt Hoa xét về thể cốt, có lẽ cũng phù hợp tu luyện Tâm Cầm đi, lại thêm nàng điều dưỡng một vài ngày, hẳn là chuyện đột phá đều có thể.

Bất quá ... tiên thảo gì mới thích hợp cho nàng đây ?

Nếu xét về xử lý biến dị võ hồn, Cửu Phẩm Tử Chi là trị bệnh biến dị bom võ hồn của La Tam Pháo, nhưng Đường Nguyệt Hoa biến dị cũng không phải là theo chiều hướng xấu, mà là không có cách nào đột phá khỏi chín cấp hồn lực.

Cứ như vậy, cho đến khi màn đêm buông xuống.

Diệp Phi Linh nhõng nhẽo chạy tới phòng của Đường Nguyệt Hoa, van nài nàng đàn cho một khúc. Đường Nguyệt Hoa cũng lâu không chơi đàn, lập tức đem trữ vật hồn đạo khí lấy ra Hạc Cầm.

Quả nhiên là đàn Hạc.

Diệp Phi Linh nghĩ tới bản thân không hiểu rõ thứ này, lập tức chăm chú nhìn. Đường Nguyệt Hoa phong thái ung dung tao nhã, đem Hạc Cầm cất lên thanh âm. Tiếng đàn du dương êm đềm lan tỏa, Triệu Vô Cực ở bên ngoài nghiêng người lắng nghe.

Cất xong một khúc, Đường Nguyệt Hoa buông tay. Diệp Phi Linh nhìn kỹ, quả thực không có hồn lực ba động cũng như chút dao động nào.

Diệp Phi Linh nghĩ một lát, nếu như là đột phá đình trệ hồn lực tiến cấp, ngược lại là Khỉ La Úc Kim Hương vừa vặn phù hợp. Đường Nguyệt Hoa nhiều năm như vậy cũng không có tu luyện qua, như vậy thích hợp thử nghiệm Tâm Cầm.

- Phu nhân, ngài có bao giờ nghe tới một cảm giác gọi là cầm nhân hợp nhất chưa ?

Đường Nguyệt Hoa ngẩng đầu, trong ánh đèn Diệp Phi Linh nhẹ giọng nói, ngược lại là có một cảm giác hư ảo không rõ thành lời.

Bằng cảm ngộ của mình trong nhiều năm sinh tồn, Đường Nguyệt Hoa giống như nhìn thấy một cái bóng dài thê lương của nữ tử, nhắc tới bốn từ cầm nhân hợp nhất giống như lưu luyến mà lại chua chát.

- Ta chưa từng nghe qua, sao vậy ?

Diệp Phi Linh nghe tới câu trả lời, đối với Đường Nguyệt Hoa mơ hồ không hiểu rõ, trong lòng ánh lên một loại khát vọng mập mờ.

- Vậy, ngài nhất định phải thử cái này !

Diệp Phi Linh đi tới gần Đường Nguyệt Hoa, truyền âm dạy cho nàng Tâm Cầm công pháp. Đường Nguyệt Hoa kinh ngạc trừng lớn mắt, Diệp Phi Linh mới chỉ mười mấy tuổi, đã có được bao nhiêu cấp bậc, sao có thể ....

- Phu nhân, ngài đừng cảm thấy kỳ lạ, bởi vì ta cảm thấy ngài nhất định có thể trở thành Hồn Sư ! Hơn nữa không chỉ dừng lại ở Hồn Sư, mà có khả năng bước vào Phong Hào Đấu La !

Diệp Phi Linh thận trọng nói ra. Đường Nguyệt Hoa lúc này lại chớp mắt, nước mắt không ngừng chảy ra, trong ánh mắt hàm chứa u buồn vô hạn, cô đơn nói :

- Ta không tin !

Nàng võ hồn biến dị không thể đột phá là lời nguyền rủa quấn thân từ nhỏ, sao có thể thay đổi, lại làm sao có thể bước vào Phong Hào Đấu La được ?

Diệp Phi Linh nói như vậy, là muốn trêu đùa hi vọng của nàng đúng không ?

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng Chương 300 : Triệu Vô Cực Như Ý được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH.com ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH.com để theo dõi nhửng bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH.com luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH.com, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH.com còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH.com của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close